Miêu Nghị - Quyển 18

Phần 29

Quách Nhân Quang, Hoa Ngọc đi sau chút cũng quay đầu trốn ngay, cái gọi là cây đổ bầy khỉ tan là thế.

Miêu Nghị quay đầu lạnh lùng nhìn, liếc mắt qua đám đông tứ tán, nhiều người chạy lung tung hắn khó bắt lại, nhưng không thể bỏ qua mấy đệ tử của Phong Bắc Trần.

Năm con Đường Lang nhanh chóng đuổi theo. Hai con rượt Lý Mặc Kim, mấy con khác đuổi theo mẫu thân, nữ nhi Miêu Quân Di, Quách Nhân Quang, Hoa Ngọc.

Tử điêu bay lượn trên bầu trời biến hình người, Lăng Thiên hú dài trút ra cảm xúc sảng khoái:

– A!!!

Bị lục thánh đè đầu nhiều năm, thấy tận mắt kết cục hôm nay của Phong Bắc Trần khiến lòng Lăng Thiên vui sướng.

Miêu Nghị lắc mình đáp xuống đất, phất tay xua tan bụi bay mù mịt. Đầu thương sắc bén vươn ra khều Phong Bắc Trần mặt đầy máu run rẩy vùi trong đất.

Miêu Nghị phong tu vi của Phong Bắc Trần trước, sợ lão quỷ này còn có thủ đoạn khác. Miêu Nghị lại ném khổn tiên thằng cột Phong Bắc Trần lại, hắn giơ ngón tay, một tâm diễm tiểu kiếm bay ra từ miệng vết thương của gã.

Miêu Nghị không giết Phong Bắc Trần vì nhân tự bộ Vô Lượng còn nằm trong tay tên này.

Miêu Nghị moi sạch đồ đáng giá trên người Phong Bắc Trần rồi mới thu người vào, hắn phóng lên cao cùng Lăng Thiên rời đi, nhanh chóng đuổi theo Lý Mặc Kim bị hai con Đường Lang dây dưa.

Miêu Nghị giơ thương chỉ vào gã:

– Chiến hay hàng?

Đối diện uy thế Miêu Nghị đánh bại Phong Bắc Trần thì Lý Mặc Kim do dự một lúc rồi phun ra một chữ:

– Hàng!

Miêu Nghị vung tay, hai con Đường Lang bay về. Lý Mặc Kim buông vũ khí. Lăng Thiên bay tới phong tu vi của Lý Mặc Kim, hốt hết đồ của gã xong thu vào trong túi thú.

Hai người chuyển sang người tiếp theo.

Khi đuổi kịp, Miêu Nghị chỉ thương vào quát hỏi:

– Chiến hay hàng?

Miêu Quân Di hét to ba tiếng:

– Hàng! Hàng! Hàng!

Miêu Quân Di giang hai tay bảo vệ Mạc Quân Lan:

– Không liên quan nữ nhi của ta, thả nàng đi!

Mạc Danh bay tới hỏi:

– Miêu Nghị, lời lúc trước ngươi nói là thật hay giả?

Miêu Quân Di rét run, biết Mạc Danh đang hỏi cái gì. Mạc Quân Lan kinh hoàng nhìn Miêu Nghị.

Miêu Nghị nghiêng đầu nhìn Mạc Danh già nua tóc hoa râm, nói:

– Giả, ta cố ý chọc tức Phong Bắc Trần.

Miêu Quân Di nghe vậy mắt lóe tia cảm kích nhìn Miêu Nghị.

Mạc Danh thì cảm xúc kích động giang hai tay che trước mặt hai mẫu thân nữ nhi, hét to:

– Miêu Nghị, Phong Bắc Trần đã thua ở trên tay của ngươi, cần gì đuổi tận giết tuyệt?

Lăng Thiên lạnh lùng liếc mắt qua định ra tay, nhưng Miêu Nghị giơ thương ngăn gã lại.

Miêu Nghị liếc qua Mạc Danh rồi đến Mạc Quân Lan, lạnh nhạt nói:

– Ba ngươi đi đi.

Lăng Thiên kinh ngạc hỏi:

– Bọn chúng là chó săn trung thành của Phong Bắc Trần, thả bọn họ không chừng ngày nào đó lại cắn một cái!

Miêu Nghị phớt lờ gã, phẩy tay nói:

– Nhân lúc ta chưa đổi ý mau cút!

Mạc Danh chắp tay, Miêu Quân Di vái dài, ánh mắt ngầm hiểu nhìn Miêu Nghị.

Một nhà ba người nhanh chóng rời đi.

Quách Nhân Quang, Hoa Ngọc rất thảm, khi Miêu Nghị và Lăng Thiên chạy tới thì Đường Lang đang gặm cắn xác hai người.

Đám người Vô Lượng Thiên đều chạy sạch. Miêu Nghị, Lăng Thiên lơ lửng trên bầu trời Vô Lượng Thiên, vườn hoa như cảnh tiên bên dưới không còn bóng người.

Chưa hoàn toàn chạy hết, Tần Tịch một mình bay tới đứng đối diện Miêu Nghị.

Lăng Thiên cười khẽ bên tai Miêu Nghị:

– Ngũ gia có diễm phúc, thê tử của Phong Bắc Trần là tuyệt sắc hiếm có trên đời, giờ tự đưa lên cửa.

Miêu Nghị lườm Lăng Thiên.

Tần Tịch phớt lờ lời khinh nhờn của Lăng Thiên, lạnh lùng nói:

– Phong Bắc Trần chỉ nói bậy bạ, trừ tát nàng một cái ra không hề chạm vào nàng, ngươi đừng để bụng.

Miêu Nghị cười khẽ:

– Ta không thể nào cho Phong Bắc Trần đường sống, nàng tính thế nào?

Lăng Thiên nghe đoạn đối thoại, vừa kinh ngạc cũng cảm giác hình như mình lỡ mồm.

Tần Tịch xoay người, mặt nghiêng hướng tới Miêu Nghị, bình tĩnh nhìn núi non sụp đổ phía xa, không biết suy nghĩ cái gì.

Khi Tần Tịch nghiêng người thì tựa như núi xa thẳm, như nước dịu êm, tựa như người trong tranh, đặc biệt khí chất riêng đó làm Lăng Thiên không kiềm được nhìn lâu.

Miêu Nghị thầm khen, nhạc mẫu trên trời rớt xuống này đẹp không thể tả, nhất trần đời cũng không quá mức. Hèn gì bị đường đường là một trong lục thánh muốn tái giá với nàng, Dương Khánh rất có can đảm.

Miêu Nghị nghiêng đầu với Lăng Thiên:

– Đi xem bên dưới còn có ai không?

Lăng Thiên biết bọn họ có lời riêng muốn nói, gã gật đầu đồng ý, bay đi xem xét kiến trúc Vô Lượng Thiên.

Một lúc lâu sau Tần Tịch thở dài thườn thượt:

– Phong Bắc Trần suy sụp, ta trừ tìm một chỗ trốn đi còn đi đâu được? Bằng vào việc ta là phu nhân của Phong Bắc Trần, ngươi cảm thấy năm nhà khác sẽ tha cho ta sao?

Miêu Nghị cười nói:

– Hàng đi, nói với bên ngoài là hàng ta, bên cạnh ta đang thiếu người, đến làm việc dưới tay ta đi.

Tần Tịch nghiêng đầu nhìn:

– Tiếp theo e rằng chính ngươi cũng khó sống, ngươi cho rằng ngũ thánh khác sẽ tha cho mình sao?

Miêu Nghị nói:

– Không phải bọn họ không tha cho ta mà là ta sẽ không tha cho họ. Lần này đã trở mặt, bọn họ không đến tìm ta thì ta cũng sẽ tìm họ, ta sẽ giải quyết gọn việc này, nàng đừng lo.

Tần Tịch cau mày, sau đó nói sang chuyện khác:

– Sao lúc trước ngươi không vạch thân thế của Mạc Quân Lan ra?

Miêu Nghị cười khổ lắc đầu nói:

– Chuyện này không liên quan Mạc Quân Lan, theo ta biết thì nàng ấy ít khi bị cuốn vào chuyện thị phi. Quan hệ rối rắm của trưởng bối cần gì tổn thương đến nàng? Nàng không có lỗi gì, huống chi với ta thì một Mạc Quân Lan tầm thường không ảnh hưởng được cái gì.

Tần Tịch gật đầu, dứt khoát nói:

– Được, ta hàng ngươi.

Miêu Nghị giật mình, tư duy của nữ nhân nhảy quá mau làm Miêu Nghị không hiểu gì, hắn không kiềm được hỏi:

– Chẳng lẽ hàng ta có liên quan gì tới Mạc Quân Lan?

Tần Tịch nói:

– Ta lo ngươi chiêu hàng vì mơ ước nhan sắc của ta, từ chuyện Mạc Quân Lan thì nhìn ra được ngươi không phải loại người đó, ta yên tâm.

Choáng.

Miêu Nghị xoe tròn mắt, cái này tính là lý do gì? Nữ nhân này quá tự kỷ, tưởng lão tử chưa từng gặp nữ nhân xinh đẹp sao? Bằng vào quan hệ của ngươi và Tần Vi Vi thì sao ta làm ra chuyện cầm thú không bằng đó được?

Miêu Nghị dở khóc dở cười nói:

– Tiền bối, ta không thiếu nữ nhân, không thiếu nữ nhân xinh đẹp. Chiêu hàng tiền bối vì Tần Vi Vi, ta không như Phong Bắc Trần, tiền bối quá lời rồi.

Tần Tịch lắc đầu nói:

– Bộ dạng của ta thế nào tự ta biết rõ, nam nhân các ngươi thế nào thì ta cũng quá rành, ta không muốn tranh cãi chuyện này với ngươi.

Đệt!

Miêu Nghị lười nói nhảm nữa, lòng bốn bị xem thành lòng lang dạ sói, hắn phất tay gọi Tần Vi Vi ra.

Tần Vi Vi vừa lộ mặt liền nhìn quanh, hoảng sợ kéo tay Miêu Nghị hỏi:

– Phu quân, sao rồi?

Miêu Nghị cố ý sáng tạo cơ hội cho mẫu thân, nữ nhi ở chung:

– Chuyện Phong Bắc Trần đã qua, lần này nàng thoát thân được cũng nhờ Tần tiền bối, hãy thay ta ở bên Tần tiền bối.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 18
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 19/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 2
Phần 29 Chúa công ngươi xem, đó chính là Hỏa Linh Quả rồi! Thần Thứu Yêu Vương đứng ở trên đầu vai Giang Nam, nâng lên một cánh chỉ ở trên đảo phía xa, đột nhiên ánh mắt ngốc trệ: Thiệt nhiều... Giang Nam ngưng mắt nhìn lại, chỉ thấy chính giữa cây cối thấp bé trên hòn đảo, rõ ràng Hỏa Linh Quả như mọc thành phiến, nghiễm nhiên là một mảnh dược viên, những Hỏa Linh Quả kia đại đa số chưa kết xuất trái cây, nhưng cũng có không thiếu treo trái cây đỏ rực, ít thì có một quả, nhiều cũng có năm ba quả! Cũng không có thiếu đã chín mọng, rơi mất...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Giang Nam – Quyển 3
Phần 29 Hôm nay, ta cũng có tọa giá... Giang Nam đè nén kích động trong lòng xuống, đem chiếc lâu thuyền này thu hồi, đi ra thạch thất tiếp tục cướp đoạt, cuối cùng xác định không có để lại bất kỳ bảo vật, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí đem đạo Linh tuyền kia đào ra. Đợi đi ra động phủ rách nát không chịu nổi này, đột nhiên chỉ nghe oanh một tiếng nổ truyền đến, động phủ này rốt cục sụp đổ, hủy hoại chỉ trong chốc lát. Bị hắn cướp sạch như thế, thẳng đến hiện tại mới sụp đổ, Giang Nam chỉ có thể nói động phủ này kiến tạo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Quan Trường – Quyển 20
Phần 29 Tháng ba ở Bắc Kinh, cuối cùng ánh nắng tươi sáng, chan chứa sắc xuân. Hai hội sắp tổ chức, quan lớn ở khắp nơi trên cả nước mỗi ngày tới Bắc Kinh, liên tiếp không ngớt, muôn hình vạn trạng. Người tới sớm mấy ngày như Hạ Tưởng, cũng không ít. Ví dụ như Cao Tấn Chu của tỉnh Yến, ví dụ như Diệp Thiên Nam của tỉnh Lĩnh Nam. Cao Tấn Chu tới trước một bước, cũng có nguyên nhân. Y vốn là dòng chính nhà họ Ngô. Sớm vào Bắc Kinh gặp mặt nhà họ Ngô, cũng là có nghĩa để ứng phó. Diệp Thiên Nam tuy là nhân vật xếp hạng sau cùng của...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng