Ban Nguyệt Công mừng rỡ, đang định đồng ý nhưng Thanh Mi ở dưới gầm bàn đè tay gã lại.
Thanh Mi lắc đầu từ chối:
– Phu phụ ta không có gì báo đáp ân tình của đại thống lĩnh, nhưng phu phụ ta không có hứng thú với việc buôn bán, xin đại thống lĩnh đừng vất vả vì phu phụ ta nữa.
Miêu Nghị nhìn Ban Nguyệt Công, hắn thấy được gã hơi xiêu lòng rồi.
Miêu Nghị không miễn cưỡng, hắn cười nói:
– Khoan từ chối, phu thê các người cứ từ từ suy xét, nếu muốn thì tùy thời liên lạc với ta.
Phu phụ lại cảm ơn.
Nếu không trong tình huống đặc biệt thì nơi này không tiện cho người không phải Thiên Đình ở lại qua đêm. Miêu Nghị đã sai Bảo Liên sắp xếp khách điếm bên ngoài chiêu đãi khách nhân.
Phu phụ nhị đi khách điếm nghỉ ngơi.
Không có người ngoài, Ban Nguyệt Công hỏi ngay:
– Ta hiểu được phu nhân không muốn tham gia Thiên Đình, nhưng chuyện cửa hàng là việc tốt người ta muốn cũng không được, tại sao phu nhân từ chối?
Thanh Mi nắm tay Ban Nguyệt Công hết sức khuyên nhủ:
– Phu quân có thể bảo đảm Ngưu đại thống lĩnh vĩnh viễn thuận buồm xuôi gió trong Thiên Đình không? Ta đã thấy rất nhiều người có quyền cao chức trọng bị thất thế sẽ ra sao. Hôm qua còn phong cảnh vô hạn, chớp mắt bị xét nhà. Cửa hàng là thứ tốt nhưng cũng khiến người đỏ mắt, nếu xảy ra chuyện thì cửa hàng chúng ta sẽ là đối tượng bị liên lụy đầu tiên. Đối diện Thiên Đình giới, hai chúng ta ở trong Thiên Nhai muốn chạy cũng không được. Phu quân có biết Thiên Nhai trong phạm vi cai quản của Thiên Đình mỗi năm có bao nhiêu cửa hàng bị phong không? Ở trong rừng Vong Ưu cũng tốt, cùng lắm tu vi tiến bộ chậm một chút nhưng bình an thì tốt hơn bất cứ cái gì.
Ban Nguyệt Công lặng im, không càu nhàu gì nữa.
Biết đám Miêu Nghị muốn đi Ất Tử vực chúc mừng Doanh gia, phu phụ Ban Nguyệt Công không ở đây lâu, họ ở mấy ngày rồi đi.
Hoàng Khiếu Thiên thì đi ngay hôm vừa đến, kiếm “bạn hợp tác” góp tiền mua cửa hàng. Tên này rất sốt ruột muốn phát tài, hèn gì năm xưa người ta hỏi đường gã cũng muốn thu tiền. Hoàng Khiếu Thiên và Từ Đường Nhiên là cấu kết với nhau làm việc xấu, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.
Ất tử vực Phủ Đô Thống, trước kia hoa đào đầy đất đều bị đổi hết, không để lại dấu vết gì, bị bứng cả gốc. Bây giờ khắp nơi giăng đèn kết hoa tràn đầy không khí vui mừng.
Không chỉ Miêu Nghị, Từ Đường Nhiên đến, Phục Thanh, Ưng Vô Địch là thống lĩnh khu đông thành, khu nam thành cũng tới. Dù sao thành đồng liêu cùng cấp với Mộ Dung Tinh Hoa nên hai người cũng nhận được thiệp mời, một số bộ hạ của nàng cũng tới.
Cả đoàn người đi theo Bích Nguyệt Phu Nhân nên nàng dẫn đầu. Bích Nguyệt Phu Nhân xem như đại biểu Thiên Nguyên Hầu Gia, cùng với thân phận thuộc hạ của Tào Vạn Tường đến chúc mừng. Lúc Tào Vạn Tường đón dâu Đào Hoa phu nhân thì Thiên Nguyên Hầu Gia có tự mình giá lâm, tái hôn thì gã không cần đến nữa, nếu không cấp dưới rảnh rỗi nạp thiếp chẳng biết gã phải chạy bao nhiêu bận.
Đoàn người vừa đến Tào Vạn Tường đích thân đi ra nghênh tiếp, cùng đi còn có Mộ Dung Tinh Hoa. Gặp lại nữ nhân luôn mỉm cười trên môi, Miêu Nghị, Từ Đường Nhiên thầm thổn thức.
Nhưng cảnh hai bên bái kiến hơi lạ. Phu phụ Tào Vạn Tường bái kiến Bích Nguyệt Phu Nhân đại biểu Hầu gia đến, đám người Miêu Nghị thì bái kiến phu phụ. Tào Vạn Tường là thượng ti của Bích Nguyệt Phu Nhân, Miêu Nghị là thượng ti của Mộ Dung Tinh Hoa, cảm giác hơi lộn xộn.
Đoàn người đưa quà, Miêu Nghị lấy một ngàn vạn viên Tiên Nguyên đan ra. Lần trước Mộ Dung Tinh Hoa, Từ Đường Nhiên mỗi người tặng cho hắn năm trăm vạn viên Tiên Nguyên đan bây giờ hắn đưa lại vào tay Mộ Dung Tinh Hoa, còn mang theo tấm lòng thành của phu phụ Ban Nguyệt Công.
Khách đến từ Thiên Nguyên tinh được xếp chung một sân vườn tiếp khách tốt nhất, đương nhiên là hướng về thân phận của Bích Nguyệt Phu Nhân, những người khác chỉ được hưởng lây.
Những đồng liêu của Tào Vạn Tường đến chúc mừng nghe bảo Bích Nguyệt Phu Nhân tới thì liên tiếp đến bái kiến, làm nàng không được yên tĩnh.
Hôm sau là ngày thành thân, mọi người đến trước một ngày để phòng ngừa gặp chuyện đến trễ.
Hoàng hôn hôm sau là giờ lành, ai ngờ trời không theo ý người, mây đen che kín đổ mưa phùn. Mấy người trong phủ Đô Thống bay lên trời cưỡng ép thi triển xua tan mây đen.
Đất phẳng ngoài phủ Đô Thống, Miêu Nghị cùng Bích Nguyệt Phu Nhân đến xem lễ, luôn đi theo bên cạnh nàng.
Miêu Nghị nghe Bích Nguyệt Phu Nhân truyền âm nói:
– Tái hôn quả nhiên không long trọng như hôn đầu, đơn giản rất nhiều.
Miêu Nghị nhìn khắp nơi giăng đèn kết quả, hình như không kém, nhưng hắn chưa thấy cảnh Tào Vạn Tường lần đầu thành thân, Bích Nguyệt Phu Nhân thì đã từng tham gia.
Nhưng nói thật thì hôn lễ của Tào Vạn Tường không long trọng bằng năm xưa Miêu Nghị và Vân Tri Thu thành thân. Bên Thiên Ngoại Thiên tổ chức cực kỳ xa hoa cho hắn, Miêu Nghị nhớ mang máng hỉ thước lấp lánh sáng chiếu cả bầu trời hóa thành sao băng cực kỳ đồ sộ. Khi đó Vân Tri Thu đẹp không sao tả xiết, hôm đó nàng rất vui.
Xem như nhờ ơn Bích Nguyệt Phu Nhân, trong đám đại nhân vật đến từ phủ Đô Thống và Hầu phủ, Miêu Nghị là tùy tùng của nàng mà có cơ hội đứng trước nhất xem lễ. Miêu Nghị thỉnh thoảng liếc Thiên Diện Yêu Hồ trong ngực Bích Nguyệt Phu Nhân, luôn suy nghĩ lời Vân Tri Thu nói, không biết con hồ ly này có từng biến thành chính hắn không.
Cổ nhạc cùng tấu lên, hôn lễ bắt đầu, hàng loạt lễ nghi rườm rà bắt đầu. Khoảng cách gần nhìn Mộ Dung Tinh Hoa người đẹp hơn hoa, Tào Vạn Tường thì lùn tịt, hai người đứng cùng nhau bái thiên địa mà lòng Miêu Nghị thổn thức. Lúc trước Mộ Dung Tinh Hoa nói chuyện đã biểu lộ ra nàng không phải vì thích nên mới gả cho Tào Vạn Tường, nhưng trong thế đạo này, trong tình huống này, nàng không gả cho Tào Vạn Tường thì cho ai nữa? Có mấy người không sợ tổ tông mất mặt mà cam lòng cưới một nữ nhân đã làm tình phụ cho người ta?
Lễ nghi bên này khác với trong tiểu thế giới nơi ở của Miêu Nghị. Tào Vạn Tường, Mộ Dung Tinh Hoa bái thiên địa xong, trong các tiếng gào thét, hai người uổng rượu giao bôi trước mặt mọi người. Hai người không đưa vào động phòng ngay mà cởi bớt lễ phục rườm rà nặng nề ra, cùng đi chiêu đãi khách.
Miêu Nghị không có tư cách ngồi cùng bàn với Bích Nguyệt Phu Nhân, xem lễ xong mọi người dựa theo thân phận địa vị ngồi vào ghế của mình. Miêu Nghị trở lại ngồi chung với đám người Thiên Nguyên tinh.
Tào Vạn Tường, Mộ Dung Tinh Hoa kính rượu cảm tạ từng bàn, uống thêm mấy ly bên bàn đồng liêu cùng cấp, trước mặt thuộc hạ khác thì chỉ giơ cho có. Đến bàn của Miêu Nghị, phu phụ kính rượu mọi người xong Tào Vạn Tường và Mộ Dung Tinh Hoa đặc biệt cầm ly rượu khác.
Tào Vạn Tường kéo tay Miêu Nghị cười nói:
– Ngưu đại thống lĩnh, sau này nội nhân ở dưới tay đại thống lĩnh, hy vọng chăm sóc nhiều cho. Nào Tinh Hoa, chúng ta cùng kính đại thống lĩnh một ly!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 17 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 14/11/2019 03:36 (GMT+7) |