Miêu Nghị - Quyển 14

Phần 70

Giọng Vân Tri Thu đầy uy nghi lạnh lùng vang vọng bốn phía:

– Tất cả lui xuống, ai tự tiện dòm ngó, chém!

Miêu Nghị khoanh tay đứng lạnh lùng nhìn quanh. Đám người bay lên quan sát lập tức đáp xuống, thụt lùi lại.

Phu thê nhìn nhau, cùng bay lên trời, kết quả lên cao trăm thước thì bị lực lượng vô hình phong lại không thể chui ra ngoài. Vân Tri Thu dốc hết tất cả tu vi vỗ một chưởng cũng không thể lay động đại trận. Chưởng lực hùng hậu bị lực lượng vô hình quỷ quyệt hấp thu.

Hai người cùng đáp xuống.

Vân Tri Thu mừng rỡ nói:

– Quả nhiên có chút trò trống.

Miêu Nghị trêu chọc, nắm tay nàng:

– Nàng nghĩ thứ vi phu chuyên môn kiếm ra bảo vệ nàng là tầm thường sao?

Vân Tri Thu phất tay ngăn lại, thầm nhắc nhở:

– Ngưu Nhị, ta cảnh cáo ngươi, trong chỗ riêng tư ngươi muốn làm gì cũng được nhưng sau này trước công chúng hãy nghiêm túc chút, chú ý thân phận của mình, có nhiều thuộc hạ đang nhìn.

Bây giờ nàng mới biết nghĩ thân phận? Miêu Nghị quay đầu nhìn nữ nhân này, ở bên ngoài nàng như biến thành một người khác, đoan trang quý khí, khác hẳn với bà tám lúc trước. Miêu Nghị không biết nên nói cái gì.

Hai người bước xuống đài ngắm cảnh, lại đến trước cổng hậu cung.

Nho Sinh nằm trên ghế cầm quyển sách, đang nhắm mắt chợt mở ra.

Nho Sinh đứng dậy, chắp tay chào:

– Đại nhân, phu nhân!

Vân Tri Thu đưa một cờ pháp cho Nho Sinh, dạy gã cách sử dụng. Về sau cửa này là sinh môn, do Nho Sinh canh gác, người chưa được cho phép, không có gã thả ra lối vào thì không cách nào đi vào trong, người bên trong cũng không thể ra. Bát Phương trận hoàn toàn bảo vệ hậu cung.

Vân Tri Thu bỏ lại một câu rồi cùng Miêu Nghị quay về:

– Đi kêu nhóm Trù Tử, bốn người đến một chuyến.

Chốc lát sau, trong hậu điện. Bốn người Trù Tử đến đông đủ, Vân Tri Thu tiếp tục ngồi ngay ngắn tại chỗ, Miêu Nghị thì đứng dậy lấy bốn trữ vật giới chỉ cho bốn người.

Miêu Nghị vui vẻ nói:

– Năm xưa nhờ các ngươi bảo vệ tốt cho Lão Bản Nương thì ta từng nói xong việc sẽ tạ hậu hĩnh. Lúc trước bận việc không quay về, quà cảm ơn đến muộn chút, hôm nay ta thực hiện lời hứa.

Cái gì? Bốn người thi pháp nhìn thứ trong trữ vật giới chỉ, đều giật nảy mình, là Tiên Nguyên đan! Thi pháp quét sơ, tính số lượng có gần trăm vạn viên! Bốn người thầm hút ngụm khí lạnh, bản năng nhìn hướng Vân Tri Thu.

Mộc Tượng hỏi:

– Lão Bản Nương, quà này có phải là hơi nặng?

Không có người ngoài nên mấy người kêu xưng hô cũ, đã dược Vân Tri Thu cho phép, chứng minh không xem bọn họ là người ngoài.

Vân Tri Thu nói:

– Ngưu Nhị không có nhiều, là mấy năm nay dốc hết công sức suýt mất mạng mới lấy về. Ta có khuyên hắn giữ lại cho mình dùng trước. Không giấu gì các người, hắn đã đến ngưỡng cửa cảnh giới Kim Liên, đang cần dùng. Nhưng hắn nhất quyết thực hiện lời hứa, đã là tấm lòng của hắn, hơn nữa là tặng cho bốn người chứ không phải đưa cho người ngoài nên ta không nói gì. Các người cất đi, giữa chúng ta miễn nói lời khách sáo. Vẫn câu cũ, chỉ cần phu thê chúng ta có một miếng cơm thì sẽ không bạc đãi các người, cất đi!

Bốn người cười toe.

Trù Tử lắc trữ vật giới chỉ nói với Miêu Nghị:

– Ngưu Nhị, vậy thì chúng ta không khách sáo.

Vân Tri Thu phất tay, bốn người hớn hở từ biệt.

Miêu Nghị giang hai tay:

– Phu nhân, đã lâu không trở lại, ta ra ngoài đi dạo thăm nhóm Yêu Nhược Tiên.

Vân Tri Thu liếc xéo:

– Như thế nào? Không ở yên cạnh ta được?

Miêu Nghị khó chịu nói:

– Lão Bản Nương, làm ơn bỏ cái tật đó được không?

– Ngươi không cần đến chỗ Yêu Nhược Tiên, hắn đang luyện chế một món báu vật, đã đến phút then chốt, không cho ai quấy rầy.

– Luyện chế báu vật gì?

– Búa vật đi Linh Lung tông rửa nhục, ta cũng góp nhiều thứ vào đó.

Miêu Nghị gãi cằm:

– À.

Miêu Nghị muốn xem thử Yêu Nhược Tiên làm ra báu vật gì có thể đi Linh Lung tông rửa nhục.

Vân Tri Thu bổ sung thêm:

– Chàng hãy viết một tờ văn thư hỏi thăm lệ thường để phát đi các điện.

Miêu Nghị vẫy tay định đi:

– Việc này nàng làm được rồi, ta đi chút.

Miễn có trợ thủ yên tâm được thì Miêu Nghị không bao giờ chịu lo, không thì đã chẳng có vị trí tổng quản cho Dương Khánh.

– Ngươi đi ra ngoài thử xem! Ngươi mấy trăm năm chưa về, rất không dễ dàng trở thì ít ra nên chứng minh với thuộc hạ là ngươi tồn tại đi! Không thì người bên dưới còn tưởng rằng phu nhân ta đây cướp quyền mưu hại tướng công! Ta nói cho ngươi biết, cấp dưới đã có tin đồn như vậy, kêu ngươi viết văn thư hỏi thăm lệ thường mất bao nhiêu thời gian?

– Đừng nói nữa, ta viết là được rồi!

Miêu Nghị tùy tiện kiếm cái ghế bên dưới ngồi xuống, lấy ngọc điệp ra viết từng cái một.

Vân Tri Thu đứng dậy tới gần cầm một cái đã viết xong lên nhìn, nhíu chặt mày.

Miêu Nghị đang viết hăng say chú ý thấy biểu tình của Vân Tri Thu kỳ kỳ, hỏi:

– Như thế nào? Chẳng lẽ ta viết có vấn đề?

Vân Tri Thu kêu Tuyết Nhi tới lấy ngọc điệp phát cho các điện, rồi lôi Miêu Nghị đứng lên khỏi ghế đi ra thư phòng, nàng lại sai Thiên Nhi chuẩn bị bút mực giấy nghiêng.

Miêu Nghị lấy làm lạ hỏi:

– Làm gì?

Vân Tri Thu kêu:

– Tùy tiện viết mấy chữ cho ta xem.

Cái này… Viết chữ là chỗ yếu của Miêu Nghị, từ nhỏ hắn không đọc sách chứ đừng nói là viết chữ.

Miêu Nghị ngại ngùng nói:

– Đang yên lành viết chữ làm gì?

Vân Tri Thu hỏi ngược lại:

– Kêu phu quân viết mấy chữ cũng là làm khó dễ chàng sao?

Miêu Nghị câm nín, nhưng cầm cây bút mà không biết nên viết sao, hắn xấu hổ hỏi:

– Nàng muốn ta viết chữ gì?

Vân Tri Thu giật cây bút khỏi tay Miêu Nghị, chấm vào mực viết bốn chữ to xinh đẹp mạnh mẽ sống động như thật: Cử thế vô song!

Vân Tri Thu quay đầu bắt Miêu Nghị viết bốn chữ này.

Miêu Nghị nhìn cây bút lại bị nhét vào tay, ngó bốn chữ to xinh đẹp, hắn đổ mồ hôi, chấm mực nhưng chần chừ mãi không đặt bút.

Vân Tri Thu thúc giục:

– Sao kêu chàng viết có mấy chữ mà khó khăn còn hơn giết chàng? Có biết không? Đừng ép lão nương nổi giận!

Miêu Nghị hít sâu, hắn bất chấp, mất mặt thì cứ mất mặt, dù sao không có người ngoài. Miêu Nghị tập trung tinh thần.

Roẹt roẹt viết bốn chữ sau vẻ mặt Miêu Nghị lúng túng.

Vân Tri Thu nhìn chữ trên giây, trợn to mắt, bộ dáng giật mình thật lâu khó thể dời tầm mắt.

Miêu Nghị cảm giác mặt nóng ran, đã bao nhiêu năm hắn không đỏ mặt. Thật sự vì chữ hắn viết không cách nào so sánh với bốn chữ mẫu, chính hắn nhìn còn thấy xấu hổ. Không nói tới chữ xấu đau xấu đớn, có thể miễn cưỡng đọc được. Thi pháp viết trong chưởng môn thì dễ xem hơn, tùy ý khống chế pháp lực là được.

Thiên Nhi đứng bên cạnh nhìn bốn chữ hơn gà bới, nàng quay đầu nhìn một bên. Nàng đã hiểu tại sao đại nhân không bao giờ dùng thư phòng, quả nhiên là có nguyên nhân. Thiên Nhi thầm nghĩ: Đại nhân sắp tiêu rồi.

Miêu Nghị đỏ mặt, còn mặt Vân Tri Thu thì xanh mét.

Vân Tri Thu chậm rãi quay đầu nhì Miêu Nghị, gằn từng chữ:

– Viết khá lắm, chữ của phu quân quả nhiên xứng với bốn chữ này, cử thế vô song! Nếu để cho gia gia của ta nhìn thấy nhất định sẽ đánh chết phu quân!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 30/10/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 23
Phần 70 Hiện tại nàng cũng hiểu rõ. Trước đó Ngưu Hữu Đức cũng không phải có ý định không tôn trọng nàng. Mà bệ hạ vừa mới đến Ngự Viên. Lúc trước Ngưu Hữu Đức thật sự không biết chuyện. Chỉ có điều mắt thấy tình hình bây giờ, thần sắc nàng vẫn có chút không dễ coi. Vừa nghe nói bệ hạ tới, ngay lập tức ném Thiên Hậu nàng không để ý. Cũng không biết qua đánh tiếng với mình rồi mới đi. Rõ ràng là không đê mắt tới Thiên Hậu nàng. Nhất là ở trước mặt nhiều phi tử hậu cung như vậy, bảo nàng làm sao chịu nổi! Nắm giữ hậu cung nhiều năm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Nhiếp ảnh gia may mắn - Tác giả The Kid
Hôm nay nhiếp ảnh gia V có hẹn chụp hình cho cô người mẫu ảnh T, nhưng mà chờ nãy giờ vẫn chưa thấy T tới. V kêu cô trợ lý của mình là N gọi điện cho T, đúng lúc đó T chạy vào và xin lỗi vì đến muộn. Trong lúc V đang chuẩn bị bối cảnh thì N cầm điện thoại xin chụp hình selfie với T, vì N vốn hâm mộ T. T vào trong thay một bộ bikini màu đỏ trong thật gợi cảm để cho V chụp hình. V chụp cho T nhiều bức hình đẹp vô cùng. Họ có hẹn với một cô người mẫu ảnh nữa, nhưng cô ấy đã đổi ý...
Phân loại: Truyện nonSEX
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Phần 70 Ngay trong khoảnh khắc đó tôi thậm chí còn cảm giác như trên đầu của mình có treo một đống tóc lớn, nếu là tôi trước kia nhất định đã bị thứ đó hù chết rồi. Cho nên tôi ngẩng đầu lên, lấy đèn pin chiếu qua một chút cho đến khi nhìn rõ hình dáng của nó, da gà trên người liền đồng loạt nổi lên. Cùng lúc, cơ thể gần như theo phản xạ có điều kiện đi tới gần bên cạnh quan sát. Thế nhưng, lập tức tôi phát hiện ra, tôi hoàn toàn không nhìn thấy cái gì cả, bên trên chỉ có vài cái ống nước và treo một bóng đèn. Tôi cảm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng