Miêu Nghị - Quyển 18

Phần 86

Tùng cổ xòe lá bên ngoài động phủ, bàn cờ điêu bằng đá, các loài nấm thịnh sản bản địa tinh tế chế biến thức ăn bày ra. Linh tham hầm gà rừng, rết to cỡ tay trẻ nít nướng chín bỏ vô dĩa, tôm thịt trắng mềm đổ nước sốt vào, mùi thơm nức mũi, hương vị diệu không thể tả. Còn có linh tham nhưỡng rượu.

Bốn người ngồi quanh một bàn, cười nói nâng chén. Gió nhẹ thổi, bốn phía mây cuốn mây trôi, phi cầm bay lượn, ngoài mấy trượng có một cầu vồng thấy rõ trước mắt, cảnh tượng đáng để một chén say quên đất trời.

Trong bữa ăn Vương Yến Đồng hỏi lai lịch của Miêu Nghị, Hoàng Phủ Quân Nhu. Hai người nói đại mình là tán tu cầu sinh, Vương Yến Đồng hỏi hai người có quan hệ gì.

Miêu Nghị chưa kịp nói Hoàng Phủ Quân Nhu đã xen lời:

– Phu thê!

Miêu Nghị suýt phun rượu trong miệng ra:

– Phụt! Khụ khụ!

Quá bất ngờ, Miêu Nghị không ngờ Hoàng Phủ Quân Nhu nói như vậy, hắn suýt sặc chết.

Chung Ly Khoái liếc hai người, nhấp rượu không nói chuyện.

Khóe mắt Hoàng Phủ Quân Nhu liếc Miêu Nghị:

– Như thế nào? Chẳng lẽ ta nói sai?

Miêu Nghị xua tay với Vương Yến Đồng:

– Ngươi đừng nghe nàng nói nhảm, ta không trèo cao nổi!

Vương Yến Đồng ngạc nhiên, thầm nghĩ hai vị này rốt cuộc ai nói thật? Nữ nhân xinh đẹp như vậy chủ động nói ra mà tiểu tử này từ chối. Ánh mắt thắc mắc nhìn hướng Chung Ly Khoái tìm kiếm đáp án.

Chung Ly Khoái đùn đẩy:

– Vương huynh đừng hỏi ta, ta cũng không rõ, tóm lại thì quan hệ của hai người này không rõ ràng. Tục ngữ nói thanh quan khó giải quyết việc nhà, Vương huynh và ta đừng xen vào loại chuyện này.

Vương Yến Đồng cười phá lên:

– Nói rất đúng!

Vương Yến Đồng giơ ly lên:

– Hãy uống cạn ly này!

Miêu Nghị giơ ly lên lén lườm Hoàng Phủ Quân Nhu. Hắn phát hiện nữ nhân này quá điên cuồng, dám nói lời như thế trước mặt công chúng. Hoàng Phủ Quân Nhu thì nghiền ngẫm nhếch môi, phớt lờ Miêu Nghị.

Uống rượu no nê, dọn mâm cơm đi lộ ra bàn cờ trên mặt bàn.

Vương Yến Đồng chủ động mời:

– Không biết kỳ nghệ của Miêu huynh thế nào?

Ý Vương Yến Đồng muốn luận bàn với Miêu Nghị.

Hoàng Phủ Quân Nhu hơi mong chờ, nàng chưa từng thấy Miêu Nghị chưi cờ.

Nói đến chơi cờ là vết sẹo trong lòng Miêu Nghị. Người ta uống rượu hỏng việc, hắn thì là chơi cờ hỏng việc. Từ khi bị Vân Tri Thu cầm kiếm đâm tỉnh thì Miêu Nghị không đụng vào thứ này nữa.

Miêu Nghị xua tay nói:

– Không biết chơi cờ, nhưng ta có thấy Hoàng Nhu biết chơi, nếu Vương huynh không ngại thì luận bàn với Hoàng Nhu một chút đi.

Miêu Nghị muốn thừa dịp cố định Hoàng Phủ Quân Nhu tại chỗ này, hắn thì đi khắp nơi thăm dò.

Mắt Vương Yến Đồng sáng rực, chơi cờ với mỹ nhân tuyệt sắc thế này là chuyện trang nhã mát mắt.

Hoàng Phủ Quân Nhu vội xua tay nói:

– Con người của hắn luôn nói ngược, ta vốn không biết chơi cờ, đại hồ tử chơi đi.

Thấy hai người từ chối mà chủ nhân đã đưa ra lời mời, Chung Ly Khoái đành xắn tay áo thay thế.

Miêu Nghị đứng dậy định làm việc của mình:

– Các ngươi cứ chơi từ từ, ta mới đến nơi đây, để đi khắp nơi ngắm cảnh chút.

Chung Ly Khoái liếc Miêu Nghị:

– Xem thì được, đừng đụng vào linh thảm sinh trưởng ở đây.

Miêu Nghị trợn trắng mắt:

– Ta giống loại người làm tặc lắm sao?

Vương Yến Đồng cười nói:

– Bằng hữu của Thiên Hành cung tất nhiên sẽ không làm loại chuyện đó, Miêu huynh cứ tự nhiên.

Vương Yến Đồng ném một lệnh bài cho Miêu Nghị:

– Đệ tử bổn môn có lẽ không biết Miêu huynh, nếu gặp mặt có gây khó xử gì thì Miêu huynh hãy lấy lệnh bài của ta ra.

Cái này hay!

Miêu Nghị chắp tay cảm ơn liền.

Không ngờ Hoàng Phủ Quân Nhu đứng dậy nói:

– Ta cũng đi cùng ngươi.

Miêu Nghị ước gì thoát khỏi Hoàng Phủ Quân Nhu, đâu chịu mang nàng theo, hắn sắc mặt âm trầm nói:

– Nàng xem cảnh bên nàng, ta ngắm cảnh bên ta, đường cái ở đó, mỗi người tự đi một bên.

Nhớ lại lời Hoàng Phủ Quân Nhu vừa nói là Miêu Nghị thấy máu nóng dồn lên não.

Hoàng Phủ Quân Nhu nhướng mày nói:

– Tiên Hành tinh không phải nhà của ngươi, ta thích đi đâu thì đi, ngươi lo được sao?

Vương Yến Đồng câm nín, gã đã nhìn ra hai người có mâu thuẫn. Vương Yến Đồng quay đầu nhìn Chung Ly Khoái, Chung Ly Khoái lắc đầu không nói, thái độ hoàn toàn là không đắc tội hai bên.

Miêu Nghị chỉ vào mũi nàng cảnh cáo:

– Tóm lại đừng đi theo ta là được, nếu không đừng trách ta không khách sáo!

Miêu Nghị nhảy xuống biển mây dưới vách núi.

Hoàng Phủ Quân Nhu khinh thường khịt mũi:

– Xì!

Hoàng Phủ Quân Nhu nhảy xuống theo, mục đích nàng tới đây không giống Chung Ly Khoái bị hắn dụ, nên nàng không tin Miêu Nghị từ xa chạy đến Tiên Hành tinh chỉ vì ngắm cảnh. Hoàng Phủ Quân Nhu định giám sát xem Miêu Nghị muốn làm gì.

Vương Yến Đồng cười hỏi:

– Sao cảm giác hai người này là một đôi oan gia?

Chung Ly Khoái khẽ thở dài:

– Không liên quan chuyện của hai chúng ta, chơi cờ đi, chơi cờ!

Chung Ly Khoái không nghĩ ra tại sao Miêu Nghị và Hoàng Phủ Quân Nhu quen nhau được, nếu gã không nhớ lầm thì nữ nhân này và Huyết Yêu hợp tác suýt giết hắn.

Mây mù ngăn phần lớn ánh mặt trời, dưới mây mù mờ tối, có lẽ vì hiếm thấy ánh mặt trời nên thảm thực vật hình dạng hơi lạ, cành lá treo đầy giọt nước, mặt đất ước đẫm.

Rất nhiều thực vật khuẩn, nấm đủ màu rải khắp nơi. Chỗ này có lẽ là thiên đường cho loại thực vật này.

Theo Chung Ly Khoái nói thì Tiên Hành tinh không có mưa nhưng lượng nước cực kỳ dồi dào, trong núi đọng giọt nước tụ thành các dòng suối lớn nhỏ trong veo chảy qua khe núi, cá thỏa thích chơi đùa trong suối.

Đi trong núi thế này, trên mặt cảm nhận mưa bụi mát lạnh. Không khí quá ẩm ướt, chốc lát quần áo đã ướt nhẹp, phải thi pháp hong khô.

Điều này chưa khiến bực bội nhất, làm Miêu Nghị ghét là tu vi của hắn không bằng Hoàng Phủ Quân Nhu, bị loại nữ nhân này bám theo hắn khó mà thoát khỏi, người ta bám theo ngay sau lưng ngươi. Nếu biết nữ nhân này có thể nói ra hai chữ “phu thê” trước mặt mọi người thì đánh chết Miêu Nghị cũng không để nàng theo tới Tiên Hành tinh.

Miêu Nghị đứng lại bên dòng suối, thi pháp quét bốn phía xác nhận không có ai.

Miêu Nghị xoay người nói:

– Đừng thấy ta nhường thì cho rằng dễ bắt chẹt, nếu nàng muốn công khai chuyện đó thì cứ nói đi, từ nay chúng ta nước giếng không phạm nước sông!

Hoàng Phủ Quân Nhu kinh ngạc hỏi:

– Ta không hề muốn công khai.

– …

Miêu Nghị phát cuồng, hắn hung tợn nói:

– Vậy sao nàng còn nói chúng ta là phu thê?

Hoàng Phủ Quân Nhu tiến lên ôm cánh tay Miêu Nghị:

– Dù sao hai ta đều dùng tên giả, sợ cái gì.

Miêu Nghị e sợ né tránh nàng như rắn rết, hắn nhìn hai bên sợ có ai nhìn thấy, vội rút tay ra đẩy Hoàng Phủ Quân Nhu cách xa.

Thấy Miêu Nghị làm như thế thì Hoàng Phủ Quân Nhu giận, nàng kéo chặt tay hắn ôm trong ngực không buông, chất vấn:

– Ngươi muốn gì?

Hoàng Phủ Quân Nhu lớn tiếng làm Miêu Nghị đứng tim, hắn không sợ nàng mà sợ có người nghe thấy.

Miêu Nghị vội nhỏ giọng nạt:

– Nàng nói nhỏ chút được không vậy?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 18
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 19/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tôi có người anh nuôi dâm đãng - Tác giả The Kid
Từ nhỏ, mẹ tôi ly dị ba và kết hôn với người đàn ông khác và người đàn ông đó có 1 đứa con trai hơn tôi 2 tuổi. Lúc đầu do còn nhỏ hai đứa vẫn chơi thân với nhau, nhưng chuyện xảy ra vào đêm sinh nhật tuổi 17 của tôi. Hôm nay ba mẹ đều bận công tác nhà chỉ có 2 anh em, nên anh đã tổ chức sinh nhật cho tôi. Đêm hôm ấy vì thấy ba mẹ vắng với anh Trí đang chơi game trong phòng nên đành thủ dâm, vì nghĩ không ai để ý. Tôi từ từ cởi hết quần áo trên người xuống, một áo lót...
Phân loại: Truyện nonSEX
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 4
Phần 45 Tuy quyết định sẽ đi Mỹ, song cũng không thể nói đi là đi ngay được, trước khi xuất ngoại còn có rất nhiều việc phải xử lý. Nhà Răng Vàng ở Bắc Kinh, thời gian này hắn và Tuyền béo đi khắp nơi bán đồ cổ, tôi thì về Phúc Kiến thăm nhà, sau đó lại đi thăm nom người nhà của mấy đồng đội đã hy sinh, đồng thời cũng cùng với Tuyền béo đi Nội Mông, nơi chúng tôi từng tham gia lao động một chuyến, ngót nghét cũng phải mất hơn hai tháng mới xong xuôi được tất cả công việc. Khi quay về Bắc Kinh thì đã là tháng rét nhất mùa đông...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 6
Phần 56 Minh Thúc bôn ba ở Nam Dương suốt một thời gian dài, thấy cái đồng hồ vàng bốc mùi xác thối nồng nặc, liền nhận định ngay nó đã bị trúng thuật Giáng Đầu. “Giáng, Cổ, Thống” được gọi là Tam đại tà thuật của Nam Dương. “Thống” là thuật dùng các loại pháp môn mà người bình thường không thể tưởng tượng được để chế thành kỳ độc; nguyên lý của “Cổ” không nằm ngoài một chữ “hoặc”, là một loại tà pháp khiến người ta mê thất tâm trí bằng sâu độc; còn thuật “Giáng Đầu”, là yêu thuật sử dụng phù chú, tinh thể, hồn ma làm trung gian hại người, trong đó, các loại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng