Miêu Nghị - Quyển 19

Phần 2

Miêu Nghị không chơi nữa, khai thật:

– Kết Đan thất phẩm.

– Cái gì?

Vân Tri Thu thả tay ra ngay, xoa lỗ tai cho hắn, vòng ra trước mặt hắn, mắt sáng long lanh thúc giục:

– Mau lấy ra cho ta xem!

Thiên Nhi, Tuyết Nhi cũng hết hồn, trước không nói đến giá trị của nó, Kết Đan thất phẩm là thứ tru sát tu sĩ cảnh giới Hiển Thánh mới được.

Miêu Nghị ngoắc tay ra hiệu Vân Tri Thu kè lỗ tai lại, thì thầm bên tai nàng.

Thiên Nhi, Tuyết Nhi nghe được một, hai câu che miệng cười.

Cơ mặt Vân Tri Thu cứng ngắc, đạp chân hắn một cái, trừng mắt nói:

– Thứ không biết xấu hổ, lưu manh! Đừng tìm ta, ta không biết!

Vân Tri Thu chỉ hai nữ nhân đang lén cười:

– Tìm hai người đó đi, hai anh đầu này từ nhỏ được dạy dỗ, biết nhiều trò.

– Cái đó khác.

Miêu Nghị đứng lên, cười xấu xa nói:

– Hay là nàng học hỏi hai người bọn họ thử xem?

– Chết đi!

Vân Tri Thu quê quá hóa giận đỏ mặt nói:

– Ngươi có lấy ra không? Không lấy thì đừng trách ta trở mặt, thích rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt phải không?

Miêu Nghị bất đắc dĩ lật tay đưa Kết Đan thất phẩm ra.

Vân Tri Thu cầm Kết Đan thất phẩm mông lung ánh sáng chói mắt, lật qua lật lại ngắm, mắt nàng sáng rực chép miệng tấm tắc.

Vân Tri Thu đưa cho hai nữ nhân:

– Cùng nhìn đi, nhìn cho kỹ mở rộng tầm mắt, thứ này bình thường không có cơ hội thấy.

Từ đó thấy được địa vị của Thiên Nhi, Tuyết Nhi trong nhà này, thứ như vậy mà cũng dễ dàng đưa ra trước mặt hai người, cho họ cầm. Thiên Nhi, Tuyết Nhi biết rõ dù là mấy vị như phu nhân cũng không có cơ hội được thấy thứ này, chắc chắn phu nhân sẽ giấu đi, không lấy ra trước mặt người khác.

Vấn đề không phải vì tiền, bình thường không thấy trong chợ vì đó là thứ luyện chế pháp bảo cao cấp nhất mới cần dùng nó. Thử nghĩ một món pháp bảo dùng Kết Đan thất phẩm thì uy lực công kích tương đương với pháp lực của một cảnh giới Vô Biên, giá trị rõ rành rành.

Đấy là bảo bối số lượng có hạn, đa số người suốt đời cũng không có duyên thấy. Hai người bọn họ chẳng những được xem, còn được cầm trong tay ngắm.

Qua tay Kết Đan thất phẩm ngắm một lúc rồi nó trở lại tay Vân Tri Thu, nàng yêu thích không buông tay.

Nhưng Vân Tri Thu cố ý nhăn nhó nói:

– Thứ này tốt thật nhưng không thể lấy ra đổi thành tài nguyên tu luyện, vì sẽ kinh động cao tầng Thiên Đình, việc tốt cũng biến thành xấu. Ngưu Nhị, xem ra thứ này phải để lại cho nhi tử của ngươi làm vật gia truyền.

Miêu Nghị liếc bụng Vân Tri Thu, không nói tiếp đề tài sinh con vì hắn biết trong lòng nữ nhân này rất muốn được làm mẫu thân, nàng không chỉ một lần thăm dò hỏi bên tai hắn. Nếu không phải điều kiện trước mắt không thích hợp thì nữ nhân này không chỉ nói ngoài miệng mà làm thật.

Miêu Nghị dời đề tài:

– Nếu nàng đồng ý điều kiện của ta thì ta sẽ cho nàng xem thứ tốt hơn nữa.

Vân Tri Thu nhanh chóng cất hạt châu, mắt sáng rực hỏi:

– Còn có cái gì?

Miêu Nghị trả giá:

– Nàng hứa trước đã.

Vân Tri Thu trợn trắng mắt:

– Phải xem thứ kia có đáng cái giá đó không đã.

Miêu Nghị hầm hừ cười lạnh:

– Cho các người mở rộng tầm mắt!

Miêu Nghị vung tay, trữ vật thủ trạc chất đống như núi đổ rào rào xuống, cảnh tượng đồ sộ.

Trong viện, khắp nơi là từng vòng hỗn độn, trữ vật thủ trạc lăn lông lốc khắp nơi.

Vân Tri Thu, Thiên Nhi, Tuyết Nhi xoe tròn mắt đứng ngây như phỗng, thật lâu không lấy lại tinh thần.

– Số trữ vật thủ trạc này là sao?

Vân Tri Thu vén váy, mũi chân đá trữ vật thủ trạc lăn tới gần chân mình, nó dính rêu xanh và nước bùn bẩn thỉu. Không chỉ một trữ vật thủ trạc, tất cả trữ vật thủ trạc đều dơ bẩn, có dính bết nước bùn, có mọc rêu xanh, có cỏ nước quấn chặt.

Miêu Nghị đắc ý nói:

– Còn phải hỏi, nhìn là biết ngâm lâu dưới nước. Đây đều là nam nhân của nàng cực khổ vất vả đào từng cái dưới đáy nước.

Miêu Nghị không là loại người hời hợt nhưng hắn thích khoe khoang trước mặt Vân Tri Thu, thích thấy nàng bị hắn làm rung động.

Đồ vật quá bẩn nên Vân Tri Thu không muốn đụng vào, tuy nhiên vì xem ở bên trong có gì nên nàng miễn cưỡng vươn hai ngón tay kẹp một cái thi pháp xem xét.

Vân Tri Thu phát hiện bên trong không có bao nhiêu thứ đáng giá, nàng vứt đi, khinh thường nói:

– Chỉ là đống sắt vụn, có gì đáng mà khoe.

Thật ra trong lòng Vân Tri Thu biết thứ trong đống trữ vật thủ trạc chất chồng lại tuyệt đối không phải con số nhỏ, nhưng ngoài miệng nàng không nhượng bộ.

Miêu Nghị vung tay:

– Đồng nát? Cho nàng xem cái gì gọi là đồng nát!

Mấy chục vật hình dạng cây kim thô cỡ cánh tay cắm phập phập xuống đất.

Mắt Vân Tri Thu sáng rực, nàng nhận ra đều là thứ Hồng Tinh chế tạo. Vân Tri Thu tiến lên phía trước nhìn ngó, nhíu mày hỏi:

– Sao dơ vậy? Hình như lửa đốt, thứ đen thui dính dính bám vào là cái gì?

Miêu Nghị không đáp, ngó quanh quất động tiên:

– …

Nữ nhân này cực kỳ thích sạch sẽ, một ngày không tắm một lần sẽ thấy toàn thân bứt rứt. Nếu để nữ nhân này biết hắn lấy thứ từng đốt cháy trên người xác chết, chưa tẩy rửa đã ném vào nhà sạch sẽ của nàng thì chắc chắn sẽ nổi khùng.

Miêu Nghị hắng giọng tùy tay kéo ra một cây cột Hồng Tinh dài mấy chục trượng, cũng bị cháy khét.

Quả nhiên cây gậy to vừa xuất hiện Vân Tri Thu liền hết càu nhàu, nàng không quan tâm nó có được hay không, tự tay sờ xác nhận thứ to đùng toàn chế tạo bằng Hồng Tinh. Mắt Vân Tri Thu sáng rực, nàng đã suy nghĩ có thể bán bao nhiêu tiền, có thể chế tạo bao nhiêu chiến giáp Hồng Tinh. Trán Vân Tri Thu viết hai chữ to đỏ rực: Phát tài.

Miêu Nghị đắc ý nói:

– Phu nhân, thứ này đủ để nàng đồng ý yêu cầu của ta phải không?

Vân Tri Thu lườm Miêu Nghị một cú sắc như dao:

– Vô sỉ!

Vân Tri Thu vuốt ve cột Hồng Tinh, tiếc nuối nói:

– Đáng tiếc tu vi của chúng ta quá thấp, không thể khống chế pháp bảo thất phẩm, không thì dùng thứ này thêm Kết Đan thất phẩm luyện chế thành bảo tháp Linh Lung thì đúng là món bảo bối tốt.

Vân Tri Thu phất tay với Thiên Nhi, Tuyết Nhi:

– Cất cây gậy này đi, nhớ rửa sạch sẽ rồi luyện chế phân cách ra, vừa có thể xem như dự trữ tài liệu luyện bảo vừa có thể đưa tới tiệm Tinh Tinh của tỷ muội Lang Huyên kiếm tiền.

Hai nữ nhân tuân lệnh cất gậy Hồng Tinh vào túi mình.

Miêu Nghị lại phất tay, mấy sợi xích Hồng Tinh thô dài bay ra, thể tích cộng lại không nhỏ hơn cây Hồng Tinh dài mấy chục trượng.

Vân Tri Thu lại xoe tròn mắt bước nhanh tới gần, đi vòng quanh sợi xích, miệng cười ngoác tận mang tai.

– Lần này phát tài thật rồi, mau cất đi, cất ngay, nhớ rửa sạch!

Thiên Nhi, Tuyết Nhi lên tiếng:

– Tuân lệnh!

Hai người vẻ mặt hớn hở tự thu mấy cái. Với hai người thì trong nhà phát tài là bọn họ phát tài, trong nhà có tiền sẽ không thiếu chi phí cho họ. Tiền bạc trong người Thiên Nhi, Tuyết Nhi không bằng mấy vị như phu nhân.

Thật ra địa vị của hai người ở trong Miêu gia chỉ đứng sau Miêu Nghị, Vân Tri Thu, mấy tiểu thiếp gặp hai vị đại tiểu cô cô đều phải khách sáo.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 19
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 24/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 8
Phần 2 Lăng Tiếu vẫn còn muốn bàn việc với Đường gia, không muốn nhiệt náo quá căng thẳng, phất phất tay nói: Xem ở mặt mũi Đường gia chủ, việc này coi như xong, sau này đánh bóng đôi mắt một chút đi, trong thiên hạ nào có kẻ lừa đảo nào tuấn tú như bổn thiếu đâu, thật là! Cảm ơn... cảm ơn... Đường Ngạo Lĩnh lau nước mắt nước mũi liên tục cảm ơn nói. Trong lòng hắn may mắn, cuối cùng tránh được một kiếp. Nhưng hắn còn chưa cảm giác may mắn xong, lại nghe thanh âm Đường Thiên Hào vang lên: Cút trở về đi, phạt ngươi đến Chú Thiết phong...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Quan Trường – Quyển 15
Phần 2 Lần này Hạ Tưởng gặp gỡ thành viên chính trị và kinh tế, ngoại trừ nhân viên bình thường được mời ra, còn có vài người không mời mà đến, làm khách không mời mà đến, không tự nhiên không hùng tráng, không có Hạ Tưởng lên tiếng, cuối cùng không dám xuất đầu lộ diện. Trong số khách không mời mà đến, người không đủ sức đương chức nhất là Bành Dũng. Làm Trưởng ban thư ký chính phủ, cán bộ giám đốc sở, bởi vì sự liên lụy việc đại sự của huyện An, bị giáng chức xuống đảm nhiệm Phó thị trưởng, vẫn là dưới Hạ Tưởng, nếu không, sẽ bị bãi chức, khả năng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Hạ Thiên – Quyển 10
Phần 2 Hạ Thiên chạy ra phân cục quận Đông, hắn chạy về phía cục công an thành phố. Tên cục trưởng Bì ngu ngốc kia dám lớn tiếng với cảnh sát tỷ tỷ trong điện thoại, điều này làm hắn rất mất hứng, vì vậy hắn muốn xử lý đối phương, muốn cho tên ngốc cục trưởng Bì biết rõ, không thể mở mồm như vậy với vợ của Hạ Thiên hắn. Không thể nghi ngờ cục công an thành phố chính là một địa điểm khá quen thuộc của Hạ Thiên, trước đó Lãnh Băng Băng còn làm ở cục công an thành phố thì Hạ Thiên đã đến đây không biết bao nhiêu lần. Còn phòng làm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng