Miêu Nghị - Quyển 17

Phần 67

Đây là thói quen cũ của Miêu Nghị, cũng có thể nói là phong cách làm việc của mọi người khác nhau. Bắt đầu từ tiểu thế giới Miêu Nghị luôn quen thói thăng chức không làm chút chuyện gì mới lạ. Khi không ngồi trên vị trí đại thống lĩnh khiến Miêu Nghị thấy không chân thực, cứ cảm giác đây không phải địa bàn của hắn.

Năm xưa Miêu Nghị đến Đông Lai động làm động chủ, cấp dưới quấy rối khiến hắn có bài học sâu sắc, hay câu có quan mới nhậm chức phải đốt ba phen lửa, câu này thật sự có lý.

Miêu Nghị tạm thời không muốn gây sự tại đây, định chờ trở về tiểu thế giới rồi tính. Ai ngờ đám người đưa quà tới tận cửa trong tối ngoài sáng lôi các mối quan hệ ra, thầm nhắc nhở hắn, ngầm áp chế hắn, tóm lại bọn họ nói cho hắn biết: Người mà gia đề cử nếu ngươi không sắp xếp thì… ha ha.

Ngụ ý là tự gánh lấy hậu quả!

Tuy không nói thẳng nhưng câu đó tóm lại có ý như vậy.

Ban đầu Miêu Nghị muốn trả quà lại, không làm việc mà nhận quà của người ta thì kỳ cục. Nhưng bọn họ dám uy hiếp thì tốt thôi, ta nhận quà, cũng không làm việc!

Như Miêu Nghị nói chuyện với Bích Nguyệt Phu Nhân, người ta thấy hắn không có bối cảnh gì ngồi trên vị trí này, đổi lại Khấu Văn Lam thì chắc chắn không ai dám làm như thế.

Đệt! Trong địa bàn của mình bị một đám thương hộ uy hiếp, Miêu Nghị nổi khùng. Thương hộ dưới tay mà cũng không dàn xếp được thì còn làm đại thống lĩnh khỉ gió gì nữa.

Sự việc rất hiển nhiên, nếu không thể chứng minh đây là địa bàn của ai thì Miêu Nghị đừng mong yên tâm trở về tiểu thế giới, sẽ không ngừng có người ở sau lưng ngáng chân.

Tốt lắm, hắn chờ xem những người kia làm gì được hắn.

Kết quả chờ nửa người đám người kia đi méc, tố cáo Miêu Nghị nhận hối lộ.

Được Bích Nguyệt Phu Nhân nhắc nhở, Miêu Nghị yên tâm. Thiên Nguyên Hầu Gia phái người đến điều tra, giải quyết Bích Nguyệt Phu Nhân là hắn bình yên.

Trở về dinh thự, Miêu Nghị nằm trên ghế dưới trường đình suy tư ra tay như thế nào.

Bảo Liên đột nhiên chạy lại báo:

– Đại thống lĩnh, Từ thống lĩnh cầu kiến.

Miêu Nghị phất tay ra hiệu kêu tới.

Rất nhanh Từ Đường Nhiên chạy vào, hành lễ cung kính nói:

– Ty chức kính chào đại thống lĩnh.

Miêu Nghị nằm trên ghế không nhúc ních, nghiêng đầu nhìn Từ Đường Nhiên, hỏi:

– Có chuyện gì?

Biểu tình Từ Đường Nhiên nghiêm túc, hai tay giơ lên một ngọc điệp:

– Ty chức ở khu tây thành nhận được người báo cáo có kẻ lén giấu hàng cấm nên phái người đi điều tra ngay. Có tám kẻ gan to bằng trời lén cất chứa ‘ác dục’, đã bắt hết những người liên quan về quy án.

Miêu Nghị ngạc nhiên:

– …

Miêu Nghị nhận lấy ngọc điệp từ tay Từ Đường Nhiên, thi pháp xem xét.

Đọc xong Miêu Nghị kinh ngạc hỏi:

– Tám người đều chết hết?

Từ Đường Nhiên cười làm lành:

– Vâng, lúc bắt đám nghi phạm vào trong tù thẩm vấn thì những tên kia không biết sống chết định chạy trốn, ty chức đành tử hình tại chỗ.

Từ Đường Nhiên thật sự không muốn báo với Miêu Nghị nhưng hết cách. Trong Thiên Nhai nếu có chuyện chấp pháp làm chết người thì phải báo lên trên, không phải ai muốn giết người liền giết, không thì sao được.

Miêu Nghị đứng dậy, hỏi:

– Có chứng cứ gì?

Từ Đường Nhiên lật tay đưa ra một cái bình thủy tinh nhỏ đặc chế đựng chất lỏng đen tuyền, hai tay đưa lên.

Miêu Nghị nhận lấy xem xét, phát hiện đúng là ác dục trong thất tình lục dục bị Thiên Đình cấm trữ riêng hoặc mua bán, một bình nhỏ cỡ ngón cái.

Nói thật thì Miêu Nghị không hiểu tại sao Thiên Đình nghiêm cấm thứ này, sáu loại khác trong bảy loại có thể buôn bán, tại sao chỉ có ác dục là không được?

Lý do là gì không phải điều Miêu Nghị cần suy nghĩ bây giờ, hắn nhìn Từ Đường Nhiên từ trên xuống dưới, lòng đầy nghi ngờ. Miêu Nghị hiểu rất rõ Từ Đường Nhiên, tên này không phải loại người tích cực làm việc chính đáng, gặp một đám người dám chống cự thiên binh thiên tướng mà Từ Đường Nhiên không đi cầu viện, một mình dứt khoát lặng lẽ giải quyết nghi phạm, từ khi nào gã trở nên dũng mãnh như vậy?

Người không biết rõ Từ Đường Nhiên có lẽ đã bị gã lừa, dù sao chết không đối chứng. Nhưng Miêu Nghị khẳng định trăm phần trăm tên này có mờ ám.

Miêu Nghị không lộ vẻ gì, gật đầu nói:

– Khá lắm, lần sau sẽ thỉnh công cho ngươi.

Từ Đường Nhiên thầm thở phào, cười nói:

– Đây đều là bổn phận của ty chức.

Hai người nói chuyện một lúc rồi Từ Đường Nhiên vẻ mặt nịnh hót từ biệt.

Miêu Nghị lại nằm xuống ghế, nói với Bảo Liên đứng bên cạnh:

– Nàng nghe thấy những lời vừa rồi chứ?

Bảo Liên gật đầu nói:

– Nghe thấy.

Miêu Nghị giơ tay kẹp bình nhỏ ác dục lật xem:

– Nàng tìm vài người âm thầm điều tra cửa hàng đó, xem coi có gì khác lạ.

Bảo Liên lĩnh mệnh mà đi:

– Tuân lệnh!

Nửa ngày sau Hoàng Khiếu Thiên bị người mang đến, gã nặn ra nụ cười hành lễ với Miêu Nghị dường như ngủ gật trên ghế nằm:

– Tiểu nhân kính chào đại thống lĩnh!

Miêu Nghị phất tay, những người khác lui xuống ngay.

Hoàng Khiếu Thiên cúi đầu khom lưng đứng đó, nụ cười gượng gạo như có tật giật mình.

Miêu Nghị nửa mở mắt ném khối ngọc điệp cho Hoàng Khiếu Thiên, là thứ gã đã trình báo lên:

– Từ Đường Nhiên bị nghiêm hình tra tấn đã khai việc này do ngươi chủ mưu.

Bảo Liên ra ngoài thăm dò, Từ Đường Nhiên nói chưởng quầy cửa hàng đó là Hoàng Khiếu Thiên. Sau khi đám người trong cửa hàng bị bắt chỉ có một mình Hoàng Khiếu Thiên còn sống trở lại, Miêu Nghị muốn không nghi ngờ có quỷ cũng khó khăn. Miêu Nghị lập tức sai người mang Hoàng Khiếu Thiên đến, không cho gã có cơ hội liên lạc với ai.

Nghe nói Từ Đường Nhiên bị tra khảo làm Hoàng Khiếu Thiên luống cuống, nhìn tội danh Từ Đường Nhiên thêu dệt trong bản tấu, quả nhiên việc gã lo sợ đã bị lộ.

Hoàng Khiếu Thiên toát mồ hôi lạnh đầm đài run giọng nói:

– Đại thống lĩnh, tiểu nhân cũng bị ép bất đắc dĩ, đây đều là Từ thống lĩnh sai khiến tiểu nhân làm.

Miêu Nghị nghiêng đầu lạnh lùng nhìn Hoàng Khiếu Thiên:

– Ngươi nói ta nên tin lời ngươi hay Từ Đường Nhiên? Nên chém đầu của ngươi, hay đầu của Từ Đường Nhiên?

Hoàng Khiếu Thiên quỳ xuống:

– Đại thống lĩnh!

Hoàng Khiếu Thiên hối hận thắt ruột, hối hận vì không nên bị ma quỷ ám ảnh cấu kết với Từ Đường Nhiên làm loại chuyện này, giờ chưa phát tài mà sắp rơi đầu.

Hoàng Khiếu Thiên run giọng nói:

– Thật sự là Từ thống lĩnh sai khiến tiểu nhân làm, tiểu nhân tuyệt đối không dám lừa gạt đại nhân!

Miêu Nghị lạnh nhạt ừ:

– Ta đã thấy chuyện này kỳ lạ, lúc trước ngươi mới đến thì sao dám làm loại chuyện này nên tới tìm ngươi hỏi cho rõ. Ngươi thành thật khai ra, ai nói dối, ai nói thật ta sẽ tự phán đoán sáng suốt.

– Việc này bắt đầu từ lúc tiểu nhân mới đến…

Hoàng Khiếu Thiên lập tức kể rõ vụ việc.

Miêu Nghị nghe xong nằm trên ghế không biết nên nói cái gì, hắn chỉ tùy tiện lừa ép hỏi một chút ai ngờ ép ra kết quả không thể tưởng được.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 14/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 34
Phần 67 Trên đại lục Linh Vũ này, áo nghĩa chi nguyên chỉ dưới thế giới hỗn độn chi nguyên và thái cổ U Minh Viêm, trọng yếu nhất, còn lại là áo nghĩa chi nguyên, đây mới là bảo vật trọng yếu nhất của thế giới. Đối với những tân thế giới bình thường, không có thế giới hỗn độn chi nguyên, không có linh vật trời sinh sống tựa vào thế giới hỗn độn, không hề nghi ngờ đây là áo nghĩa chi nguyên, cũng chính là bảo vật trọng yếu nhất, nghe nói thậm chí còn đáng giá hơn cả thổ dân thế giới đó. Xem ra ngươi rất tự tin, nhưng ngươi chết chắc, ngươi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Miêu Nghị – Quyển 13
Phần 67 Đối diện với ánh mắt và trường đao của Miêu Nghị, bọn họ cũng nhận ra trường đao này khác với pháp bảo bình thường, thật sự là màu sắc quá nổi bật. Tuy Miêu Nghị dùng tu vi Tử Liên nhất phẩm khiêu chiến Phong Huyền tu vi Tử Liên tứ phẩm, nhưng Phong Huyền chính là cháu trai Phong Bắc Trần, Phó Nguyên Khang không dễ nói gì, nếu không dám tiếp khiêu chiến của đối thủ yếu hơn mình, quá ném mặt mũi Vô Lượng Thiên. Ánh mắt mọi người đều nhìn sang Phong Huyền. Phó Nguyên Khang truyền âm nhắc nhở: Phong Huyền, tiểu tử này đao pháp siêu phàm, đao này có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Dương Thần – Quyển 6
Phần 67 Dương Công Minh thân hình gầy gò, mặc một chiếc áo ba lỗ màu xám, cầm cái kéo, tỉa vài cành của mấy cây Hoàng Dương, nhưng có điều mắt hơi kém, nên nhìn cái gì cũng hơi tốn sức. Ở cái bàn đá cách đó không xa, cởi áo khoác ngoài, Lý Mạc Thân mặc một chiếc áo chống muỗi, kiên nhẫn nhìn ông bạn già đang tỉa tót cây cối ở đằng kia, tay cầm chén trà, không hề có chút gì vội vã. Đứng ở hành lang bên cạnh sân, chỉ có bà lão Yến Tam Nương, híp mắt cười, nhìn hai ông già trong sân, không ai biết bà đang cười cái gì. Ước...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng