Miêu Nghị - Quyển 14

Phần 59

Dương Khánh sửng sốt, nhanh chóng bước xuống giường chạy tới cửa sổ, mở pháp nhãn nhìn đỉnh núi cao nhất có các dãy núi vây quanh bảo vệ, quả nhiên thấy Miêu Nghị đứng yên trong mưa to. Dương Khánh nhướng mày, mắt hấp háy suy nghĩ, rất nhanh chân mày giãn ra.

Dương Khánh lắc đầu bật cười, ra lệnh:

– Đóng cửa sổ lại, miễn cho cung chủ thấy thì lúng túng.

Thanh Mai nghe lời đóng cửa sổ, xoay người hỏi:

– Tỳ nữ không hiểu ẩn ý trong câu nói của đại nhân.

Dương Khánh cầm ngọc điệp đi vòng qua sau bàn, ngồi xuống cười tủm tỉm nói:

– Phu nhân không dễ chọc. Mới tân hôn chưa lâu cung chủ đã lén trốn đi, chạy mất mấy trăm năm trời, nếu phu nhân không cho cung chủ biết mặt mới lạ. Các ngươi biết là được, nếu truyền ra ngoài sẽ làm cung chủ mất mặt, lúc đó cung chủ quê quá hoá giận, phu nhân cũng sẽ không bỏ qua cho các ngươi. Chúng ta cứ xem náo nhiệt là được, đừng nói lung tung.

Thanh Cúc kinh ngạc hỏi:

– Ý của đại nhân là cung chủ bị phu nhân phạt đứng?

Dương Khánh cười cợt:

– Ngươi nghĩ cung chủ đang ngắm cảnh sao? Có ai đứng yên một chỗ xem suốt một ngày mà không chán? Hơn nữa mưa lớn như vậy thì thấy được gì?

Thanh Cúc hỏi:

– Phu nhân làm vậy có phải là hơi quá đáng? Cung chủ dù gì là chủ một cung, có khi nào ảnh hưởng tình cảm phu thê không?

Dương Khánh lắc đầu nói:

– Sao ảnh hưởng được. Cung chủ trở về, nếu phu nhân xem như không có chuyện gì xảy ra mới nói lên hai người có chuyện. Một người nguyện đánh một người nguyện chịu tức là hai người yên ổn, từ mặt khác thấy được tình cảm hai người sâu sắc, không thì với tính tình của cung chủ sao chịu để người ta thấy cảnh này.

Thanh Mai hiếm khi cười nói:

– Đại nhân nói đúng, không ngờ tính cách háo thắng như cung chủ mà đụng phải khắc tinh.

Dương Khánh khẽ thở dài:

– Đây là chuyện tốt. Cung chủ thích gây sự, phu nhân là người biết quản lý, phu nhân khắc chế được cung chủ thì cung chủ sẽ bớt gây sự, đều tốt với mọi người. Còn hơn là cung chủ hại tất cả suốt ngày treo tim treo gan. Huống chi phu nhân đối xử với Dương Khánh tốt, cho Vi Vi một bộ công pháp tu hành tốt như vậy, Dương Khánh ta nợ phu nhân một nhân tình lớn.

Thanh Mai, Thanh Cúc gật đầu. Phu nhân cho Tần Vi Vi công pháp tu hành là vì nể mặt Dương Khánh.

Mưa lớn chuyển sang nhỏ, ban đêm mưa nhỏ lại biến lớn. Hôm sau mưa tạnh, hoàng hôn thì mưa phùn lúc rơi lúc không, lặp đi lặp lại.

Miêu Nghị thầm nghĩ tốt nhất là mưa tới lúc Vân Tri Thu trở về, để nàng biết đã quá đáng cỡ nào.

Ai ngờ trời không chiều lòng người, dường như là báo ứng cho ai đó không làm việc tốt. Miêu Nghị chịu đựng đến ngày cuối cùng thì mưa tạnh hẳn, mây đen trên trời tán đi, trời xanh không mây, mặt trời ló ra. Miêu Nghị hít sâu, tức chết!

Đến giữa trưa, một đỉnh hương phi tháp bay vụt qua, Miêu Nghị ngoái đầu nhìn thấy Mộc Tượng, Thạch Tượng nâng kiệu và có một người đi theo nữa, là Tần Vi Vi.

Miêu Nghị sửng sốt, hơi bất ngờ. Mới ba trăm năm ngắn ngủi Tần Vi Vi đã đột phá đến cảnh giới Hồng Liên?

Chốc lát sau Tần Vi Vi mặc váy trắng như tuyết bước ra từ trong cung, xoay người thấy Miêu Nghị mỉm cười nhìn mình, đáy mắt nàng lóe cảm xúc phức tạp. Không hiểu sao thấy Miêu Nghị là Tần Vi Vi nhớ đến cảnh hắn phun ngụm máu lên mặt nàng, ôm nàng điều khiển long câu chạy trốn thật nhanh.

Tần Vi Vi chỉ thẫn thờ giây lát, bước nhanh tới chào:

– Ty chức kính chào cung chủ!

Hai người qua loa nói hai câu Thiên Nhi bay nhanh ra khỏi cung:

– Đại nhân, phu nhân mời!

Miêu Nghị chào Tần Vi Vi, bước nhanh rời đi. Tần Vi Vi áo trắng như tuyết cô đơn nhìn bóng lưng Miêu Nghị, mãi khi hắn khuất bóng nàng mới chậm rãi quay đầu rời đi.

Trở về hậu cung, Miêu Nghị không thấy Vân Tri Thu đâu, hắn đen mặt hỏi:

– Phu nhân đâu?

Thiên Nhi trả lời:

– Phu nhân bôn ba đường dài, đang tắm.

Miêu Nghị lao thẳng đến phòng tắm.

Tuyết Nhi canh giữ ở cửa ngăn cản:

– Đại nhân không thể đi vào, khi phu nhân tắm không cho quấy rầy.

Miêu Nghị bực bội nói:

– Buồn cười, ta là nam nhân của nàng ta, là trượng phu cùng nàng ta bái thiên địa, động phòng rồi. Không phải ta chưa từng nhìn nàng tắm, khắp thiên hạ không ai có tư cách đi vào trừ ta ra, tránh đường!

Miêu Nghị phất tay đẩy Thiên Nhi ra, mặt hầm hầm cứng rắn lao vào.

Thiên Nhi, Tuyết Nhi rất là bất đắc dĩ. Không ngăn được! Bình thường phu nhân tắm hai người sẽ đi vào hầu hạ, hôm nay đột nhiên khiến các nàng canh giữ bên ngoài, không biết là chuyện tốt hay xấu, hy vọng đại nhân sẽ không tiếp tục xui xẻo.

Trong phòng tắm xoa hoa lộng lẫy, khắp nơi khảm hoàng kim bạch ngọc, vô cùng hoa quý.

Hai con cá vàng to cỡ một người sống động như thật quẫy đuôi đối mặt nhau, há mồm phun ra cột nước rót vào ao bạch ngọc trong veo thấy đáy. Mép ao khảm hoàng kim hình vảy cá, đạp lên đó sẽ không trượt chân.

Trong phòng mông lung sương khói, nhiệt độ cao hơn bên ngoài. Miêu Nghị xông vào, quét mắt không thấy ai trong ao nước, hắn nhìn hướng một bên.

Trên một tháp ngọc thạch chạm trổ long phượng, Vân Tri Thu đang ngồi, giang hai tay hái trâm cài, tháo trang sức xuống.

Thấy Miêu Nghị vào, Vân Tri Thu cười duyên hỏi:

– Sao phu quân đến đây? Hay là muốn nhìn lén thiếp thân tắm rửa?

Miêu Nghị xì một tiếng, sải bước ngồi xuống ngọc tháp, hừ lạnh một tiếng:

– Không phải ta chưa từng nhìn, có vị trí nào trên người nàng mà ta chưa thấy, cần gì nhìn lén? Có xem cũng quang minh chính đại xem.

Tóc đen như suối xõa xuống vai, Vân Tri Thu đặt phượng quan xuống, gật đầu nói:

– Phu quân nói có lý, thiếp thân cũng đâu đuổi phu quân ra ngoài. Miễn phu quân thích thân thể của thiếp thân, chẳng lẽ còn không thể cho phu quân xem sao? Chỉ sợ thời gian lâu phu quân thấy ngán, khi đó có xin phu quân nhìn chỉ e phu quân cũng không hứng thú.

Mặt Miêu Nghị cứng ngắc, gằn từng chữ:

– Ba ngày, phu nhân có biết đổ mưa hai ngày không?

Vân Tri Thu che miệng cười, nàng đã biết chuyện đó nếu không sao có thể bình tĩnh ngồi đây nói chuyện?

Vân Tri Thu đi qua ngồi xuống ôm cánh tay hắn:

– Đừng xụ mặt nữa, toàn lỗi tại thiếp thân, thiếp thân cũng đau lòng muốn chết. Phu quân thật là, trời mưa lớn không biết đi trú mưa.

Miêu Nghị giật khỏi tay Vân Tri Thu, tức giận nói:

– Ta dám sao? Lão Bản Nương uy phong lớn biết mấy, không khác gì bà tám, lỡ gây ồn ào nàng không cần mặt nhưng ta thì có!

Vân Tri Thu dai dẳng tiếp tục ôm tay Miêu Nghị, cười tươi như hoa nói:

– Phu quân đừng giận, bớt giận, là lỗi của thiếp thân, thiếp thân là bà tám, xin đừng so đo với bà tám này được không?

Miêu Nghị nhìn Vân Tri Thu chằm chằm, hầm hừ nói:

– Nàng cũng biết mình là bà tám? Ta nói cho nàng biết, làn sau còn quấy như vậy nữa thì đừng trách ta không khách sáo!

Vân Tri Thu nghiêng đầu tựa lên vai Miêu Nghị, cười nói:

– Thiếp thân hiểu, trong lòng phu quân có thiếp thân nên mới chịu uất ức như vậy. Phu quân đường đường là nam tử hán, chết còn không sợ thì sao sợ thiếp thân, đây là cố ý nhường nhịn thiếp thân. Trong lòng thiếp thân rất vui vẻ, nằm mơ cũng cười. Có phu quân như thế đời này thiếp thân không sống uổng phí. Nhưng qua việc này thiếp thân cũng hiểu một điều rằng ngày nào đó nếu phu quân không chịu khổ vì thiếp thân nữa tức là trong lòng đã không có chỗ cho thiếp thân. Sau này có cơ hội lại dùng cách này tiếp tục kiểm nghiệm phu quân.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 30/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 36
Phần 59 Dọc đường đi, không ngờ y phục trên người cũng bị lột sạch, trực tiếp trần truồng xuất hiện trên đám người, hoặc là người này làm bất kỳ chuyện gì Không Linh Thánh Thủ sẽ xuất hiện bên cạnh, cho dù đi đâu thì hắn ta cũng có thể đứng trước mặt cười nhạo, cuối cùng tên nhị thế tổ này đã bị Không Linh Thánh Thủ đơn giản làm cho bị điên. Một người có tu vi Niết Bàn cảnh, dùng tâm cảnh và linh hồn của người này không ngờ lại bị dọa điên, không biết trình độ muốn sụp đổ tới mức nào, cũng đủ để thấy được Không Linh Thánh Thủ này khó...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Quan Trường – Quyển 2
Phần 59 Hạ Tưởng nhíu mày mà nghĩ. Tiếu Giai bây giờ kinh doanh khá thuận lợi, dần dần chiếm 20% thị trường rau quả Thành phố Yến. Hàng tháng lợi nhuận cũng vài chục ngàn, cứ tiếp tục như vậy thì trong vòng nửa năm cô chiếm một phần ba thị trường rau quả Thành phố Yến cũng không có gì là khó. Tiếu Giai có đầu óc, có ánh mắt và có dã tâm. Cô không thỏa mãn với thị trường rau quả Thành phố Yến, vì thế khi căn cứ rau quả ở Huyện Bá đã đủ cung cấp nguồn hàng sung túc cho cô, cô liền muốn mở thị trường rau quả Bắc Kinh. Công tác...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Hướng Nhật – Quyển 7
Phần 59 Chỉ có một... một mình em à? Nhìn tấm rèm được vén lên, Liễu đại mỹ nhân mang vẻ mặt đỏ ửng, gần như không dám nhìn hắn, Hướng Nhật cũng có chút lắp bắp. Vừa rồi cách rèm nói chuyện thì không cảm thấy gì, nhưng lúc này mặt đối mặt, hơn nữa quan hệ giữa hai người còn chưa tới mức chín muồi, Hướng Nhật không khỏi cảm thấy lúng túng. Mấy người Sở Sở ở dưới xem ti vi. Liễu Y Y nhỏ giọng nói, đầu cúi rất thấp, cứ như đang nhìn mũi chân của mình. Vậy thì tốt, vậy thì tốt. Hướng Nhật gãi gãi gáy, lại nhớ vừa rồi...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng