Miêu Nghị - Quyển 13

Phần 27

Miêu Nghị nhìn lại bàn tay Hoàng Phủ Quân Nhu xòe ra, nghi hoặc hỏi dò:

Chưởng quầy làm gì vậy?

Hoàng Phủ Quân Nhu nói:

– Trang sức ngươi tặng ta đâu? Mãn Thiên Tinh, không phải nói tặng cho ta sao? Đưa đây.

– Cái đó…

Miêu Nghị ấp úng một lúc cuối cùng ngồi thẳng người, chính khí hùng hồn nói:

– Đã bán đi.

Hoàng Phủ Quân Nhu gặn hỏi:

– Bán thứ tặng cho ta rồi?

Miêu Nghị nói:

– Ta vốn định tặng cho chưởng quầy, nhưng nàng quên là lúc đó nhất quyết không chịu lấy sao? Nên ta phải bán đi, không thì ta là nam nhân giữ nó lại để cài trên đầu sao?

Tuyết Linh Lung bưng tách trà nghe vậy cười khẽ nhe hàm răng trắng đều.

– Bán cho ai?

– Ha ha, chưởng quầy biết rõ còn cố hỏi, gây động tĩnh lớn như vậy ta không tin chưởng quầy không biết. Bná cho Hạ Hầu Long Thành thống lĩnh khu tây thành.

– Ngươi dám lấy ta làm ngụy trang kiếm tiền!

– Không có!

– Vậy một ngàn vạn Hồng Tinh là sao?

– Hắn muốn mua, ta không chịu bán. Vốn đồng ý với Từ ma ma sẽ tặng miễn cho chưởng quầy, ai ngờ tên này ném tiền ra, lên giá tiền đến một ngàn vạn, ta không bán mới là đồ ngốc. Ngẫm lại dù sao chưởng quầy không cần nên bán, sao tự dưng nói là ta lấy chưởng quầy làm ngụy trang bán ấy tiền?

Miêu Nghị đứng dậy:

– Hoàng Phủ chưởng quầy làm vậy là không tốt, mới rồi Nhị tổng quản của Phương Tố Tố chạy đến cửa hàng nói chưởng quầy bảo là chúng ta thấy trang sức bán quá tốt nên cố ý bán giới hạn, định chờ qua thời gian khai trương bán giá thấp thì sẽ nâng giá cao lên. Chưởng quầy làm vậy là hố chúng ta.

Hoàng Phủ Quân Nhu nói:

– Ta không hề nói như thế.

– Nàng…

Miêu Nghị nghẹn lời, khẽ thở dài:

– Tiệm nhỏ rất bận, nếu Hoàng Phủ chưởng quầy không có gì sai bảo thì ta xin quay về trước, con người ta phúc phận mỏng, không nhận nổi cùng uổng trà với mấy vị đại mỹ nữ.

Hoàng Phủ Quân Nhu nói:

– Kêu ngươi đến là có việc. Bán trang sức cho Hạ Hầu Long Thành bao nhiêu tiền thì thành thật trả lại, muốn lợi dụng ta kiếm tiền? Ngươi còn chưa đủ tư cách, nếu không làm theo thì ta bảo đảm tiệm tạp hóa các ngươi không tiếp tục mở được!

Miêu Nghị im lặng, ánh mắt lạnh băng nhìn Hoàng Phủ Quân Nhu chằm chằm, không khí trong phòng trở nên quái dị.

Hoàng Phủ Quân Nhu không chớp mắt cái nào, nhìn chăm chú tách trà, bưng lên nhấp một ngụm, khuôn mặt như đang nói với Miêu Nghị là nàng không đùa, nàng thật sự khó chịu.

Vui vẻ được mới lạ. Bỗng dưng bị ghép đôi với Hạ Hầu Long Thành, còn bị mọi người đều biết, người quen thấy Hoàng Phủ Quân Nhu sẽ lôi ra ghẹo nàng. Đặc biệt Hạ Hầu Long Thành, cầm trang sức mua được hàng ngày chạy tới chỗ nàng bảy, tám lần, ngẫm lại là Hoàng Phủ Quân Nhu thấy tức một bụng.

Tuyết Linh Lung, Từ ma ma nhìn nhau, hai người thỉnh thoảng ngó Miêu Nghị lại liếc sang Hoàng Phủ Quân Nhu. Hoàng Phủ Quân Nhu đã nghiêm túc, Tuyết Linh Lung và Từ ma ma không dám hó hé tiếng nào.

Miêu Nghị khẽ thở dài:

– Không gạt chưởng quầy, ta cũng không muốn kiếm số tiền này nhưng Hạ Hầu thống lĩnh ép ta phải bán, nếu không bán sẽ phong tiệm của ta. Mới rồi ta còn nói chuyện với hắn. Hạ Hầu thống lĩnh nói tặng Mãn Thiên Tinh cho chưởng quầy nhưng chưởng quầy không nhận, ta rất muốn lấy giá gốc thu về nhưng hắn không chịu. Vậy đi Hoàng Phủ chưởng quầy, ta không trêu vào Hạ Hầu thống lĩnh nổi, hắn hở chút là lôi chuyện đóng cửa tiệm ra uy hiếp ta. Làm phiền Hoàng Phủ chưởng quầy lên tiếng giùm, miễn Hạ Hầu thống lĩnh đồng ý thì ta sẽ lấy giá gốc thu lại được không? Nếu không thì ta nói cái gì cũng vô dụng, dù chưởng quầy không cho tiệm tạp hóa chúng ta tiếp tục mở cửa ta cũng không đòi lại được.

Miêu Nghị nghĩ kỹ rồi, chỉ cần thu về trang sức, về sau cầm đi đấu giá không chừng sẽ lời được một mớ.

Hoàng Phủ Quân Nhu liếc xéo Miêu Nghị:

– Chuyện đó không phải ta lo. Cho ngươi ba ngày, tìm cách nào lấy về được là chuyện của ngươi.

Tan rã trong không vui, Miêu Nghị lủi thủi đi xuống lầu, niềm vui kiếm tiền không còn. Dạo này Miêu Nghị có tìm hiểu về Quần Anh hội quán, là vật khổng lồ mà hắn tuyệt đối không trêu vào được.

Từ ma ma chạy theo cùng Miêu Nghị xuống lầu, nàng xin lỗi:

– Xin lỗi Hữu Đức, ta không biết chuyện sẽ thành thế này.

Miêu Nghị xua tay mỉm cười nói:

– Không liên quan Từ ma ma, nên đến rồi sẽ tới, dù ma ma không kéo ta tới thì nàng cũng sẽ nghĩ cách tìm tới cửa.

Từ ma ma nói:

– Thật ra chuyện này chủ yếu là tại Hạ Hầu Long Thành. Hạ Hầu Long Thành cầm trang sức mua được cứ làm phiền Hoàng Phủ chưởng quầy mãi, một ngày tìm nàng mấy lần, nàng thật sự chịu không nổi phải trốn tới hcỗ ta.

Miêu Nghị lấy làm lạ hỏi:

– Bằng vào bối cảnh của nàng thì cần gì sợ Hạ Hầu Long Thành đó?

Từ ma ma cười khổ nói:

– Bối cảnh của Hạ Hầu thống lĩnh không đơn giản, Hoàng Phủ chưởng quầy vì trốn hắn mà chạy khắp nơi, tóm lại đi đâu là Hạ Hầu theo tới đó. Hoàng Phủ chưởng quầy trốn biết bao nhiêu hành tinh, khó khăn lắm mới đến Thiên Nguyên tinh, kết quả Hạ Hầu cũng lập tức điều đến đây làm thống lĩnh. Có thể tùy tiện điều động tới lui, ngươi tưởng tượng được bối cảnh của Hạ Hầu thống lĩnh chưa?

Miêu Nghị tò mò hỏi:

– Ghê gớm vậy? Hạ Hầu thống lĩnh có bối cảnh thế nào?

Từ ma ma lắc đầu nói:

– Ta cũng không rành, có hỏi qua Hoàng Phủ chưởng quầy nhưng nàng không chịu lộ ra. Tóm lại lai lịch rất lớn, không thì Hoàng Phủ chưởng quầy đã chẳng nhẫn nhịn hắn.

Không ngờ thống lĩnh gấu chó đó có bối cảnh dữ dội vậy.

Miêu Nghị thầm nhủ, chợt nhướng mày hỏi:

– Từ ma ma có biết Khấu Văn Lam không?

Từ ma ma sửng sốt:

– Khấu Văn Lam?

Từ ma ma lập tức gật đầu nói:

– Thống lĩnh khu đông thành, kẻ thù truyền kiếp của Hạ Hầu Long Thành. Khấu Văn Lam giống như Hạ Hầu, là người theo đuổi Hoàng Phủ chưởng quầy dai như đỉa, cũng đi theo nàng điều tới điều lui. Hạ Hầu Long Thành mới diều đến làm thống lĩnh khu ây thành thì Khấu Văn Lam cũng điều làm thống lĩnh khu đông thành. Có năng lực như thế thì bối cảnh của hai người ước chừng không chênh bao nhiêu.

Mới nhắc Khấu Văn Lam đã thấy gã tới. Miêu Nghị quay về Chính Khí tiệm tạp hóa, Khấu Văn Lam ngồi trên lầu đối diện với Hạ Hầu Long Thành Ngọc Linh cùng uổng trà, hai tùy tùng đứng sau lưng gã.

Vị này bộ dạng dễ nhìn hơn Hạ Hầu Long Thành cao to thô kệch. Trường bào màu vàng mỏng, khuôn mặt tuấn tú, ngọc thụ lâm phong, nho nhã như ngọc.

Vốn nên là một nam nhân nhìn mát mắt nhưng bị hỏng một nét bút, tay gã cầm cái khăn trắng tinh, đặt chén trà xuống nhẹ nhàng lau miệng. Ngón tay kẹp khăn khiến người nhìn nổi da gà.

Ngọc Linh Chân Nhân kêu Miêu Nghị ngồi xuống.

Khấu Văn Lam hỏi, giọng nói cũng hết sức nhẹ nhàng:

– Ngươi là Ngưu Hữu Đức?

Miêu Nghị hỏi:

– Khấu thống lĩnh có gì chỉ giáo?

Trong lòng Miêu Nghị thầm đoán chắc không phải lại vì nữ nhân Hoàng Phủ Quân Nhu kia đi?

Khấu Văn Lam cười nói:

– Nghe chưởng môn Ngọc Linh nói báu vật trấn tiệm của quý tiếm ra từ tay ngươi, chuyện mua bán đều do một mình ngươi làm?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/10/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 17
Phần 27 Ngay tại lúc Hàn Lập đang rùng mình thì Ma viên lại gầm nhẹ một tiếng rồi há mồm phun ra một đoàn tinh khí màu hắc hồng gắn lên thanh tử sắc cự kiếm trước người. Nhất thời từ thân kiếm tử quang đại phóng, vật vô danh bên trong kia thân hình nhất trướng rồi lại hiện ra mặt ngoài cự kiếm có vẻ dữ tợn dị thường. Cự kiếm quay tròn vừa chuyển động thì đột nhiên dựng đứng lên, mũi kiếm nhắm ngay phương hướng Hàn Lập đứng mà trảm xuống. Một đạo tử sắc kiếm quang dài hơn mười trượng vọt ra, vô thanh vô tức hướng về quầng sáng màu xanh chém...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Hàn Lập – Quyển 24
Phần 27 Gã nam tử kia sau khi nói ra những lời vừa rồi chợt rùng mình bừng tỉnh. Gương mặt xám lại, trong mắt lộ ra nét khiếp sợ. “Ồ, thì ra là Tra đạo hữu của Thạch Dũng tộc. Khó được đạo hữu coi trọng thiếp thân như vậy. Không bằng chờ đấu giá hội kết thúc, ngài ở lại đây cùng với thiếp thân vui vẻ mấy ngày. Ý đạo hữu thế nào? Biết đâu lại có thể làm đạo hữu thỏa nguyện mong ước.” Thiếu phụ xinh đẹp nhìn vào nam tử trung niên kia cười nhẹ, thân thể khẽ run theo điệu cười, tỏa ra một lực hấp dẫn vô tận. Nhưng trong mắt nàng...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Giang Nam – Quyển 16
Phần 27 Trong Trụ Hoang môn, Giang Nam triệt để lâm vào hiểm cảnh, mười hai tòa môn hộ, hơn 2500 trăm Thần Tôn Thần Quân, chia đều xuống, mỗi tòa môn hộ cũng sẽ vọt tới hơn hai trăm vị Thần Tôn Thần Quân, hơn nữa Giang Nam trấn thủ Trụ Hoang môn là một Chân Thần, bị mọi người đương nhiên cho rằng là quả hồng mềm, cho nên vọt tới cường giả thêm nữa... Cũng may, những người này thực sự không phải là tồn tại mạnh nhất, tồn tại mạnh nhất tốt xấu cũng có chút tự ngạo, sẽ không ỷ vào mình là Thần Tôn Thần Quân mà đi khi dễ một Chân Thần. Nhất...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng