– Tất cả đứng lên, tất cả đứng lên. Mau, mau…
Ba người nghe vậy lập tức nhảy dựng lên, một người thiếu tay, một người thiếu tay thiếu một chân, chỉ có thân thể Miêu Nghị là lành lặn. Miêu Nghị chắp tay hỏi:
– Đại thống lĩnh, xảy ra chuyện gì vậy?
Khấu Văn Lam vui vẻ nói:
– Tổng giám đại nhân đã đem kết quả tấu lên thiên đình, đã nhận được pháp chỉ của thiên đình. Sẽ có phần thưởng xuống, luận công ban thưởng các ngươi. Mệnh lệnh tất cả những người còn sống trở về tới trước đại điện tập hợp.
Từ Đường Nhiên thử hỏi:
– Đại thống lĩnh, không biết thành tích chúng ta thế nào.
Khấu Văn Lam nhìn một bên chân của hắn không có, nén cười, cuối cùng vẫn không nhịn được mà cười ha hả, duỗi một ngón tay ra, dùng lực đáp lại:
– Thứ nhất, chúng ta đứng đầu.
Chỉ là nụ cười kia nhanh chóng trở nên cứng lại, hắn phát hiện ra chỉ có một mình hắn cười. Ba người đối diện lúc này đang nhìn lẫn nhau, hoặc là kinh ngạc nhìn qua hắn.
Vì vậy Khấu Văn Lam cười không nổi, kỳ quái nói:
– Cầm được vị trí đệ nhất các ngươi không cao hứng sao?
Không phải là mất hứng, mà đây là lần đâu tiên mọi người nhìn thấy vẻ hào phóng giống như nam nhân của tên ẻo lả này. Che khăn tay miệng cười trộm mới là phong cách của hắn nha. Thực sự ba người có chút không quen, bị hù dọa.
Sau khi kịp phản ứng, sợ bị hắn nhìn ra cái gì, Từ Đường Nhiên vội vàng ho một tiếng, lần nữa thử hỏi:
– Đại thống lĩnh, thực sự thu được vị trí thứ nhất sao?
– Đương nhiên là thật, ta còn có thể lừa các ngươi sao?
Khấu Văn Lam quay người vung tay lên:
– Đừng lề mề, chúng ta còn chưa có tư cách để cho Tổng giám đại nhân chờ.
Từ Đường Nhiên lập tức méo miệng cười, hắn thiếu chân thiếu tay đi theo sau, tiếp tục hỏi:
– Đại thống lĩnh, phần thưởng sẽ là gì?
– Không biết, Tổng giám đại nhân đang xin thưởng, đợi tuyên bố mới biết rõ.
Khấu Văn Lam lắc đầu nói.
Miêu Nghị và Mộ Dung Tinh Hoa nhìn nhau cười cười, có thể thu được vị trí thứ nhất cũng nên cao hứng.
Bốn người dưới ánh mắt hâm mộ ghen ghét của đám người đi tới trước điện chờ. Khấu Văn Lam coi như ít xuất hiện, dẫn mấy người đứng ở phía sau cùng.
Bích Nguyệt phu nhân ôm hồ ly trong ngực đứng ở đó không xa nhìn qua bên này, xem náo nhiệt.
Cái ghế trước điện đã được thu lại, nhưng mà không thấy bóng người của Cao Quan. Mọi người đợi một lát, lại thấy Cao Quan từ trong điện đi ra, đứng trên bậc thang cao cao, lạnh lùng nhìn kỹ đám người phía dưới.
Sau đó hắn lại quay đầu nhìn về phía Chuy Viễn rồi vung tay lên. Hai bên lập tức có một đám người lao ra, ăn mặc chiến giáp sáng loáng, tay cầm đao thương, vây quanh một đám người. Trận thế này khiến cho mọi người cả kinh, không biết đối phương muốn làm gì.
Cao Quan duỗi tay, lấy ra một khối ngọc rồi ném đi. Chuy Viễn tiếp nhận, sau khi xem xét xong mới quay về phía đám người phía dưới cao giọng tuyên bố:
– Thiên Đế ban long ân. Chư vị thống lĩnh vì giữ kỷ cương, không ngại vất vả, trăm năm đuổi đào phạm, trọng trấn kỷ cương. Thiên đế ngự phê, luận công ban thưởng.
Một tiếng cuối cùng còn đặc biệt kéo dài.
Mọi người ở đây chắp tay khom người, cùng kêu lớn một tiếng:
– Tạ thiên ân.
Chuy Viễn quét qua mọi người, nhìn vào đám người Khấu Văn Lam rồi nói:
– Người có công đầu, Ngưu Hữu Đức, Mộ Dung Tinh Hoa, Từ Đường Nhiên tiến lên lĩnh thưởng.
Khấu Văn Lam lập tức cười cười phất tay với ba người, ý bảo mau đi lên.
Người phía trước cũng không dám gây trở ngại, lâp tức tự động tách ra hai bên, nhường lại một con đường.
Miêu Nghị vươn tay mời Mộ Dung Tinh Hoa lên trước, nơi này tu vi nàng cao nhất. Mộ Dung Tinh Hoa lại lắc đầu, tự giác đứng một bên.
Miêu Nghị cũng không khách khí, việc này rõ ràng như ban ngày. Hắn đi nhanh vào vị trí trung tâm, vẻ mặt thản nhiên. Loại cảnh tượng này đối với hắn mà nói không đáng nhắc tới. Tốt xấu gì hắn cũng từng lĩnh thiên quân vạn mã chinh chiến qua, cảnh tượng lớn hơn thế này cũng từng chứng kiến qua. Hắn không kiêu ngạo không siểm nịnh, lại còn có một cỗ khí thế thản nhiên.
Mộ Dung Tinh Hoa và Từ Đường Nhiên trong trường hợp này lại tự giác đi theo hai bên hắn. Tu vi hai người mặc dù cao, nhưng trên thực tế còn chưa trải qua cảnh tượng lớn như vậy bao giờ. Bị nhiều đệ tử thế gia nhìn chằm chằm vào như vậy có chút khẩn trương. Lại thêm thiếu tay thiếu chân, Từ Đường Nhiên đang nhảy lò cò tới.
Ba người đi tới trước bậc thang rồi dừng lại hành lễ, Chuy Viễn nói:
– Thiên đế ban ân. Ngưu Hữu Đức, Mộ Dung Tinh Hoa, Từ Đường Nhiên có công đầu, đặc biệt tăng hai cấp, được tử giáp, nhận hàm thượng tướng. Ngoài ra còn có Tử kim đan mười vạn khỏa, thấy mệnh quan tu vi dưới pháp lực vô biên không cần phải hành lễ. Khâm thử.
– Tạ thiên ân.
Ba người đáp lễ.
Phần thưởng này vừa mới ra, hiện trường không biết có bao nhiêu người trong mắt hiện lên vẻ ao ước, đây quả thực là khiến cho bọn họ hâm mộ tới ghen ghét.
Không ngờ được thăng những hai cấp, trực tiếp từ tiểu tướng kim giáp ngũ tiết vượt qua lục tiết thăng lên làm thượng tướng tử giáp nhất tiết. Cần biết tới thượng tướng gần như là một cái hào rộng, không phải là tu sĩ Thải Liên đừng mơ mộng tới quân hàm như vậy. Muốn phá lệ, trừ khi có ban thưởng đặc biệt. Hôm nay, thiên đế cao cao tại thượng lại phá lệ ban thưởng. Đây là chuyện mà ai cũng không thể phản đối được.
Cảnh giới Thải Liên không biết cần bao nhiêu thời gian, sử dụng không biết bao nhiêu tài nguyên tu luyện mới có thể chồng chất ra được. Bao nhiêu người cả đời cũng không có cách nào vượt qua cái hào rộng này. Thế nhưng hôm nay mấy Kim Liên tam phẩm và ngũ phẩm này không ngờ lại trực tiếp bay vọt trở thành thượng tướng tử giáp. Mặc dù chỉ là thượng tướng nhất tiết, là thượng tướng cấp thấp nhất, nhưng mà dù sao cũng là thượng tướng.
Mà đãi ngộ và tài nguyên tu luyện từ thiên đình không căn cứ tới chức quan lớn nhỏ mà định đoạt, mà là căn cứ vào cấp bậc định đoạt. Thượng tướng tự nhiên có đãi ngộ lớn hơn tiểu tướng rất nhiều. Một ít chức quan nhất định muốn được đề bạt cũng không có gì là khó khăn. Quả thực có thể nói khiến cho đám người chung quanh hâm mộ tới mức chảy nước miếng.
Mà ngay cả Khấu Văn Lam cũng có chút kinh ngạc. Thượng tướng nhất tiết? Như vậy cấp bậc của thuộc hạ hắn chẳng phải so với hắn còn cao hơn sao?
Lại nói, ngay cả chính bản thân Khấu Văn Lam cũng không biết tới khi nào mình mới có thể lăn lộn tới thượng tướng tử giáp, bởi vì tu vi không đủ, không có ban thưởng đặc biệt sẽ không được. Khấu gia sẽ vận dụng tài nguyên đỡ hắn lên, nhưng nhất định sẽ không vận dụng quan hệ làm chuyện này.
Mười vạn khỏa Tử Kim đan, Tử Kim đan khác Tiên Nguyên đan ở chỗ càng thêm ngưng thực. Thí dụ như bên trong Tiên Nguyên đan đều là nước, mà Tử kim đan lại là thực thể, giống như sắt đá thực sự. Một khỏa Tử kim đan, linh khí ẩn chưa bên trong đủ để so sánh với một trăm khỏa Tiên Nguyên đan.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 17 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 14/11/2019 03:36 (GMT+7) |