Miêu Nghị - Quyển 17

Phần 19

Phiền Ngọc Phỉ lật tay triệu hồi ra một vật thể giống như một cây roi mà đỏ, trong tay hiển hiện bảo quang màu vàng. Lúc nàng đang muốn ném ra ngoài thì lại nhận được tin tức từ Hạ Hầu Hổ Thành.

Sau khi hiểu rõ ý đồ của Đại thống lĩnh, lại quay đầu nhìn trận thế của đám người Cừu Đãng Hải. Phiền Ngọc Phỉ lập tức biết đối phương không phải là người dễ trêu. Lại thêm hiện tại mất đi tọa kỵ, chỉ sợ mỗi người đều muốn ăn khối thịt mỡ là các nàng. Ở nơi này càng lâu càng nguy hiểm, càng khiến cho đám người lòng mang làm loạn ra tay với bọn họ. Lại thêm Hạ Hầu Hổ Thành gấp gáp triệu về, tự nhiên không có băn khoăn.

Nhanh chóng phất tay bảo mọi người lui lại, trực tiếp vứt bỏ Băng Giáp thiên âm thú. Bởi vì Băng Giáp thiên âm thú quả thực đã không còn khống chế được. Thú nang cũng không chịu được lực phá hoại của Thiên âm thú.

Nhưng mà trước khi đi nàng vẫn dùng ánh mất oán hận nhìn qua Miêu Nghị. Bây giờ không phải là lúc báo thù, nàng ôm hận rời khỏi.

Đám người Cừu Đãng Hải tự nhiên cũng đuổi giết qua. Muốn chặn đường, chặn giết các nàng.

Mà lúc này Mộ Dung Tinh Hoa và Từ Đường Nhiên thấy nguy cơ bên Miêu Nghị đã được giải trừ. Đều rất nhanh bay tới bên cạnh hắn.

Trong mắt hai người này hiện tại, đứng ở bên người Miêu Nghị là an toàn nhất. Bằng không một khi không cẩn thận rất có thể rơi vào trong tay những người khác. Bốn phía này có quỷ mới biết có bao nhiêu người mai phục, tùy thời hành động.

Hai người lại nhìn về phía Miêu Nghị tay xách thương đằng đằng sát khí. Trong mắt tràn ngập vẻ kinh sợ. Tình cảnh chém giết vừa rồi hai người nhìn rõ mồn một, không phục cũng không được.

Miêu Nghị quay đầu lại nhìn về phía hai người hỏi:

– Các ngươi không sao chứ?

– Không có việc gì, không có việc gì.

Từ Đường Nhiên vội vàng lắc đầu, liên tiếp cười làm lành. Hắn không dính vào chiến sự bên này, thế có thể có chuyện gì được chứ? Hiện tại ở bên cạnh Ngưu thống lĩnh hữu thần hữu dũng như vậy, hắn lại cảm thấy lòng tin còn sống trở về của mình tăng lên nhiều.

Mộ Dung Tinh Hoa mỉm cười nói:

– Chúng ta sao có thể có chuyện gì được chứ? Làm phiền ngươi khổ cực một chuyến rồi. Dũng mãnh phi thường, dùng lực khắc cường địch. Giải nguy cơ cho hai người chúng ta.

Miêu Nghị lắc đầu, nhìn qua đám người Cừu Đãng Hải ngăn đón đám người Phiền Ngọc Phỉ, hắn kỳ quái lên tiếng:

– Những người này là ai? Vì sao đuổi theo chúng ta mãi không dứt? Thoạt nhìn không giống như là vì đào phạm mà tới.

– Không biết.

Mộ Dung Tinh Hoa tự nhiên cũng khó hiểu không thôi.

Ngược lại Từ Đường Nhiên có tật giật mình, hắn lúc nào cũng nhớ rõ một chuyện, cho nên thử lên tiếng:

– Không phải là người Hạ Hầu Long Thành phái tới đó chứ?

Hắn nói như vậy Mộ Dung Tinh Hoa và Miêu Nghị nhìn nhau. Cảm thấy quả thực cũng có khả năng này. Nếu không người ở đây phần lớn không nhận ra nhau. Trong lúc khảo hạch trăm năm cũng chưa từng đắc tội với người nào trong thiên đình, cũng chỉ có oan gia Hạ Hầu Long Thành kia mà thôi.

Tạm mặc kệ những chuyện này, Mộ Dung Tinh Hoa hỏi:

– Ngưu huynh, hiện tại nên làm thế nào đây?

Miêu Nghị khó chịu nói một tiếng:

– Đại thống lĩnh đã không để ý tới thành tích, chúng ta còn làm thế nào nữa? Tiếp tục liều mạng sao? Không bằng tay không trở về, chỉ cầu có thể tự bảo vệ mình mà thôi. Nhị vị thấy sao?

– Có lý. Dù sao Đại thống lĩnh cũng nói nhìn tình huống mà định đoạt, hiện tại tọa kỵ của Ngưu huynh chết trận. Quả thực không nên tái chiến, làm việc theo tình huống.

Từ Đường Nhiên nhanh chóng lấy cớ. Hắn đã sớm ước gì có thể rời khỏi nơi này, càng nhanh càng tốt rời khỏi chỗ thị phi này.

Mộ Dung Tinh Hoa cũng nói vậy. Nàng vươn tay chỉ về phía sau mình, ý bảo tọa kỵ mình có thể chở Miêu Nghị một chút. Dù sao khổ người của Phiên Vân Phúc Vũ thú khá lớn. Đừng nói có thêm một người, cho dù có thêm mấy người ngồi lên cũng không thành vấn đề.

Miêu Nghị đang muốn ngồi phía sau nàng, lại nghe Từ Đường Nhiên lên tiếng ngăn cản:

– Nam nữ khác biệt. Ngưu huynh, vẫn nên ngồi chỗ ta thì hơn.

Cũng không phải hắn thực sự quan tâm cái gọi là nam nữ khác biệt. Mà hắn muốn tìm mãnh tướng bảo hộ. Chung quanh nhìn như bình tĩnh nhưng nguy cơ lại tứ phía. Hắn cảm thấy vẫn nên ở bên cạnh Ngưu Hữu Đức thì hơn.

Miêu Nghị và Mộ Dung Tinh Hoa đương nhiên biết rõ tâm tư của tên này. Nhưng mà tên này lại đem chuyện nhỏ nhặt này vịn cớ nam nữ khác biệt. Mộ Dung Tinh Hoa cũng không tiện nói cái gì. Miêu Nghị cũng không thể dính lấy Mộ Dung Tinh Hoa, cho nên chỉ có thể lách mình ngồi sau người Từ Đường Nhiên.

Nhưng mà bên này vừa khởi hành thì bên Phiền Ngọc Phỉ lại xuất hiện biến hóa. Hiển nhiên Phiền Ngọc Phỉ hôm nay đã trở thành khối thịt mỡ trong mắt mọi người, không chỉ có một mình đám người Cừu Đãng Hải. Trong nháy mắt lại có một đám người đột nhiên ngang trời chém tới. Phóng thẳng tới đám người Phiền Ngọc Phỉ đang trốn trốn tránh tránh.

Đám người này có tám người, người cầm đầu là một phụ nhân. Trên người mặc chiến giáp bằng hồng tinh cao cấp. Khuôn mặt như vẽ, mi tâm hiển hiện một đóa Kim Liên thất phẩm, đúng là Huy Khanh Nhan mang người giết tới.

Tọa kỵ của Huy Khanh Nhan là một đầu biên bức màu trắng giống như cương châm, vẻ mặt dữ tợn, răng nanh, móng vuốt sắc bén. Đôi mắt màu xanh bóng, tên gọi là U Minh Bạch Bức.

Đám tùy tùng phía sau khống chế Phiên Vân Phúc Vũ thú, bảy đầu Phiên Vân Phúc Vũ thú đi theo sau nàng.

Mất thấy đám người Cừu Đãng Hải đánh tới, Phiền Ngọc Phỉ vốn muốn dẫn người tạm lánh phong mang, ai ngờ lại đột nhiên xuất hiện một đám nhân mã.

Thấy tình hình như vậy, trong lòng Phiền Ngọc Phỉ phẫn nộ. Quả thực đám người này đã coi các nàng trở thành một khối thịt mỡ.

Cừu Đãng Hải đang chặn đường, truy kích cũng tức giận. Không ngờ lại có người chen ngang, giành ăn, lúc này hắn thi pháp lên tiếng:

– Cừu mỗ không cần người hỗ trợ, cẩn thận đao thương không có mắt.

Lời này rõ ràng là hô cho Huy Khanh Nhan nghe.

– Gia hỏa nào lỗ mũi to như vậy? Không ngờ mở miệng lại nực cười như vậy. Nếu như ngươi nguyện ý giúp ta một phen ta cũng không có ý kiến.

Huy Khanh Nhan cười mỉm mai nói một tiếng.

Đám người này dùng tốc độ cao nhất xuất kích. Phiền Ngọc Phỉ lại dẫn người chuyển hướng, tránh né hai nhóm nhân mã tập kích trước sau. Song phương đuổi theo thấy đám người Phiền Ngọc Phỉ như vậy cũng chuyển hướng. Biến thành cùng nhau đuổi theo sau lưng Phiền Ngọc Phỉ. Phiền Ngọc Phỉ hận tới mức nghiến răng nghiến lợi. Một nước đi sai, hỏng cả bàn cờ. Nàng đang ở trong hiểm cảnh, mà vẻ mặt đám tùy tùng sau lưng nàng thì hoảng sợ.

Nhưng mà khiến cho đám người Phiền Ngọc Phỉ bất ngờ là hai đám truy binh phía sau không ngờ lại đánh nhau trước.

Không có biện pháp, nàng muốn vượt qua tinh môn trở về. Không có khả năng ở cách tinh môn quá xa. Bởi vậy phương hướng nàng chỉ có thể hơi lệch một chút. Hai nhóm người sau lưng cùng tiến lên. Hai nhóm người này sao có thể ở chung hòa bình được? Trực tiếp đánh nhau.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 14/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Long Nhất Pháp Sư – Quyển 4
Trong khi quân đội Cuồng Long đế quốc cùng Nạp Lan Đế quốc đang chuẩn bị đại chiến với Ngạo Nguyệt đế quốc, thì ở Tinh linh sâm lâm Long Nhất đang mang theo 3 nữ nhân của mình đi dạo chơi khắp nơi. Hôm nay, Long Nhất đang ngồi bên cạnh một dòng suối nhỏ, chống hai tay nhìn ngắm những cặp chân trần trắng như ngọc của tam nữ đang nghịch loạn trong nước, trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp nhẹ nhàng. Nếu có ngày nào đó hết thảy mọi việc đều yên ổn, hắn sẽ mang theo toàn bộ chúng nữ quay về Tinh linh sâm lâm, mỗi ngày sẽ yên ổn...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Miêu Nghị – Quyển 39
Tuy là nói như vậy, nhưng cuối cùng vẫn có chút sự tình khiến hắn canh cánh trong lòng. Chuyện Cao Quán hai lần muốn điều tra Ảnh vệ lại đều bị Thượng Quan Thanh ngăn trở là sự thực. Bây giờ xem ra, Ngưu Hữu Đức tu luyện Tinh hoa quyết của Bạch lão tam đúng là có năng lực hóa giải vấn đề trong tu luyện của Ảnh vệ. Luyến bao gia tại Ly cung nằm dưới sự khống chế của Thượng Quan Thanh, nơi được phong thủ nghiêm mật như thế, mà mẹ của sủng thiếp Ngưu Hữu Đức là Lâm Ngạo Tuyết lại được người cứu đi ra. Tư Mã Vấn Thiên vội vàng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Miêu Nghị – Quyển 28
Hoan hỉ thiện... Từ Đường Nhiên hơi sửng sốt, kinh ngạc nói: Chẳng lẽ nàng là người của Phật giới La Sát Môn? Miêu Nghị xoay người, nhìn hắn từ trên xuống dưới một lượt, phát hiện ra người này... Đừng xem nhìn người không trách dạng, cũng biết thật đúng là không ít, nói có trời đất chứng giám, bất luận nói đến phương diện nào, chuyện của ngươi đều có thể mặc bộ. Từ Đường Nhiên bỗng bừng tỉnh đại ngộ, bồi thêm một câu: Chẳng lẽ đó chính là Thiên Ma vũ? Miêu Nghị cười hắc hắc, làm ra vẻ ‘Ngươi cứ. Nói đi’. Từ Đường Nhiên hiểu rõ rồi, dở khóc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng