Miêu Nghị - Quyển 17

Phần 72

Diệp Tầm Cao tiến lên một bước chắp tay thưa:

– Tuần sử đại nhân, có thể điều tra đại thống lĩnh. Lúc bị hắn bắt ép đút lót, ta khó chịu nên cố ý để lại dấu ấn trên thứ tặng cho hắn, chỉ cần tìm được thứ đó thì có thể làm bằng chứng!

Miêu Nghị lạnh lùng liếc Diệp Tầm Cao, nghiểnăng. Thứ chó chết, không ngờ sớm giở trò để đối phó lão tử, chúng ta chờ xem!

Đinh Quý hay Bích Nguyệt Phu Nhân đều nhướng mày. Không quan viên Thiên Đình nào thích loại người này. Lỡ gặp phải loại người tặng quà kiểu đó thì chẳng phải là tùy thời có nguy hiểm bị hố sao?

Đinh Quý nhìn Miêu Nghị:

– Đại thống lĩnh có dám nhận kiểm tra không?

Miêu Nghị hỏi Diệp Tầm Cao:

– Nếu trên người của ta không có thứ ngươi nói thì sao?

Diệp Tầm Cao nói:

– Thứ đó không ở trên người của đại thống lĩnh thì có thể giấu trong phủ đại thống lĩnh.

Diệp Tầm Cao không trông chờ tìm được đồ trên người Miêu Nghị, gã cũng không giở trò gì trong quà tặng, gã làm sao dám làm chuyện phạm húy kiêng kỵ đó. Diệp Tầm Cao hoàn toàn là đổ oan cho Miêu Nghị, nếu hắn bị soát người hoặc điều tra phủ thống lĩnh thì rất nhanh sẽ truyền khắp Thiên Nhai mọi người đều biết, tức là muốn bôi xấu hắn.

Miêu Nghị nhìn Diệp Tầm Cao chằm chằm hỏi:

– Nếu không tìm ra thì ngươi phải bị tội gì?

Diệp Tầm Cao chắp tay hướng Đinh Quý:

– Xin nghe theo tuần sử đại nhân xử trí!

Diệp Tầm Cao chẳng có gì phải sợ, bằng vào bối cảnh của gã, lát sau có người đánh tiếng thì tin tưởng Đinh Quý sẽ không làm gì gã.

Không chỉ Diệp Tầm Cao, đám chưởng quầy cửa hàng không sợ gì hết, ai nấy đều có bối cảnh mạnh mẽ chống lưng, không thì sao dám đối kháng với nhân vật số một Thiên Nhai? Đổi lại là Khấu Văn Lam sẽ không xuất hiện tình huống này, tức là vị trí đại thống lĩnh Thiên Nhai nếu không phải người có bối cảnh tương đương làm thì không thể trấn được các cửa hàng lớn nhỏ, nhân vật lợi hại đến mấy cũng không chịu nổi nhiều quyền quý ở sau lưng hợp tác quấy phá.

Vân Tri Thu nói Miêu Nghị làm sai cũng có lý do, sự thật rõ rành rành, hắn không thể đối kháng lại nhiều quyền quý được.

Bích Nguyệt Phu Nhân cau mày, nàng dã nhìn ra. Gia nô của đám quyền quý không thèm để Miêu Nghị vào mắt, nàng đã có thể tưởng tượng cho dù hắn qua được ải này thì về sau sẽ có rắc rsoi không ngừng, khó làm việc trong Thiên Nhai.

Thế lực sau lưng đám người này mà bắt tay nhau thì Bích Nguyệt Phu Nhân cũng phải lùi ba thước. Bích Nguyệt Phu Nhân hơi hối hận để Miêu Nghị ngồi vào đại thống lĩnh, nhưng lúc trước nàng không ngờ hắn sẽ đối nghịch với cả đám người, không thì có nàng làm chỗ dựa hắn dư sức tiếp tục làm đại thống lĩnh.

Miêu Nghị không cho đối phương vừa ý, hắn chắp tay hướng Đinh Quý:

– Nếu không tìm ra thì không nhọc tuần sử đại nhân, hãy giao điêu dân này cho ty chức xử trí!

Đùa sao? Giao cho ngươi thì ta tiêu đời!

Diệp Tầm Cao lập tức phản kích:

– Đại thống lĩnh nói thế thì có hiềm nghi bao biện làm thay. Đại thống lĩnh trong diện bị nghi ngờ thì nên tị hiềm, không thì ai biết đại thống lĩnh có công báo thù riêng không!

Công báo thù riêng?

Miêu Nghị cười nhạt, ngươi mà cũng sợ công báo thù riêng?

Miêu Nghị hỏi ngược lại:

– Ý của ngươi là điêu dân như ngươi có thể tùy ý chà đạp bản quan, mà ta là mệnh quan Thiên Đình lại không làm gì được ngươi?

Diệp Tầm Cao cười ha hả:

– Ta không nói vậy, đại thống lĩnh đừng tạt nước bẩn vào ta!

Miêu Nghị hừ lạnh:

– Nếu điều tra ra ta có vấn đề, Ngưu mỗ chấp nhận bất cứ trừng phạt nào. Nếu không điều tra được vấn đề gì thì ta muốn cái đầu của ngươi! Diệp Tầm Cao, ngươi đã khẳng định sẽ điều tra được cái gì vậy có dám đồng ý không?

Diệp Tầm Cao còn lâu mới đồng ý cá cược kiểu đó, đồ ngu cũng biết hiện tại không tìm được gì từ chỗ Miêu Nghị.

Diệp Tầm Cao chắp tay hướng Đinh Quý:

– Tuần sử đại nhân, xin hỏi một câu rốt cuộc người đang tra án hay đại thống lĩnh đối phương hiềm nghi đang tra án?

Diệp Tầm Cao nói xong nhìn hai bên sau lưng mình.

Hơn mười chưởng quầy cùng chắp tay đồng thanh kêu lên:

– Xin tuần sử đại nhân phán xét!

Đây là biểu thị tập thể tạo áp lực với Đinh Quý.

Bích Nguyệt Phu Nhân đập bàn đứng dậy:

– Được rồi, ồn ào cái gì!

Mặc kệ thế nào thì Bích Nguyệt Phu Nhân sẽ không cho phép một đám thương hộ lật đổ người một tay nàng đề bạt ngay trước mặt nàng, mới thượng nhâm bao lâu, dù bất đắc dĩ khiến Miêu Nghị xuống đài thì tuyệt đối không phải lúc này, không thì nàng biết đút mặt đi đâu? Thiên Nguyên Hầu Gia trượng phu của nàng biết giấu mặt đi đâu?

– Đinh Quý, chuyện gì cũng nói chứng cứ, có chứng cứ thì nên làm thế nào liền làm thế ấy, không chứng cứ thì chấm dứt nhân lúc còn sớm, đừng dây dưa ở đây!

Đinh Quý cung kính nói:

– Tuân lệnh!

Không cách nào điều tra vụ án, hỏi các thương hộ có chứng cứ không, một đám người miệng nhiều xói chảy vàng. Hỏi Miêu Nghị, hắn đánh chết không thừa nhận. Ai đúng ai sai?

Đinh Quý trá phải đều khó. Ngươi nói không có chứng cứ, vậy là đám thương hộ vu cáo. Đinh Quý không trêu vào thế lực đại biểu sau lưng các thương hội được. Bên Miêu Nghị có Bích Nguyệt Phu Nhân che chở, gã là thuộc hạ của Thiên Nguyên Hầu Gia, nào dám đắc tội với nàng.

Cuối cùng Đinh Quý không đắc tội ai, tuyên bố:

– Đã điều tra nhưng không tìm được chứng cứ, chờ xin chỉ thị bên trên rồi tính tiếp!

Đám thương hộ phản đối.

Đinh Quý không muốn lún sâu vào vòng xoáy này, gã từ biệt Bích Nguyệt Phu Nhân, nói là trở lại phục mệnh. Đinh Quý lập tức dẫn người đi, không muốn ở lại một giây nào.

Chờ đám thương hộ tức giận bất bình rời đi, Miêu Nghị chắp tay hướng Bích Nguyệt Phu Nhân:

– Tạ ơn phu nhân giúp đỡ!

Bích Nguyệt Phu Nhân không biết nên nói hắn thế nào, đành bảo:

– Ngươi tự giải quyết cho tốt đi!

Bích Nguyệt Phu Nhân phỏng chừng đám thương hộ sẽ không bỏ qua, nhiều thế lực sau lưng bọn họ liên minh thì nàng cũng không giữ Miêu Nghị được. Bích Nguyệt Phu Nhân thở dài dẫn người xoay đi.

Ra khỏi Thủ Thành cung, Miêu Nghị thấy đám thương hộ chưa đi mà chờ hắn ở bên ngoài.

Diệp Tầm Cao tới gần, cười khẩy nói:

– Đại thống lĩnh, chối cãi cũng không phải kế lâu dài, chúng ta đã thấy nhiều cấp bậc quan như đại thống lĩnh nhưng chưa gặp ai không biết điều như vậy! Ta khuyên một câu, đừng tưởng rằng có Bích Nguyệt Phu Nhân chống lưng thì muốn làm gì cũng được, đây mới chỉ là bữa sáng, kịch hay còn ở phía sau. Cúi đầu năn nỉ một tiếng có lẽ mọi người sẽ phát hiện thì ra là hiểu lầm, chờ sự việc qua đi ngươi tốt, ta tốt, mọi người đều tốt, cớ sao không làm?

Mặt Miêu Nghị không biểu tình, không nói một tiếng, không thèm nhìn thẳng vào họ, hắn bay đi.

Có người châm chọc:

– Xì, kiêu ngạo dữ, xẻma là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!

Có người nói:

– Sự việc rõ ràng là có Bích Nguyệt Phu Nhân đang chống lưng nên người ta không sợ.

Hoàng Lập Hưng nhìn Thủ Thành cung, khinh thường nói:

– Chúng ta chỉ không muốn làm việc quá tuyệt tình, không thì dư sức giải quyết nàng. Nếu còn không biết điều, nàng ta bênh vực Ngưu Hữu Đức như thế, lỡ giống Tào Vạn Tường và Mộ Dung Tinh Hoa, cô nam quả nữ truyền ra lời không sạch sẽ gì thì không thể trách chúng ta!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 14/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ma Vương – Quyển 6
Phần 72: Lên Trời Không Lối, Xuống Đất Không Đường... Trên trời dưới đất, lúc này lực trói buộc đột nhiên ép lại, bốn Đại Ma Vương lập tức cảm nhận được thiên địa dị biến, trong lòng kinh hãi vô cùng. Thanh âm Hàn Thạc vừa cất lên, bốn người tự nhiên hiểu được không gian biến hóa này tất cả đều là do Hàn Thạc bày ra. Kinh nghiệm lần chiến đấu trước, bốn Đại Ma Vương đã biết Hàn Thạc có một loại vũ thuật thần bí khó lường, biến hóa không gian chung quanh cho bọn chúng cảm thấy vô cùng xa lạ hoảng hốt, họ hiểu rõ, tất cả những thứ này hẳn là do...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Lục Thiếu Du – Quyển 3
Phần 72 Thật hậu hĩnh, không biết sẽ rơi vào tay ai. Đan dược tứ phẩm có giá trị mười vạn kim tệ! Vũ kỹ hoàng cấp sơ giai mới quý, đó là thứ có kim tệ cũng không mua được. Trong đại điện sôi trào, phần thưởng rất phong phú. Đệ tử trẻ tuổi toàn là Vũ Sư, đan dược tứ phẩm, vũ kỹ hoàng cấp sơ giai, binh khí do Linh Giả Linh Tướng luyện chế, mỗi món đều có giá trị lớn. Yên lặng! Đới Đường tiếp tục bảo: Hạng hai được một viên đan dược tứ phẩm sơ giai, một quyển vũ kỹ hoàng cấp sơ giai. Hạng ba chỉ được...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Vĩnh Hằng – Quyển 14
Phần 72 Bạch Tiểu Thuần nghe lời bọn họ nói, trợn trừng mắt. Hắn đối với Tiên Vực thứ hai này, phần lớn những gì biết được đều là thu được từ bên trong một ít điển tịch thu được. Đối với tình hình cụ thể và tỉ mỉ trong đó, hắn lại nắm giữ không nhiều lắm. Chỉ có điều đối với chiến tranh ở bắc bộ, thật ra hắn có nghe thấy, lại không quá lưu ý. Hắn vẫn nhìn chung quanh, quan sát sự náo nhiệt. Thỉnh thoảng cũng có một vài tu sĩ hình như rất quan trọng, từ phía xa gào thét bay tới, hạ xuống ở bên ngoài cửa thành. Sau khi phủi đi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng