Miêu Nghị - Quyển 18

Phần 60

Hạng Bách Đình không biết Miêu Nghị thả gia đình ba người Mạc Danh, Vân Tri Thu thì có nghe hắn kể, giờ thấy người bị bắt lại nên dĩ nhiên nàng để cho hắn giải quyết việc này.

Miêu Nghị nghe kể xong không khó tưởng tượng nguyên nhân đằng sau, hắn hỏi:

– Miêu Quân Di, nghe nói nữ tế này là ngươi tự chọn, ngươi có lời gì muốn nói?

Miêu Quân Di mặt đen thui sầu thảm nói:

– Là ta có mắt không tròng bị báo ứng!

Giong nói chất chứa đau khổ.

Miêu Nghị lười nói nhiều, hét lên:

– Diêm Tu!

Bóng người từ ngoài cửa chạy vào. Diêm Tu đến gần, Miêu Nghị chỉ vào Hạng Bách Đình rồi phất tay ra ngoài.

Diêm Tu đi tới kéo tay Hạng Bách Đình lôi ra ngoài. Hạng Bách Đình không hiểu gì, gã nghi ngờ liên tục ngoái đầu nhìn. Hạng Bách Đình bị kéo ra cửa, Diêm Tu lật tay lấy ra cây búa, thừa dịp gã chưa phản ứng lại thì chém một nhát.

Phập!

Cái đầu Hạng Bách Đình bay đi, không kịp hét thảm thì đã té xuống đất co giật.

Gia đình ba người Miêu Quân Di quay đầu nhìn, đều ngây người.

Miêu Nghị nói với Diêm Tu trở về phục mệnh:

– Đi kêu Lý Mặc Kim tới.

Chốc lát sau Lý Mặc Kim đến, nhìn đám người sư muội quỳ dưới đất thì ngập ngừng muốn nói lại thôi.

– Đưa Vô Lượng đại pháp cho sư huynh muội bọn họ tu luyện, để họ trông giữ Linh Lung tông cho tốt chờ Yêu Nhược Tiên trở về tiếp nhận.

Miêu Nghị dặn dò Vân Tri Thu xong quay về tu luyện.

Miêu Nghị tạm thời lười để ý nha đầu kia, hắn mời ngũ thánh đi vào trò chuyện.

Tạm thời không có việc khác, Miêu Nghị nói thẳng, hắn xòe tay ra:

– Đại gia đã thực hiện lời hứa của mình rồi, bây giờ đến lượt các người.

Ngũ thánh nhìn nhau, họ hiểu đối phương muốn cái gì, đã tới lúc bọn họ phải giao công pháp tu hành ra.

Tuy trước đó đã chuẩn bị tâm lý nhưng đến lúc thật sự phải đưa ra thì trong lòng mọi người cực kỳ không muốn. Vân Ngạo Thiên sảng khoái nhất, ném một khối ngọc điệp qua.

Miêu Nghị nhận lấy xem sơ rồi cất đi.

Có người đi đầu, những người khác lục tục giao đồ ra.

Miêu Nghị lần lượt lấy từng cái ra xem, hắn cũng không biết thật giả nên đành cảnh cáo:

– Hy vọng các ngươi không giở trò trong thứ đã đưa, không thì tự gánh lấy hậu quả!

Không còn gì để nói nữa, Miêu Nghị kêu ngũ thánh mang người đi ra ngoài Thiên Nhai tìm khách điếm trú ngụ, không thể nào để mọi người luôn chen chúc chạy ra chạy vào trong này, rất gây chú ý.

Ngoài phòng, Vân Tri Thu lại dặn dò quy định bên này cho đám người mới tới.

Miêu Nghị đi cùng ngũ thánh nghe xong mở miệng nói:

– Nguyệt Dao, qua đây chút.

Miêu Nghị xoay người vào phòng.

Nguyệt Dao liếc hắn, quay đầu đi làm bộ như không nghe thấy.

Mục Phàm Quân trầm giọng:

– Nguyệt Dao!

Nguyệt Dao miễn cưỡng lê chân vào phòng.

Người không biết nội tình thì sắc mặt khác nhau, nhiều người thầm nghĩ: Chẳng lẽ Miêu Nghị lại nhìn trúng Nguyệt Dao Tiên Tử, Mục Phàm Quân định gả thêm một đồ đệ nữa?

Buồng trong, huynh muội đứng hai bên. Miêu Nghị cau mày nhìn Nguyệt Dao, nàng thì ngẩng đầu ưỡn ngực không chút yếu thế nhìn thẳng vào mặt hắn.

Miêu Nghị dần tức giận, hắn nhéo lỗ tai Nguyệt Dao:

– Ngươi nói đi, rốt cuộc muốn quậy cái gì!

Nguyệt Dao ăn đau liên tục đấm ngực Miêu Nghị, nàng như phát cuồng đẩy mạnh hắn ra.

Nguyệt Dao giận dỗi quát:

– Nam nữ thụ thụ bất thân!

Miêu Nghị trợn trắng mắt, cố gắng bình tĩnh nói:

– Lão tam, đừng quậy nữa được không? Ngươi không nhìn ra Mục Phàm Quân muốn dùng ngươi để áp chế ta sao? Sư tỷ của ngươi đã gả cho ta, ngươi không cần sợ Mục Phàm Quân dùng sư tỷ ép buộc ngươi nữa. Bây giờ ngươi đi theo ta thì Mục Phàm Quân cũng không dám phản đối.

Nguyệt Dao vặc lại:

– Ta dựa vào cái gì cần phải đi với ngươi?

Miêu Nghị nổi giận:

– Muốn làm phản đúng không?

Nguyệt Dao hỏi tiếp:

– Lúc trước ngươi hứa cưới ta và sư tỷ, hiện tại ngươi chỉ cưới sư tỷ.

Miêu Nghị rất muốn tát Nguyệt Dao một cái, hắn chỉ vào mặt Nguyệt Dao mắng:

– Ngươi bị khùng sao? Toàn suy nghĩ chuyện vớ vẩn!

Nguyệt Dao cười khẩy nói:

– Đúng là ta khùng! Ta chỉ muốn hỏi ngươi, ta dựa vào cái gì đi theo ngươi? Ngươi và ta không phải huynh muội ruột thịt, muốn ta đi theo ngươi cho ngươi nuôi cả đời sao? Chỉ vì lúc nhỏ ta đi theo ngươi mấy năm nên chiếm danh phận huynh muội ăn ngươi cả đời, dùng thứ ngươi cho cả đời? Đúng, có lẽ ngươi cảm thấy nuôi ta là lẽ đương nhiên, nhưng các tẩu tử thì nghĩ sao?

Miêu Nghị nói:

– Ngươi suy nghĩ nhiều, tẩu tử của ngươi không để ý chuyện này.

Nguyệt Dao hét to:

– Nhưng ta để ý! Ta không muốn làm phế vật vô dụng ăn không, uống không, lấy không! Ngươi có từng suy xét cảm nhận của ta không? Đại ca, ta cũng có tự tôn của mình, ta không còn là con nít trước kia nữa, ngươi đừng luôn xem ta như con nít!

Miêu Nghị ngẩn ngơ, hắn chưa từng nghĩ những điều này, đúng là hắn không để ý tới cảm nhận của Nguyệt Dao.

Miêu Nghị nhíu mày nói:

– Vậy đi, ta tìm cách kiếm một cửa hàng trong Thiên Nhai cho ngươi kinh doanh, ngươi tự nuôi sống mình được chưa? Đừng đi theo Mục Phàm Quân chạy khắp nơi, đại thế giới không an toàn như ngươi nghĩ!

Nguyệt Dao đau khổ cầu vin:

– Sư phụ muốn ta làm thế này, ngươi muốn ta làm thế khác, sư tỷ mong chờ ta thế kia, các người muốn ta làm sao? Đại ca, ta không nhỏ, ngươi cho ta đi con đường của mình được không?

Biểu tình crua Miêu Nghị phức tạp, nàng đối xử tốt với Nguyệt Dao, muốn chăm sóc nàng, nhưng không ngờ ở trong mắt lão tam thì đó là gánh nặng.

Miêu Nghị im lặng thật lâu sau hỏi:

– Lão tam, có phải muốn ta cưới ngươi thì ngươi mới chịu yên phận?

Nguyệt Dao lắc đầu cười khổ nói:

– Đại ca, ta thừa nhận năm xưa đã rung động, rất muốn gả cho đại ca, nhưng từ khi đại ca cưới đại tẩu thì điều đó không thể nữa. Ta ở Thiên Ngoại Thiên mấy năm nay có lẽ không làm được gì lớn lao nhưng đã thói quen cao cao tại thượng. Nữ nhân tâm tính như ta thì sao có thể gả vào làm tiểu thiếp trong một đám nữ nhân? Đừng nói là ta, dù là sư tỷ của ta, nhóm Cơ Mỹ Lệ, trong bọn họ có ai cam tâm tình nguyện làm tiểu thiếp của người khác không?

Miêu Nghị bị Nguyệt Dao chất vấn mệt mỏi:

– Lão tam, ta liều mạng trong đại thế giới vì cái gì? Là vì muốn cho các ngươi bình an, sáng tạo điều kiện tốt chút cho các ngươi. Lão nhị không nghe lời ta đã lén chạy, ngươi thì như vậy, tại sao các ngươi cứ muốn chống đối ta?

Nhìn đại ca vẻ mặt bất đắc dĩ, hốc mắt Nguyệt Dao đỏ ửng đột nhiên giang hai tay nhào vào ngực Miêu Nghị, siết chặt không buông.

Nguyệt Dao cầu xin:

– Đại ca, chúng ta thật sự không nhỏ nữa, đã lớn rồi, đại ca cho chúng ta đi tìm con đường riêng của mình được không?

Miêu Nghị được ôm đứng lặng tại chỗ, khuôn mặt buồn bã, cuối cùng hắn khàn giọng chán nản nói:

– Đi đi, đi, đi tìm con đường của ngươi đi. Khi gặp ngưỡng cửa không bước qua được thì nhớ trở về tìm đại ca. Lão tam… đại ca vĩnh viễn đứng sau lưng ngươi!

Nguyệt Dao vùi trong ngực hắn nức nỏ:

– Ừm ừm!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 18
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 19/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Mùi vị quê hương
Phần 60 Chuyện người tử tù #11 Xin nghỉ phép vài hôm, nhận lời mời của Nguyễn Sơn, tay Biền khệ nệ vác cái Balo, chẳng hiểu gã mang cái gì mà lắm thế, đang ngơ ngác khi vừa xuống xe, chuyến cuối cùng trong ngày, đồng hồ cũng đã chỉ 23h đêm, có một thanh niên trông thấy gã vội chạy lại gần: Dạ chào anh, anh có phải anh Biền không ạ? Vâng, là tôi đây, anh là... Dạ, mời anh ra xe, em ở chỗ anh Sơn, ra đón anh về nghỉ, chắc anh Sơn đã gọi điện cho anh rồi? Ờ ờ, tôi còn mấy cái này, quà ở nhà tăng gia...
Phân loại: Truyện nonSEX Tâm sự bạn đọc Truyện teen
Giang Nam – Quyển 16
Phần 60 Hai quân đối chọi, giằng co không dứt. Phó soái đến rồi! Ngày hôm đó trong Địa Ngục trận doanh đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào, Bàn Long, Phúc Vân cùng Hình Chân Thần tôn leo lên tuyết nhai nhìn lại, chỉ thấy ma khí cuồn cuộn, lại có một chi Địa Ngục đại quân chạy đến, trên một chiếc Viễn Cổ ma hạm quần ma vây quanh một Ma Thần bụng phệ. Trận doanh đối diện mở rộng ra, đem vị Ma Thần này cùng đại quân gấp rút tiếp viện đón vào trong doanh. Bàn Long Thiên Tôn cười lạnh nói: Địa Ngục ma quân phó soái đã đến, bất quá mang đến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Vĩnh Hằng – Quyển 13
Phần 60 Cảnh tượng như vậy, nhất thời khiến Tôn Ngũ cùng với hai hán tử lưu manh khác, đều đổ mồ hôi trán, mắt trợn trừng, thân thể run rẩy. Bọn họ đều lộ ra bộ dạng giống như thấy quỷ. Hắn... Hắn... Sao có thể như vậy được! Gió lạnh không có gì khác với bình thường. Nhưng hôm nay thổi tới trên người của ba người, lại là khiến cho ba hán tử vô lại này lạnh run, toàn thân từ trên xuống dưới đều bị ướt đẫm mồ hôi. Tiên nhân... Người này nhất định là tiên nhân! Tôn Ngũ run rẩy. Hắn cũng sắp khóc. Vừa nghĩ tới mình lại muốn đánh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng