– Chưởng môn đồng ý cách làm của ngươi nhưng muốn tiệm tạp hóa Chính Khí chỉ có thể khống chế trong tay Chính Khí Môn, cho nên hiện tại không vội đi tìm Hoàng Phủ Quân Nhu bàn việc này, nhiệm vụ thiết yếu của ngươi hiện tại là bồi dưỡng một đám sư huynh đệ, một khi tiệm tạp hóa thành lập các chi nhánh. Bọn họ sẽ có thể tự mình đảm đương một phía.
– Nếu không có người dùng, chẳng lẽ ngươi còn muốn một đám người ngoài nắm giữ các vị trí trong tiệm tạp hóa hay sao? Điểm này chưởng môn và hai vị chân nhân muôn vàn khó khăn mới đáp ứng, về sau tiệm tạp hóa Chính Khí sẽ do chưởng môn thống nhất quản lý, tránh người ngoài xen miệng vào lúc chưởng môn nói chuyện, cũng không thể bởi vì ngươi là con hắn mà đứng về phía ngươi!
– Đạo trưởng, chưởng môn không làm khó dễ ngươi, ngươi cũng đừng khó xử chưởng môn, phụ tử phối hợp với nhau mới là vương đạo. Ngươi nên chậm tìm kiếm Hoàng Phủ chưởng quầy nói chuyện, không vội làm một lần là xong.
– Cũng tốt!
Đức Minh hưng phấn gật đầu, vừa nghĩ tới mình sẽ là người khống chế nhiều cửa hàng thì nội tâm hưng phấn.
– Còn có những đệ tử được đưa tới chi nhánh, cũng phải mau chóng bồi dưỡng bọn họ, tóm lại tiệm tạp hóa Chính Khí chỉ có thể dùng đệ tử Chính Khí Môn, đây là mấu chốt chưởng môn nói với ta.
– Cư sĩ yên tâm, ngươi không nói ta cũng sẽ dạy bọn họ các nghiệp vụ.
– Còn có chuyện trọng yếu cần đạo trưởng hỗ trợ, ta và Hoàng Phủ Quân Nhu vì chuyện Huyết Yêu náo không thoải mái, đạo trưởng nên nói tốt giúp ta, đừng để Hoàng Phủ chưởng quầy quấn quýt lấy ta không bỏ, làm gì gây phiền toái cho ta chứ, mọi người cùng nhau phát tài không được sao, ngươi nói có đúng hay không?
– Yên tâm! Việc này giao cho ta xử lý!
Đức Minh vỗ ngực cam đoan.
Rất nhanh, Ngọc Hư chân nhân triệu tập mọi người nói chuyện, Miêu Nghị và Đức Minh cũng trình diện.
Đối tượng nói chuyện chủ yếu là đám người mới kia, Ngọc Hư chân nhân yêu cầu mọi người nên dụng tâm học tập, hắn sẽ làm gương tốt cho mọi người, hắn cũng học tập. Sau đó lại nói với Đức Minh:
– Đức Minh, ngươi đã làm rất tốt, bây giờ phải bồi dưỡng các đệ tử nhiều hơn.
Đức Minh sao dám không dụng tâm, đây không phải người khác, đều là người hắn lôi kéo sau này, chắp tay nói:
– Đệ tử tuân mệnh!
Sau đó, Đức Minh lập tức điều khiển nhân thủ, an bài mọi người học tập công việc.
Đợi cho mọi người rui ra sau, Miêu Nghị và Ngọc Hư chân nhân nhìn nhau.
Miêu Nghị cúi người nói:
– Từ nay về sau chân nhân phải lao tâm khổ trí nhiều hơn, đều là lỗi của Ngưu Hữu Đức.
Ngọc Hư chân nhân nâng hắn lên, thở dài:
– Cư sĩ không cần như thế, đây là ta phạm sai lầm, nên để ta đền bù, huống chi Chính Khí Môn đang nguy nan, ta làm trưởng lão Chính Khí Môn cũng có trách nhiệm, cư sĩ vất vả vì Chính Khí Môn, có tội gì!
Tạm thời không nói việc này, Miêu Nghị hỏi:
– Chân nhân cũng biết ta thiếu nợ Quần Anh hội quán một ngàn tỷ hồng tinh chứ?
Ngọc Hư chân nhân gật đầu:
– Đức Minh đã nói với ta, ngươi muốn trả nợ sao? Đức Minh nói biên lai mượn tiền có thời hạn một năm, nếu hiện tại trả nợ thì đồng vốn xoay vòng của tiệm tạp hóa bị ảnh hưởng, Đức Minh đã đang chậm rãi thu thập tài chính, sau một năm mới có thể trả số tiền kia.
– Trả nợ?
Miêu Nghị cười nói:
– Ta không vội chuyện trả nợ, không trả cũng không có sao.
Ngọc Hư chân nhân nhướng mày, nói:
– Ngươi muốn quỵt nợ? Đức Minh là con của chưởng môn sư huynh, hắn đứng ra đảm bảo cho ngươi, chẳng phải sẽ tổn hại danh dự của Chính Khí Môn?
Miêu Nghị khoát tay nói:
– Ngươi yên tâm, ta cũng không làm chuyện quỵt nợ đâu, ta chỉ muốn nói với chân nhân một tiếng, ta chỉ muốn ngươi biết một việc, không có ta đồng ý, chân nhân không được thả số tiền kia ra ngoài, cho dù có đủ tiền, một khi Đức Minh đạo trưởng muốn nói trả nợ giúp ta, chân nhân cũng phải giữ lại số tiền kia, không được thả ra theo ý Đức Minh đạo trưởng!
Ngọc Hư chân nhân gật đầu, tỏ vẻ biết rõ, hắn vẫn không nhịn được đề điểm một câu:
– Thứ cho ta nói thẳng, ngươi tốn số tiền khổng lồ mua Bát Phương Trận thật sự không có lợi, đổi thành Tiên Nguyên đan, ngươi có thể một lần hành động đột phá tu vi Kim Liên đấy.
Miêu Nghị cười nói:
– Chân nhân, ta cũng không làm việc vô vị, đến lúc đó chân nhân sẽ biết diệu dụng, ta vẫn còn tiền, ta cũng không thiếu Tiên Nguyên Đan đâu!
Ngọc Hư chân nhân ngạc nhiên, nói:
– Đã như thế ta cũng chờ mong.
Mấy ngày sau, Quần Anh hội, sau khi Đức Minh đạo trưởng an bài xong chuyện trong tiệm tạp hóa cũng đi tới bái phỏng.
Khách và chủ cùng ngồi xuống, nô tài dâng trà, Hoàng Phủ Quân Nhu cười nói:
– Nghe nói Chính Khí Môn phái tới không ít nhân thủ, rốt cuộc Chính Khí Môn cũng không chịu nổi áp lực mà đáp ứng rồi sao?
Đức Minh đạo trưởng uống một ngụm trà, thở dài:
– Nói đến chuyện này phải cảm tạ Ngưu Hữu Đức, là hắn trở về thuyết phục chưởng môn và hai vị sư thúc.
Hoàng Phủ Quân Nhu khinh thường nói:
– Chuyện ma quỷ của hắn ngươi cũng tin, cho dù không có hắn thuyết phục, trước kia ngươi bố trí trong Chính Khí Môn lâu như vậy, từ cao xuống thấp đều là người của ngươi, ngươi tùy thời có thể làm mất quyền lực cao tầng tông môn, chiều hướng phát triển là tông môn không thể thừa nhận nổi áp lực mà đồng ý, tác dụng của hắn nhiều lắm là làm chưởng môn biết thời biết thế đồng ý sớm hơn mà thôi.
Đức Minh nói:
– Bất kể nói thế nào, bao nhiêu cũng có chút tác dụng, nếu không huyên náo ta vạch mặt với phụ thân cũng chẳng đẹp mặt chút nào.
Hoàng Phủ Quân Nhu mỉm cười, đây không phải việc nàng quan tâm, nói:
– Chúng ta có thể bắt đầu hợp tác rồi chứ?
Đức Minh nói:
– Chưởng môn đồng ý phương hướng, sau khi tiệm tạp hóa mở chi nhánh, đều phải dùng người Chính Khí Môn, hiện tại nhân thủ ta có thể dùng không đủ, hơi chờ một chút. Đương nhiên, ngươi có thể bắt đầu liên hệ tìm cửa hàng, một khi nhân thủ bên ta đủ dùng, lập tức có thể khai trương cửa hàng mới.
Hắn cũng không phải người ngu, dù sao hắn cũng là người Chính Khí Môn, hắn cũng đồng ý cách làm của chưởng môn, không thể để quyền khống chế tiệm tạp hóa Chính Khí rơi vào trong tay người khác.
Hoàng Phủ Quân Nhu lợi dụng hắn, hắn cảm giác không phải mình cũng lợi dụng Hoàng Phủ Quân Nhu sao, lợi dụng lẫn nhau mới có khả năng hợp tác.
– Cũng tốt! Ta cũng an bài người đi liên hệ.
Hoàng Phủ Quân Nhu cười gật đầu, cũng không có ép hắn, nhắc tới chuyện khác.
– Nhưng ta cũng cần thời gian chuẩn bị liên hệ cửa hàng, thời điểm dùng tiền chúng ta phải bàn bạc trước, ta cũng không vận dụng số tiền lớn trong Quần Anh hội, cho nên… Ngưu Hữu Đức mượn số tiền kia, đạo trưởng ngươi xem có thể trả sớm một chút không? Cũng không cần các ngươi trả hết một lần, miễn các ngươi khẩn trương, có thể phân từng tháng trả một lần, cũng dễ cho ta làm việc.
Miêu Nghị chưa trở về nàng còn yên tâm, Miêu Nghị vừa trở lại, nàng cảm giác rất lo lắng, không biết chuyện gì xảy ra, nhất là Miêu Nghị thiết kế bẫy rập cho Huyết Yêu, nàng gần đây luôn nhớ số tiền Miêu Nghị mượn đi, để tránh đêm dài lắm mộng, nàng cũng muốn đòi lại.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 14 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 30/10/2019 03:36 (GMT+7) |