Sài Quận chưa đến, hắn quay về thiên phố, nếu Hạ Hầu Long Thành đắc thủ sẽ giao Huyết Yêu cho Sài Quận xử trí.
Hạ Hầu Long Thành cũng đáp ứng gia nhập.
Mặc dù biết chuyện nằm trong dự liệu, nhưng Miêu Nghị vẫn phục hắn, cũng chỉ có đồ hỗn trướng như Hạ Hầu Long Thành mới dám tiếp việc này, cũng làm chuyện bậy bạ như thế, hắn hoàn toàn xem kỷ luật như không, nói hắn khoác da cọp làm xằng làm bậy cũng không sai.
Miêu Nghị cũng không rõ Hạ Hùng thống lĩnh có bối cảnh gì mà dám to gan như vậy, pháp luật và kỷ luật của Thiên đình không có lực ước thúc với hắn, Khấu Văn Lam chỉ có thể cam bái hạ phong, hắn tìm nhiều cách nghe ngóng bối cảnh nhưng không ai chịu nói.
Được biết cao thủ Thải Liên của Thiên Hành Cung đến, chưởng môn Chính Khí Môn Ngọc Linh chân nhân được thông báo liền đi ra nghênh đón.
Vào lúc mọi người đi vào Chính Khí Môn, tại tinh thể vô danh cách vị trí giả Huyết Yêu tập kích không xa, một nữ tử dáng người thướt tha xuất hiện, mặt như ngó sen, tư sắc bất phàm.
Nàng dùng đôi mắt hoảng sợ nhìn chung quanh, bỗng nhiên bay vào sâu trong tinh không.
Nữ tử vô cùng cảnh giác bay thẳng về Thiên phố Thiên Nguyên tinh mới thở ra một hơi.
Quần sam đong đưa tiến về phía cổng thành, nàng phát hiện tình hình cửa thành không đúng. Chung quanh có không ít thủ vệ kiểm tra người đi đường.
Nàng do dự, vì mục đích an toàn nên lấy tinh linh ra liên hê, làm xong mới khôi phục tinh thần đi về phía cửa thành, cũng không có vẻ ngoài như chim sợ cành cong.
Nữ tử bị vài tên thiên tướng cản lại, một gã tiểu tướng hỏi rõ nàng tên là gì, sau khi đi quanh nàng. Cái mũi không ngừng ngửi mùi của nàng.
Nữ tử quay đầu nhìn hắn, đột nhiên phát hiện không đúng, chỉ thấy chung quanh có vài cây thương chĩa vào người nàng.
– Các ngươi làm gì?
Nữ tử cả kinh, nàng vô ý thức muốn phản kháng nhưng bị đám thiên binh thiên tướng vây quanh, tầng tầng đao thương có thể đâm chết nàng ngay lập tức.
Cuối cùng nữ tử cắn răng nhịn xuống, hậu quả khi động thủ tại nơi này rất lớn, kinh động cao thủ trong nội thành càng khó chạy thoát.
Hơn nữa thi pháp sẽ mang lại phiền toái cho nàng, bởi vì trên người nàng sẽ bộc phát huyết sát khí.
– Là nữ nhân này, chẳng những trên người có mùi máu tươi, còn có huyết sát khí. Đúng vậy, chính là ngươi!
Tiểu tướng cười lạnh, hắn lấy một Khốn Tiên Tác trói nữ tử lại.
Mùi máu tươi, huyết sát khí! Nữ tử kinh hãi, lần này nói rõ là nhắm vào nàng.
Đúng vậy, nàng không phải người khác, chính là Huyết Yêu khôi phục tướng mạo sẵn có. Quả nhiên Miêu Nghị đã bố trí bẩy rập đợi nàng, thậm chí cao thủ Thải Liên xuất động, nàng hiểu Miêu Nghị kiên quyết muốn đưa nàng vào chỗ chết, Minh Chiếu xuất hiện làm nàng run rẩy, làm sao dám đuổi giết hắn, phải trốn một thời gian rất lâu mới dám lộ diện.
Vốn tưởng quay về Thiên phố sẽ an toàn, ai ngờ nơi này còn có người ôm cây đợi thỏ, cũng không cần nghĩ cũng biết là chuyện tốt của Miêu Nghị, nàng nghĩ mãi mà không rõ, vì cái gì người Thiên đình lại giúp Miêu Nghị bắt nàng.
Nhìn thấy Khốn Tiên Tác trên người, Huyết Yêu cắn răng, nàng muốn liều chết xông ra ngoài, lại nghĩ mình liên hệ với Hoàng Phủ Quân Nhu cho nên mới nhịn xuống.
Tiểu tướng nâng cằm nhìn mặt nàng, cười hắc hắc nói:
– Gương mặt cũng xinh đẹp đấy.
Hắn quay đầu nhìn lên lầu và hô to:
– Đại nhân, đã bắt được người.
Trên lầu tại cửa thành, Hạ Hầu Long Thành cầm bầu rượu đi xuống dưới, cũng cười lạnh nhìn nàng.
Huyết Yêu nhìn chằm chằm vào Hạ Hầu Long Thành đi tới, trên người Hạ Hầu Long Thành mặc kim giáp rất tốt, còn mang theo hổ phách màu vàng, hai bên cổ áo có năm tiết, chứng minh hắn là tiểu tướng lãnh năm tiết.
Hạ Hầu Long Thành giơ bàn tay lớn như chân gấu nâng cằm Huyết Yêu, hắn cũng xem xét một phen, chậc chậc vài tiếng và nói:
– Bộ dáng rất đẹp, đáng tiếc, ngươi là Huyết Yêu?
Bị nam nhân vuốt ve gương mặt trước nhiều người, Huyết Yêu vừa thẹn vừa giận, tức giận nói:
– Ta đã phạm tội gì, vì sao bắt ta!
Ba!
Hạ Hầu Long Thành tát nàng một cái, trực tiếp đánh miệng Huyết Yêu rướm máu.
Vẫn chưa xong, ngay sau đó hắn đánh một quyền vào bụng Huyết Yêu, lại một cước đạp nàng xuống đất, lúc này không thèm quan tâm vỗ tay vài cái, lạnh nhạt nói:
– Dám vô lễ với bổn thống lĩnh, không nên đánh chết!
Vừa nói ra lời này không khác gì bảo thủ hạ động thủ, cả đám thiên binh thiên tướng lao tới, chúng liên tục quyền đấm cước đá, không hổ là thủ hạ của Hạ Hầu Long Thành.
Trong nội thành có người hiếu kỳ tiến ra xem tình hình, một đám nam nhân đánh nữ nhân như lang như hổ, thật sự có người không nhìn được.
Hạ Hầu Long Thành lại nói:
– Lại dám phản kháng! Lưu một hơi, không nên đánh chết!
Lời này kích động đám thiên binh thiên tướng, sống dao thương côn nện vào người Huyết Yêu trên mặt đất, có người thừa cơ hạ độc thủ đánh nát gân tay gân chân Huyết Yêu, ác hơn trực tiếp đoạn kinh mạch của nàng, thậm chí phế pháp nguyên.
– Ah…
Huyết Yêu thống khổ kêu thảm thiết, nàng bị đánh không kêu nổi.
Không có biện pháp, Miêu Nghị nói, Huyết Yêu rất nguy hiểm, bảo hắn ngàn vạn lần đừng cho Huyết Yêu bỏ trốn, nếu như thuận tiện có thể giết nàng.
Trực tiếp giết chết không có cớ tốt, Hạ Hầu Long Thành cũng không dễ xử lý, hắn có thể xem kỷ luật như không, cũng không thể giết người lung tung trước mặt mọi người, hắn có thể chém giết sau lưng nhưng đó là lúc không có người khác, dù sao người ta cũng không có chống lại thiên binh thiên tướng.
Sau khi đánh gần chết, Huyết Yêu nằm trên mặt đất nôn máu tươi, toàn thân tàn tật, tóc bị kéo đứt, nàng nhìn Hạ Hầu Long Thành.
Huyết Yêu thở hổn hển lạnh lùng nói:
– Ta đã phạm tội gì, vì sao bắt ta!
Hạ Hầu Long Thành cười lạnh nói:
– Còn dám mạnh miệng! Bổn thống lĩnh hoài nghi ngươi có quan hệ với việc Linh đảo trên Vô Tương Tinh bị cướp, kiểm tra cho ta.
Rất nhanh, vòng tay trữ vật trên người Huyết Yêu bị lấy xuống, Hạ Hầu Long Thành xem đồ vật bên trong, vội ho một tiếng, bên trong có không ít tài vật.
Uyên ương huyết đao bị Hạ Hầu Long Thành tìm ra, xách ra xem xét liền nói:
– Xem ra ngươi mới là Huyết Yêu thật.
Hắn nói:
– Trước kia cho rằng bắt sai, bổn thống lĩnh sẽ không bỏ qua kẻ xấu, cũng không oan uổng người tốt, thả đám người kia đi đi.
– Vâng!
Tiểu tướng chắp tay lĩnh mệnh, phất tay ý bảo thủ hạ đi thả người.
Không có biện pháp, Hạ Hầu thống lĩnh làm việc hiệu suất cực cao, hắn bảo thủ hạ phàm là người có mùi máu tươi trên người cứ bắt lại, sau đó từ từ thẩm vấn.
– Muốn gán tội cho người khác sợ gì không có lý do!
Huyết Yêu kêu lớn, sớm biết như thế… Nàng hận bản thân mình không giết ra ngoài, nếu không sẽ không rơi vào kết cục như thế, nàng biết rõ sau khi giết ra khỏi đây, hậu quả không phải do nàng có thể gánh chịu nhưng chưa chắc có cao thủ trong Thiên phố đuổi kịp nàng.
Ba!
Hạ Hầu Long Thành bạt tai nàng cái nữa, hắn quay người quát:
– Mang đi!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 14 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 30/10/2019 03:36 (GMT+7) |