Miêu Nghị - Quyển 14

Phần 23

Có tiền mới có tài nguyên tu luyện, Chính Khí Môn khác người, đã không quan tâm bài danh môn phái trong Vô Tương Tinh, chẳng muốn tranh giành với môn phái khác, tỷ thí bài danh môn phái mỗi giới cũng không tham gia, Chính Khí Môn chỉ sắp xếp vào người tham gia chiếu lệ. Hôm nay tập trung tài nguyên hơn ba trăm năm ngắn ngủi đã chèo chống cho hơn mười tên tu sĩ Tử Liên đột phá đến Kim Liên, Đức Minh đạo trưởng là người đầu tiên.

Ngay cả tu vi Bảo Liên đều một hơi đột phá đến Tử Liên tam phẩm, thực lực cả Chính Khí Môn tăng lên trên diện rộng trong suốt ba trăm năm qua, hơn nữa còn chọn được mấy ngàn đệ tử tư chất tốt.

Không có biện pháp, có kinh tế sẽ có tài nguyên, Chính Khí Môn đã không cần cầm linh thảo đi Linh đảo đổi tài nguyên, phần lớn là tiệm tạp hóa dùng tiền trừ nợ, Tiên Nguyên đan không thiếu, nếu không phải bảo tồn truyền thừa luyện đan kỹ pháp của Chính Khí Môn, Chính Khí Môn còn không muốn tự luyện chế, cái gì Cố Nguyên Đan, Tiên Nguyên Đan các loại, Chính Khí Môn cầm mang ra bán như rau ngoài chợ.

– Mới ba trăm năm ngắn ngủi, Chính Khí Môn biến hóa rất lớn.

Sau khi Miêu Nghị nghe xong liền cảm thán.

Đức Minh đạo trưởng lại chắp tay nói:

– Chưởng môn đã từng nói qua, Chính Khí Môn có biến hóa hôm nay, công lao cư sĩ rất lớn, nếu không có cư sĩ đi tìm Thiên Diện Yêu Hồ, Chính Khí Môn cũng không có tiệm tạp hóa tại Thiên phố, nếu không có cư sĩ giúp mở tiệm tạp hóa kinh doanh, Chính Khí Môn không có ngày hôm nay.

Miêu Nghị khoát tay nói:

– Đạo trưởng không nên tán dương ta như vậy, ta cũng là một phần tử của Chính Khí Môn, ta nên ra chút sức là đương nhiên.

Ba người không ngừng nói chuyện với nhau, Miêu Nghị nói muốn đi bái phỏng Bích Nguyệt phu nhân mới rời đi.

Sau đó Đức Minh đạo trưởng cũng theo ra ngoài, lúc sắp xuống lầu Miêu Nghị hỏi:

– Dường như đạo trưởng có cái nhìn không tệ về Hạ Hầu Long Thành nha.

Nghe nói như thế, Đức Minh đạo trưởng hiểu hắn đang nói mình nói chuyện giúp Hạ Hầu Long Thành, lúc này mới nói:

– Cư sĩ mượn một bước nói chuyện.

Hai người đến gian phòng lưu cho Miêu Nghị, không gian nơi đây rất lớn, bên trong trống rỗng, cũng không có bày biện thứ gì, Đức Minh đạo trưởng giải thích:

– Không biết cư sĩ trở lại lúc nào, cũng không biết cư sĩ thích bày biện đồ dùng gì, cho nên không chuẩn bị gì cả, lát nữa cư sĩ cứ đi Thiên phố lựa chọn, ưa thích món gì cứ để cửa tiệm chi ra.

Miêu Nghị không quan tâm chút tiền này, ngược lại Đức Minh đạo trưởng càng ngày càng làm hắn lau mắt mà nhìn, biến hóa rất rõ ràng, đã không phải đạo trưởng khúm núm thành thật năm đó, trên mặt còn mang theo vài phần khôn khéo.

– Đạo trưởng học quanh co lúc nào thế, có lời gì nói thẳng đi.

Miêu Nghị cười nói.

Đức Minh hơi trầm mặc, chậm rãi nói:

– Ta biết rõ ý của cư sĩ, cảm thấy ta đang nói chuyện giúp Hạ Hầu Long Thành, chẳng những cư sĩ, chưởng môn và sư thúc đều không có hảo cảm với Hạ Hầu Long Thành, cảm thấy đây là kẻ đáng giận, cũng cảm thấy hắn tru tâm.

– Ta muốn nói là, muốn đứng vững gót chân tại Thiên phố không dễ dàng, Chính Khí Môn lúc trước mang mộng tưởng quá mỹ hảo, tay không tấc sắc phát triển tại Thiên phố, đã không có quyền cũng không có thế, tài lực cũng không có, nếu không nhờ cư sĩ lúc trước mở cục diện cho tiệm tạp hóa, cũng không có tiệm tạp hóa Chính Khí hôm nay, chắc hẳn cư sĩ hiểu rõ tiệm tạp hóa muốn tồn tại trong Thiên phố không dễ dàng. Ta cũng không nói giúp Hạ Hầu Long Thành, giao cho Hạ Hầu Long Thành hai thành lợi nhuận là nhiều nhưng ta cho rằng cho đáng giá, nếu không có quan hệ với Hạ Hầu Long Thành, tiệm tạp hóa đã sớm bị người ta đè sập, làm sao như hôm nay.

– Ân! Ta cũng cho rằng đáng giá.

Miêu Nghị gật đầu, hắn cũng biết Đức Minh không chỉ nói những lời này.

Tâm tình Đức Minh hơi kích động:

– Nhưng mà chưởng môn và hai sư thúc không nghĩ vậy, bọn họ cảm thấy ta làm thế là nịnh bợ kẻ tiểu nhân hèn hạ, vi phạm tôn chỉ Chính Khí Môn, áp lực của ta rất lớn.

– Có một số việc bọn họ không rõ, chưởng môn tọa trấn Chính Khí Môn, Ngọc Luyện sư thúc say mê làm việc của mình, Ngọc Hư sư thúc tọa trấn nơi này chân không bước ra ngoài. Toàn bộ sinh ý trong ngoài của tiệm tạp hóa do ta chuẩn bị, ta hiểu rõ Chính Khí Môn kinh doanh tiệm tạp hóa càng lúc càng không dễ dàng, không có chút quan hệ tiệm tạp hóa không thể làm tiếp.

– Chính Khí Môn có thể bồi dưỡng mười hai tu sĩ Kim Liên trong ba trăm năm ngắn ngủi. Lại thu mấy ngàn tên đệ tử, không có tài lực của tiệm tạp hóa ủng hộ là không được, một khi tiệm tạp hóa sụp đổ mất, Chính Khí Môn muốn thực lực không có thực lực, muốn tài lực không có tài lực, muốn bối cảnh không có bối cảnh, đường ra ở nơi nào?

– Tiệm tạp hóa sụp đổ?

Miêu Nghị nói:

– Chuyện nghiêm trọng như vậy sao?

Đức Minh lắc đầu nói:

– Bần đạo không phải nói chuyện giật gân, nếu lúc trước không có Hạ Hầu Long Thành ra mặt ngăn cản tai họa, có Hoàng Phủ Quân Nhu cung cấp tin tức ủng hộ và chỉ điểm, chỉ sợ cư sĩ chưa quay về tiệm tạp hóa đã sụp đổ rồi.

– Hoàng Phủ Quân Nhu cũng ra tay giúp đỡ?

Miêu Nghị kinh ngạc.

Đức Minh nói:

– Vâng! Bởi vì tiệm tạp hóa kinh doanh uy hiếp sinh ý Kết Đan của Quần Anh hội quán, Hoàng Phủ Quân Nhu ngay từ đầu đến nhà hỏi thăm, trực tiếp bàn bạc với Ngọc Hư sư thúc. Nói chúng ta khẩu vị quá lớn là không tốt cho chúng ta. Hy vọng tiệm tạp hóa nên buông tha sinh ý mua bán Kết Đan, Ngọc Hư sư thúc cự tuyệt. Về sau Hoàng Phủ Quân Nhu lại đi Vô Tương Tinh tìm chưởng môn bàn bạc, chưởng môn nói mọi người cạnh tranh công bằng, cũng cự tuyệt.

– Lúc ấy chưởng môn và sư thúc suy nghĩ quá đơn giản, chuyện mua bán làm gì có công bằng mà nói, không gian không thương tuyệt đối không phải nói ngoa. Đó là do chúng ta rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, Hoàng Phủ Quân Nhu nói với Hạ Hầu Long Thành một tiếng, tình huống như đã nói lúc trước, Hạ Hầu Long Thành lập tức bức chúng ta buông tha kinh doanh Kết Đan, nếu không sẽ niêm phong bắt người, cư sĩ biết tính tình của vị thống lĩnh này mà, chẳng có đạo lý gì để nói.

Miêu Nghị sớm lĩnh giáo nhân phẩm của Hạ Hầu Long Thành từ lâu, hắn gật đầu thừa nhận, hỏi:

– Hoàng Phủ Quân Nhu giúp chúng ta thế nào? Nàng có hảo tâm vô duyên vô cớ giúp chúng ta sao?

– Tại thương nói thương, nàng cũng không vô duyên vô cớ giúp chúng ta, khẳng định giúp chúng ta có lợi cho nàng. Bức chúng ta không làm mua bán Kết Đan, sau đó nàng lại tìm tới cửa, nói là đến đền bù tổn thất cho chúng ta, Quần Anh hội trừ mua bán Kết Đan sẽ cung ứng toàn bộ vật tư khác cho chúng ta, cũng trở thành nhà cung cấp lớn nhất.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 30/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 25
Phần 23 Như vậy a, ta cũng chỉ hỏi một chút, loại vật này xác thật khó tìm, bất quá... Không biết ở Thanh Nguyệt không gian này có phương thế lực nào có nó hay không? Lăng Tiếu có chút thất vọng nói. Ninh Thần Cương không đáp mà hỏi ngược lại: Ngươi muốn Thủy Nguyên thạch này để làm gì? Ha hả, tự nhiên là có chỗ hữu dụng rồi! Lăng Tiếu chỉ nói một nửa mà cười nói. Ngươi cái tiểu hoạt đầu này! Ninh Thần Cương cười mắng một tiếng, lão cũng biết Lăng Tiếu đối với lão còn có tâm đề phòng, bởi vì chỉ là vừa mới quen biết, đây...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Phần 23 Chú Ba cuống cả lên, nhưng chú cũng còn biết lúc này tuyệt đối không thể mất bình tĩnh. Chú tháo bình dưỡng khí trên người, đá văng đi, sau đó tiếp lấy bình còn lại của Giải Liên Hoàn rồi tiếp tục tìm kiếm lối vào. Thật ra lúc này tình hình đã gay go lắm lắm rồi. Khi lấy đèn pin chiếu ra xung quanh, chú đã phát hiện bốn bề chỉ còn một màn đêm đen thăm thẳm, ngay cả mình đến từ hướng nào chú cũng không thể nhận biết rõ ràng. Xem ra mình suy nghĩ quá ngây thơ rồi. Chú Ba chửi thầm, một trận tim đập chân run còn dữ dội...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Mảnh đất lắm người nhiều ma - Tác giả Nguyễn Khắc Trường
Phần 23 Làng Giếng Chùa lại ồn ĩ lên hai sự kiện. Thứ nhất là ông Quản Ngư, người với hai bàn tay trắng mà đã lần mò sang cả đất Tây từ ngày còn bóng tối, người vừa rồi đóng cửa ăn cháo cám, vì chả gì thì ông vẫn được tiếng là Tây học, nên dù có đói rã họng, ông cũng quyết không nhận lòng trắc ẩn của người khác. Nhưng từ hôm vào gặt đến giờ, thì bố con ông Quản lại sênh sang lắm rồi. Chưa tính thóc gặt ruộng nhà, chỉ riêng cái máy say sát của ông, từ hôm chữa xong, ngày nào cũng xình xịch xát gạo từ sáng tới tối mịt...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện sex Full Truyện xã hội

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng