Miêu Nghị - Quyển 17

Phần 36

Thiên Diện Yêu hồ không biết rõ tình hình, chỉ có thể im lặng. Ủy khuất ngượng ngùng cúi đầu xuống, thân thể lóe lên quang mang màu tím, hóa thành một đầu hồ ly xinh đẹp màu hồng nhạt, đáp xuống ngực Bích Nguyệt phu nhân. Bích Nguyệt phu nhân vuốt ve bộ lông của hồ ly, khẽ mỉm cười với hai người Miêu Nghị, cũng quay người rời đi.

Lúc này Miêu Nghị mới thở dài một hơi, lại chắp tay tiễn Khấu Văn Lam rời đi. Sau đó mới trở vào trong động quật.

Mất nhìn Từ Đường Nhiên ở trên giường đang nhét Tinh hoa tiên thảo vào trong miệng, Miêu Nghị ngồi ở một bên, cười lạnh nói:

– Từ Đường Nhiên, trình diễn không tệ lắm.

Mộ Dung Tinh Hoa ở bên cạnh nghe vậy buồn cười, âm thầm lắc đầu, nghĩ thầm ngươi cũng làm không tệ.

Từ Đường Nhiên lại giật mình, nhanh chóng thi pháp nhìn qua ngoài động quật một lượt, thấy không có ai mới cười cười nói:

– Ngưu huynh, ta cũng là có ý tốt mà thôi. Làm như vậy cũng tốt cho mọi người. Trước đó ta không biết trên tay Ngưu huynh có nhiều đào phạm như vậy, nếu như biết rõ cũng sẽ không ủy khuất bản thân nhưu thế. Công lao huy hoàng ở đó, ai dám nói gì? Đương nhiên cũng là dính ánh sáng của Ngưu huynh… Đây là một chút ít thứ trước kia thu được, chúng ta chia ba đi.

Hắn đem hai bộ chiến giáp hồng tinh mà mình nhặt được lấy ra, bề ngoài giống như muốn chia cho Miêu Nghị và Mộ Dung Tinh Hoa.

Miêu Nghị nhìn hắn, hừ lạnh một tiếng:

– Ngươi vẫn nên giữ lại cho chính mình thì hơn.

Xoay người, hắn ném một cái nhẫn trữ vật về phía Mộ Dung Tinh Hoa.

Mộ Dung Tinh Hoa trực tiếp nhận lấy rồi xem xét bên trong. Bên trong có hai bộ chiến giáp hồng tinh của nữ nhân, còn có mười gốc Tiên hoa tinh thảo cùng với một trăm vạn khỏa Tiên Nguyên đan.

Nàng ngẩng đầu nhìn Miêu Nghị, đoán chừng có lẽ Miêu Nghị thu hoạch không nhỏ. Có thể thu được ba mươi lăm đào phạm là minh chứng tốt nhất. Nhưng mà nàng cũng không có để ý tới thu hoạch của Miêu Nghị. Biết rõ người ta cho dù không có cho nàng nàng cũng không thể nói gì. Hỏi càng không có ý tứ. Cho nên nàng cũng không có sĩ diện cãi láo, lặng lẽ thu lại.

Miêu Nghị vốn cũng chuẩn bị một cái nhẫn trữ vật có không ít thứ tốt cho Từ Đường Nhiên, nhưng mà thấy Từ Đường Nhiên đã tự mình kiếm được, cũng không cần phải cho thêm tên tiểu nhân này nữa.

Nói tới tiểu nhân, Miêu Nghị cũng có chút buồn cười. Ban đầu ở Âm sơn trở về, hắn vẫn muốn giết chết tên tiểu nhân Từ Đường Nhiên này. Không thể tưởng tượng được hai người còn có thể sánh vai đi tới lúc này. Nhưng mà nói đi thì nói lại, Từ Đường Nhiên này khi nên mềm cũng không khách khí chút nào, rất có biện pháp bo bo giữ mình. Một đại nam nhân nói khóc là khóc, nói quỳ là quỳ, quả thực không biết xấu hổ. Khiến cho người ta không tìm được cơ hội nổi lên sát tâm với hắn.

Thấy hắn không nhận đồ của mình, Từ Đường Nhiên kinh ngạc. Nhưng mà rất nhanh đã tỉnh ngộ, thu hoạch trên tay người ta nhất định sẽ không ít hơn bên hắn. Hắn luôn là người rất thức thời, không giống như lúc ở Âm sơn trở về đòi phân chia đồ vật. Lần này hắn câm miệng, nhìn là được, đừng có lên tiếng, tự làm mất mặt.

Miêu Nghị cũng khoanh chân ngồi một bên, thi pháp tăng tốc tiêu hóa dược hiệu của tinh hoa tiên thảo trong bụng. Thương thế của hắn cũng chưa có khỏi hẳn. Về phần bên ngoài tiếp tục đánh giết đã không còn liên quan tới bọn họ. Khảo hạch trăm năm cuối cùng bọn họ cũng sống qua. Kế tiếp chính là thời điểm trở về hưởng thụ vinh hoa phú quý.

Mộ Dung Tinh Hoa nhìn hắn một cái, trong lòng có chút cảm khái. Cũng có chút may mắn về quyết định lúc trước. Nếu không chỉ sợ chưa hẳn có thể sống trở về.

Trong đám người vây xem, phục mệnh bên ngoài, trong lòng Khấu Văn Lam vui sướng. Trừ đám người Cừu Đãng Hải đang chém giết trong tinh không, những người khác sau khi phá vòng vây đều có thể trở về. Hơn trăm người trở vè, tổng cộng mới thu được mười ba phạm nhân về báo cáo. Ngay cả bằng một nửa bên Khấu Văn Lam cũng không được.

Trong lòng Khấu Văn Lam lặng lẽ tính toán, tăng thêm ba mươi lăm người bên hắn đã là bốn mươi tám. Cũng không biết trong tay đám người đang tự giết lẫn nhau trong tinh không có bao nhiêu. Xem ra hy vọng hắn thu được vị trí thứ nhất quả thực rất lớn.

Hiện tại hắn hy vọng bốn nhóm người kia đừng có tự giết lẫn nhau nữa. Chỉ cần đào phạm trong tay các nhóm người còn lại không thuộc về một nhóm người nào đó, như vậy vị trí thứ nhất cơ hồ đã là của hắn.

Trên thực tế vận khí của hắn rất tốt, chuyện xảy ra đúng như chờ mong của hắn.

Không có người có thể săn giết, Huy Khanh Nhan lập tức buông tha dây dưa với Phiền Ngọc Phỉ, nhanh chóng dùng tốc độ cao nhất chạy trối chết. Dùng hết tu vi chạy về phía điểm tập kết.

Không có biện pháp, thủ hạ nàng đã bị ba nhà khác liên thủ giết sạch, chỉ còn lại một mình nàng cuốn lấy Phiền Ngọc Phỉ không rời. Lại không có tọa kỵ, mà Cừu Đãng Hải và Bàng Lệnh Công lại dùng ánh mắt như sói đói nhìn về phía bên này. Biết nếu cứ như vậy sẽ không ổn cho nên nàng tranh thủ thời gian chạy trối chết.

Rốt cuộc cũng thoát thân, Phiền Ngọc Phỉ hận không thể làm thịt Huy Khanh Nhan. Thế nhưng nàng cũng không có tọa kỵ, đồng liêu cũng chết chỉ còn lại ba người. Tọa kỵ cũng chết hết trong tay Miêu Nghị. Thêm trên tay Cừu Đãng Hải và Bàng Lệnh Công đều có được pháp bảo không tệ, xem xét tình huống không ổn. Cừu Đãng Hải và Bàng Lệnh Công rất có thể sẽ ra tay với nàng. Nàng lập tức chạy theo sau Huy Khanh Nhan.

Quả nhiên Cừu Đãng Hải và Bàng Lệnh Công nhanh chóng đuổi giết tới.

Tốc độ không bằng hai người, dưới tình huống khẩn cấp, Phiền Ngọc Phỉ lập tức cắn răng truyền âm với Huy Khanh Nhan phía trước:

– Tiện nhân, ta và ngươi liên thủ, nếu không ai cũng đừng mong sống trở về.

Huy Khanh Nhan quay đầu lại nhìn, thấy vậy lập tức gật đầu nói:

– Được.

Nàng biết rõ lúc này Phiền Ngọc Phỉ cũng không dám hại mình, vì vậy hai người mới vừa rồi còn đánh nhau tới ngươi chết ta sống lập tức liên thủ.

Nhị nữ dẫn theo ba gã thủ hạ còn sót lại của Phiền Ngọc Phỉ, có thể nói là một đường vừa đánh vừa lui. Liên thủ, trường tiên giống như bụi gai của Phiền Ngọc Phỉ bảo hộ mấy người. Một trăm lẻ tám con thoi tam giác của Huy Khanh Nhan thì phụ trách công kích địch phía xa. Dưới sự hợp tác chân thành, Cừu Đãng Hải và Bàng Lệnh Công muốn nhẹ nhàng bắt được hai người cũng rất khó.

Một đám người vừa đánh vừa lui, trường tiên bao phủ lấy mấy người đáp xuống điểm tập kết. Pháp bảo được thu hồi, Phiền Ngọc Phỉ và Huy Khanh Nhan quay đầu nhìn nhau, đột nhiên đều quay sang một bên hừ lạnh một tiếng. Lại lật mặt.

Thân ở trên không trung nhưng không muốn đáp xuống, Bàng Lệnh Công và Cừu Đãng Hải nhìn nhau, cơ hồ đều không chào hỏi. Vừa rồi hai bên còn đang liên thủ đuổi giết, lúc này không nói hai lời lập tức chém giết nhau. Lại một đường đánh tới tinh không, thậm chí còn muốn dùng cơ hội cuối cùng này lấy thành tích trong tay đối phương, trở thành thứ của mình.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 14/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 43
Phần 36 Trong nháy mắt, trên Thải Cổ Thiên Phong trụ khổng lồ lập tức có điện mang màu tím lan tràn, dùng xu thế mạnh mẽ dễ dàng lan tràn tới những nơi khác trên Thái Cổ Thiên Phong trụ rồi trút xuống người Phong Bá Nam, lực lượng mạnh mẽ lập tức trút xuống. Thái Cổ Thiên Phong trụ khổng lồ lại lần nữa mạnh mẽ bị đẩy lui, trong lúc bị đẩy lui, thể tích to lớn lập tức thu nhỏ lại, không gian ven đường lặng lẽ bị diệt sát không còn chút dấu vết nào. Thân hình cự hổ khồng lồ xẹt qua không gian lập tức thu nhỏ lại, thân ảnh Lục Thiếu Du...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Miêu Nghị – Quyển 9
Phần 36 Câu chuyện bắt đầu từ khi sơn chủ Trấn Hải Sơn từ cảnh giới Bạch Liên dùng quyền mưu xen lẫn thành quản sự trên thuyền, lại âm mưu lôi kéo một nhóm nhân mã hợp thành “Hồng Cân Minh”, , vừa vặn nữ tu Thích Tú Hồng cảnh giới Bạch Liên cũng ở trong đó, Miêu Nghị chính là quen biết Thích Tú Hồng từ khi đó. Vừa xuống thuyền, Miêu Nghị đã lôi kéo “Hồng Cân Minh” đánh bại đệ tử của ba đại phái, sau này khi ẩn núp ở Tây Tinh hải, Miêu Nghị mới thu nhận Thích Tú Hồng. Trong lúc ẩn núp, Miêu Nghị mấy lần tổ chức nhân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Quan Trường – Quyển 11
Phần 36 Vốn tưởng rằng đại hội bổ nhiệm sẽ đi hết quá trình mà không có chút vấn đề gì. Không ngờ đến lúc gần kết thúc thì xuất hiện một khúc đệm ý vị sâu xa, Phó bí thư Thành ủy Phạm Tiến vốn ngồi ở trên đài. Theo như chương trình Hội nghị, nên có phần ông ta phát ngôn. Nhưng đến lượt ông ta phát ngôn thì micro bị hỏng. Đại sảnh Hội nghị Thành ủy rất lớn, ngồi chật ghế các cán bộ từ cấp trung trở lên. Không có loa thì không thể nghe được người ở trên đang nói gì. Phạm Tiến thấy khó xử, nhưng ông ta rất nhanh chóng bình tĩnh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng