Miêu Nghị - Quyển 14

Phần 69

Sau khi nàng hoàn toàn hiểu ra, đặc biệt biết nam nhân vì bảo vệ nàng mà bỏ vốn lớn như vậy, đi đâu thì điều nhớ đến đầu tiên là làm sao bảo vệ an toàn của nàng, tâm tình của Vân Tri Thu phức tạp kéo tay Miêu Nghị cắn một cái.

– Ui!

Miêu Nghị bị cắn đột ngột hút ngụm khí lạnh, đẩy đầu nàng ra:

– Bà điên, làm gì vậy! Nhả ra!

Tám mươi tám món pháp khí mất pháp lực khống chế rơi lộp bộp xuống đất.

Miêu Nghị gồng sức đẩy Vân điên ra, thấy cánh tay đã chảy máu.

Miêu Nghị khùng lên:

– Bà nội nó, khùng quá!

Miệng Vân Tri Thu dính máu, nàng thè lưỡi liếm máu dính ở môi trên, kéo tay áo lộ ra cánh tay ngọc dứt khoát đưa tới bên miệng hắn:

– Ngươi cũng cắn ta một miếng đi, cho ngươi nếm thử vị máu của ta.

– Nàng nghĩ ta không dám!?

Miêu Nghị cầm tay Vân Tri Thu cắn một cái, phát hiện nữ nhân này chẳng thi pháp chống cự, cắn nửa đường hắn ném tay nàng đi.

Miêu Nghị tức giận nói:

– Nàng làm ơn giống người bình thường chút được không?

Vân Tri Thu nhìn dấu răng trên tay mình, chỉ có một dấu hằn rất cạn, nam nhân này không nỡ cắn đau nàng.

Nụ cười trên mặt Vân Tri Thu rực rỡ, mắt long lanh ướt nước nhìn Miêu Nghị chằm chằm.

Vân Tri Thu đột nhiên nói:

– Ta nguyện ý chết vì ngươi.

– …

Miêu Nghị ngơ ngẩn, lửa giận thoáng chốc tắt ngấm, hắn phất tay áo hừ lạnh:

– Như chó điên!

– Được rồi, ngươi là đại nam nhân cần gì so đo với nữ nhân như thiếp thân.

Vân Tri Thu cười khúc khích lấy tinh hoa tiên thảo ra, cầm tay Miêu Nghị lên, thổi ra một lũ tinh vân bay tới vết thương của hắn, miệng vết thương nhanh chóng khép lại.

Vân Tri Thu thu những Kết Đan ngũ phẩm và pháp bảo dưới đất, kéo Miêu Nghị còn đang giận dỗi đi phòng tắm, tự mình cởi áo cho hắn. Hai người cùng ngâm trong nước, Vân Tri Thu lấy khăn lông hầu hạ đại lão gia Miêu Nghị, cực kỳ dịu dàng.

Miêu Nghị không kiềm được giở trò với vưu vật này, hơi vô sỉ hạ lưu. Vân Tri Thu cắn chặt môi anh đào nhẫn nhịn, ngoan ngoãn làm Miêu Nghị hết giận.

Ra khỏi phòng tắm, nhìn sắc trời bên ngoài Vân Tri Thu cười nói:

– Trời sắp sáng, không cần ngủ nữa, dọn dẹp một chút rồi ta bày bộ pháp khí ra thử xem.

Trước khi về phòng Vân Tri Thu kêu Thiên Nhi, Tuyết Nhi đi dọn dẹp. Chuyện chải tóc cho Miêu Nghị thì không nhờ hai người, Vân Tri Thu kéo hắn ngồi soi gương trước bàn trang điểm, nàng tóc dài xõa vai nhưng cẩn thận chải tóc cho Miêu Nghị. Mặt mày nàng yên bình, mặt tràn đầy hạnh phúc.

Vân Tri Thu luôn bày ra tư thái nữ nhân mạnh mẽ lúc này hầu hạ hắn với thái độ ngoan ngoãn của tiểu nữ nhân, Miêu Nghị khá là thích thú. Mặc dù động tác không quen thuộc bằng Thiên Nhi, Tuyết Nhi nhưng về cảm giác sung sướng thì hai nàng không thể đem lại cho hắn.

Thiên Nhi, Tuyết Nhi dọn dẹp giường chiếu, hai mặt nhìn nhau. Trên giường hỗn độn chứng minh tối hôm qua điên cuồng, hai nàng là người từng trải tự nhiên biết chuyện gì xảy ra. Thiên Nhi, Tuyết Nhi thầm đỏ mặt, vội đổi chăn, không giặt sạch thì không cách nào sử dụng.

Vân Tri Thu qua gương phản chiếu liếc thấy hai nàng, cười khúc khích nói:

– Hai người xấu hổ cái gì. Đừng nói là chưa trải qua. Ta hứa cho đại nhân thả lỏng ba ngày, ba ngày này nếu đại nhân muốn sủng hạnh các ngươi thì ta sẽ không nói cái gì, Ngưu Nhị, tùy ngươi thích.

Thiên Nhi, Tuyết Nhi mặt đỏ rực cúi đầu lo dọn dẹp.

Miêu Nghị ra vẻ nghiêm trang khóe mắt liếc gương phản chiếu hai nữ nhân, lòng hắn rạo rực. Ba ngày! Không thể lãng phí…

Vân Tri Thu sửa soạn cho Miêu Nghị xong nàng ngồi trước bàn trang điểm. Lần này Thiên Nhi, Tuyết Nhi đến chải chuốc cho Vân Tri Thu, vấn tóc mây ngay ngắn, đội phượng quan lên, ghim vài cây trâm cố định, khoác váy áo khí thế khiếp người lên, uy nghi mẫu nghi thiên hạ lộ rõ ra.

Miêu Nghị chăm tay sau lưng nhìn, thầm bực mình, cảm giác Vân Tri Thu chỉ dựa vào khí thế đã lấn át hắn.

Miêu Nghị khó chịu nói:

– Ăn mặc như vậy làm gì? Có thấy mệt khóc?

Vân Tri Thu nhìn nam nhân phản chiếu trong gương, mỉm cười nói:

– Toàn là thứ Mục Phàm Quân ban cho, lúc phu quân không ở ta lấy thân phận phu nhân của cung chủ hiệu lệnh toàn bộ Nhật Hành cung danh bất chính ngôn không thuận. Có da cọp Mục Phàm Quân ban thưởng cho có thể trấn bọn họ, được ích lợi như vậy tại sao không mặc?

Miêu Nghị nhíu mày hỏi:

– Nàng ta ban cho mấy cái này làm gì?

Vân Tri Thu trả lời:

– Ta cũng không biết, mỗi lần đến Thiên Ngoại Thiên thì Mục Phàm Quân luôn gọi ta gặp mặt, sau khi tắm xong nói muốn ta chải đầu cho nàng, chắc muốn tôn nữ của Vân Ngạo Thiên cũng phải hầu hạ nàng, chiếm chút mặt mũi. Nhưng sau mỗi lần Mục Phàm Quân đầu ban thưởng cho ta đồ ăn mặc, toàn là thứ tốt nhất, không hề bạc đãi ta.

Miêu Nghị khó chịu mắng:

– Khùng! Tương lai có cơ hội ta sẽ bắt Mục Phàm Quân tới chuyên môn chải đầu cho nàng!

Vân Tri Thu nghe vậy cười khúc khích:

– Tốt, ta chờ ngày đó đến.

Vân Tri Thu giương mắt nhìn nam nhân trong gương:

– Nhưng Ngưu Nhị, ta có chuyện muốn hỏi ngươi, muội muội của ngươi bị sao vậy? Mỗi lần đi Thiên Ngoại Thiên đều không gọi ta một tiếng tẩu tử, luôn hất hàm với ta. Đổi lại người khác thì ta sẽ cho ăn bạt tai, ta chưa từng đắc tội nàng, dựa vào cái gì đối xử với ta như vậy.

Miêu Nghị ngọng nghịu:

– Cái đó…

Miêu Nghị biết lý do nhưng không cách nào nói ra miệng, chỉ có thể cười khổ bảo:

– Nàng đừng so đo với nàng ấy. Lão nhị, lão tam từ nhỏ đi theo ta chịu nhiều cực khổ, nếu không nhờ phụ mẫu bọn họ thu nhận thì ta đã không sống đến bây giờ. Nàng nể mặt ta ráng nhịn một chút đi.

Vân Tri Thu nhắc nhở:

– Nhịn? Vì nể mặt phu quân nên ta luôn nhịn. Ngưu Nhị, ta cảnh cáo trước, nếu nàng ta làm quá đáng thì ta sẽ bày ra uy phong trưởng tẩu như mẫu!

Miêu Nghị bất đắc dĩ nói:

– Ài, lần sau có cơ hội gặp nàng thì ta sẽ răn một tiếng.

Chuẩn bị xong Vân Tri Thu kéo vạt váy dài cùng Miêu Nghị ra ngoài điện, sắc trời đã sáng.

Hai người đi song song lên đài ngắm cảnh, Miêu Nghị nhìn chằm chằm Vân Tri Thu. Nữ nhân này mặc đồ uy phong bát diện, hắn đứng cạnh nàng như phông nền. Trong bụng Miêu Nghị lầm bầm toàn lời xấu xa, nếu bị Vân Tri Thu biết chắc chắn sẽ cho ăn đạp.

Cùng đứng trên đài nắm cảnh cao cao nhìn xuống nguyên Nhật Hành cung và kiến trúc dãy núi xung quanh, chọn phạm vi bày trận rồi Vân Tri Thu phất tay áo. Mấy chục ánh sáng đỏ bắn ra đâm vào xung quanh hậu cung, cắm xuống lòng đất.

Ba lá cờ pháp rơi vào tay Vân Tri Thu, một lá cờ tổng vung lên. Bát trận khởi động, đài ngắm sao lắc lư. Cả hậu cung rung rinh. Vang tiếng nổ trầm đục như có con địa long lăn lộn dưới lòng đất.

Miêu Nghị gật gù, Kết Đan ngũ phẩm bày trận động tĩnh lớn hơn tam phẩm.

Động tĩnh như thế làm người trong cung giật mình cùng chạy lại xem, người trong kiến trúc dãy núi cũng đến. Có người bay lên trời nhìn xem, bao gồm đám người Dương Khánh.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 30/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 32
Phần 69 Chờ một hồi, Câu Việt hỏi: Vương gia! Chuyện này còn truy cứu không? Quảng Lệnh Công im lặng một hồi nói: Chuyện trong nhà đều có thể trong phạm vi khống chế, hiện tại Hạ Hầu gia đền tột cùng có ý làm gì mới là trọng yếu nhất! Lúc này trong nhà cũng đừng xảy ra loạn gì! Đáng tiếc Tình nhi sớm đi, bằng không những chuyện hỗn loạn bên trong này cũng không cần tới ta quan tâm! Nói đến đây, Quảng Lệnh Công buông tiếng thở dài. Câu Việt gật đầu. Tình nhi là vợ chính thức của Vương gia, thông minh hiền lành, trước kia một lòng chung tình với...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Mắt Biếc
Phần 46 Tình yêu làm quên thời gian, có ai đó đã nói như vậy. Trong trường hợp tôi, câu nói đó mới đúng làm sao! Từ ngày Trà Long về làng, tôi không nhớ trái đất đã quay quanh mặt trời như thế nào. Ngày và đêm nối tiếp nhau lướt qua như ảo ảnh. Bên trời lá rụng, tôi chẳng hay. Lòng tôi chỉ ngập đầy hoa nở. Dạo này, mỗi khi vào rừng Sim, tôi không quên mang theo cây đàn. Tôi muốn nghe tình tôi ca hát. Tôi muốn nghe sáu dây đàn reo vang những bản tình ca ngọt ngào và trong trẻo. Trà Long đã thôi trách tôi nhạc chú sao buồn. Một hôm...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Lục Thiếu Du – Quyển 44
Phần 69 Lúc này Thái Thanh cũng truyền âm vào tai Lục Thiếu Du. Cốc chủ Tuyệt Linh Độc Cốc đến. Đột nhiên, trong cốc chợt truyền đến một âm thanh cao vút. Theo âm thanh kia vừa dứt, trong đám người cũng lần nữa bắt đầu bạo đống, Minh Dương Hồng Tôn vốn có sắc mặt khó coi nghe vậy cũng lập tức xoay người ra nghênh đón. Cốc chủ Tuyệt Linh Độc Cốc Lục Tâm Đồng đã đến. Nghe nói cốc chủ mới của Tuyệt Linh Độc Cốc chính là Vô Thượng Niết Bàn giải, muội muội của Lục Thiếu Du lĩnh ngộ áo nghĩa kỳ lạ thứ năm. Lúc trước khi tranh đoạt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng