Vân Tri Thu lười để ý Miêu Nghị, chỉ cười tươi vẫy tay tiễn Khấu Văn Tử.
Khi Miêu Nghị đưa Khấu Văn Tử về phủ đệ thống lĩnh, hắn nhận được tin xấu từ chỗ Khấu Văn Lam. Tào Đô Thống không chịu thả người.
Vừa rời khỏi phủ đại thống lĩnh Miêu Nghị lập tức truyền tấn cho Từ Đường Nhiên, hai người cùng nhau đi phủ thống lĩnh khu bắc thành tìm Mộ Dung Tinh Hoa, kêu nàng liên lạc với Tào Vạn Tường hỏi tình huống.
Tào Vạn Tường trả lời Mộ Dung Tinh Hoa là đừng xen vào, đây là ý của cấp trên.
Thái độ gián tiếp xác minh Bích Nguyệt Phu Nhân nói chuyện này liên quan Doanh gia.
Mộ Dung Tinh Hoa còn đỡ chút, dù gì có Tào Vạn Tường che chở. Từ Đường Nhiên hơi căng thẳng, gã lo Doanh gia muốn lấy việc công báo thù riêng.
Biểu tình Miêu Nghị trầm trọng. Thanh Ngọc Lang bị hắn giết, cái chết của Doanh Diệu liên quan gián tiếp với hắn, nếu Doanh gia thật sự trả thù thì Miêu Nghị không chịu nổi thế lực đè ép. Tạm thời chờ kết quả Khấu Văn Lam tìm Khấu gia giúp đỡ.
Đêm đó, Miêu Nghị đi địa đạo đến Vân Dung quán, tìm Vân Tri Thu kể rõ sự việc. Vân Tri Thu đã tắm rửa sạch sẽ nhưng hai người không có hứng thú làm chuyện nam nữ, song song nằm trên giường bàn về cách ứng đối nếu lỡ xảy ra chuyện.
Mấy ngày tiếp theo tâm tình của Miêu Nghị khá tệ. Từ Đường Nhiên mỗi ngày chăm chỉ chạy tới chỗ Miêu Nghị đủ biết nỗi lòng gã bất an.
Mấy ngày sau, Khấu Văn Lam cầm tinh linh ngồi trong động tiên, thở ngắn than dài.
Khấu Miễn phụ thân của gã đã hết sức giúp đỡ, còn tìm đại ca Khấu Tranh ra mặt. Bên Doanh gia vui vẻ, vốn chỉ muốn thuận tiện để tử đệ Khấu gia thiếu trợ thủ đắc lực chứ không hề muốn làm cái gì, một Ngưu Hữu Đức chưa đáng lọt vào mắt Doanh gia, ai ngờ khiến huynh đệ Khấu gia tự mình ra mặt lên tiếng.
Không tìm Doanh gia, Khấu Văn Lam đừng mơ mang đám người Miêu Nghị đi, tìm Doanh gia thì… cũng không phải không chịu thả, Ngưu Hữu Đức không là cái đinh gì, nhưng ngươi đã tìm tới cửa vậy thì bàn điều kiện đi.
Nêu điều kiện hơi khắc nghiệt, Khấu gia không thể vì Ngưu Hữu Đức nho nhỏ mà cúi đầu trước Doanh gia, hoặc nên nói là vì Ngưu Hữu Đức mà bỏ ích lợi gia tộc. Ngưu Hữu Đức hiện giờ chưa đáng với cái giá Doanh gia nêu ra cho Khấu gia, vì vậy vụ việc thất bại.
Khấu Miễn chuyển lời là bỏ đi, kêu Khấu Văn Lam bỏ cuộc.
Khấu Văn Lam còn muốn cố gắng, dù sao gã đã hứa với đám người Miêu Nghị rồi. Hơn nữa nhóm Miêu Nghị giúp đỡ gã thăng chức, Khấu Văn Lam không thể một mình chạy mất, thế thì coi sao được. Không nói cái khác, Khấu Văn Lam không chịu được mất mặt.
Khấu Miễn chuyển lại lời của huynh trưởng Khấu Tranh là: Nhân tài chưa trưởng thành thì không quá cần thiết.
Nói trắng ra là Ngưu Hữu Đức bây giờ không đáng để Khấu gia trả giá ích lợi gia tộc để trao đổi.
Phụ thân khuyên Khấu Văn Lam bỏ đi, sẽ tìm trợ thủ đắc lực cho gã sau, đương nhiên nên trả giá thì vẫn phải trả, dặn gã khi đi đừng bạc đãi đám người Ngưu Hữu Đức. Khấu gia sẽ không bạc đãi người bán mạng cho mình, đại bá của gã đã hứa chi tiêu một khoản tiền công, trực tiếp đi cửa hàng của Khấu gia rút ra, bên họ đã đánh tiếng rồi.
Còn về Doanh gia có trả đũa hay không thì Khấu Miễn nói nhi tử lo hơi quá, Doanh gia không đến mức làm chuyện đó. Lùi một vạn bước, dù Doanh gia muốn trả đũa cũng sẽ không xuống tay ngay lúc Thiên Đế vừa phong thưởng, Doanh gia sẽ không phạm loại kiêng kỵ này.
Khấu Miễn còn dặn dò nhiều điều khác.
Đại bá Khấu Tranh đã lên tiếng thì Khấu Văn Lam biết việc bất khả kháng, đành bất đắc dĩ.
Khấu Văn Lam ngoắc ba người Miêu Nghị đến triệu vào nhà.
Trong đình mái cong, Khấu Văn Lam không biết nên nói thế nào với ba người.
Nhìn bộ dạng của Khấu Văn Lam là ba người Miêu Nghị thấy không may.
Quả nhiên Khấu Văn Lam cười khổ nói:
– Lần này ta nuốt lời, đại bá cai quản công việc gia tộc ta đích thân ra mặt nhưng Doanh gia vẫn không chịu cho các ngươi đi theo ta, là ta xin lỗi mọi người.
Bà nội nó! Miêu Nghị chửi thầm.
Mộ Dung Tinh Hoa nhíu mày, không nói gì.
Mặt Từ Đường Nhiên thành khổ qua:
– Đại thống lĩnh, chắc không phải Doanh gia muốn công báo thù riêng đối phó chúng ta đi?
Tiểu tử này rất tiếc mạng.
Khấu Văn Lam vẫy khăn tay:
– Nghĩ nhiều rồi, Doanh gia không đến mức làm chuyện mất danh giá đó. Các ngươi dù sao mới được Thiên Đế phong thưởng, Doanh gia không dám đánh mặt Thiên Đế. Hơn nữa Khấu gia sẽ không bạc đãi người bán mạng cho mình, sẽ không bỏ lại các ngươi, chắc chắn sẽ giải quyết cho các ngươi. Nếu Doanh gia thật sự dám làm như vậy thì các ngươi tùy thời liên lạc với ta, Khấu gia sẽ có cách kiềm chế Doanh gia. Cùng lắm đưa lên tới trước mặt Thiên Đế, để xem Doanh gia làm sao, không chừng lúc đó có thể thông qua Thiên Đình trực tiếp điều các ngươi vào tay ta.
Đây là phụ thân của gã nói cho gã biết, nếu không có năng lực giải quyết phần sau thì ai còn dám bán mạng cho Khấu gia?
Nghe thế ba người thở phào.
Khấu Văn Lam cho mỗi người một trữ vật giới chỉ, Mộ Dung Tinh Hoa cũng có phần. Ba người ngó nhau, mỗi người được một ngàn vạn viên Tiên Nguyên đan, rõ ràng đây là tiền chia tay.
Sau khi rời khỏi phủ đại thống lĩnh, Từ Đường Nhiên đứng trên bậc thang thở dài:
– Mộng đẹp thăng quan đại thống lĩnh đã tan tành, uổng công vui mừng. Không biết sẽ là tên sát thiên đao nào ngồi vào vị trí đại thống lĩnh, không biết có dễ hầu không.
Miêu Nghị khẽ thở dài:
– Chỉ sợ cuộc sống sau này khó khăn, sẽ có người hiểu ý cấp trên cố ý gây khó dễ cho chúng ta. Khấu gia còn có thể can thiệp vào điều động nhân sự bên này được sao? Vì chút chuyện này mà tấu lên trên?
Mộ Dung Tinh Hoa nói:
– Được rồi, đừng lải nhải nữa, giữ được mạng sống đã là may!
Từ Đường Nhiên nhìn Mộ Dung Tinh Hoa, mắt sáng rực. Từ Đường Nhiên nghĩ nếu nữ nhân này thành phu nhân của Tào Vạn Tường thì sau này sẽ sống thoải mái.
Hôm sau, Khấu Văn Lam giao tiếp xong chính thức rời chức từ biệt. Bích Nguyệt Phu Nhân cho gã mặt mũi, triệu tập tất cả thiên binh thiên tướng không làm việc tập hợp bên ngoài cửa đông, nàng đích thân đưa tiễn, cảnh tượng long trọng rầm rộ.
Khấu Văn Lam trò chuyện khách sáo với Bích Nguyệt Phu Nhân vài câu rồi chắp tay chào từ giữ mọi người, dẫn muội muội cùng mấy hộ vệ tùy tùng Bích Nguyệt Phu Nhân phái ra hộ tống bay vọt lên trời cao.
Phạm vi Thiên Đình cai quản to lớn, cộng thêm nơi này không phải thế lực của Khấu gia, nếu không có việc gì thì đời này Khấu Văn Lam cũng khó trở lại.
Nhìn theo đám người Khấu Văn Lam biến mất trên bầu trời, Bích Nguyệt Phu Nhân đứng đằng trước nhất đột nhiên hất váy xoay người đối mặt mọi người, ánh mắt nặng nề quét qua, cuối cùng ngừng lại trên người Miêu Nghị.
Bích Nguyệt Phu Nhân thi pháp cao giọng quát:
– Ngưu Hữu Đức thống lĩnh khu tây thành tiến lên nghe phong!
Lời thốt ra, mấy ngàn người có mặt ngây ngẩn, chuyện gì đây?
Mộ Dung Tinh Hoa, Từ Đường Nhiên hết hồn, lo lắng nhìn Miêu Nghị.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 17 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 14/11/2019 03:36 (GMT+7) |