Miêu Nghị - Quyển 14

Phần 62

Hai tay nàng vén váy chạy ngay ra ngoài.

Miêu Nghị hừ lạnh, không thèm để ý nhưng giây sau cảm thấy kỳ kỳ. Mợ nó, bà điên này thật sự chạy ra ngoài cổng cung quỳ?

Miêu Nghị nghe tiếng bước chân xa dần, hắn vội đuổi theo.

Thiên Nhi, Tuyết Nhi canh giữ ngoài hành lang phòng tắm thấy Vân Tri Thu chạy ra, đang định đi xem đại nhân bị đánh ra nông nỗi gì, quay đầu thì thấy đại nhân đã lao ra.

Vân Tri Thu đã chạy đến cửa tẩm cung, Miêu Nghị đuổi theo kéo tay nàng về, run run chỉ nàng, không biết nên nói cái gì.

Miêu Nghị ủ rũ nói:

– Rốt cuộc nàng muốn sao? Còn chưa xong?

Khuôn mặt Vân Tri Thu uất ức nói:

– Thiếp thân biết sai, thiếp thân đi ngoài cổng cung quỳ xin lỗi vẫn không được? Nếu phu quân thấy khó nguôi cơn giận thì hãy đánh thiếp thân một trận trước đi, sau đó thiếp thân sẽ đi quỳ trước cửa lớn được không?

Miêu Nghị kề miệng sát bên tai Vân Tri Thu rống lớn:

– Vân Tri Thu, nàng có thể yên phận chút được không?

Miêu Nghị nghe bên ngoài có tiếng bước chân nhẹ nhàng của cung nữ đến gần bên này, hắn vội quay đầu đi, sợ bị người ta thấy khuôn mặt thê thảm của mình. Miêu Nghị nhanh chóng kéo tay Vân Tri Thu lôi đi.

Vân Tri Thu bị kéo đi mắt lóe tia gian xảo sau đó tràn đầy tình ý nhìn sau gáy Miêu Nghị bị nàng đánh tóc rối xù. Vẻ mặt Vân Tri Thu thỏa mãn, thầm nghĩ nam nhân này vẫn yêu thương nàng, thà bản thân chịu uất ức chứ không để nàng chịu khổ chút nào. May mắn vừa rồi nàng không tức giận mất hết lý trí giết hắn.

Tình huống gì đây?

Thiên Nhi, Tuyết Nhi chạy nhanh tới ngẩn ngơ, thấy đại nhân kéo phu nhân vào phòng tắm.

Biểu tình trên mặt phu nhân là sao? Vì sao là gương mặt hạnh phúc sắp chết? Hai người khó hiểu nhìn nhau, lại đứng canh giữ ở cửa phòng tắm.

Miêu Nghị nổi giận đùng đùng trở vào phòng tắm, kéo nữ nhân sau lưng mình ra đẩy tới trước.

Vân Tri Thu té ngồi trên giường ngọc, nhìn bộ dạng thê thảm của Miêu Nghị làm nàng cũng thấy ngại ngùng, hơi đỏ mặt. Đánh nam nhân của mình ra nông nỗi này, Vân Tri Thu ăn năn cảm thấy thật kỳ cục, không nữ nhân bình thường nào làm chuyện như vậy.

Đã bao lâu nàng không đánh người? Lúc trước ở Đại Ma Thiên Vân Tri Thu hay làm chuyện này, về sau đã lâu rồi không làm như thế nữa, lần gần đây nhất là đợt đại hội giám bảo của Vô Lượng quốc chấm dứt. Lần đó Vân Phi Hoàng nhi tử của Vân Bảo cướp ba mươi viên Tiên Nguyên đan của Miêu Nghị, hớt tay trên. Vân Tri Thu tức giận gai mắt nên đè đường đệ Vân Phi Hoàng ra đánh thấy thương, cứng rắn giật lại Tiên Nguyên đan trả cho Miêu Nghị. Sau đó là lần này nàng đánh phu quân của mình ra nông nỗi như thế.

Mắt Vân Tri Thu long lanh nói:

– Phu quân muốn trừng phạt thế nào thiếp thân cũng nhận.

– Cô nãi nãi! Tổ tông!

Miêu Nghị chắp tay vái:

– Nàng làm ơn đừng quấy nữa được không? Coi như ta xin nàng.

Vân Tri Thu hỏi:

– Vậy phu quân còn bỏ ta không?

Miêu Nghị tiếp tục chắp tay vái:

– Không dám! Ta nhận! Ta xứng đáng! Ta tự tìm tội chịu! Đời trước ta nợ nàng được chưa? Ta xin nàng tha cho ta đi!

Miêu Nghị đột nhiên thấy một cái chân mang giày thêu đưa tới trước mặt mình, ngước lên thấy hai tay Vân Tri Thu chống ra sau, giơ chân đưa tới trước mặt hắn.

Khuôn mặt Vân Tri Thu quyết rũ nói:

– Cởi giày giúp ta.

Hai tay Miêu Nghị siết chặt, rất muốn đánh người, hắn kích động nói:

– Nàng lại muốn sao nữa? Còn chưa xong? Ta nói cho nàng biết, kiên nhẫn của ta có hạn!

Vân Tri Thu nghiêm túc nói:

– Cởi giày giúp ta, ta muốn tắm rửa.

Miêu Nghị phất tay hất chân nàng ra:

– Nàng không có tay sao?

Vân Tri Thu gặn hỏi:

– Ngươi có giúp không? Nếu không cởi giúp thì sao ta biết ngươi có thật sự tha thứ cho ta không? Lỡ lát sau ngươi bỏ ta thì làm sao?

Miêu Nghị nổi điên:

– …

Miêu Nghị chộp mắt cá chân Vân Tri Thu thuận tay kéo giày nàng ra ném về phía sau, cởi giày ống của nàng xuống vứt bỏ.

Một cái chân khác trên giường ngọc đưa ra:

– Còn bên này nữa!

Miêu Nghị khom người nắm ống quần dưới váy nàng kéo ra, mới cởi một chiếc giày thì cái chân ngọc ngà đạp lên mặt hắn:

– Ngưu Nhị, thơm không?

Bốp!

Miêu Nghị tát chân đẩy ra:

– Thúi!

Miêu Nghị mới lột cái vớ khác, hai chân dưới váy kẹp chặt cổ Miêu Nghị, hắn bị khóa chặt lạnh lùng nhìn Vân Tri Thu.

Vân Tri Thu nhàn nhã hỏi:

– Ngưu Nhị, ta hỏi ngươi một chuyện, xa nhà nhiều năm như vậy có đụng vào nữ nhân khác không?

Tim Miêu Nghị rớt cái bịch, câu này chọc trúng điểm yếu của Miêu địa quan nhân, là chuyện hắn lo lắng nhất. Câu này vừa nói ra Miêu Nghị cảm giác mới rồi mình ăn đòn là đúng, lửa giận bay biến hết, chột dạ nhiều hơn.

Nhưng đã có bài học vừa rồi, đánh chết Miêu Nghị cũng không thừa nhận.

Miêu Nghị cố gắng làm bộ như bình thường, hừ lạnh nói:

– Ta đã nói với nàng rồi, ta bị nhốt trong Huyết Ma trận ba trăm năm, làm gì có tâm tình làm mấy chuyện linh tinh đó.

Vân Tri Thu khinh thường nói:

– Xì, hòa thượng đã ăn mặn còn bảo mình ăn chay, ai tin? Ta chưa thấy, ngươi muốn nói thế nào chẳng được. Nói cho ngươi biết, đừng để ta bắt được chứng cứ, khi đó không đơn giản là đánh một trận như hôm nay, ta sẽ thiến ngươi!

Câu này làm đũng quần của nam nhân lạnh lẽo, đặc biệt đụng phải phu nhân thật sự dám hành động.

Miêu Nghị dùng tức giận che giấu lo âu:

– Không còn lời gì để nói với nữ nhân càn quấy như nàng nữa!

Miêu Nghị gồng sức kéo hai chân Miêu Nghị ra, bất đắc dĩ tu vi không cao bằng người ta, không thể gỡ ra được.

Miêu Nghị tức giận nói:

– Bà tám, thả ra!

Hai chân kẹp chặt cổ Miêu Nghị không thả, Vân Tri Thu cười rất vui vẻ, đặc biệt cái đầu bị đánh mặt sưng phù vùng vẫy giữa hai chân mình, rất buồn cười. Miêu Nghị càng nói Vân Tri Thu kẹp càng chặt.

Miêu Nghị rống to:

– Nếu còn không thả lỏng thì đừng trách lão tử không khách sáo!

Mợ nó, đừng ép lão tử dùng Tinh Hỏa quyết!

Vân Tri Thu cười muốn tắt thở hỏi:

– A? Không khách sáo thế nào?

Miêu Nghị đang khom lưng bỗng đứng thẳng mang theo Vân Tri Thu bay lên tháp ngọc.

Hai tay Vân Tri Thu vén váy trùm lên đầu Miêu Nghị, hai chân quấn quanh cưỡi lên cổ hắn.

Hai tay cách váy nắm tai Miêu Nghị, Vân Tri Thu cười khúc khích hỏi:

– Phu quân, phong cảnh trong váy của thiếp thân thế nào?

Bên trong mặc quần thì phong cảnh khỉ gì, không thấy gì hết! Huống chi Miêu Nghị không tầm tình ngắm, hắn quê quá hóa giận vỗ mông Vân Tri Thu bồm bộp.

Miêu Nghị vùi đầu trong váy kêu lên:

– Lăn xuống!

Vân Tri Thu bị Miêu Nghị đánh đỏ mặt, mắt ướt xuân tình, hơi không chịu nổi nên nàng bay lên. Miêu Nghị thoát khỏi làn váy, thấy Vân Tri Thu xoay tròn trên cao rồi nhẹ nhàng đáp xuống, đôi chân ngà đặt trên tháp ngọc.

Quay về đại thế giới đi!

Đây là ý nghĩ lóe qua trong óc Miêu Nghị, hắn quay đầu bước đi.

Vân Tri Thu lạnh lùng hỏi:

– Không muốn hỏi chuyện về Yến Bắc Hồng sao?

Miêu Nghị khựng lại, nàng luôn có cách bắt chặt hắn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 30/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 18
Phần 62 Kịch vui mà có một cảnh tượng kinh người, lại khiến mỗi người đều mở to hai mắt, hôm nay phát sinh một vở kịch lớn, xem thế là đủ rồi. Trong lúc Hạ Tưởng như diều hâu, Ngô Công Tử như con gà, sau đó coi như Ngô Hiểu Dương không tồn tại, tát mạnh vào mặt Ngô Công Tử, tất cả mọi người ở đây cảm thấy trí óc trống rỗng, cảm giác cảnh tượng trước mắt, như không có thực vậy. Hạ Tưởng thật ngông cuồng, ngay trước mặt bố mà đánh con, nhằm mặt đánh cực mạnh, đánh cho không có lối thoát, Ngô Hiểu Dương không thẹn quá thành giận, không rút súng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Vĩnh Hằng – Quyển 11
Phần 62 Hắn là người mạnh nhất trên chiếc chiến thuyền này. Lời của hắn, cho dù đệ tử trên thuyền không muốn, cũng chỉ có thể tuân theo. Trong phút chốc, chiếc chiến thuyền này chợt dừng lại. Lúc này đệ tử bên trong Tinh Không Đạo Cực Tông đều đang phấn chấn hoan hô. Nhưng thờiđiểm bọn họ còn đang kích động còn đang sôi trào, bỗng nhiên, không biết ai là người đầu tiên nhìn thấy chiếc chiến thuyền này dừng lại. Hắn nhất thời kinh ngạc kêu lên thất thanh. Mọi người mau nhìn kia. Tại sao chiếc chiến thuyền lại dừng lại như vậy! Trời ạ, chuyện gì xảy ra vậy? Hắn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Tokyo – Tình yêu và tình dục - Tác giả The Kid
Có thể nói Thái là một người giàu có khi anh đang làm chủ một loạt các cửa hàng băng đĩa. Anh có người vợ tên Huyền Trang, cô gái gốc Hải Phòng sở hữu thân hình bốc lửa. Hai vợ chồng đã có một đứa con gái. Sau này cả gia đình sang định cư ở thủ đô Tokyo, Nhật Bản. Cả gia đình đều nói tiếng Nhật rất giỏi. Thái vẫn tiếp tục kinh doanh cửa hàng băng đĩa. Hà Vân đứa con gái của hai vợ chồng, năm nay 16 tuổi, đang đi học trong một trường trung học. Gia đình sống trong một khu phố yên tĩnh và dễ chịu. Ở cái xứ sở hoa...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng