Miêu Nghị - Quyển 18

Phần 33

– Lão quỷ, chủ nhân mời ngươi tới uống trà.

Mãi khi nghe giọng Mục Phàm Quân mới lắc người đáp xuống ngoài đình, nhìn hai người ở trong đình, gã tiến vào.

Hoàng hôn kín trời, có mây đen phía chân trời bay tới, ma văn cuồn cuộn trên trời từ từ đáp xuống, cũng ngừng lại trước cột cờ.

Vân Ngạo Thiên đứng trong ma vân lạnh lùng nhìn xác Phong Bắc Trần. Mỗi người trong ngũ thánh khi đến đều sẽ nhìn xác Phong Bắc Trần thật lâu.

Bên cạnh Vân Ngạo Thiên còn một người khác đứng trong ma vân cuồn cuộn, đó là Vân Tri Thu.

Vân Tri Thu từ đi hướng Ma quốc vòng về, định nhìn xem Vô Lượng Thiên xảy ra chuyện gì, ai ngờ Vân Ngạo Thiên tới sau mà đến trước tiện đường đưa đi luôn.

Tận mắt nhìn Phong Bắc Trần chết thảm treo xác tại đây, Vân Tri Thu cảm thấy Miêu Nghị làm việc hơi quá ngông cuồng. Đây là đang thị uy với ngũ thánh khác, như nói cho năm người biết Phong Bắc Trần bị ta đánh chết, không thèm che giấu chút nào.

Vân Tri Thu liếc trộm Vân Ngạo Thiên, sợ hành động của Miêu Nghị chọc giận gia gia của mình.

Mục Phàm Quân âm trầm nói:

– Lão ma đầu, tôn nữ tế tiện nghi của ngươi mời người tới uổng trà.

Vân Ngạo Thiên cúi xuống nhìn hướng cái đình phát ra thanh âm, ma vân cuồn cuộn dưới chân bỗng xẹt qua thứ như phích lịch màu đen, ma khí ngưng tụ thành cây đao.

Răng rắc!

Cây đao nhanh như tia chớp cắt đứt cột cờ và dây thường, nửa cột cờ gãy đập xuống đất, xác Phong Bắc Trần thì từ từ rơi xuống ma vân.

Ma vân cuồn cuộn đáp xuống đất, không như người khác khi đến cứ nhìn xác Phong Bắc Trần, Vân Ngạo Thiên tiện tay gỡ xác xuống.

Vừa chạm đất thì ma vân cuồn cuộn chui vào người Vân Ngạo Thiên, hai người đáp xuống đất, xác Phong Bắc Trần nằm dưới đất.

Vân Ngạo Thiên sải bước vào trong đình, ném một câu cho Vân Tri Thu:

– Kêu nam nhân của ngươi lăn ra gặp ta!

Vân Tri Thu vội hỏi bốn người Hùng Uy canh chừng xung quanh:

– Người đâu?

Hùng Uy đáp:

– Lão Ngũ ở trong thư phòng.

Vân Tri Thu liếc bốn thánh đã tới, tâm tình của nàng rất là thấp thỏm, nàng không xa lạ nơi này. Rất nhanh tìm đến thư phòng.

Vừa vào cửa Vân Tri Thu đã ngửi được mùi máu, Miêu Nghị mặc chiến giáp đang viết chữ trên cái bàn nuộm máu. Vân Tri Thu sửng sốt. Miêu Nghị cho nàng cảm giác chưa từng có. Vân Tri Thu quan sát căn phòng, thư phòng ngập mùi máu, bàn học nhuộm máu, Miêu Nghị khoác chiến giáp hết sức chăm chú viết chữ, tất cả cho cảm giác cực kỳ nặng nề, áp lực vô hình, rất khó tả.

Miêu Nghị ngước lên nhìn Vân Tri Thu, kinh ngạc hỏi:

– Phu nhân? Sao đến nhanh vậy?

– Dọc đường gặp gia gia của ta, ta không thể tránh khỏi nên được thuận tiện mang theo, ngươi đang viết cái gì?

Vân Tri Thu đi tới bên cạnh Miêu Nghị, nghiêng đầu nhìn, lẩm bẩm:

– Trong sông có một đám nga, nga bông, nga trắng to, một, hai, ba, bốn…

Vân Tri Thu không đọc tiếp được, trong không khí này nàng còn tưởng Miêu Nghị viết cái gì quan trọng hóa ra là viết đồng dao dân gian.

Miêu Nghị quay đầu cười hỏi:

– Chữ viết của ta thế nào? Tiến rất xa đúng không?

Vân Tri Thu trợn trắng mắt, rút bút lông khỏi tay Miêu Nghị, ném nó đi:

– Miêu đại nhân, đã lúc nào rồi? Lửa sắp cháy tới nơi mà ngươi còn có tâm tình luyện chữ tại đây?

Miêu Nghị cười tủm tỉm:

– Chẳng phải nàng luôn đốc thúc ta luyện chữ sao? Ta nghe lời nàng, rảnh liền không lười biếng.

Miêu Nghị búng tay, bút lông bị quăng đi lại bay về tay hắn, hắn chấm mực.

Vân Tri Thu ấn cổ tay Miêu Nghị:

– Ngưu Nhị, gia gia của ta kêu ngươi đi gặp người.

Miêu Nghị cười khẽ:

– Hắn kêu ta đi thì ta liền đi sao? Nàng không thấy ta đang tự cao tự đại?

Miêu Nghị gỡ tay Vân Tri Thu ra:

– Chờ thêm chút, người đến đông đủ rồi ta ra ngoài cũng không muộn.

Vân Tri Thu muốn điên, lại chộp tay Miêu Nghị nói:

– Ngưu Nhị, rốt cuộc ngươi muốn chơi trò gì?

Bên ngoài, Yêu Thánh Cơ Hoan đã đến, khi đáp xuống dất thì nhìn chăm chú vào xác của Phong Bắc Trần, lại quay đầu nhìn mấy người quen cũ trong đình.

Cơ Hoan hỏi:

– Có chuyện gì?

Vân Ngạo Thiên vốn cách nơi này xa nhất, mang theo Vân Tri Thu nhưng đến nơi trước Cơ Hoan, ý nghĩa không cần nói cũng biết.

Cơ Hoan tới nơi, Lăng Thiên liền chạy vào thư phòng thông báo:

– Ngũ gia, người đã đến đông đủ.

Thấy có người người ngoài, Vân Tri Thu vội buông tay Miêu Nghị ra.

– Chơi cái gì?

Miêu Nghị cười với Vân Tri Thu:

– Không chơi cái gì, lão tử không với bọn họ!

Miêu Nghị ném bút, rời đi.

Vân Tri Thu theo sau lưng Miêu Nghị thầm đoán hắn nói câu đó có ý gì. Miêu Nghị đã đến ngoài đình, từ xa chắp tay.

Miêu Nghị cười tươi nói:

– Thất lễ, Miêu mỗ bận việc chậm trễ, không tiếp đón từ xa.

Ngũ thánh lạnh lùng nhìn Miêu Nghị.

Miêu Nghị vừa vào đình, Vân Ngạo Thiên ngồi bên trong chậm rãi nói:

– Chôn xác Phong Bắc Trần trước đã.

Bốn người Mục Phàm Quân kinh ngạc cùng nhìn Vân Ngạo Thiên.

Miêu Nghị sửng sốt, ra lệnh cho người bên ngoài:

– Tặng cho Tần Tịch, kêu nàng đi chôn đi.

Vân Ngạo Thiên nghiêng đầu nhìn hắn:

– Tần Tịch không chết?

Miêu Nghị cười nói:

– Ta có gì phải so đo với nàng ấy? Nàng đã hàng ta.

– Nữ nhân kia qua đẹp, chắc không phải ngươi nhìn trúng nàng?

Vân Ngạo Thiên lạnh lùng nói:

– Nếu Phong Bắc Trần không chết tức là ngươi cướp thê tử của hắn, muốn chơi muốn ngủ thế nào đều được. Ngồi trên vị trí của Phong Bắc Trần nếu không cướp về được thì đó là hắn không có bản lĩnh, không thể trách ai. Bây giờ ngươi treo xác Phong Bắc Trần trên cột cờ phơi thây, nếu còn có ý tưởng xấu xa với thê tử của người ta thì quá đáng. Ta nói thẳng, ai dám làm bậy với quả phụ của Phong Bắc Trần thì đừng trách ta không khách sáo!

Bốn người Mục Phàm Quân im lặng.

Miêu Nghị không biết nên nói cái gì, hắn rất muốn hỏi Vân Ngạo Thiên: Con cái của ngươi chết trong tay Phong Bắc Trần không chỉ một người, sao làm như người ta là ân nhân của ngươi vậy?

Miêu Nghị không nghĩ ra, có này trong đầu nghĩ gì vậy? Tư tưởng khỏe mạnh chút được không? Sao gặp ai cũng tưởng hắn muốn làm gì Tần Tịch? Nếu không phải nghĩ cho thanh danh của Tần Tịch, Tần Vi Vi thì Miêu Nghị rất muốn hét to: Đó là nhạc mẫu của ta!

Vân Tri Thu biết rõ nội tình nên hỗ trợ giải thích:

– Gia gia, không phải người nghĩ, Miêu Nghị và Tần Tịch thật ra có quen biết khác, ta biết rõ nhất.

Vân Ngạo Thiên không nói gì nữa, nhìn xác Phong Bắc Trần bị nâng đi.

Quỷ Thánh Tư Đồ Tiếu đang ngồi bỗng cảm thán rằng:

– Tiếc rằng ta đến muộn, nếu ta tới kịp thì xác Phong Bắc Trần sẽ không phơi nắng quá lâu dưới mặt trời, ta có thể triệu tập hồn phách của hắn chuyển thành quỷ tu, nhưng cưỡng ép ngắn hạn thành quỷ tu sẽ mất trí nhớ.

Tư Đồ Tiếu nói xong lắc đầu.

Mấy người này làm cái trò gì! Miêu Nghị nhìn đông ngó tây, ngũ thánh chìm trong cảm xúc tưởng nhớ Tư Đồ Tiếu, làm hắn muốn cười to ba tiếng. Bình thường là ai muốn giết Phong Bắc Trần? Bây giờ làm như một mình ta là kẻ ác, các ngươi là siêu người tốt vậy, đùa sao?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 18
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 19/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 1
Phần 33 Thằng gầy vừa đưa tay ra thì đột nhiên thấy xuất hiện một nắm đấm đánh vào cổ tay. Mặc dù nắm đấm không mạnh nhưng lại đánh vào giữa cổ tay, y chỉ thấy một cơn đau thấu xương truyền tới, cổ tay như bị chặt đứt. Y đau đớn dậm chân kêu toáng lên: Dám đánh tao, tao sẽ giết mày. Trên xe còn có hai người, thấy tình hình có vẻ không đúng liền xuống xe giúp. Hạ Tưởng kéo Tào Thù Lê ra phía sau rồi nhỏ giọng nói: Lát nữa bọn chúng dám xông lên thì em hét to lên là lưu manh sàm sỡ. Tào Thù Lê không hề sợ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Vĩnh Hằng – Quyển 7
Phần 33 Bạch Hạo quật khởi nghiền nát Bạch Tề, cướp đi Thiên Nhân Hồn, đâu là chuyện làm Bạch gia rung động giống như sóng thần diệt thế. Cho dù là hai gia tộc xem lễ cũng kinh ngạc đến mức tận cùng. Còn có sứ giả thành Cự Quỷ càng hưng phấn, hắn sớm truyền tin tức này trở về thành Cự Quỷ, vốn hắn cho rằng những gì nhìn thấy lúc trước đã là cực hạn, nhưng cho dù như thế nào cũng không nghĩ tới Bạch Hạo còn biểu diễn năng lực luyện hỏa kinh diễm, hình như... Vừa mới bắt đầu!! Luyện Hồn Sư tam phẩm! Bạch Hạo này từng bị Bạch gia...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Vĩnh Hằng – Quyển 2
Phần 33 Bạch Tiểu Thuần đi ra xem, thì thấy ở bên ngoài trận pháp, con đại hắc cẩu kia đang nghênh ngang đắc ý đứng ở nơi đó. Bên dưới móng vuốt, chính là con Bích Nhãn Hắc Miêu cực kỳ cảnh giác kia, chỉ bất quá là bây giờ con mèo đen này đang rất uể oải, mặt ủ mày chau. Đại hắc cẩu vừa nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần thì lại càng đắc ý hơn, bắt đầu lớn tiếng sủa. Bạch Tiểu Thuần lập tức mở trận pháp. Trận pháp này vừa mới mở, con đại hắc cẩu nháy mắt đã vọt vào, lao thẳng tới chỗ Dục Thú Hoa. Bạch Tiểu Thuần ngây ngốc một chút...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng