Miêu Nghị - Quyển 13

Phần 36

Một tấm vải to từ lầu hai rũ xuống che cảnh lầu một, tấm vải viết: Từ chối tham quan.

Hạ Hầu Long Thành không cần biết, gã vén tấm vải đi vào. Đại sảnh lầu một đã bị đập phá không thành hình, hoàn toàn khác hẳn. Một đám người làm nghề mộc đang bận rộn.

Miêu Nghị giao lưu bàn bạc với sư phụ làm việc, xem bộ dáng thì đang chỉ dẫn cải tạo bài bố đại sảnh.

Thấy Hạ Hầu Long Thành đi vào, Miêu Nghị lập tức tiến lên nghênh đón, tươi cười chắp tay chào:

– Thống lĩnh đại nhân đến rồi!

Hạ Hầu Long Thành lộ vẻ khó hiểu hỏi:

– Đang yên lành mà dỡ bỏ làm gì?

Khốn nạn, toàn tại ngươi ép mà ra!

Miêu Nghị cười nói:

– Lưu lượng khách quá lớn, bố cục ban đầu không chịu nổi nên sửa lại.

Hạ Hầu Long Thành quan tâm hỏi:

– Ba ngày làm xong không?

– Chắc cũng được.

Miêu Nghị chỉ cái ghế bên cạnh:

– Thống lĩnh đại nhân có chuyện gì mời ngồi nói.

– Không cần!

Không có cả chỗ đặt chân, Hạ Hầu Long Thành không hứng thú ở lại đây.

Nhưng Hạ Hầu Long Thành dặn dò:

– Tranh thủ làm đi, làm xong sớm còn khai trương.

Hạ Hầu Long Thành bỏ lại câu nói rồi quay đầu đi, vén mành ra ngoài, gã ôm một bụng bực tức. Bây giờ Hạ Hầu Long Thành bán trang sức đã ghiền, mỗi ngày không cần làm gì hết, ngồi không là có hơn một trăm vạn Hồng Tinh vào túi, còn có nhiều đồng liêu lôi kéo làm quen muốn hàng từ tay gã, cuộc sống rất thoải mái.

Ngừng ba ngày tức là mỗi ngày tổn thất hơn một trăm vạn, nên trong lòng Hạ Hầu Long Thành rất khó chịu.

Bên trong Chính Khí tiệm tạp hóa đã dở bỏ, đang xây lại đại sảnh, hiện làm gỗ.

Thiên Hương lâu. Từ ma ma, Tuyết Linh Lung, Hoàng Phủ Quân Nhu ngồi chung với nhau nghe tỳ nữ đi cách vách xem tình hình quay về báo cho ba người hay.

Từ ma ma, Tuyết Linh Lung quay sang nhìn nhau:

– Làm gỗ?

Hoàng Phủ Quân Nhu nhíu mày, cũng không hiểu:

– Xây dựng lại đại sảnh?

Trong Chính Khí tiệm tạp hóa đã thay đổi lớn, bỏ hết các quầy hàng, không gian lúc trước đặt quầy hàng và đường đi đều để trống, chính giữa đại sảnh bị ngăn cách. Mặt trước lằn ngăn cách đặt ngang cái quầy dài, công tượng đang sơn phết.

Tầng hai, đám đệ tử Chính Khí môn đang thống kê các loại hàng hoá sắp bán ra, những người khác thì thống kê trên từng khối gỗ nhỏ sơn đen.

Mỗi người bận rộn như con quay.

Sáng sớm ba ngày sau, bên ngoài Chính Khí tiệm tạp hóa lại tụ tập nhiều người.

Đức Minh Đạo Trưởng dẫn vài đệ tử xuất hiện, vèo một tiếng giật vải che trước cửa hàng xuống.

Đám người vây xem đều kinh ngạc. Ban công tầng hai đã bị chặn, treo đầy các thẻ gỗ đen nhỏ vô số kể, mặt trên viết chữ phấn trắng như linh thảo, tiên thảo, Kết Đan, pháp bảo. Mỗi tấm thẻ viết số lượng, giá của một món đồ.

Vật phẩm, số lượng của toàn Chính Khí tiệm tạp hóa khoe ra trước mắt mọi người về những người sau này tìm đến. Hàng hoá Chính Khí tiệm tạp hóa nhìn qua biết ngay, muốn mua cái gì thì tự đi xem.

Thích món nào, đã quyết định rồi thì đi vào trong giao dịch.

Trong đại sảnh bị ngăn cách thu nhỏ hơn phân nửa, năm tiểu nhị đứng sau một hàng quầy, phía sau năm tiểu nhị là bức tường chạm rỗng khắc hoa có năm cửa sổ, mặt sau có người đối ứng.

Đám người đứng ngoài xem thấy rất mới mẻ, bàn tán xôn xao.

Càng nhiều người giật mình vì số lượng hàng trên thẻ gỗ nhiều vô số kể, chủng loại nhiều, số lượng lớn khiến người giật mình lượng trữ hàng của Chính Khí tiệm tạp hóa quá khủng.

Khủng là đúng, Miêu Nghị viết số lượng hàng hiện có của tiệm tạp hóa lên gấp năm mươi lần, gần đây vốn tập trung nhiều hàng hoá bây giờ tăng lên gấp năm mươi lần vì muốn cho mọi người bị rung động.

Rung động là có đề tài, có câu chuyện thì có điểm nổi bật, có điểm nổi bật sẽ hấp dẫn người đến xem, hấp dẫn người tới liền có khách đông, có khách là mua bán được, bán buôn được là kiếm ra tiền.

Đám Ngọc Linh Chân Nhân lo lỡ có khách hàng mua số lượng lớn mà chúng ta không có hàng thì phải làm sao?

Miêu Nghị nói đừng lo, tới lúc đó nói là đã có khách mua trước rồi, thẻ bên ngoài chưa kịp đổi mới.

Miêu Nghị yêu cầu cứ giả bộ như thế nửa tháng hoặc một tháng, tùy tình hình, dùng số lượng hàng hóa khổng lồ gây oanh động lớn, qua một thời gian ngắn dần ghi số lượng thẻ bài bên ngoài về số thực. Làm vậy một là giả tạo năng lực tiêu thụ, người ngoài thấy khả năng tiêu thụ mạnh của chúng ta thì càng hấp dẫn người đến cung cấp hàng hóa, vậy là có thể bổ sung vào lượng hóa lớn chúng ta bày ra.

Miêu Nghị nói chúng ta phải cho mọi người thấy cửa hàng chúng ta có năng lực thu nhập và xuất ra hàng hoá cực mạnh, nâng cao niềm tin của khách hàng và bên cung cấp hàng, để mọi người hiểu rằng tại đây có một tiệm tạp hóa có thể mua tất cả những thứ bọn họ muốn, bán tất cả thứ bọn họ muốn bán, đó là Chính Khí tiệm tạp hóa.

Năm thiên binh cướp vị trí bỗng kêu lên:

– Báu vật trấn tiệm đâu?

Thống lĩnh còn đang chờ bọn họ mang hàng về.

Đức Minh Đạo Trưởng chắp tay, lớn tiếng nói:

– Xin lỗi! Bởi vì những trang sức này không phải ai cũng có thể tạo ra, luyện chế từng cái rất tốn thời gian nên báu vật trấn tiệm tạm ngừng hàng, chờ khi nào hàng đến sẽ treo thông báo cho mọi người biết.

Đức Minh Đạo Trưởng đối diện mọi người, cất cao giọng nói:

– Hàng hóa của Chính Khí tiệm tạp hóa đều ở trước mắt mọi người, có giá rõ ràng, không nói thách, muốn mua mời vào!

Đức Minh Đạo Trưởng nói xong xoay người rời đi, từ cửa hông đi vào trong cửa hàng.

Năm thiên binh lấn hàng câm nín nhìn nhau, lấn hàng uổng công.

Đám người xem có người tò mò đi vào thử, muốn xem những thứ kia bán như thế nào.

Người vào cửa hàng đầu tiên đi tới trước quầy nói:

– Mua một viên cố nguyên đan.

Mua một viên tỏ rõ là ướm thử.

Tiểu nhị trước quầy chỉ vào đống ngọc điệp đặt trên quầy, nói ngươi muốn mua cái gì không cần phải nói ra, trực tiếp viết vào ngọc điệp rồi trả tiền là được. Nếu có trữ vật giới chỉ thì cầm trữ vật giới chỉ chứa đồ, vậy là người ngoài sẽ không biết ngươi mua bán cái gì, giữ kín bí mật.

Một viên cố nguyên đan không cần giữ bí mật, người đó thử lấy một khối ngọc điệp, viết đồ rồi giao cho tiểu nhị, trả tiền.

Tiểu nhị cầm tiền và ngọc điệp đưa vào cửa sổ đằng sau, bên trong có người xem xong nhanh chóng trả về, còn đưa một viên cố nguyên đan giao cho người đó.

Tiểu nhị chỉ vào một tấm biển thông báo dựng trước quầy, báo cho biết kiểm hàng ngay tại chỗ, sau khi rời khỏi quầy nếu thiếu cái gì thì Chính Khí tiệm tạp hóa không chịu trách nhiệm.

– Mới mẻ!

Người đó cầm một viên cố nguyên đan đi ra ngoài nói với mọi người:

– Nhưng đúng là tiện lợi, mua bán kiểu này không cần nói câu nào đã hoàn thành giao dịch.

Vào cửa hàng, hai bên có hai hàng ghế dài đặt sát tường, để khi khách trước quầy giao dịch quá đông thì có thể ngồi xuống chờ hoặc nghỉ chân.

Đệ tử Chính Khí môn trông chừng bên ngoài đi tới trước quầy, nhận thẻ bài từ bên trong đưa ra, đến bên ngoài thi pháp tháo thẻ cố nguyên đan xuống, treo cái mới lên.

Mọi người nhìn kỹ, số lượng cố nguyên đan trên thẻ thiếu một viên, vì người vừa rồi đã mua một viên.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/10/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 20
Phần 36 Mấy ngày nay Diệp Thiên Nam ở Bắc Kinh rất hài lòng. Hài lòng, là bởi vì rất nhiều việc đã dần hạ màn, tuy là Hạ Tưởng thắng lợi, y cũng xem thành thắng lợi của y, liền cảm thấy hết giận, cũng rất vui mừng. Nếu Diệp Thiên Nam nghĩ sâu xa hơn, có lẽ sẽ giật mình vì sự thay đổi của y. Đã từng rất lâu, y xem Hạ Tưởng là đối thủ lớn nhất, sau đó thất bại trong tay Hạ Tưởng, lại xem Hạ Tưởng là kẻ thù lớn nhất. Nhưng sau khi đến Lĩnh Nam không lâu, y liền dần dần đứng về phe Hạ Tưởng ... đương nhiên cũng vì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Đường Môn – Quyển 5
Phần 36 Sai, chính là huyết vụ, mùi máu tanh nồng nặc làm người khác buồn nôn, cùng mùi vị ngửi thấy khi trước giống như đúc. Một tiếng hét thảm vang lên, hiển nhiên lại có người bị độc thủ, ngay sau đó, một tiếng kinh hô làm Đường Tam nghe có chút quen thuộc từ trong huyết vụ truyền ra. Tuy đã nhiều năm chưa từng nghe lại thanh âm này, nhưng Đường Tam vẫn nhận ra một chút chủ nhân của thanh âm, Hồ Liệt Na? Thật là nàng? Nàng làm sao lại ở đây? Trước mắt huyết vụ màu đỏ là một loại lĩnh vực tồn tại, Đường Tam tự nhiên sẽ không tuỳ tiện xông...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Hàn Lập – Quyển 12
Phần 36 Hàn Lập nghe được tiếng thú rống, cả kinh giương đôi mắt, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc. Phải biết rằng lấy thần thức cường đại của hắn bây giờ, cho dù không toàn lực phóng xuất cũng có thể đem hô hấp bên trong phương viên mấy trăm trượng kiểm soát. Huống chi trước khi hắn hạ xuống đảo này đã cố ý đem trăm dặm phụ cận đảo này quét qua một lần, cũng không phát hiện có yêu thú gì ở gần đó. Nếu hiện tại xuất hiện tình huống ngoài ý muốn, Hàn Lập tự nhiên sẽ không làm như không biết, lúc này thần niệm điên cuồng phóng ra, hướng về đáy...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng