Miêu Nghị - Quyển 13

Phần 20

Ngươi một cái ta một cái, mấy vị trong chín đại phái Vô Tướng tinh cũng mua một món. Nam Chấn chưởng môn Vô Tướng tông nằm trong số đó.

Mấy chục món đặt trong tủ rất nhanh bán sạch chỉ còn dạ minh châu lấp lánh sáng. Miêu Nghị vui vẻ cười không khép miệng.

Trong trữ vật giới chỉ của Bảo Liên còn nhiều nhưng Miêu Nghị âm thầm ngăn lại.

– Thứ dễ bán như vậy bây giờ ngươi bán hết thì lát nữa đi đâu kiếm tiền? Ba ngày sau giá tiền tăng gấp mười lần rồi hẵng lấy ra bán từ từ.

Hoàng Phủ Quân Nhu xoe tròn mắt nhìn tủ trống trơn, không ngờ dễ bán như vậy.

Hoàng Phủ Quân Nhu không ngẫm lại có chiêu bài sống như nàng đứng ở đây khiến Miêu Nghị bắt lấy cơ hội, sao có thể không lợi dụng được?

Quả nhiên lát sau Từ ma ma dẫn mười mấy cô nương Thiên Hương lâu xông vào, hào hứng chạy tới quầy xem thì trợn tròn mắt.

Từ ma ma hỏi:

– Đồ đâu?

Miêu Nghị cười cười.

Hoàng Phủ Quân Nhu ở một bên lườm Miêu Nghị, chợt cảm thấy nụ cười của tên này thật đáng ghét, nàng hận nghiến răng. Hoàng Phủ Quân Nhu ý xấu xúi Từ ma ma vì muốn làm Miêu Nghị bị quê, kết quả bây giờ trở thành nàng hại Từ ma ma hào hứng uổng công.

Từ ma ma lại nhìn quanh, hỏi:

– Thứ đó đâu?

Miêu Nghị nhún vai vòng ra khỏi quầy chỉ vào đám đông gần đó:

– Thứ tốt ai đều thích, bị mọi người mua hết rồi.

Miêu Nghị quay đầu chắp tay với mọi người, cười nói:

– Các vị thấy ta nói có sai không? Các cô nương Thiên Hương lâu đã đến, may mắn các người xuống tay sớm.

Mọi người cười phá lên, đúng là đến muộn thì không mua được, dù sao ba ngày tiếp có thể mua thì giá tiền cũng đã lên gấp mười lần. Hoàng Phủ chưởng quầy của Quần Anh hội quán còn cướp muốn trang sức, mua về tặng cho nữ nhân thì dụ người nào dính người đó.

Từ ma ma ngây ngẩn:

– Bán hết?

Từ ma ma quay đầu nhìn các cô nương hào hứng đi theo tới, trừng mắt mắng:

– Ngưu Hữu Đức, ngươi đừng nói với ta là ngươi không có hàng tồn, mau, bày ra bán!

Miêu Nghị chắp tay thi lễ cầu xin:

– Thật sự không có mà Từ ma ma, ma ma yên tâm, đợt chút nữa ta đi liên lạc, nếu có hàng thì ma ma ở ngay kế bên, sẽ báo cho biết đầu tiên.

Từ ma ma cắn răng:

– Xem ra ngươi định chờ ba ngày sau bán cho ta với giá nhân lên!

– Ha ha ha!

Miêu Nghị đến bên cạnh Từ ma ma, truyền âm vào tai:

– Chờ khi hàng đến sẽ cho ma ma chọn trước, ma ma thích món nào sẽ tặng miễn phí món đó, tuyệt đối không nuốt lời. Nhưng bây giờ đúng là không còn.

Từ ma ma tợn trắng mắt, truyền âm mắng:

– Gian thương!

Miêu Nghị truyền âm cười khổ nói:

– Từ ma ma nói gì kỳ, ngày đầu tiên khai trương, lần đầu tiên làm ăn, có là cái gì cũng không thể thành gian thương. Ma ma yên tâm, là hàng xóm với nhau, bình thường hay đi chỗ ma ma xin trà uống, có đắc tội ai cũng sẽ không đắc tội người, sẽ miễn phí tặng một món. Sau này có thứ tốt ưu tiên cho ma ma chọn trước, vĩnh viễn cho ma ma giá ưu đãi nhất, là vĩnh viễn. Từ ma ma còn phàn nàn nữa thì ta cũng đành chịu, hiện tại thật sự không có hàng.

Nghe Miêu Nghị chân thành như thế làm lòng Từ ma ma dễ chịu một chút nhưng vẫn liếc xéo hắn, nàng xoay người vung tay áo, hét lên:

– Các cô nương, về về, đừng đứng chung với đám nam nhân thối này!

Từ ma ma và các cô nương quay đầu đi.

Miêu Nghị ở đằng sau cười vẫy tay:

– Từ ma ma, đến giờ cơm ta sẽ tự mình mời người uống rượu mừng xin lỗi, đừng giận!

Một đàn oanh yến rời đi, Miêu Nghị mới thấy Ngọc Linh Chân Nhân, Ngọc Hư Chân Nhân vào đứng sau đám đông từ khi nào, hai người đang nhìn hắn.

Miêu Nghị cười cười chắp tay với mọi người:

– Xin lỗi các vị, hôm nay báu vật trấn tiệm đã hết hàng, mọi người đi nhìn cái khác đi. Ba ngày khai trương bán hạ giá lớn, đều là giá tiền ưu đãi nhất, mọi người cứ xem thoải mái.

Náo nhiệt một hồi mọi người vui vẻ tán đi khắp nơi. Các chưởng môn Vô Tướng tinh nhìn nhau, thỉnh thoảng liếc hướng Miêu Nghị. Nam Chấn chưởng môn Vô Tướng tông vuốt râu nhìn Miêu Nghị, thầm nghĩ đáng tiếc, đúng là nhân tài làm ăn, nếu có thể kéo vào Vô Tướng tông thì sẽ mưu lợi cho môn phái.

Đám nam nhân đa số nhìn ra những trang sức nếu có giá năm mươi phần trăm thì Ngưu cư sĩ há mồm đẩy lên năm mươi phần trăm nữa, chết bị hắn nói thành sống. Đám người biết rõ nhưng vẫn ngớ ngẩn tranh nhau mua.

Nam nhân đa số không có cảm xúc gì với đồ trang sức của nữ, mua về chỉ để dụ nữ nhân vui vẻ.

Bên ngoài dạo phố quả nhiên có hiệu quả tuyên truyền tốt, người chạy vào Chính Khí tiệm tạp hóa càng lúc càng càng đông, dần chật kín chỗ.

Miêu Nghị vẫy tay với một đệ tử Chính Khí môn cùng hắn đi ra hậu viện.

Ai ngờ bên tai nghe giọng Hoàng Phủ Quân Nhu:

– Ngươi mời ta đến chẳng lẽ bỏ khách lại đây?

Miêu Nghị quay đầu, đổ mồ hôi, quên mất nữ nhân này còn ở đây, tại hắn cứ lo kiếm tiền.

Miêu Nghị ra lệnh cho đệ tử kia:

– Đi hậu viện chờ ta một chốc.

Miêu Nghị trở lại bên cạnh Hoàng Phủ Quân Nhu, chắp tay nói:

– Ngại quá, ngại quá, mới khai trương quá bận rộn nên tiếp đãi không đầy đủ, không đầy đủ, xin đừng để bụng. Cái đó, Bảo Liên, cùng Hoàng Phủ chưởng quầy đi dạo đi.

Bảo Liên tới gần, Hoàng Phủ Quân Nhu giơ tay ngăn lại:

– Không cần.

Hoàng Phủ Quân Nhu nhìn bốn phía, nhiều người đi tới đi lui, một đống nam nhân thỉnh thoảng liếc trộm làm nàng rất khó chịu.

Hoàng Phủ Quân Nhu nói với Miêu Nghị:

– Tìm một chỗ yên lặng tâm sự chút.

Miêu Nghị nhìn quanh, vươn tay nói:

– Thế thì mời lên lâu.

Hai người cùng ra đằng sau, bước lên cầu thang đi tới tầng hai, đúng là yên lặng nhiều, lên tầng ba thì vắng lặng.

Miêu Nghị đẩy mở cửa phòng, mời Hoàng Phủ Quân Nhu vào:

– Đây là phòng của ta trong cửa hàng, rất đơn sơ, chưa chuẩn bị thứ gì, không có cả chỗ ngồi, có gì sơ sẩy xin chưởng quầy thứ lỗi cho.

Hoàng Phủ Quân Nhu quét mắt bốn phía, đến ban công nhìn qua cửa sổ chạm rỗng thấy đường bên ngoài, nhìn kiệu của nàng. Hoàng Phủ Quân Nhu xoay người đến trước mặt Miêu Nghị, chậm rãi xoay quanh, đánh giá hắn từ trên xuống dưới.

Miêu đại động chủ bị Hoàng Phủ Quân Nhu nhìn cả người ngứa ngáy, cười gượng:

– Ánh mắt của Hoàng Phủ chưởng quầy thật đáng sợ, chỉ là một món trang sức, Hoàng Phủ chưởng quầy yên tâm, ta đã bảo đảm với Từ ma ma là miễn phí tặng trang sức Mãn Thiên Tinh cho nàng.

Miêu Nghị thò tay vào trữ vật giới chỉ chợt nhớ đã giao Bảo Liên cất, không có ở chỗ hắn.

Miêu Nghị giơ tay nói:

– Hoàng Phủ chưởng quầy chờ chút, ta kêu người đưa tới ngay.

– Ai cần thứ miễn phí của ngươi?

Hoàng Phủ Quân Nhu khinh thường nói:

– Ta hỏi ngươi, có phải ngươi từng làm quan trong Thiên Đình?

– Hả?

Miêu Nghị kinh ngạc hỏi:

– Không có, sao chưởng quầy hỏi câu này?

Hoàng Phủ Quân Nhu nói:

– Ban đầu gặp ngươi cảm giác có khí độ bất phàm, người mang quan khí, không thống soái hàng vạn người thì không nuôi dưỡng được loại khí độ này, trông giống quan nhân từng nắm quyền to trong Thiên Đình.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/10/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 6
Phần 20 Tê... Lăng Tiếu hít sâu một hơi, nhận chân nói: Kỷ Hồng thảo là thực vật mà Tử Giao Long Khâu thích nhất, ta dự tính đến gặp nó tâm sự. Đi tìm nó tâm sự? Hai mỹ nữ đen mặt nhìn hắn. Đúng vậy, linh thú ngũ giai đã có thể hiểu được tiếng người, ta dự tính thu phục nó, nhìn xem nó có thể phục vụ cho ta hay không, nhưng hai người yên tâm, cho dù không thể thu phục nó ta cũng có thể thong dong rời đi. Lăng Tiếu biết hai nàng lo lắng nên cường điệu nói. Ngọc Liệt Diễm nhìn ra được vẻ kiên định của...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lục Thiếu Du – Quyển 23
Phần 20 Phá! Bạch Linh quát một tiếng, sắc mặt khẽ biến, thân hình chợt lóe nháy mắt xuất hiện trước cỗ long quyển phong bạo yếu nhất, thân ảnh vút lên, yêu nguyên cuồn cuộn bộc phát. Xuy xuy! Bạch y phất phới, trên tay đột nhiên bắn ra bạch sắc quang thúc, mang theo năng lượng cực kỳ cuồng bạo nháy mắt va chạm vào long quyển phong bạo kia. Long quyển phong bạo nhất thời vỡ tan, lập tức phá nát, thân ảnh Bạch Linh lại hiện thân bay ra. Còn muốn trốn sao? Huyết Dạ cười lạnh, thân hình vừa động nháy mắt đã xuất hiện sau lưng Bạch Linh, yêu nguyên phong hệ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Dương Thần – Quyển 8
Phần 20 Cúp điện thoại, Dương Thần hắng giọng, việc này khó thì cũng không khó, chỉ là đang tối mà phải đi bắt An Tại Hoán, thật sự là không vui. Mấy người Dương Phá Quân và An Tâm nghe thấy lời Dương Thần cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Dương Thần vuốt ve khuôn mặt An Tâm. Anh sẽ đi bắt cha em, ý em thế nào. Nếu em không muốn ông ấy gặp chuyện không may, anh có thể bảo vệ ông ấy. Đôi mắt xinh đẹp của An Tâm đầy nước mắt, miễn cưỡng cười: Nếu em nói không hề để ý, đó là em đang nói dối anh. Nhưng nếu ông...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng