Miêu Nghị - Quyển 17

Phần 92

Thiên phố bị một đám người tiếp xúc và khống chế suốt mười ngày.

Trong Thiên phố cũng xuất hiện không ít lời đồn, cái gì Ngưu Đại thống lĩnh sắp không may.

Vân Tri Thu rất sầu lo, suốt ngày nghe ngóng tin tức. Âu Dương tỷ muội và Yêu Nhược Tiên cũng bị nàng đưa đi Vô Tương Tinh ẩn thân.

Qua nửa tháng thu thập không ít tin tức. Cao Quan ra lệnh một tiếng thả Bích Nguyệt phu nhân và Miêu Nghị tự do.

Lúc này Thiên Nguyên Hầu nhanh chóng đi tới Thủ Thành Cung Thiên Nguyên tinh. Hắn đi tới khi vừa nghe với nhị tổng quản Lan Hương bẩm báo.

Nhìn thấy Bích Nguyệt phu nhân cũng được thả ra khỏi tiểu viện, Thiên Nguyên Hầu đứng bên ngoài đi tới trước mặt, nắm tay Bích Nguyệt phu nhân và hỏi:

– Phu nhân, ngươi không sao chứ?

Bích Nguyệt phu nhân biết rõ hắn nói có thâm ý, lắc đầu nói:

– Không có việc gì! Là một ít việc Thiên phố lần này.

Thiên Nguyên Hầu thở ra một hơi, lo lắng nữ nhân này nói lỡ, âm thầm truyền âm:

– Cao Quan có dùng thủ đoạn gì hay không?

Bích Nguyệt phu nhân nhớ lại, nói:

– Ngay từ đầu hắn làm ra vẻ dọa người, suýt nữa dọa lão nương tiểu ra quần, làm ta còn tưởng hắn sẽ giết ta ngay sau đó, còn khá tốt, không đáng sợ như tưởng tượng.

Thiên Nguyên cảm thấy kỳ quái, nói:

– Xem ra Cao Quan không muốn làm quá mức, ta còn lo lắng hắn sẽ cho ngươi ăn đau khổ.

Hắn ho khan, cười nói:

– Sau đó gặp mặt Cao Quan, Cao Quan cự tuyệt không gặp, chắc hẳn hôm nay sẽ gặp được! Phu thê chúng ta phải tận tình địa chủ!

Dứt lời hai người dắt tay nhau đi.

Đi tới tiểu viện Cao Quan đang sống tạm, vừa đi tới đã gặp Cao Quan mặt lạnh dẫn theo một đám thủ hạ đi ra ngoài.

Thiên Nguyên cười nói:

– Cao hữu sứ, cuối cùng cũng gặp mặt ngươi.

Cao Quan khẽ gật đầu, nói:

– Hầu gia có việc?

Thiên Nguyên cười nói:

– Cao huynh đã tới nơi này, đương nhiên phu thê chúng ta phải tận tình địa chủ.

– Địa chủ thì miễn đi, ta còn muốn đi tìm Ngưu Hữu Đức xác minh lời khai!

Cao Quan nói một câu, cũng không lưu tình cảm gì đó, mang người nghênh ngang rời đi.

Nhìn xem đám người biến mất, Bích Nguyệt phu nhân nói thầm một câu:

– Ngươi thấy nên làm thế nào?

Thiên Nguyên hừ lạnh một tiếng, nói:

– Tay sai tâm phúc của Thanh chủ đấy, người ta muốn làm cô thần thì phải có bộ dạng cô thần! Kết cục của loại người này thường thảm, sinh tử bằng ý niệm chủ tử, một khi có việc phải đắc tội với mọi người, đến lúc đó không ai đứng ra nói giúp hắn, ngược lại còn bị người khác giẫm lên một cước.

Bích Nguyệt không quan tâm, nàng lo lắng chuyện khác:

– Hắn còn muốn chạy đến chỗ Ngưu Hữu Đức làm gì? Ngưu Hữu Đức có nói ra chuyện gì không?

Thiên Nguyên lắc đầu:

– Lo ngại gì! Chỉ bằng hắn biết dựa thế đại khai sát giới thì hắn cũng phải biết hậu quả bán đứng ngươi. Tiền đồ chưa biết, một khi tổng trấn Thiên Nguyên tinh thay thế thì vị trí của hắn chưa chắc bảo trụ được. Không có ta và ngươi chống đỡ, vị trí đại thống lĩnh Thiên phố sẽ do hắn ngồi sao? Chỉ cần hắn không có nắm chắc lật đổ ta và ngươi thì hắn không dám nói lung tung, nếu không chúng ta không thả người, hắn đi không được, về sau còn phải đối mặt với chúng ta, huống chi lật đổ chúng ta cũng không có lợi gì. Hắn không có nhân mạch trong Thiên đình, lựa chọn tạm lánh dưới cánh chim của chúng ta là tốt nhất, bằng tu vi của hắn hiện tại chưa tới lúc xuất đầu, hắn cũng không lên được vị trí cao hơn, hắn sẽ không làm chuyện tự hại mình, nói đi cũng nói lại, qua việc này hắn cũng bị cột lên thuyền của chúng ta, đi theo chúng ta lừa gạt cấp trên, không làm người của chúng ta không được, cứ yên tâm sử dụng đi.

Bích Nguyệt phu nhân vũ mị lườm hắn, nói:

– Người trong triều đình các ngươi tâm nhãn nhiều.

Phủ thống lĩnh khu đông, đám người Cao Quan đang xông tới nơi này, tiến thẳng vào biệt thự Miêu Nghị.

Nhìn thấy Cao Quan dẫn người đến đây, Miêu Nghị ngạc nhiên, lúc này mới vừa được thả tự do, hắn còn chưa kịp thở một hơi, tại sao lại tìm hắn?

Nhất là Cao Quan đích thân dẫn người tới, áp lực của Miêu Nghị không nhỏ, lo lắng có phải Bích Nguyệt phu nhân đã nói gì đó nên mình phải đứng ra chịu tội?

Nghĩ lại cũng không đúng, Bích Nguyệt phu nhân không ngu xuẩn như vậy, bản thân mình cũng đổ trách nhiệm lên đầu hướng Bích Nguyệt phu nhân.

Hiện tại hắn phát hiện kế hoạch chạy trốn của mình vô dụng với đám người này. Đám người này có thể tiến vào bất cứ nơi đâu mà không cần chào hỏi, muốn tìm ngươi liền trực tiếp tìm được ngươi. Muốn bắt ngươi liền trực tiếp bắt ngươi, căn bản không cho ngươi chút thời gian phản ứng nào cả. Quy tắc trò chơi của Thiên đình không lọt mắt bọn họ, ngươi có thể làm gì! Hiện tại cho dù muốn nhảy xuống giếng trốn đi cũng không được.

Vừa nghĩ tới việc này liền đổ mồ hôi lạnh, phát hiện vẫn chưa hiểu nhiều về Thiên đình, hắn có chút hối hận không nghe Vân Tri Thu nói, làm việc quá xúc động.

Hiện tại nghĩ nhiều cũng vô dụng, Miêu Nghị nhanh chóng chắp tay thi lễ:

– Ty chức bái kiến Cao hữu sứ!

Cao Quan không có phản ứng gì, trước sau như một, hắn chỉ đi lên phía trước, Miêu Nghị thối lui qua một bên. Một đám thủ hạ của hắn dừng trong sân, không có lại tiếp tục đi vào bên trong.

Miêu Nghị nhìn sang, hắn nhanh chóng đi theo sau lưng Cao Quan vào bên trong.

Vừa vào chánh đường, Cao Quan phất tay quay người ngồi xuống chủ vị Miêu Nghị thường ngồi.

Hắn vừa ngồi xuống hào khí trong nội đường đầy áp lực.

Miêu Nghị đành phải đứng đó, dùng ánh mắt ý nói Bảo Liên rót trà.

Bảo Liên vừa bưng trà đến, Cao Quan lạnh nhạt nói:

– Không cần! Bản sứ tra án không thể có người khác ở lại, ngươi lui ra đi.

Bảo Liên nào dám nói nhiều, nhìn Miêu Nghị, thấy Miêu Nghị không có ý kiến liền lui ra.

