Miêu Nghị - Quyển 14

Phần 30

Miêu Nghị đã biết rõ nữ nhân thiếu đạo đức này sẽ làm như vậy, nhất định sẽ thừa cơ thu thập Miêu Nghị hắn!

Cho nên không có gì phải lo! Cho dù cầm chỗ tốt của tiệm tạp hóa Chính Khí nhưng Hạ Hầu Long Thành lại không đặt tiệm tạp hóa vào mắt, muốn xông là xông, đây là địa bàn của hắn, không có người nào dám ngăn cản, hắn chạy lên lầu đá văng cửa phòng của Miêu Nghị.

Miêu Nghị đang đả tọa cũng phải im lặng, tên khốn kia có phải gấu đen hay không?

Dẫn đống thiên binh thiên tướng kim giáp ngân giáp tới, Hạ Hầu Long Thành cười lạnh nhìn Miêu Nghị, phất tay quát:

– Người này rất có thể có liên quan đến chuyện ăn cướp Linh đảo Vô Tương Tinh, bắt hắn về thẩm vấn cho ta!

Mấy tên thiên binh phía sau lao ra, đám người Đức Minh đạo trưởng khuyên cũng không khuyên được, Hạ Hầu Long Thành chỉ cười lạnh đẩy mọi người ra, còn nói:

– Cũng không soi mặt trong nước tiểu nhìn mình có bộ dạng gì, dám đoạt nữ nhân của lão tử?

– Không cần bắt!

Miêu Nghị đứng lên, nói:

– Hoàng Phủ chưởng quầy nói bảo ta vượt qua cửa ải Hạ Hầu thống lĩnh, thật sự bị nàng nói trúng, không cần bắt, ta đi với ngươi.

Lại phất tay với đám Đức Minh, nói:

– Không cần ngăn cản, ta đi với hắn!

– Dừng tay!

Đột nhiên Hạ Hầu Long Thành quát lớn, hai mắt mở to như chuông đồng, hắn quát lớn.

– Tất cả cút ra ngoài cho ta.

Tình huống như thế nào? Mọi người không rõ làm sao, các thiên binh dõi mắt nhìn nhau, Hạ Hầu Long Thành đá tiến lên đạp mông bọn họ.

– Bảo các ngươi cút ra ngoài, không nghe hay sao?

Đám thủ hạ bị hắn đuổi ra ngoài, Đức Minh cũng không thể may mắn thoát khỏi, hắn cũng ăn một cước vào mông, Đức Minh tức giận xanh mặt nhưng không dám nói gì.

Miêu Nghị nhìn Đức Minh, hắn cũng cho Đức Minh biết một chút cái gọi là giúp đỡ Miêu Nghị chuyện Linh đảo bị cướp là buồn cười cỡ nào.

Thân thể to lớn của Hạ Hầu Long Thành lao tới, hắn nắm chặt vạt áo Miêu Nghị, thiếu chút nữa trực tiếp nhắc Miêu Nghị lên cao, hung ác nói:

– Hoàng Phủ nói ngươi vượt qua cửa ải của ta là sao?

Miêu Nghị hỏi:

– Nói cho ngươi biết ta có chỗ tốt gì?

Hạ Hầu Long Thành nói:

– Tiểu tặc! Dám đoạt nữ nhân của ta, ngươi chán sống đúng không?

Miêu Nghị hỏi lại:

– Không có chỗ tốt, ta dựa vào cái gì phải nói cho ngươi biết.

Phanh! Hạ Hầu Long Thành đấm vào phần bụng Miêu Nghị.

Miêu Nghị há to mồm, đôi mắt chảy nước mắt vì đau đớn.

Hạ Hầu Long Thành nắm chặt cổ áo hắn kéo lên cao:

– Nói hay không? Không nói lão tử giết ngươi.

Miêu Nghị cười lạnh nói:

– Hạ Hầu Long Thành, con mẹ nó ngươi có gan thì giết chết ta, có bản lĩnh thì hiện tại giết lão tử, ta cam đoan Hoàng Phủ Quân Nhu sẽ làm lão bà Khấu Văn Lam.

Hạ Hầu Long Thành nhíu mày, đột nhiên một đôi tay nhéo ở Miêu Nghị cổ lay động, hung ác nói:

– Nói hay không!

– Ta có… Chỗ tốt… Gì?

Miêu Nghị dốc sức liều mạng thi pháp chống cự nhưng tu vi đối phương cao hơn, hắn quát lớn:

– Nếu không ngươi chuẩn bị uống… Rượu mừng của Khấu Văn Lam đi…

Hạ Hầu Long Thành nổi giận, hắn có xúc động muốn xé xác Miêu Nghị, cuối cùng vẫn kìm nén lại, trực tiếp ném Miêu Nghị lên đầu giường.

– Nghĩ muốn chỗ tốt gì.

Thi pháp điều hòa khí tức, Miêu Nghị đứng lên, ánh mắt mang theo hung quang, hắn nói:

– Hiện tại lão tử không muốn gì khác, chỉ muốn đánh ngươi mà thôi.

Sắc mặt Hạ Hầu Long Thành run run, nói:

– Ngưu Hữu Đức, muốn đánh ta, ngươi muốn chết sao?

Miêu Nghị phi nói:

– Chính ngươi chọn, hoặc là giết lão tử đi uống rượu mừng của Khấu Văn Lam và Hoàng Phủ Quân Nhu, hoặc là cho lão tử đánh một trận xả giận.

– Mày lỳ!

Hạ Hầu Long Thành giơ tay điểm lên người Miêu Nghị, nói:

– Chỉ cần ngươi dám đánh, ta cho ngươi đánh, đánh xong đừng hối hận.

– Hối hận cái rắm, lão tử không sợ chết, còn sợ ngươi uy hiếp sao! Nhanh lên chút, cởi chiến giáp trên người ra!

Miêu Nghị hô to, hắn hiện tại không sợ gia hỏa này, trước kia bị tiệm tạp hóa Chính Khí ràng buộc cho nên không thể không cúi đầu, hiện tại gia hỏa cầm chỗ tốt lớn từ tiệm tạp hóa, hắn cũng không tin Hạ Hầu Long Thành còn dám hủy tiệm tạp hóa Chính Khí.

– Hảo hảo hảo! Lão tử xem ngươi dám thế nào.

Hạ Hầu Long Thành cười cười, hắn thu chiến giáp trên người lại.

Miêu Nghị chỉ vào hắn cái trán hiển hiện Ngũ phẩm Kim Liên.

– Không được thi pháp phòng ngự!

Hạ Hầu Long Thành khinh thường, Kim Liên ngũ phẩm trên mi tâm biến mất, đột nhiên Miêu Nghị ra tay đánh một quyền, căn bản không cho hắn cơ hội hối hận, đánh thẳng vào mặt hắn.

– Ah…

Hạ Hầu Long Thành hét thảm một tiếng, miệng phun máu tươi, mấy cây răng bay ra ngoài, thân thể đụng sập vách tường té xuống hành lang.

Hạ Hầu Long Thành dùng sức bò dậy, lắc lắc đầu choáng váng, suýt nữa bị đánh ngất xỉu, máu tươi chảy ra khỏi mũi miệng, mặt hắn sưng lên nhanh chóng, nhìn thấy Miêu Nghị đi ra khỏi cái động trên tường, hắn vô ý thức lui về sau đi, hắn tựa vào vách tường, chỉ vào Miêu Nghị và nói mơ hồ không rõ:

– Vương bát đản, ngươi dám đánh ta, ngươi thật dám đánh ta!

Hắn thét thảm làm đám thủ hạ chạy tới, đám thiên binh thiên tướng kinh hãi khi thấy cảnh này, bọn họ xuất vũ khí lao tới.

– Lui ra!

Hạ Hầu Long Thành quay đầu hô to, đám thiên binh thiên tướng ngưng lại, không rõ tình hình thế nào.

Ngọc Hư chân nhân, Đức Minh đạo trưởng và Bảo Liên xuất hiện, bọn họ ngây người, không nghĩ tới Miêu Nghị lại dám đánh Hạ Hầu Long Thành, Hạ Hầu Long Thành lại bị đánh như thế, mấy người cảm thấy lông tóc dựng đứng, sau lưng lạnh toát, bọn họ nghĩ tới hậu quả đáng sợ.

Miêu Nghị nhìn sang đám thiên binh thiên tướng sau đó nói:

– Không có chuyện của các ngươi, đây là hai nam người quyết đấu tranh đoạt nữ nhân, không cần người hỗ trợ!

– Quyết đấu bà ngoại ngươi, ít thiếp vàng lên mặt, không được tới đây!

Hạ Hầu Long Thành nói với thủ hạ, lại quay sang nói với Miêu Nghị.

– Vương bát đản, có giỏi đánh chết lão tử!

– Ngươi cho rằng lão tử không dám giết ngươi?

Miêu Nghị cười lạnh, hắn rút một thanh bảo kiếm ra ngoài.

Hạ Hầu Long Thành kinh hô:

– Vương bát đản, ngươi muốn giết ta thật sao, không được động vũ khí!

Kim Liên ngũ phẩm hiện ra trên mi tâm, đùa gì chứ, hắn không cho phép Miêu Nghị đánh chết mình.

Miêu Nghị thu bảo kiếm chỉ vào mi tâm đối phương, đợi đến lúc Kim Liên trên mi tâm biến mất. Bỗng nhiên hắn xông lên quyền đấm cước đá, đánh ngã lại túm lên, hắn đánh điên cuồng, tiếng xương cốt… Đứt gãy vang vọng gian phòng, hắn ra tay độc ác đánh Hạ Hầu Long Thành kêu gào không dứt.

Một đám thiên binh thiên tướng ngẩn ngơ, đám người Ngọc Hư bị dọa hồn phi phách tán. Hơi khôi phục tinh thần liền chạy tới giữ chặt Miêu Nghị, Đức Minh đạo trưởng thất thanh nói:

– Ngưu Hữu Đức, ngươi điên rồi!

Phanh!

Miêu Nghị lại đá một cước vào người Hạ Hầu Long Thành khi hắn bò dậy, đám người Ngọc Hư nhanh chóng kéo Miêu Nghị ra sau.

Hạ Hầu Long Thành bị đánh thành đầu heo vịn tường đứng dậy, hai tay, một chân và mấy cây xương sườn bị Miêu Nghị đánh gãy.

– Cút ngay!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 30/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Mắt Biếc
Phần 30 Lên lớp 11, tôi học vùi đầu. Cuối năm thi tú tài một, rớt là vô lính, đứa nào cũng ngán. Dũng ngoại lệ, nó đi chơi tà tà. Chắc nó nghĩ đằng nào nó cũng thi rớt, trước khi bị đẩy ra chiến trường, ăn chơi xả láng cho sướng thân. Dũng xả láng bằng cách cặp bồ lung tung. Nó đi chơi hết cô này đến cô khác, báo hại Hà Lan khóc sưng cả mắt. Và, cũng như năm ngoái, Hà Lan lại tìm đến tôi, kể khổ. Lần này, nó không buồn giữ kẽ. Nó không rơm rớm nước mắt, mà gục đầu lên vai tôi, khóc vùi. Hà Lan khóc mà tôi ướt...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Hạ Thiên – Quyển 8
Phần 30 Đập xe của mày thì sao? Mày dựa vào cái gì mà dọa nó? Nó mới bốn năm tuổi, nó còn là con nít, mày lớn thế nào rồi? Mày còn bốn tuổi sao? Bà nộ của đứa trẻ rất hung hăng: Mày tưởng có xe thì ngon sao? Không phải là BMW sao? Đừng tưởng tao không biết, nhà tao có hàng đống BMW, cháu tao thường đấm vào BMW, nó thích đập xe của mày là để mắt đến mày rồi đấy. Này, bà biết nói lý lẽ không vậy? Liễu Vân Anh bị chọc tức: Tôi chưa nó có xe là ngon, nhưng nó đập xe của tôi là không đúng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Hạ Thiên – Quyển 9
Phần 30 Thằng ngu, nói gì vậy? Hạ Thiên có chút khó hiểu. Xem ra mày còn chưa biết, quả nhiên chúng ta có chút chênh lệch, ha ha ha... Đầu dây bên kia chợt vang lên giọng cười lạnh lùng: Hạ Thiên, mày sẽ lập tức nhận được tin tức thôi. Điện thoại đột nhiên bị cắt, Hạ Thiên cảm thấy không ổn, chẳng lẽ tên ngốc ở Canada kia thật sự tiến hành trả thù với vợ hắn? Nhưng hắn đã tìm rất nhiều người bảo vệ các nàng, nào có chuyện gì xảy ra được? Dù là Vương Tiểu Nha bây giờ cũng có hai vệ sĩ đi theo, tất nhiên lúc này bọn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng