Dương Khánh hỏi: Quân sử, việc đại nhân khuất nhục Phong Bắc Trần sớm muộn cũng truyền đi, huống chi đại nhân còn phải đấu với Phong Bắc Trần một trận, cũng không thể giấu diếm thực lực của đại nhân, giấu không nổi. Hiện tại lục thánh còn chưa đạt thành cân đối, lục thánh cũng không bỏ qua đại nhân, tạm thời không nói việc này, cho dù đại nhân không tự lập, phu thê An Như Ngọc đang nằm trong tay Mục Phàm Quân, vì sao không quyết định thật nhanh? Không bằng tạm thời gạt đại nhân trước, cứ để đại nhân yên tâm đối phó Phong Bắc Trần, một khi xảy ra chuyện còn có đường lui, sau đó đại nhân khoác hoàng bào, trèo lên thánh vị, lúc được vạn chúng triều bái sẽ hiểu rõ khổ tâm của chúng ta.
Vân Tri Thu im lặng, Dương Khánh nói việc nàng lo lắng nhất, Miêu Nghị quật khởi quá nhanh, hiện tại đã lòi đuôi, không thừa cơ tiến lên, sau đó tất nhiên sẽ bị người ta cản tay không làm gì được.
Suy nghĩ một lúc, Vân Tri Thu cắn răng trả lời: Cứ làm theo ngươi nói.
Dương Khánh lại hỏi: Lúc nào quân sử trở về?
Hắn không biết chuyện Đại Thế Giới, chỉ cho rằng Vân Tri Thu đang ở Tiểu Thế Giới.
Vân Tri Thu: Nửa ngày sẽ về.
Vì vậy hai người ước định lúc gặp mặt sẽ bàn chi tiết với nhau.
Sau đó Vân Tri Thu hỏi tình huống của Miêu Nghị, hỏi rõ Miêu Nghị làm cách nào cứu Tần Vi Vi, chính nàng cũng giật mình, không nghĩ tới Phong Bắc Trần lại là người biến thái như thế, thậm chí còn đánh chủ ý lên nàng, nghĩ lại còn sợ hãi.
Đã muốn làm, Vân Tri Thu cũng có ý định của mình, có một số việc không thể do Dương Khánh làm toàn bộ.
Sau khi đến Tiểu Thế Giới, Vân Tri Thu liền thả Phục Thanh và Ưng Vô Địch ra khỏi thú nang, cũng không thể mỗi người mỗi ngả, mà là mang hai người bọn họ từ trên trời giáng xuống, trực tiếp quay về Ngọc Đô Phong.
Sau khi mưu đồ bí mật với Dương Khánh, Dương Khánh chào từ biệt, hắn rời khỏi Ngọc Đô Phong, một mình đi Thiên Ngoại Thiên.
– Lại dám một mình đi Thiên Ngoại Thiên gặp Mục Phàm Quân, xem ra Phong Bắc Trần thật sự chọc giận Dương Khánh, đáng thương tấm lòng phụ mẫu trong thiên hạ.
Dưới kim tháp, Vân Tri Thu đưa mắt nhìn bóng lưng Dương Khánh biến mất dưới chân trời, đến nay nhớ tới Miêu Nghị từng nói Tần Vi Vi là con gái ruột của Dương Khánh và Tần Tịch, nàng vẫn cảm thán, lúc này bay lên trở về biệt viện.
Nhìn thấy Phục Thanh và Ưng Vô Địch tạm nghỉ, Vân Tri Thu cũng không che dậy, nói:
– Đại nhân giao thủ với Phong Bắc Trần, Phong Bắc Trần bại lui nhưng bắt Tần Vi Vi đi.
Hai người nhìn nhau, cũng không cảm thấy kỳ quái, Phục Thanh gật đầu nói:
– Lão đại và lão tứ đang triệu tập tất cả tu sĩ ngoài Kim Liên trong Tinh Túc Hải đi san bằng Vô Lượng Thiên thành bình địa, lão đại và lão tứ đã thông báo với chúng ta.
Vân Tri Thu nói:
– San bằng Vô Lượng Thiên thành bình địa thì thế nào? Giết rắn không chết hậu hoạn vô cùng, không quản đại nhân có thể thu thập Phong Bắc Trần hay không, ta không muốn cho Phong Bắc Trần cơ hội tro tàn lại cháy, muốn san bằng tất cả căn cơ của Phong Bắc Trần. Ta không ngại nói với hai vị huynh trưởng, ta sắp hạ chỉ điều động trăm vạn đại quân Thần Lộ xua binh nam hạ chiếm Vô Lượng quốc. Không biết làm sao, đội ngũ Thần Lộ một mình thế đơn lực bạc khi đối kháng mười hai lộ nhân mã của Vô Lượng quốc, cho nên xin huynh trưởng lập tức liên hệ với Tinh Túc Hải, chẳng những là tu sĩ Kim Liên, mà là triệu tập tất cả nhân mã Tinh Túc Hải đi trợ giúp, hai bên giáp công, triệt để san bằng thế lực của Phong Bắc Trần.
Hai người nghe vậy kinh ngạc, Phục Thanh cau mày nói:
– Đệ muội, không phải chúng ta không muốn giúp ngươi, một khi Tinh Túc Hải làm ra hành động lớn như thế, chẳng những Cơ Hoan, chỉ sợ mấy thánh khác cũng kinh động. Một khi mấy phương liên thủ, hậu quả không chịu nổi, thủ hạ đi theo chúng ta nhiều năm, chúng ta cũng không thể bỏ mặc sinh tử của bọn họ.
Vân Tri Thu khoát tay nói:
– Tiểu muội không phải người lỗ mãng, tiểu muội không làm việc không nắm chắc, sau đó ta sẽ đi Đại Ma Thiên thuyết phục gia gia, Mục Phàm Quân sẽ đứng bên phía chúng ta, hơn nữa đại nhân đủ sức chống lại Phong Bắc Trần, Cơ Hoan, Tàng Lôi, Tư Đồ Tiếu không dám lộn xộn.
Phục Thanh và Ưng Vô Địch im lặng…
– Lan Hầu, trực tiếp điều động đội ngũ trong đô thành cho ta, chỉ chừa một ít người trông coi, ngươi thống lĩnh toàn bộ nhân mã chạy tới Thủy Hành Cung Trấn Quý Điện chờ lệnh.
– Diêm Tu, cầm pháp chỉ của bổn tọa đi Tiên Hành Cung, mệnh cung chủ Tiên Hành Cung tập hợp tất cả nhân mã cao thấp trong cung, cũng triệu tập tất cả tu sĩ các môn phái trong phạm vi của mình, lập tức tiến về Thủy Hành Cung Trấn Quý Điện nghe lệnh. Ngươi sẽ theo giám sát đại quân.
– Dương Triệu Thanh, cầm pháp chỉ của bổn tọa, lập tức đi Thiên Hành Cung, mệnh cung chủ Thiên Hành Cung tập hợp tất cả nhân mã Thiên Hành Cung và tu sĩ môn phái trong phạm vi của mình, lập tức đi Thủy Hành Cung Trấn Quý Điện nghe lệnh, ngươi theo giám sát đại quân.
– Trình Diệu Uy, cầm pháp chỉ bổn tọa, lập tức đi Địa Hành Cung…
Trong Kim Điện, Vân Tri Thu đổi trang phục quân sử của mình ngồi ngay ngắn trên bảo tọa, tổng cộng mười ba đạo pháp chỉ bay vào tay người thi hành.
Đám người Lan Hầu lĩnh chỉ nhưng nội tâm kinh nghi bất định, đây chính là điều động trên trăm vạn đại quân Thần Lộ tiến vào Thủy Hành Cung Trấn Quý Điện, rốt cuộc muốn làm gì? Nơi đó tiếp giáp Vô Lượng quốc, không có khả năng đánh Vô Lượng quốc, chẳng lẽ muốn chiếm đoạt địa bàn của nhau?
Vân Tri Thu không nói dụng ý của mình, hiện tại còn không phải nói, mười ba người lĩnh mệnh rời đi, nàng cũng ra khỏi Kim Điện, thi pháp thu bố trí Bát Phương Trận, tùy thân mang đi, một mình vút không mà đi…
Hiện tại Miêu Nghị thu được tin tức từ Tinh Túc Hải, cũng thu được mật báo của Diêm Tu và Dương Triệu Thanh, trên mật báo có an bài của Vân Tri Thu.
Miêu Nghị lại liên hệ với Vân Tri Thu: Ngươi triệu tập đại quân Tinh Túc Hải và Thần Lộ tấn công Vô Lượng quốc?
Lúc này Vân Tri Thu đang trên đường chạy tới Đại Ma Thiên, trả lời: Việc đã đến nước này, vậy thì dứt khoát diệt trừ căn cơ của Phong Bắc Trần đi.
Miêu Nghị: Có thể làm như vậy thì tốt, còn Mục Phàm Quân bên kia sẽ đáp ứng sao? Chỉ sợ đội ngũ còn chưa triệt để tập hợp, nàng đã phái người đến can thiệp. Còn có tứ thánh khác sẽ không quan tâm sao?
Vân Tri Thu: Ngươi yên tâm, Dương Khánh đã đi Thiên Ngoại Thiên khuyên bảo Mục Phàm Quân, Dương Khánh làm người ngươi cũng biết, nếu không có nắm chắc hắn sẽ không đi, bằng không hắn phải chết trong tay Mục Phàm Quân. Mà ta cũng đang chạy tới Đại Ma Thiên, sẽ thuyết phục gia gia đứng bên ngươi, chỉ cần hai nhà này không động, ba nhà khác sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.
Miêu Nghị tỏ vẻ hoài nghi: Không nói Dương Khánh, gia gia của ngươi sẽ vì ngươi là buông tha lợi ích Vân gia sao?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 18 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 19/11/2019 03:36 (GMT+7) |