Chờ một lát, thấy Cao Quan không ngừng dò xét mình, Miêu Nghị kiên trì chắp tay nói:

– Không biết Cao hữu sứ có chuyện gì cần hỏi, chỉ cần ty chức biết rõ, nhất định sẽ nói hết.

Cao Quan nói:

– Bản án sắp kết án, ngươi xem còn có gì cần giải thích hay không. Bởi vì án này liên quan tới mười sáu chưởng quầy tố cáo tặng lễ cho ngươi, muốn đạt được vị trí thống lĩnh Thiên phố, bản sứ có nói sai không?

Đây là việc mình đã khai báo, Miêu Nghị trả lời:

– Vâng!

Cao Quan:

– Về sau ngươi cũng nói những việc xảy ra sau đó đều do tổng trấn Thiên Nguyên tinh Bích Nguyệt hiến kế, cuối cùng do Bích Nguyệt đánh nhịp sau nên mới làm, đúng không?

Miêu Nghị buồn bực, ta cung khai có nói Bích Nguyệt phu nhân hiến kế sao? Dường như ta chỉ nói hiểu ý Bích Nguyệt phu nhân, đây không phải cố ý bẻ cong sao?

Hắn chắp tay cường điệu:

– Ty chức đều tuân theo kế hoạch của tổng trấn để làm việc.

Cao Quan hỏi ngược lại:

– Ngươi nghĩ rằng chúng ta không biết Bích Nguyệt là dạng người gì? Không có người xui khiến, Bích Nguyệt dám đánh nhịp làm chuyện như thế? Ngươi nghĩ rằng chúng ta dễ lừa gạt như thế? Các ngươi nói cái gì là cái gì, nếu vậy chúng ta tới tra án làm gì?

Miêu Nghị không thể không khẳng định lần nữa:

– Ty chức làm mọi việc đều dựa vào pháp chỉ của tổng trấn đại nhân.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 14/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 3
Phần 92 Lão tử muốn phát đạt, đừng nói đuổi theo Thải Dực cô nàng kia, coi như là trở thành Yêu Thần cũng không nói chơi, tiền đồ quang minh... Thần Thứu Yêu Vương mới vừa thúc dục Thái Dương Chân Kinh, đột nhiên thấy tu vi của mình còn thừa không có mấy, nhất thời chỉ cảm thấy tiền trình quang minh tối xuống, cả giận nói: Chủ công, ngươi đem pháp lực của ta dùng hơn phân nửa, phi không lâu, chỉ sợ tu vi của ta liền muốn hết sạch, để cho ta làm sao cõng ngươi chạy trối chết? Cố gắng lên. Giang Nam trả lời một câu, ngay sau đó hết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Quan Trường – Quyển 21
Phần 92 Ngành công nghiệp ô tô Trung Quốc đúng là đang ở giai đoạn ban đầu, thói quen dùng xe của người trong nước còn coi thể hiện thân phận đứng ở vị trí thứ nhất. Thể diện là lớn nhất, còn biết rất ít đối với chuyện khí thải, bảo vệ môi trường và quan niệm về an toàn. Ngành công nghiệp ô tô đối với bất luận một quốc gia nào cũng đều là chuyện lớn, nhất là đối với một quốc gia như Trung Quốc có số số dân đứng thứ nhất thế giới như vậy, lại càng là một chuyện lớn khó làm. Dân chúng giàu có muốn mua xe, theo lẽ thường là việc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lăng Tiếu – Quyển 4
Phần 92 Hắn vốn dĩ cho rằng mình đạt tới Linh Sư giai mới luyện chế Tứ phẩm đan dược không khó khăn. Thế nhưng mà hắn nghĩ tới chuyện luyện thất bại. Tứ phẩm đan dược so với luyện chế Tam phẩm đan dược còn khó luyện hơn vài chục lần. Mỗi một lần Lăng Tiếu luyện ra một ít mấu chốt, hoặc nhiều hoặc ít có thiếu sót, đan dược không luyện thành, lãng phí không ít linh thảo. Vạn hạnh là tứ giai linh thảo Hoạt Ban Trúc trọng yếu nhất không có lãng phí, bằng không mất đi chủ dược tài này, càng đừng mong luyện tạng đại thành. Hắn cũng hiểu vì sao sư phụ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng