Miêu Nghị - Quyển 16

Phần 97

Rời khỏi động phủ, thấy Mộ Dung Tinh Hoa không ngờ lại đứng bên ngoài chờ hắn, ít nhiều hắn cảm thấy có chút kinh ngạc. Nhưng mà hắn lại phát hiện ra Mộ Dung Tinh Hoa cau mày, dường như có tâm sự gì đó, hắn không khỏi hỏi nhỏ:

– Sao vậy?

Mộ Dung Tinh Hoa truyền âm nói:

– Ngươi cảm thấy chúng ta đi với bọn họ có thể thuận lợi trở về sao?

– Ài.

Dương Thái cảm thán than một tiếng, nói thật sau khi hắn nhìn thấy các thế lực chém giết lẫn nhau, vô cùng hung hiểm, hắn cũng không còn tin tưởng quá lớn. Thế nhưng hiện tại hắn cũng không tìm được nơi nào để đi. Hắn lắc lắc đầu nói:

– Trước tiên đi tới xem bọn họ nói gì đã.

Dứt lời hắn quay người rời đi, ai n gờ vừa mới quay người rời đi đã phát hiện ra pháp lực chấn động dị thường. Đợi cho tới khi hắn phát hiện không đúng, muốn phản ứng thì sau lưng đã truyền tới cảm giác đau đớn kịch liệt. Thân thể cứng đờ, hắn cúi đầu nhìn xuống ngực mình, chỉ thấy trên ngực có một đoạn lưỡi đao xuyên qua trái tim hắn. Máu tươi đầm đìa chảy ra.

– Tiện nhân.

Dương Thái bi thảm rít gào.

Phanh.

Phía sau lưng hắn, Mộ Dung Tinh Hoa đạp một cước, đạp văng hắn ra phía trước.

Thân thể lăn lộn ở sườn núi mấy vòng, Dương Thái mới đứng vững được. Tay che vết thương tràn ngập máu tươi trước ngực. Ánh mắt nhìn qua Mộ Dung Tinh Hoa đang phi thân đáp xuống trước mặt hắn.

Trái tim đã bị xuyên thủng, thanh âm suy yếu mà tràn ngập bi thương của Dương Thái vang lên:

– Ta không đắc tội với ngươi, vì sao ngươi lại hại ta?

Trả lời hắn chỉ có một đao, trực tiếp chém đầu hắn xuống.

Mộ Dung Tinh Hoa lau vết máu trên đao, tự nhủ:

– Ngươi không có đắc tội với ta, nhưng mà nếu như ta muốn một lần nữa xoay người, như vậy chỉ có ngươi chết mới có thể làm được. Khi đó khong có ai biết rõ, ta mới có cơ hội lần nữa xoay người.

Kinh ngạc, thất thần một lát, nàng lấy ra tinh linh.

Miêu Nghị đang tu luyện rất nhanh đã nhận được tin tức của nàng: Đám người Yến Tử Ca đã chết hết. Hai đào phạm trên tay hắn cũng ở trong tay ta.

Sau khi trao đổi một phen, Miêu Nghị xuất động đám người Từ Đường Nhiên, nói chuyện Mộ Dung Tinh Hoa ra một lượt.

Từ Đường Nhiên sau khi nghe xong vội vàng khoát tay nói:

– Ngưu huynh, không thể tin được. Bằng vào nàng làm sao có thể giết chết đám người Yến Tử Ca được? Trong đó nhất định có âm mưu gì đó. Nói không chừng muốn nhân cơ hội thăm dò vị trí của chúng ta. Sau đó cướp lấy đồ trên tay chúng ta.

– Ta đã nói địa chỉ của chúng ta cho nàng ta biết.

Miêu Nghị cười, đáp lại một câu.

– Ồ?

Từ Đường Nhiên lập tức giậm chân nói:

– Hồ đồ, quá hồ đồ. Ngưu huynh, ngươi hồ đồ rồi. Nhưng mà may còn kịp. Chúng ta lập tức đổi chỗ khác.

Bộ dáng cuống quýt bỏ chạy lấy người của hắn làm cho Ban Nguyệt Công và Thanh Mi không kìm lòng được nhìn nhau. Bọn họ đã tiếp xúc với Từ Đường Nhiên nhiều năm như vậy, bọn họ phát hiện ra tuy rằng đều là thống lĩnh Thiên đình. Nhưng mà chênh lệch sao lại lớn như vậy? Tâm cảnh người này căn bản không có biện pháp so với Ngưu Hữu Đức.

Miêu Nghị cũng khẽ vươn tay, đặt lên trên vai Từ Đường Nhiên:

– Chạy cái gì? Nếu như đối phương quả thực nhìn chằm chằm vào chúng ta, muốn ăn thịt chúng ta thì có chạy cũng vô dụng. Hiện tại chạy được, về sau vẫn phải đối mặt. Khảo hạch sắp chấm dứt, vẫn không tránh được chiến một trận. Nếu là chủ động tìm tới cửa, không bằng trước hết giải quyết. Ta cũng muốn nhìn xem là ai ăn ai.

Trong thanh âm Miêu Nghị toát lên vài phần tự tin, tu vi đều cao hai tầng, hắn đang muốn tìm người thử thân thủ một phen.

– Ngưu huynh, nghĩ lại đi.

Từ Đường Nhiên kinh hô.

– Cứ quyết định như vậy đi.

Miêu Nghị mỉm cười, không cho cự tuyệt, dứt lời hắn quay người rời đi.

– Ngươi…

Từ Đường Nhiên thở hổn hển, quay đầu nhanh chóng nói với phu thê Ban Nguyệt Công:

– Hữu Tài huynh, đây tuyệt đối không phải là hành động sáng suốt, kính xin huynh đi khuyên nhủ hắn.

– Ta thấy Từ huynh lẽ ra phải có một ít lòng tin với hắn chứ? Nếu như hắn đã quyết định như vậy, chắc hẳn trong lòng đã có chủ ý, không cần phải khuyên nữa.

Ban Nguyệt Công cười đáp một câu, chợt nắm tay phu nhân hắn, cùng quay trở lại động phủ của hai phu thê.

Vì thế từ sau hôm đó, Từ Đường Nhiên bắt đầu sống trong lo lắng.

Mười ngày sau, Miêu Nghị một mình đứng trên miệng núi lửa cao cao, ngẩng đầu nhìn qua Mộ Dung Tinh Hoa từ trên trời giáng xuống, hai người đứng đối mặt với nhau.

Miêu Nghị ít nhiều cũng có chút kinh ngạc, hắn dò xét cao thấp nàng một phen. Mộ Dung Tinh Hoa trước mặt hắn không biết nên nói như thế nào, phải nói là hấp dẫn hơn, ngoài xinh đẹp còn có một phen hương vị khác. Trên mặt nàng lúc này không ngờ lại hiện lên nụ cười, loại nụ cười này trước đó không thể nào nhìn thấy trên mặt Mộ Dung Tinh Hoa được.

Mộ Dung Tinh Hoa mỉm cười, đồng thời cũng đang đánh giá hắn. Thấy Miêu Nghị chắp tay sau lưng, ngạo nghễ đứng đó, mơ hồ toát ra một loại tự tin. Nàng không khỏi cười hỏi:

– Nhìn chằm c hằm vào ta như vậy làm gì? Chẳng lẽ bởi vì ta là tình phụ của Tào Vạn Tường hay sao?

Có thể chủ động nói ra bản thân là tình phụ của Tào Vạn Tường càng khiến cho Miêu Nghị kinh ngạc, hắn khẽ lắc đầu nói:

– Ta không có ý này, chỉ sợ ngươi cũng không có lựa chọn nào khác. Cho nên mỗi một người đều có lựa chọn của mình, chỉ cần lựa chọn của bản thân không làm thương thiên hại lý, hoặc là nói không làm hại tới ta, ta sẽ không phân đúng sai trong chuyện này/. Bởi vì đối với ta mà nói cũng không có bất kỳ ý nghĩa nào. Chỉ cần ngươi cảm thấy ngươi đi đúng đường là được. Mặt khác, tất cả mọi chuyện đều không liên quan gì tới ta. Ta chỉ cảm thấy ngươi so với trước kia có chỗ không giống mà thôi.

Lời này khiến cho Mộ Dung Tinh Hoa cảm thấy ấp áp trong lòng, nàng ồ một tiếng rồi nói:

– Ngươi đang châm chọc ta sao?

Miêu Nghị cười nói:

– Nếu như ngươi nghĩ như vậy thì ta cũng không có biện pháp nào khác. Ta chỉ cảm thấy ngươi thay đổi, nói như thế nào nhỉ. Có cảm giác như ngươi buông cái gì đó, mở lòng mình ra. Có lẽ ta phải nói một câu, so với trước kia ngươi còn hấp dẫn hơn nhiều.

– Tàn hoa bại liễu mà thôi, không đáng để tán dương. Ta xin lỗi vì đã nói ngươi châm chọc ta, chỉ là ngươi…

Mộ Dung Tinh Hoa nhìn bộ dáng chắp tay mà đứng của hắn, lại hỏi:

– Một mình ngươi đi gặp ta, ngươi không sợ ta mang lòng làm loạn, đối phó ngươi sao?

Miêu Nghị lạnh nhạt nói:

– Ta không có đặt các ngươi vào trong mắt.

– Tự tin như vậy sao? Xem ra ta lựa chọn đúng.

Mộ Dung Tinh Hoa gật đầu, vung tay lên, trên mặt đất có ba cái đầu người lăn lông lốc. Ngoài đầu của ba người Yến Tử Ca ra còn có thể là của ai được chứ?

Sau khi cẩn thận xem xét, Miêu Nghị cảm thấy kinh ngạc, nữ nhân này không ngờ thực sự lấy được đầu của Yến Tử Ca, Như vậy cũng không cần lo đối phương mang mấy người Yến Tử Ca tới đối phó với hắn. Hắn không khỏi hiếu kỳ hỏi:

– Bằng vào thực lực của ngươi sao có thể giết chết bọn họ?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 16
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 09/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 23
Phần 97 Nhưng mà tấm lụa màu xanh này giống như có thể súc địa thành thốn, chỉ trong chớp mắt đã bắn tới trước người. Lục Thiếu Du thậm chí còn có thể cảm giác được một cỗ kình khí có thể xé rách không gian ập vào mặt. Đại trưởng lão, hạ thủ lưu tình. Thân ảnh Huyền Vũ lóe lên, một đạo quyền ấn nhanh chóng được ngưng tụ, đánh về phía tấm lụa màu xanh kia. Phanh. Cả hai va chạm, không gian xuất hiện khe nứt. Tấm lụa màu xanh này lập tức bắn tứ tung, hóa thành một cơn mưa rồi tiêu tán trong thiên địa. Thân thể Huyền Vũ lảo đảo lui...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Phần 71 Với độc châm do sư phó tỷ tỷ cấy vào cơ thể Ngọc Già, tánh mạng nàng chỉ còn vài ngày nữa. Nhìn ánh mắt phờ phạc của Ngọc Già, trong lòng Lâm Vãn Vinh như bị ngàn cân cự thạch đè lên, hít thở khó khăn, mãi lâu sau vẫn không nói nên lời. Oa lão công, ta hỏi ngươi một việc! Ngọc Già nhìn hắn hỏi. Lâm Vãn Vinh thở dài, nắm chặt bàn tay, giữa ngón tay ẩn ẩn màu đỏ bầm: Nếu ngươi không gọi tên Đột Quyết của ta, ta có thể trả lời ngươi mười việc! Ta gọi là việc của ta, liên quan gì đến ngươi? Ngươi không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Linh duyên - Tác giả The Kid
Truyện lấy các nhân vật trong phim “Linh duyên: Bí mật từ hình nhân” Trong đêm tối, Hạnh chạy thục mạng trên con đường vắng. Cô chạy như bị ma đuổi, trông cô có vẻ đang sợ hãi một thứ gì đó. Hạnh chạy mệt nên dừng lại để thở. Bất ngờ Hương xuất hiện từ đằng sau, cô bịt miệng Hạnh bằng cái khăn có thuốc mê khiến Hạnh ngất đi. Sau đó Hương kéo Hạnh vào một căn nhà hoang. Hạnh tỉnh lại thì thấy mình đang bị trói hai tay ra sau lưng, cơ thể cô đang trần truồng, và Hương chính là người đã lột quần áo của Hạnh ra. Hạnh hốt hoảng nói: Trời...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng