Vì ngăn miệng nàng, đột nhiên Miêu Nghị ôm ngang nàng đi trở lại giường, quần áo hai người bay loạn, hắn càng ra sức phục vụ…
Mây tan mưa tạnh, Vân Tri Thu hết giận, vẻ mặt thỏa mãn, nhu thuận nằm trong ngực hắn, nỉ non nói:
– Ngưu Nhị, ngươi gần đây phóng túng rất nhiều, hôm nay bắt đầu kiềm chế tâm tình, an tâm tu hành đi.
– Thiên Ma Vũ đâu? Ngươi từng nói sau khi động phòng sẽ nhảy cho ta xem mà.
Miêu Nghị hỏi.
Miêu Nghị đổ mồ hôi lạnh, làm ra vẻ kinh ngạc nói:
– Còn có chuyện như thế? Người phương nào dám to gan lớn mật đoạt đồ của Thiên đình?
Vu Hành Giả nhìn chằm chằm vào hắn, nói:
– Lão nạp cũng không biết là người nào làm.
Miêu Nghị thử hỏi:
– Ngươi biết con đường khác đi qua Vô Tướng Tinh sao?
Vu Hành Giả thở dài:
– Không vực đi qua Vô Tướng Tinh bị rất nhiều đội ngũ Thiên đình điều tra, chúng ta vừa lộ mặt sẽ bị tấn công, thêm một việc không bằng bớt một việc, tránh Vô Tướng Tinh là được.
Miêu Nghị cũng biết tránh đi mới tốt, hỏi:
– Ta muốn đi Thiên Nguyên tinh, không biết có thể hay không?
Vu Hành Giả nói:
– Cửu giới tương thông, ngươi đi sang nơi khác, lại đi vòng tiến lên là ổn thỏa nhất, chỉ tốn nhiều thời gian hơn mà thôi.
Miêu Nghị liên tục gật đầu.
– Cũng tốt, nhờ đại sư.
Dứt lời hắn lấy đĩa ngọc ghi chép tuyến đường mới.
Nhưng đi được nửa đường, tinh linh trong nhẫn trữ vật của Miêu Nghị chấn động, hắn lấy tinh linh ra đọc được ba chữ “Vương bát đản”.
Miêu Nghị cười khổ, tuy tinh linh nằm trong tay Thiên Nhi nhưng khẳng định Thiên Nhi không dám chửi mình vương bát đản, nhất định là Vân Tri Thu không thể nghi ngờ, cũng là việc trong dự liệu.
Không phải hắn không muốn mang Vân Tri Thu theo, mà là hiện tại điều kiện không thích hợp, đi mạo hiểm không thích hợp mang lão bà theo, lại nói mang lão bà theo bị quản đông quản tây, vô cùng vướng tay vướng chân.
Hắn thi pháp truyền tin tức trở về, nói cho Vân Tri Thu, bảo nàng cố gắng tu luyện, chờ tu vi nàng đột phá Kim Liên sẽ mang nàng đi. Nếu không gặp chuyện muốn chạy cũng không chạy được.
Thái độ của Vân Tri Thu rất cường ngạnh, bảo hắn lập tức quay về, bằng không sẽ cho hắn đẹp mặt.
Miêu Nghị nhịn không được cười lên. Dám uy hiếp ta, đã ra khỏi nhà còn uy hiếp ta! Xem ta dọa ngươi thế nào.
Hắn hồi âm nói mình đang gặp phiền toái, đang trốn tránh đuổi bắt, không thể trò chuyện.
Bên kia trầm mặc một lát liền có hồi âm: Cẩn thận một chút. Bình an quay về!
Mắc câu! Miêu Nghị cười hắc hắc, thu tinh linh.
Một tháng sau, trên đường xuyên qua sáu tinh môn. Trên đường gặp nhiều tinh thể lớn nhỏ chằng chịt trong tinh không, suýt chút nữa U Minh Long Thuyền bị va vào.
Vu Hành Giả vung pháp trượng thi pháp, trên U Minh Long Thuyền sinh ra hào quang sáng ngời. Nó thu nhỏ lại và chui vào tay áo hắn, thuận tay kéo Miêu Nghị đáp xuống tinh thể lớn chừng trăm trượng.
Miêu Nghị ngắm nhìn bốn phía, chung quanh là tinh thể chằng chịt không có quy tắc, giống như một đám đá bao phủ tinh không.
Vu Hành Giả quay người nhìn xung quanh, lật tay lấy “tinh đồ” ra xem xét và nhìn chung quanh, gật đầu nói:
– Quả nhiên là tại đây, không nghĩ lại tới nơi này.
Miêu Nghị hỏi:
– Địa phương nào?
Vu Hành Giả nói:
– Đã đến Đại Thế Giới, khu vực này không dễ đi, chúng ta xâm nhập Hỗn Loạn Chi Địa trong cửu giới!
– Hỗn Loạn Chi Địa?
Miêu Nghị nhìn chung quanh.
– Đại sư, là địa phương nào?
Sắc mặt Vu Hành Giả ngưng trọng, nói:
– Thuộc về Quái giới trong cửu giới, nơi đây không giống Tiểu Thế Giới và Vô Tướng Tinh, không vực này chỉ có một tinh cầu thích hợp ở lại, trong không vực cũng tồn tại không ít tinh thể Tiểu Thế Giới nhưng đa số bị yêu ma chiếm giữ, có rất nhiều yêu ma cùng hung cực ác cư ngụ nơi đây.
– Đại sư, ngươi đừng dọa ta!
Miêu Nghị hết nhìn đông nhìn tây nói:
– Không có nhân loại ở lại sao?
Vu Hành Giả nói:
– Mươi vạn năm trước có, tình huống hiện tại ta không rõ, ta chỉ đạt được một chút tin tức từ cương thi của U Minh Long Thuyền mà thôi, nghe nói Hỗn Loạn Chi Địa có “Thiên Hành Cung”, trong môn cao thủ nhiều như mây, cũng không chịu phi thăng Thiên đình tiếp nhận chức quan, chỉ vì lúc ấy đối kháng với yêu ma, vẫn là chánh tà bất lưỡng lập, bảo hộ bình dân nơi đây, hôm nay không biết có tồn tại hay không.
– Thiên Hành Cung?
Miêu Nghị ngạc nhiên, nói:
– Tiểu Thế Giới cũng có, mỗi một đường trong Tiên quốc đều có Thiên Hành Cung.
Vu Hành Giả nói:
– Tiểu Thế Giới tiên, thiên, địa, nhật, nguyệt, kim, mộc, thủy, hỏa, thổ mười cung đều phỏng chế theo tên của mười cung trong Đại Thế Giới, mô phỏng theo tàn phiến Vạn Trượng Hồng Trần ghi lại, chỉ có điều hoàn toàn không quan hệ với nhau, ở chỗ này, mười cung đại biểu cho mười môn phái cường đại nhất Đại Thế Giới, Thiên Hành Cung đại biểu cho chính nghĩa trong Hỗn Loạn Chi Địa, được xưng là thiên hành kiện quân tử không ngừng vươn lên, vĩnh trấn yêu ma!
– Thì ra là như vậy, thiên hành kiện quân tử không ngừng vươn lên, vĩnh trấn yêu ma!
Miêu Nghị chặt lưỡi nói:
– Thiên Hành Cung thật khí phách! Có cơ hội nhất định phải đi gặp cho biết.
Vu Hành Giả nhìn về phía hắn, nói:
– Ta chỉ có thể đưa ngươi đến nơi này, ta không tiện đi về phía trước.
Miêu Nghị á khẩu không trả lời được trong chốc lát.
– Không phải chứ! Đại sư, ngươi ném ta tại nơi nguy hiểm này một mình, sẽ mất mạng đấy.
Vu Hành Giả truyền “tinh đồ” cho hắn.
– Cũng không có nguy hiểm như ngươi nghĩ, ngươi chỉ qua đường, chỉ cần không xâm nhập tinh cầu do yêu ma chiếm giữ thì không có chuyện gì, tinh không lớn như vậy, Thiên đình không có biện pháp phong bế đường ngươi đi, yêu ma cũng không có năng lực này, trừ Thiên đình, yêu ma cũng không dám khiêu khích nhiều người tức giận phủ kín Tinh môn không cho người ta ra vào, ngươi chỉ cần dựa vào lộ tuyến tinh đồ chỉ dẫn là có thể đithiên Nguyên Tinh.
Vậy còn không kém lắm! Miêu Nghị tiếp “tinh đồ”, trong nội tâm vui vẻ, giảm bớt chút tiền mua tinh đồ, lão gia hỏa này nhặt được nhiều thứ tốt trên U Minh Long Thuyền, hắn nói:
– Đại sư, qua Tinh môn được muốn kim toa, ngân toa ah, chút tu vi của ta tự tiện xông vào, chỉ sợ sẽ bị xé thành mảnh nhỏ đấy.
Vu Hành Giả nhìn hắn, hắn giơ ngón tay tính toán, lại tính trước mặt Miêu Nghị.
– Kim toa, ngân toa trên người của ngươi đủ sức đi Thiên Nguyên Tinh.
Miêu Nghị mở to mắt, nói:
– Không phải chứ! Trên người của ta có đồ vật gì ngươi cũng tính ra, có phải thần hay không?
Vu Hành Giả không khách khí, hắn bấm chỉ tính toán và nói phá sự thật:
– Là ngươi cướp đồ vật trên Vô Tướng Tinh Linh Đảo.
Sắc mặt Miêu Nghị cứng đờ, hắn vội vàng giải thích:
– Đại sư, lời này không thể nói lung tung, bằng tu vi của ta không có bản lĩnh chém giết bên trong, đó là hành động đi tìm chết.
– Xem ra ngươi bảo lão phu đoán sai!
Năm ngón tay Vu Hành Giả bấm bấm tính toán lần nữa.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 13 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 22/10/2019 11:36 (GMT+7) |