Miêu Nghị - Quyển 15

Phần 47

Quần Anh hội quán ở khu vực phồn hoa nhất trong Thiên phố, chạy tới nơi này không có cách nào tránh đi. Tránh không được phải đi vào bên trong. Miêu Nghị muốn trực tiếp bỏ qua nơi này, mang theo hai người đi vào bên trong. Thế nhưng cửa Quần Anh hội quán lớn như vậy, Vân Tri Thu cũng không phải là người mù lòa, nàng kéo cánh tay Miêu Nghị:

– Ngư Nhị, nhìn chỗ này dường như là Quần Anh hội quán chàng từng nói qua.

Trong lòng Miêu Nghị hơi hốt hoảng, lúc này hắn mới nói ra câu suy đoán hàm hồ:

– Ta và chưởng quỹ nơi này là bằng hữu, đi vào rất dễ bị nhận ra.

– Không có việc gì, vậy chàng đừng vào. Để thiếp và Bát Giới vào.

Vân Tri Thu buông tay hắn ra. Vẫy tay một cái với Bát Giới, tiểu thúc tử này lập tức vui vẻ đi theo nàng vào.

Miêu Nghị rất im lặng. Tranh thủ thời gian đứng sang một bên, trốn dưới gốc đại thụ, thi thoảng lại nhìn qua bên này.

Một khi tiến vào cửa hàng lập tức có tiểu nhị tiến lên đón. Thực tế, khí độ của Vân Tri Thu và Bát Giới đều bất phàm cho nên tiểu nhị càng nhiệt tình đón tiếp. Mang theo hai người quan sát, giới thiệu một phen. Lúc nhìn thấy đan dược ngũ phẩm, lục phẩm. Trong lòng Bát Giới ra vẻ đạo mạo lúc này đã chảy nước miếng không ngừng.

Kết Đan vân ngũ phẩm Vân Tri Thu cũng đã được chứng kiến. Kết Đan vân lục phẩm đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy. Cái đồ chơi này giá trị to lớn. Hai mắt Vân Tri Thu tỏa sáng nhìn chằm chằm vào khỏa Kết Đan rực rỡ trong tủ.

Nhưng mà cũng chỉ có thể nhìn qua mà thôi, vẫn không mua nổi. Trong lòng Vân Tri Thu thầm than một tiếng đáng tiếc, quay đầu lại hỏi tiểu nhị:

– Nghe nói chưởng quỹ nơi này họ Hoàng Phủ?

Nam nhân, đối mặt với nữ nhân xinh đẹp đương nhiên dễ nói chuyện. Nàng nhìn đồ vật bên trong tủ đã mắt, tiểu nhị cũng nhìn nàng đã mắt. Coi như không mua, tiểu nhị vẫn tươi cười nói với hai người:

– Đúng vậy. Hoàng Phủ chưởng quỹ ở ngay bên trong.

Hắn xoay người, chỉ vào căn phòng đằng sau.

Có lẽ nghe được có người hỏi tới mình, Hoàng Phủ Quân Nhu đã đẩy rèm ra. Khuôn mặt như bông sen, thân giống lá liễu. Eo nhỏ, ngực lớn, mái tóc đen bóng như mây, da thịt trắng nõn như ngọc, xinh đẹp động lòng người. Đôi mắt sáng chói như sao trời, trên mặt mang theo nụ cười như gió xuân. Đối với khách nhân lúc nào cũng tươi cười.

Nhị nữ vừa gặp mặt đã dò xét lẫn nhau. Hai người đều phát hiện ra đối phương khí chất bất phàm, lại rất xinh đẹp. Nhịn không được nhìn thêm đối phương một lần.

Lúc nhìn thấy Bát Giới khoanh tay trước ngực, khuôn mặt lạnh nhạt, thánh khiết như nước trong. Trong mắt Hoàng Phủ Quân Nhu hiện lên vẻ kinh diễm. Thầm nghĩ không ngờ một khối mỹ ngọc như vậy lại là đệ tử cửa phật.

Ngưu Nhị là bằng hữu của nữ nhân xinh đẹp này? Vân Tri Thu vô thức quay đầu nhìn ra phía cửa. Tự nhiên không nhìn thấy bóng Miêu Nghị đâu. Nhưng mà nữ nhân đối với việc nam nhân nhà mình làm bằng hữu với một nữ nhân xinh đẹp luôn mẫn cảm. Ý nghĩ đầu tiên đã lệch hướng, hoặc nói là cảnh giác. Đây là thiên tính của phụ nữ.

– Vị quý khách này tới tìm ta?

Hoàng Phủ Quân Nhu cười nói.

Vân Tri Thu quét mắt nhìn tư thái yểu điệu của đối phương, ánh mắt nhìn vào khuôn mặt tinh xảo của đối phương, cười nói:

– Tôn giá chính là chưởng quỹ Hoàng Phủ Quân Nhu?

– Đúng vậy.

Hoàng Phủ Quân Nhu gật đầu:

– Không biết có gì phân phó?

– Phân phó thì không dám nhận. Từng nghe qua đại danh của Hoàng Phủ Quân Nhu, cho nên mới đặc biệt tới chiêm ngưỡng một phen.

Song phương không nhận ra nhau, sau khi khách sáo hai câu. Vân Tri Thu cũng không mua gì mà rời khỏi Quần Anh hội quán.

Sau khi ra ngoài gặp Miêu Nghị, lúc tiếp tục đi về phía trước, Vân Tri Thu cười mỉm nói:

– Ngưu Nhị, vị bằng hữu kia của chàng rất là xinh đẹp nha.

Miêu Nghị ra vẻ không biết, mờ mịt nói:

– Xinh đẹp? Nào có bằng hữu nào xinh đẹp cơ chứ?

Vân Tri Thu nói:

– Chưởng quỹ của Quần Anh hội quán Hoàng Phủ Quân Nhu, vừa rồi ở trong cửa hàng, vừa vặn thiếp nhìn thấy nàng. Rất đẹp, chàng làm bằng hữu với người như vậy, chẳng lẽ chàng không có ý nghĩ gì sao?

Miêu Nghị khinh thường nói:

– Nàng ta sao? Nàng ta mà cũng tính là xinh đẹp sao? So với phu nhân quả thực không đáng nói, tướng mạo không đẹp bằng một phần vạn của phu nhân ta.

Vân Tri Thu chế giễu:

– Xinh đẹp thì nói xinh đẹp, thiếp cũng không ghen ghét người ta. Chàng cần gì phải hạ thấp người ta như vậy chứ? Hẳn trong lòng chàng có quỷ, có một chân với người ta?

Trong lòng Miêu Nghị giật thót, vẻ mặt lạnh nhạt nói:

– Bớt nói hươu nói vượn đi, không phải ta đã nói với nàng rồi sao? Ta với nữ nhân gọi là bằng hữu kia bất quá chỉ là lá mặt lá trái. Kỳ thực đấu tới mức ngươi chết ta sống, mạng thiếu chút nữa nằm trong tay nàng. Nếu không phải bối cảnh nàng ta cường đại, ta đã sớm giết chết nàng.

Vân Tri Thu ngẫm lại cũng cảm thấy đúng, bằng vào tính tình của phu quân nhà nàng, nhất định không có chuyện nam nữ với đối phương. Nàng cười trừ, yên lòng, tiếp tục đi dạo phố.

Nhưng mà trong lòng Miêu Nghị thì âm thầm lau mồ hôi lạnh, bằng vào tính cách thích làm ầm ĩ của nữ nhân này, nếu như biết rõ hắn vụng trộm, nhất định sẽ chọc ra một lỗ thủng lớn…

Thiên nhai lớn như vậy, muốn đi dạo trong một ngày là chuyện không thể nào. Đi dạo một ngày, lại thêm phi hành đường dài, pháp lực tiêu hao khá lớn. Ba người trở lại khách điếm nghỉ ngơi.

Giá tiền ở khách điếm trên Thiên nhai tuy rằng không rẻ, nhưng mà cũng coi như là đáng giá, hoàn cảnh không tệ. Sau khi hai phu thê khôi phục pháp lực, lại uyên ương vờn nước một phen, cũng không vội tu luyện nhất thời. Hai người ôm nhau, nói một ít chuyện ban ngày.

Miêu Nghị có chút không yên lòng, trong lòng vẫn luôn cân nhắc lời nói ban ngày của Vân Tri Thu. Lo lắng trong lời nói của nữ nhân này có hàm ý khác, đây gọi là có tật giật mình.

Mà Vân Tri Thu đối với Đại thế giới vô cùng hưng phấn, tinh thần phấn chấn, có vô số thứ không nói hết. Bởi vì tâm tình không tệ cho nên nàng động tình, nhanh chóng cởi áo, nới dây lưng, chủ động cầu hoan một phen.

Ngày kế tiếp, Vân Tri Thu và Bát Giới vẫn muốn đi dạo Thiên nhai. Miêu Nghị không bồi tiếp hai người, để cho hai người tự tiện đi dạo. Dù sao dưới tình huống bình thường, chỉ cần không gây chuyện trên Thiên nhai thì sẽ không có chuyện gì. Mà hắn phải về cửa hàng nhìn xem một chút. Miêu Nghị tìm nơi vắng vẻ dịch dung, trở về Chính khí tạp hóa phô.

Đối với việc lần này Miêu Nghị nhanh chóng trở về Ngọc Hư chân nhân có chút cao hứng. Hai người nói chuyện kinh doanh của Chính khí tạp hóa phô.

Sau khi nói chuyện xong. Ngọc Hư chân nhân nói:

– Hoàng Phủ chưởng quỹ của Quần Anh hội quán từng bắt chuyện qua với chúng ta. Nói là sau khi ngươi trở lại bảo ngươi tới đó một chuyến, có việc cần nói chuyện với ngươi.

Miêu Nghị hàm hồ gật đầu, trong lòng thầm nói. Tạm thời không nên đi gặp mặt thì tốt hơn. Đợi tới khi Vân Tri Thu đi rồi nói sau. Tránh cho xuất hiện chuyện gì không phải. Dù sao lần này Vân Tri Thu cũng không ở đây lâu. Chỉ là tới làm quen đường mà thôi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 15
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 15
Phần 47 Trong đám người Phi Linh Tộc, có hai người vẫn đứng giữa không trung không nhúc nhích, thủy chung không có ý ra tay. Trong đó một người nhỏ nhắn, đúng là Kiều Thanh của Thất Việt Tộc. Một người khác là một nam tử cao lớn, thần sắc một người lạnh nhạt, một người nhíu mày. “Ngao đạo hữu, Vạn Đằng nói trước kia chưa bao giờ xuất hiện loại yêu trùng Kim Minh Nga, loại này phải ở tầng bốn Địa Uyên mới có, xem ra tình huống trong Địa Uyên có chút không đúng.” Mắt thấy những người khác bị đủ loại nga phấn bao vây, nhưng công kích của bọn họ lại không thể...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Dương Thần – Quyển 7
Phần 47 Lưu Thanh Sơn cũng không ngu ngốc, muốn nói rằng những người có kinh nghiệm để giúp hội có rất nhiều. Nếu như mọi người đều tranh đoạt, nhất định hội sẽ sụp đổ, mất nhiều hơn được, cho nên ông ta mới trực tiếp đặt đứa con trai mình vào vị trí đó. Con nối nghiệp bố, trong thế giới xã hội đen này không phải là hiếm gặp. Lợi ích lớn nhất chính là tránh được sự mâu thuẫn giữa các bè phái trong bang hội trở nên gay gắt. Vì vậy rất nhiều lúc các nguyên lão trong bang hội mặc dù không phục nhưng cũng không dám tùy tiện phản đối thẳng thừng. Lúc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Hướng Nhật – Quyển 5
Phần 47 Hướng Nhật chân chưa kịp bước ra khỏi nhà thể dục thì Nhâm Quân đại tiểu thư không biết từ chỗ nào chui ra đuổi theo sau lưng. Hướng Quỳ, anh đứng lại đó cho em! Giọng Nhậm đại tiểu thư rõ ràng đầy vẻ tức giận. Có chuyện gì thế cưng? Hướng Nhật nhìn vẻ mặt tức giận của Nhâm đại tiểu thư không hiểu ất giáp mô tê gì, tự xét bản thân không biết có làm gì chọc tức nàng hay không? Nhưng cũng không hẳn a, từ tối hôm qua sau khi thân mật với nàng cho tới bây giờ, bản thân cũng không gặp lại nàng, chẳng có cơ hội gì...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng