Miêu Nghị - Quyển 14

Phần 26

Đức Minh nói:

– Không phải cư sĩ nói đồ trang sức luyện chế ra để mình thưởng thức, không bán ra hay sao?

Miêu Nghị lườm hắn:

– Ngươi cũng tin lời như vậy? Nếu như không bán, tại sao lúc trước đề giá tiền?

Đức Minh chợt hiểu ra, hắn vỗ trán, cười nói:

– Cư sĩ nói đúng, là bần đạo hồ đồ, như vậy cũng tốt, lúc trước tiệm tạp hóa báo cáo láo số lượng hàng hóa, số hàng dữ trữ khổng lồ làm người ta giật mình, có thể nói một lần hành động định ra thanh danh cho cửa tiệm. Sau đó Hoàng Phủ Quân Nhu biết được cũng tán thưởng chiêu phô trương thanh thế của cư sĩ dùng tốt, nhiều lần tán dương cư sĩ là nhân tài khó được.

Đột nhiên trong bụng Miêu Nghị sinh ra lửa giận, hắn hao hết tâm tư trợ giúp Chính Khí Môn, đồ gà mờ này lại nói thủ đoạn gạt người của Miêu Nghị cho người khác biết, biến Miêu Nghị hắn thành người không biết xấu hổ, trầm giọng nói:

– Ngươi cũng nói việc này cho Hoàng Phủ Quân Nhu biết?

Đức Minh ý thức được mình nói sai, lập kiến xấu hổ, giải thích:

– Nàng cũng hoài nghi chúng ta không có tài lực tập trung hàng hóa khổng lồ như thế, nàng nhiều lần hỗ trợ và hỏi thăm, vì thành ý hợp tác cho nên ta lộ ra một hai.

Miêu Nghị lạnh nhạt nhìn hắn, muốn một cước đạp chết Đức Minh.

– Vậy chủ ý cổ động Chính Khí Môn bức Ngọc Linh chưởng môn thoái vị cũng là chủ ý của Hoàng Phủ Quân Nhu?

Đức Minh vội vàng khoát tay:

– Không có, người ngoài không có tư cách nhúng tay vào việc Chính Khí Môn.

Không nói chuyện báo cáo láo số hàng hóa, Miêu Nghị còn chưa suy nghĩ sang hướng này, hiện tại hắn nhận định chủ ý bức vua thoái vị không phải do Đức Minh nghĩ ra, dám dùng chiêu tổn hại này với phụ thân của mình, không có ngoại nhân cổ động mới là lạ, chuyện tuyển mấy ngàn đệ tử không phải chuẩn bị trong thời gian ngắn, trước kia Đức Minh càng không nghĩ tới việc bức vui thoái vị, càng chứng minh đây là chủ ý của người ngoài, Hạ Hầu Long Thành không thông minh như vậy, tám chín phần mười chính là chủ ý của tiện nhân Hoàng Phủ Quân Nhu, hắn đã giao phong với Hoàng Phủ Quân Nhu, càng hiểu thủ pháp âm hiểm của tiện nhân này.

Nhất là Đức Minh nói loại chuyện che dấu cho Hoàng Phủ Quân Nhu hắn liền biết, nói rõ Minh Đức đi lại rất gần với Hoàng Phủ Quân Nhu, không hoài nghi Hoàng Phủ Quân Nhu thì hoài nghi ai?

Tuy hắn không nói thêm cái gì, chỉ nhắc nhở:

– Đạo trưởng, có một số việc đừng cho người ngoài biết quá nhiều mới tốt, cẩn thận bị Hoàng Phủ Quân Nhu ăn không còn cặn bã, nữ nhân kia chẳng phải kẻ tốt lành gì, nếu nàng liên thủ với Hạ Hầu Long Thành cũng đủ ăn ngươi sít sao rồi.

Đức Minh xấu hổ không nhiều lời, lá mặt lá trái vài tiếng sau đó cáo từ.

Miêu Nghị đứng một mình trong phòng, hắn nghĩ thầm:

– Lão tử hao hết tâm tư kiềm tiền giúp ngươi, ngươi quay đầu lại bán lão tử! Miệng nói không tốn sức, hai thành của ta sớm muộn gì cũng bị hủy trong tay ngươi. Vương bát đản, lời được ít tiền đã hung hăng càn quấy, thật xem mình là chuyện quan trọng, lão tử có thể nâng ngươi lên, có thể đá ngươi về nguyên hình, cứ xem lão tử trị ngươi thế nào, thật sự cho rằng ta không thể làm gì ngươi sao?

Đối với người bức ép cả phụ thân của mình, hắn không có hảo cảm gì đáng nói, bây giờ bán cả Miêu Nghị hắn đi, hắn không nổi giận mới lạ.

Lúc Đức Minh rời đi, Chung Ly Khoái cũng quay về, Đức Minh báo đã giúp hắn giải quyết thỏa đáng, đồ trang sức cũng đưa cho Bích Nguyệt phu nhân, Bích Nguyệt phu nhân vô cùng hài lòng với đồ trang sức. Mang theo một trăm triệu hồng tinh chuyển giao cho Miêu Nghị.

Chung Ly Khoái cáo từ, hắn đến đây trừ hộ tống Miêu Nghị trở lại, cũng có ý nghiệm chứng lời Miêu Nghị là thật là giả, nếu là giả thì trở mặt, nếu là thật làm bằng hữu.

Miêu Nghị giữ lại không được, người ta phải về sư môn phục mệnh, hắn tự mình đưa tiễn tới ngoài thành.

Lúc sắp chia tay, Chung Ly Khoái nhiệt tình tương mời:

– Có rảnh đến Thiên Hành Cung chơi.

– Nhất định!

Miêu Nghị đáp ứng, cũng không quên nhắc nhở:

– Đừng quên phần trong tàng bảo đồ của ta!

Chung Ly Khoái trợn mắt.

Cuối cùng hai người cũng lưu linh tinh liên lạc với nhau.

Chung Ly Khoái bay lên không trung, Miêu Nghị đưa mắt nhìn hắn biến mới mới về thành, ai ngờ vừa đi tới cửa tiệm tạp hóa đã có người ném quả lê vào đầu.

Phất tay đẩy ra, hắn ngẩng đầu nhìn sang một cửa sổ Thiên Hương lâu có Từ mụ mụ vẫy tay, ý bảo hắn đi lên.

Bằng hữu cũ mời không thể cự tuyệt, ở cửa ra vào Thiên Hương lâu có người đón hắn, vẫn đứng chờ hắn lên.

Bên trong đã chuẩn bị một bàn thức ăn rượu thịt, Từ mụ mụ mời hắn ngồi.

Miêu Nghị nhìn bàn rượu và thức ăn, hắn vui vẻ nói:

– Chẳng lẽ chiêu đãi ta sao?

– Ngươi cho rằng thế nào?

Từ mụ mụ khanh khách một tiếng.

– Biết ta trở về lúc nào?

Miêu Nghị hiếu kỳ hỏi.

– Ta báo!

Giọng của Hoàng Phủ Quân Nhu vang lên, chỉ chốc lát đã dắt tay Tuyết Linh Lung đi tới.

Hai mỹ nhân rất đẹp! Miêu Nghị cười cười, giọng điệu âm dương quái khí:

– Đức Minh mật báo sao?

– Như thế nào? Bằng hữu cũ nhiều năm không gặp, cố ý chuẩn bị rượu thịt chiêu đãi, định dùng mặt thối nhìn nhau sao?

Hoàng Phủ Quân Nhu mỉm cười ngồi xuống.

Miêu Nghị tươi cười với nàng, hai mắt không kiên dè nhìn chằm chằm vào dung mạo và thân thể của nàng.

– Hoàng Phủ chưởng quầy càng ngày càng xinh đẹp, Ngưu mỗ vừa gặp tim đập thình thịch, ta phát hiện mình không kìm lòng được thích ngươi, vừa vặn Hoàng Phủ chưởng quầy chưa gả, Ngưu mỗ chưa lập gia đình, nếu Hoàng Phủ chưởng quầy không ghét bỏ, không bằng làm nữ nhân của ta đi.

Không thấy hắn có chút yêu thương gì trong mắt, Từ mụ mụ và Tuyết Linh Lung chỉ nén cười.

Lúc này Hoàng Phủ Quân Nhu hận ngứa răng, nói:

– Ngươi có bản lĩnh vượt qua cửa ải Hạ Hầu Long Thành và Khấu Vân Lam rồi nói sau.

Miêu Nghị khinh thường nói một câu:

– Chỉ cần Hoàng Phủ chưởng quầy nguyện ý, chúng ta gạo nấu thành cơm trước, bọn chúng hối hận cũng muộn!

Vừa nói ra lời này hắn chạy tới kéo ghế ngồi cạnh Hoàng Phủ Quân Nhu, tự mình rót đầy rượu cho Hoàng Phủ Quân Nhu, thừa cơ ngửi hương thơm trên người nàng, sắc mặt si mê, không khác gì khách tầm hoa vấn liễu, hình dáng không khác gì muốn động thủ động cước.

Hoàng Phủ Quân Nhu xê dịch thân thể tránh né hắn, cảnh cáo:

– Ngưu Hữu Đức, ngươi không nên quá phận, nếu không đừng trách ta không khách khí.

Miêu Nghị ngồi nghiêm chỉnh, hỏi:

– Không khách khí như thế nào?

Hoàng Phủ Quân Nhu lãnh đạm nói:

– Ta không ngại làm thịt ngươi!

– Ai!

Miêu Nghị lắc đầu kéo ghế ngồi lại chỗ cũ, hắn cười khổ nhìn Từ mụ mụ và Tuyết Linh Lung:

– Hai vị cũng nhìn thấy, đây là khác nhau giữa người với người, thân phận, địa vị, quyền thế, tiền tài thiếu một thứ cũng không được, thí dụ như Hạ Hầu Long Thành và Khấu Văn Lam, hai người này theo đuổi Hoàng Phủ chưởng quầy không có sao, mà ta vừa có ý niệm theo đuổi Hoàng Phủ chưởng quầy trong đầu liền muốn làm thịt ta! Được rồi, trèo cao không nổi!

Từ mụ mụ và Tuyết Linh Lung nhìn nhau, không biết hai gia hỏa này thế nào.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 30/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 5
Phần 26 Nếu không phải Hạ Tưởng có nghiên cứu qua nhiều phụ nữ, có năng lực nhìn ra sơ hở trong diễn xuất của cô, nói không chừng đã có thể bị cô mê hoặc. Hắn thậm chí còn đoán Chu Hồng nói không chừng là người của học viện diễn xuất Phụ nữ như như một cành hoa, đang là độ tuổi, hoa tươi đua nở, đâu có già? Đừng nói lung tung Hạ Tưởng cũng thật lòng trêu đùa cô Chu Hồng bên trong nụ cười có một vẻ đắc ý chợt lóe qua lại bị Hạ Tưởng nhạy bén trong mắt nắm bắt được Cô mỉm cười, lại diễn kịch nói: Trưởng phòng Hạ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Sự thật sau một lời hứa - Tác giả The Kid
Ở một xóm nhỏ ở Bà Rịa Vũng Tàu, Pom và Ngư là hai đứa trẻ cực kỳ chơi thân với nhau. Pom đã 19 tuổi, còn Ngư chỉ mới 15 tuổi. Những lúc không có bài tập thì hai đứa đưa nhau ra biển chơi. Một lần Pom và Ngư đang đi chơi thì trời đổ mưa. Hai đứa không muốn dầm mưa về nhà, nên tìm chỗ trú mưa. Hai đứa tìm được một căn chòi bỏ hoang, liền vào trong chờ khi nào tạnh mưa sẽ về. Pom để ý thấy Ngư bị ướt một chút xíu, bị ướt ở trên tóc và ở dưới ngực. Nước mưa thấm vào áo Ngư làm Pom thấy rõ...
Phân loại: Truyện nonSEX
Giang Nam – Quyển 11
Phần 26 Đạo Vương gật đầu, từng đạo Thần hà bay ra, rơi ở trước mặt mọi người, trong mỗi một Đạo Thần hà là ức cân linh thạch, chỉ bất quá bị pháp lực của Đạo Vương trói buộc, đựng vào trong một cái túi nho nhỏ. Tu sĩ nhận được ban thưởng là cường giả phá hư tế đàn, làm những người khác hâm mộ không dứt. Bất quá những người khác cũng không có bao nhiêu oán hận, dù sao bọn họ tài nghệ không bằng người, hơn nữa lần này kinh nghiệm khổ chiến, mặc dù bọn họ táng thân ở trong tay địa ngục Thần Ma, nhưng bị Tạo Hóa Lão Tổ sống lại, bọn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng