Miêu Nghị - Quyển 17

Phần 48

Lưu Vinh cười nói:

– Có thể khiến cho lão Đường chú ý tự nhiên không quá kém. Nhưng mà Khấu gia không thiếu người chém chém giết giết. Bằng vào tu vi người nọ không đặt lên mặt bàn được, còn không đáng để lão Đường đi mời chào. Lão Đường đề cử với Tam gia, có lẽ là cảm thấy người nọ phù hợp phụ tá thiếu gia. Coi như là muốn nhét vào trướng Khấu gia, chậm rãi bồi dưỡng.

Bên trong vừa mới nói xong thì bên ngoài vang lên tiếng bô bô nói chuyện của Hoan Nương, giống như hận không thể khiến cho người của cả Thiên vương phủ biết được vậy.

Lưu Vinh vểnh tai nghe xong, cười nói:

– Thiếu gia trở về rồi.

– Bảo nó tới.

Khấu Miễn cười một tiếng.

Lưu Vinh đi gọi, không bao lâu sau Hoan Nương và Khấu Văn Lam cùng tiến tới. Tinh thần của hai mẫu tử không tệ. Người gặp việc vui tinh thần thoải mái.

Sau khi Khấu Văn Lam bái kiến, Khấu Miễn khoát tay nói với Hoan Nương ở trong thư phòng:

– Nàng đi ra ngoài trước đi.

– Làm gì vậy?

Hoan Nương đang nhìn nhi tử mình cười cười, nhìn như thế nào cũng thấy thuận mắt nghe vậy nụ cười cứng đờ. Tức giận nói:

– Có lời gì mà ngay cả thiếp cũng không nghe được?

Khấu Miễn nói:

– Chuyện giữa nam nhân với nhau, nữ nhân các nàng xen vào làm gì?

Hoan Nương trừng mắt, nói:

– Có ý gì vậy?

Khấu Miễn nói:

– Không có ý gì, chỉ bằng vào cái miệng của nàng mà thôi. Nếu nghe được chuyện không nên nói mà không nói cho người trong thiên hạ biết thì có thể ở lại. Ta sợ nàng không làm được.

– Vậy sao?

Hoan Nương hét lên một tiếng, bắt đầu trách móc phu quân không thương tiếc.

Ba nam nhân ở đây không biết nên ứng phó với nàng thế nào. Đành mặc nàng nói, dùng sức mắng, tóm lại không thể nói lại, đứng trước mặt nàng giống như lão thần đứng trước mặt đế vương. Đợi tới lúc nàng phát tiết đủ, quả nhiên nàng thở phì phò rời đi.

Người nhiều chuyện vừa đi, Khấu Miễn thở dài một hơi, cười nhìn về phía nhi tử, nói:

– Chắc hẳn không cần ta nói, mẫu thân con đã nói cho con biết, đúng không?

Khấu Văn Lam ngại ngùng cười cười, gật gật đầu.

Khấu Miễn nói tiếp:

– Lát nữa tới chỗ đại bá con nghe sắp xếp, nhanh chóng trở lại bên Thiên Nguyên tinh sắp xếp mọi chuyện. Thủ hạ Ngưu Hữu Đức của con cũng nhớ mang theo. Ý đồ của Thiên đế đã rõ, thủ hạ có năng lực như vậy có nhiều cũng không phải là chuyện xấu.

– Vâng. Tự nhiên hài nhi sẽ mang theo Ngưu Hữu Đức, lần này có thể nắm được vị trí quán quân không thể bỏ qua công lao của hắn. Hai người còn lại hài nhi cũng sẽ mang theo. Đúng rồi, phụ thân, nói tới Ngưu Hữu Đức, hắn cầu hài nhi một chuyện. Hài nhi đã đồng ý với hắn, hy vọng phụ thân có thể thành toàn.

Nghe vậy Khấu Miễn và Lưu Vinh nhìn nhau cười cười.

Thấy nụ cười hai người có chút cổ quái, Khấu Văn Lam kỳ quái nói:

– Phụ thân, sao người lại cười như vậy? Chẳng lẽ có gì không ổn sao?

Nụ cười trên mặt Khấu Miễn càng đậm, lắc đầu nói:

– Không có gì, chỉ là cảm thấy thủ hạ của con có tình có nghĩa. Nói là người giữ chữ tín, loại người này ở bên cạnh con ta yên tâm rồi.

Quay đầu hắn nói với Lưu Vinh:

– Lão Lưu, việc này ngươi tự mình đi xử lý đi. Mau chóng làm tốt cho Văn Lam, để hắn trở về cũng có thể ăn nói với Ngưu Hữu Đức. Đã muốn chiêu lãm thì phải đem chuyện người ta làm xong. Phải làm cho người ta quy tâm, làm tâm phúc thực sự.

– Vâng.

Lưu Vinh cười nói:

– Tiểu nhân lập tức đi làm, nhất định làm xong trước khi thiếu gia trở về.

Kế tiếp, trong Thiên vương phủ Khấu Văn Lam sống rất tốt. Đối lập với hắn là tình cảnh cô đơn lẻ loi của Khấu Văn Hoàng. Lúc này Khấu Văn Lam đang bị một đám nữ nhân Khấu gia cuốn lấy, hỏi nọ hỏi kia.

Thiên nguyên tinh, Thiên nhai, thương khách lui tới phát hiện ngày hôm nay cửa thành phía Đông dường như khác hơn bình thường. Một lượng lớn thiên binh thiên tướng đặt chân ở đây. Cả đám đeo chiến giáp sáng loáng, đao thương như rừng, sợ tới mức người cũng không dám đơn giản ra vào. Người trong lòng có quỷ thì tạm lánh phong mang.

Một đám người này tự nhiên nghênh đón đám người Miêu Nghị trở về. Hôm nay đám người Miêu Nghị đứng thứ nhất khảo hạch, tin tức được Thiên đế phong thưởng đã sớm không phải là bí mật gì. Đã truyền tới tai tất cả mọi người. Bên này đã liên hệ qua với đám người Miêu Nghị, biết rõ hôm nay đám người Miêu Nghị sẽ về tới nơi. Cho nên mới có cảnh tượng nghênh đón long trọng như vậy.

Trên cổng thành, Nhị tổng quản Thủ thành cung Lan Hương đang ngồi trong lầu các dùng trà.

Sở dĩ nàng được gọi là Nhị tổng quản là vì Đại tổng quản bên Hầu phủ, ở bên người Thiên Nguyên hầu. Nàng đi theo phu nhân bên này, là quản gia bên này.

Bích Nguyệt phu nhân hiếm khi trở lại hầu phủ, một khi đi nhất định phải ở lại một đoạn thời gian. Người mặc dù không có trở về, nhưng mà lại đưa tin cho Nhị tổng quản Lan Hương, bảo nàng tự mình nghênh đón đám người Miêu Nghị trở về, hơn nữa còn dặn dò, không được lãnh đạm.

Đối với chuyện này Nhị tổng quản Lan Hương có chút nghi hoặc trong lòng. Chỉ là mấy thống lĩnh dưới trướng, có cần làm long trọng như vậy không?

Nhưng mà cho dù nghi hoặc nàng vẫn phải tuân mệnh.

Không chỉ có Nhị tổng quản Lan Hương đến, hai phó thủ của Khấu Văn Lam là phó đại thống lĩnh Lạc Nam Tùng, Cung Vũ Phỉ cũng ngồi dùng trà trong lầu các.

Nhóm Phục Thanh dẫn theo đám người chờ trên tường thành, thỉnh thoảng ngước nhìn trời. Tất cả người không bận làm việc trong bốn thành hầu như tụ tập ở cửa đông thành chờ đợi.

Hồ Phi mặc chiến giáp đứng trên tường thành bỗng chỉ lên trời la lớn:

– Đến rồi, thống lĩnh về!

Mọi người ngước lên nhìn, đám Nhị tổng quản cũng chạy ra khỏi lầu các. Ba bóng người từ trên trời giáng xuống, là ba người Miêu Nghị trở về.

Mọi người trên tường thành lập tức bay xuống. Cửa đông thành nháy mắt bị phong tỏa, hạn chế thương lữ khác ra vào. Một đám thiên binh thiên tướng bao vây chỗ này không cho người tới gần.

Nhóm Phục Thanh dẫn theo đám người đứng ở cửa thành cao giọng tham bái, thanh thế long trọng:

– Tham kiến thống lĩnh!

Ba người Miêu Nghị mỉm cười ra hiệu bình thân.

Từ Đường Nhiên trêu chọc:

– Động tĩnh lớn như vậy là tới nghênh tiếp chúng ta hay bắt chúng ta vậy?

Nhị tổng quản Lan Hương lên tiếng:

– Từ Thống lĩnh nói quá lời, đệ nhất được Thiên Đế ngự phong nào ai dám chậm trễ.

Lạc Nam Tùng, Cung Vũ Phỉ theo hai bên cùng nhau tách đám đông ra, đi tới trước.

Ba người giật mình, không ngờ Nhị tổng quản cũng đến, bọn họ chắp tay hành lễ:

– Kính chào Nhị tổng quản, hai vị phó đại thống lĩnh!

Nhị tổng quản cười cười nâng hờ:

– Không chịu nổi lễ của các người, không thì trái với thiên ý.

Thiên ý con khỉ! Ba người chửi thầm trong bụng. Dọc đường trở về gặp ai nên hành lễ thì đều làm, Thiên Đế đặc xá cái gọi là không cần hành lễ dưới pháp lực cảnh giới Vô Biên hoàn toàn là lời nói miệng, gặp người địa vị càng cao ngươi thử không hành lễ xem?

Đương nhiên ngươi không hành lễ thì người ta sẽ không bắt buộc gì, sẽ khách sáo lời giống Nhị tổng quản mới nói. Dù sao Thiên Đế nói rồi, nhưng nếu ngươi tin lời của Thiên Đế sẽ để lại ấn tượng ngạo mạn vô lễ trong mắt thượng ti, đắc tội người cũng không biết.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 14/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 21
Phần 48 Thất Pháp Tôn đang áp chế Tiểu Long, ánh mắt vô cùng kinh ngạc, lúc trước vây công diệt sát Phá Vân tôn giả, ai cũng muốn cướp lấy vật này, nhưng cuối cùng lại để hồn anh Phá Vân tôn giả đào thoát, không nghĩ tới vật kia lại rơi vào trong tay Lục Thiếu Du, còn là một kiện thần khí. Toàn bộ đệ tử Phi Linh môn thối lui cho ta! Lục Thiếu Du hét lớn, sóng âm cuồn cuộn, tựa như sấm sét vang vọng trời cao. Xuy! Chỉ nháy mắt toàn bộ đệ tử Phi Linh môn đều tránh ra xa, bên trong cấp độ Vương cấp cũng đều mạnh hơn, vì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Dương Thần – Quyển 2
Phần 48 Sau khi trở về khoang thương nhân, Dương Thần quay lại chỗ ngồi nghỉ ngơi, tuy nửa tiếng mây mưa khiến hắn thấy rất hài lòng, nhưng mà yêu ở cái nhà vệ sinh chật chội như thế cũng khiến hắn bị đau xương sống. Nhưng đúng lúc này, Dương Thần bắt gặp ánh nhìn từ đôi mắt sắc lạnh. Dương Thần thấy rùng mình, vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy không biết từ lúc nào mà Mạc Thiện Ny đang nhìn mình với ánh mắt hình viên đạn rồi. Duơng Thần không biết nên làm thế nào, chỉ ngượng nghịu cười, cảm giác như ngồi trên đống than vậy. Máy bay chuẩn bị tiếp đất, lúc này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Hàn Lập – Quyển 14
Phần 48 “Nếu Dị Linh Bàn đã cảnh báo mà không đi tra xét thì khi trở về sẽ nhận trọng phạt. Phần lớn Dị Tộc thám tử không mạnh về chiến lực lắm, chỉ cần mọi người cẩn thận một chút là sẽ thuận lợi giải quyết bọn thám tử này” Lão giả mặc thanh giáp nhướng mày căn dặn. Nghe lão giả cấp Hoá Thần mở miệng, các Hắc Thiết Vệ khác dù trong lòng có không nguyện ý nhưng cũng chỉ có thể ngậm miệng im thin thít. Sau đó lão giả hạ lệnh, đoàn người vội chỉnh định lại đội ngũ hướng tới phương hướng mà Dị Linh Bàn đang cảnh báo. Sau khi phi hành...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng