Miêu Nghị - Quyển 18

Phần 78

Cái đuôi rũ dưới đất đột nhiên vểnh lên, quất bờ cát hai cái, tiết tấu hít thở thay đổi, đôi mắt to chậm rãi mở ra, Hắc Thán ngẩng đầu lên, trở mình đứng dậy.

Hắc Thán lắc mình duỗi lưng, thấy Miêu Nghị ngồi tĩnh tọa một bên thì cúi đầu, thè lưỡi to liếm mặt hắn.

Lưỡi dính đầy nước miếng thật bẩn, Miêu Nghị cảm thấy không cần “thân thiết” với nó đến mức đó. Miêu Nghị nâng cằm Hắc Thán đẩy đầu nó ra.

Miêu Nghị đứng dậy, chắp tay sau lưng nói:

– Béo tặc, ngươi giỏi lắm, lúc trước dám tấn công ta!

Có không?

Hắc Thán nghiêng dầu, mắt lộ tia thắc mắc, dường như nó không nhớ, cũng lười suy nghĩ. Bụng Hắc Thán kêu ùng ục, nó đạp tứ chi bay lên, quay người chuyển hướng, giương nanh múa vuốt, ầm vang chui vào biển.

Miêu Nghị, Cơ Mỹ Lệ nhìn.

Chốc lát sau Hắc Thán ló đầu khỏi mặt biển, miệng ngậm con cá to, nhai ngồm ngoàm vừa bơi ngược về. Hắc Thán mới tỉnh dậy nên khẩu vị khá tốt, ăn một con cá xong nó lại chui vào trong biển bắt một con khác, ló đầu khỏi mặt nước nhai ngấu nghiến.

Hắc Thán liên tục ăn mấy chục con cá mới chịu ngừng, chơi đùa trên biển làm mưa làm gió.

Miêu Nghị nhìn vè phía xa lên tiếng:

– Thì ra Ly Long có bộ dạng như vậy.

Ly Long, tên như ý nghĩa tức là chỉ cách rồng một khoảng cách, một trong các cách gọi sau khi long câu tiến hóa. Miêu Nghị vốn không biết, sau khi đến đại thế giới mới biết được. Nhưng tình huống long câu tiến hóa rất hiếm thấy, chỉ là truyền thuyết trong đại thế giới, hiếm ai từng gặp hình dạng Ly Long nên Miêu Nghị không thể xác định bộ dạng của Hắc Thán là Ly Long, không tìm được tranh vẽ. Ban đầu Miêu Nghị không biết Hắc Thán sau khi tiến hóa có xu hướng huyết mạch rồng hay huyết mạch thiên mã, mãi khi Hắc Thán không tiến hóa ra ba cánh mới biến nó thiên hướng tiến hóa thành rồng.

Cơ Mỹ Lệ nói:

– Không biết nó có thể tiến hóa ra thần thông thiên phú gì không.

– Thần thông thiên phú?

Miêu Nghị nổi hứng thú hỏi:

– Sau khi long câu tiến hóa thì có thần thông thiên phú gì?

Cơ Mỹ Lệ lắc đầu nói:

– Không biết, nhưng bình thường linh thú có thể tiến hóa, thức tỉnh huyết mạch tiên thiên thường kèm theo thần thông thiên phú, linh thú bình thường không thể sánh bằng. Muốn biết nó có thần thông thiên phú gì thì kêu nó triển lãm cho xem là được.

Miêu Nghị cực kỳ muốn biết, hắn cao giọng hỏi:

– Béo tặc, trừ ăn ra có tăng thêm chút bản lĩnh nào không?

Hắc Thán lăn lộn trên mặt biển khựng lại, quay đầu nhìn sang, chớp con mắt to. Hắc Thán chỉ lộ ra cái đầu bơi trong biển, không biết nó làm cái quỷ gì mà cứ lượn qua lượn lại.

Hơn nửa canh giờ không thấy Hắc Thán có phản ứng gì, Miêu Nghị hét to:

– Chỉ có chút bản lĩnh bơi nhàn nhã vậy sao?

Hắc Thán phớt lờ như không nghe thấy, tiếp tục bơi tới bơi lui.

Cơ Mỹ Lệ nói:

– Đừng quấy rầy nó, chính nó cũng không biết rõ chính mình, đang cảm nhận.

Miêu Nghị yên lặng.

Mãi khi mặt trời lặn hướng tây, Hắc Thán bơi tới bơi lui trên mặt biển bỗng chui cái bùm vào nước.

Bùm!

Hắc Thán phá sóng lao lên cao, xoay quanh lượn vòng trên trời, bốn móng khựng lại.

Miêu Nghị, Cơ Mỹ Lệ trợn to pháp nhãn chờ một lúc không thấy có động tĩnh gì, quay sang ngó nhau.

Hắc Thán đột nhiên ngửa đầu hú dài:

– Grào!

Hắc Thán há mồm chĩa xuống biển cả, mặt biển xao động, có vòng xoáy khuấy động càng lúc càng nhanh, giây lát một cột nước xoay tròn phóng lên cao chui vào trong mồm máu của nó.

Hai người đứng xem không hiểu Hắc Thán hút nước làm gì, không thấy nó ngừng lại. Cột nước xoay tròn ùng ục liên tục toát ra từ biển cả, liên tục chui vào miệng Hắc Thán.

Mãi khi bầu trời hoàn toàn tối đen Hắc Thán mới ngừng lại, không biết nó hút bao nhiêu nước vào bụng, không thấy bụng nó có dấu hiệu to ra, dung lượng đúng là kinh người.

Hắc Thán bay tới xoay quanh trên đầu Miêu Nghị, cảm giác như nó đang đắc ý, đang khoe khoang với Miêu Nghị.

Miêu Nghị không biết nên nói cái gì, ngước lên hỏi:

– Chỉ biết hút nước thôi?

Hắc Thán kiêu ngạo quẫy mông, lại vọt lên cao thật cao, xoay quanh tốc độ cao, há mồm phun ra mảng lớn sương mù. Rất nhanh bầu trời che kín mây đen, Hắc Thán xuyên toa trong bóng tối, tia chớp lấp lóe, sét tứ giăng, tiếng sấm ầm ầm, trong thiên địa lấp lóe tia sáng.

Hắc Thán xuyên qua tự nhiên trong tiếng sấm đì đùng, sấm sét đánh trúng người nó nhưng không ảnh hưởng chút nào, nó không sợ lôi điện, bình yên như không.

Bầu trời đổ mưa như trút nước.

Cơ Mỹ Lệ gật đầu nói:

– Hô mây ban mưa, thần thông này đại khí tượng, có năng lực ân huệ cho khắp chúng sinh.

Mưa tạnh, sấm sét ngừng. Hắc Thán há to mồm máu, gió cuốn mây tán hút hết u ám trên trời, chỉ còn trời sao mênh mông.

Hắc Thán từ trên trời giáng xuống, quẫy duôi hết sức vênh váo trước mặt Miêu Nghị.

Miêu Nghị ngứa răng, hóa ra Hắc Thán quậy nửa ngày là làm thần thông này. Khí thế thần thông thì tràn đầy nhưng không dễ dùng, lúc đánh nhau chẳng ích gì, không tổn thương ai được.

Miêu Nghị gãi đầu thở dài:

– Nuốt mây phun sương, béo tặc, ngươi hoàn toàn chỉ biết ăn, không có bản lĩnh thực dụng chút được sao?

Hắc Thán hít vào mặt Miêu Nghị, dường như nó không phục. Hắc Thán bỗng bay vọt lên trời, bay đi xa, giây lát đụng vào một ngọn núi to.

Ầm!

Từ xa vọng lại tiếng nổ, núi rung đất lay, núi chưa sập mà bị Hắc Thán đụng thủng xuyên qua sườn núi, xung lực kinh người.

Nhưng với Miêu Nghị thì đây chẳng là gì, hắn giơ tay nhấc chân là núi sụp đất nứt.

Hắc Thán phá núi bay ra lại quay về, đắc ý quẫy đuôi đáp xuống trước mặt Miêu Nghị, kiêu ngạo như đang hỏi: Thấy sao?

Miêu Nghị khẽ thở dài:

– Đúng là tăng chút sức mạnh.

Miêu Nghị hơi thất vọng, so với thần thông của Thiên Âm thú có uy lực công kích tràn đầy lúc hắn gặp trong kiểm tra, thần thông như trò biểu diễn của Hắc Thán không đáng gì.

Cái này không được, cái kia không được, Hắc Thán hết đắc ý, nó cúi đầu rên rỉ dường như thấy uất ức.

Cơ Mỹ Lệ nói:

– Không thể trách nó, thần thông thiên phú này không phải nó được quyền chọn.

Miêu Nghị không có ý trách gì Hắc Thán, hắn chỉ hơi thất vọng.

Thấy Hắc Thán buồn, Miêu Nghị vươn tay vỗ đầu ủ rũ của nó:

– Không sao, không đánh thắng thì bỏ chạy cũng là bản lĩnh, bây giờ biết bay rồi còn gì.

Miêu Nghị nói xong leo lên lưng Hắc Thán, vươn tay xuống dưới.

Cái này mà xem như an ủi sao?

Cơ Mỹ Lệ không quen biểu hiện ra cảm xúc cũng không kiềm được lườm Miêu Nghị, vươn tay ra. Miêu Nghị bắt tay Cơ Mỹ Lệ kéo lên, nàng ngồi đằng trước, hắn thuận thế ôm eo nàng dán sát vào nhau.

Miêu Nghị nói:

– Béo tặc, cứ chạy thoải mái, mang chúng ta đi dạo hai vòng đi.

Tốc độ bay của Hắc Thán không chậm, vèo một cái bay vọt ra ngoài.

Năm năm sau, trong động tiên phủ thống lĩnh khu đông thành. Miêu Nghị khoanh chân tĩnh tọa trên tháp, Kim Liên tam phẩm ở giữa trán nở rộ thần hỏa khác lạ, mềm mại nở rộ thêm một cánh hoa. Miêu Nghị từ từ thu công, nắm huyết đan trong tay cất đan vào trong, hắn phất tay ném ra một trăm viên Tiên Nguyên đan bay lơ lửng quanh người mình.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 18
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 19/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Phần 40 Con mắt đỏ ngầu ấy giăng đầy tơ máu phập phồng, trông ma quái dị thường. Tôi vừa nhìn vào lập tức cảm thấy linh hồn mình như bị hút ra, đầu óc quay cuồng choáng váng và buồn nôn khủng khiếp, vội xoay mặt đi chỗ khác. Trợ lý Lương thì cứ như bị trúng tà, mắt nhìn chằm chằm vào huyết nhãn kia, không hề nhúc nhích, tôi gọi hắn hai tiếng mà chẳng hề có phản ứng gì. Trợ lý Lương từng nói “Nến Cửu Âm” là con mắt quỷ dẫn lối đến địa ngục, tôi dám chắc có gì đó bất thường, vội lấy tay vốc nước dội về phía hắn. Không biết có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Lưu Phong – Quyển 7
Phần 78 Ngừng một chút, Ngô Chi Vinh lại nói: “Hầu gia, yến hội hôm nay sợ là không thể tiếp tục được nữa. Hay là thế này, người trở về trước, đợi qua vài ngày nữa, việc điều tra có tiến triển, bản soái lại thiết yến bồi tội với người.” Chuyện tới hôm nay, thấy thái độ cương quyết của Lưu Phong, Ngô Chi Vinh cũng không muốn cùng hắn phát sinh chút xung đột nào nữa. Cứ đuổi hắn đi trước đã rồi hãy nói. Huống hồ, phỏng chừng hắn cũng không biết nhiều lắm về Tuyết Cơ. Phải biết rằng Thu Nguyên Trạch chính là sát thủ chuyên nghiệp rất biết điều. Yến hội cụt hứng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Chịch nhau trong quán trà sữa - Tác giả The Kid
Tôi tên Vỹ, năm nay 14 tuổi và học lớp 8, tôi cũng hơi xinh trai và tốt bụng nên có vài đứa con gái trong lớp thích tôi. Đáng chú ý nhất là Vân, Thu và Thảo. Cả 3 cô gái này rất mê tôi, lúc nào cũng có vẻ muốn nuốt sống tôi. Hôm đó chủ nhật, họ hẹn tôi đi uống trà sữa. Một quán trà sữa đẹp, yên tĩnh và kín đáo. Vân, Thu, Thảo ngồi chờ sẵn trong phòng máy lạnh. Sau đó tôi gọi một ly trà sữa trân châu đơn giản, còn 3 cô gái kia gọi đồ uống gì đó tôi không nhớ rõ. Trong căn phòng máy lạnh này, ngoài bàn...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng