Miêu Nghị - Quyển 19

Phần 7

Nghe câu đó mắt Tần Vi Vi hấp háy, nàng nghi ngờ nghĩa phụ Dương Khánh đang giúp đỡ chính mình.

Mấy nữ nhân ngẫm nghĩ cảm thấy Vân Tri Thu nói có lý. Giờ lục thánh đều lăn lộn trong Đại thế giới, những môn phái luyện bảo ở tiểu thế giới không có ích gì, nếu nêu ra chắc lục thánh sẽ không từ chối.

Ngọc Nô Kiều lại hỏi:

– Nếu là bán độc quyền thì không biết phu nhân định phân phối cho cửa hàng nào kinh doanh?

Vân Tri Thu nói:

– Chia cho ngươi và Mỹ lệ kinh doanh thì không công bằng, tỷ muội Lang Huyên đã có đồ bán rồi. Vi Vi, Pháp Âm cùng chung một cửa hàng, việc này ổn rồi thì cho hai người kinh doanh đi.

Lý do này làm Ngọc Nô Kiều, Cơ Mỹ Lệ không thể phản đối, vì mỗi người chiếm một cửa hàng. Tần Vi Vi, Pháp Âm cùng chung một cửa hàng, nên Ngọc Nô Kiều, Cơ Mỹ Lệ không thể đòi quyền ưu tiên được. Ít ra khi môn phái luyện bảo tiểu thế giới tổng hợp lại, hai người một cửa hàng chiếm quyền phát ngôn, lại có Vân Tri Thu thuyết phục Vân gia, bên Mục Phàm Quân ước chừng không có ý kiến gì. Còn mỗi mình Cơ Hoan, Tư Đồ Tiếu có phản đối cũng vô dụng.

Ngọc Nô Kiều, Cơ Mỹ Lệ trầm mặc nhận sự thật này.

Cơ Mỹ Lệ không kiềm được hỏi:

– Vậy cửa hàng của ta và Ngọc Nô Kiều phải làm sao đây?

Vân Tri Thu khẽ thở dài:

– Còn làm sao nữa, chờ xem đi. Trong nhà bổ sung thiếu hụt cho hai cửa hàng của các ngươi trước.

Đuổi mấy thiếp thân đi xong Vân Tri Thu dịch dung đơn giản, cùng Miêu Nghị đã dịch dung đi ra Thiên Nhai. Hai người ra khỏi thành bay lên trời, đáp xuống một hành tinh hoang vắng trong trời sao.

Vân Tri Thu nhìn chằm chằm vết thương trên trán Miêu Nghị:

– Để ta xem.

Hiện tại không tính là vết thương mà như nếp nhăn dựng đứng khi nhíu mày nhiều, có điều miệng nếp nhăn hơi đỏ như có một vệt vẽ.

Miêu Nghị nhìn xung quanh xác nhận không có ai, hắn nhắm mắt lại, thi pháp giữa trán. Vệt dựng đứng giữa trán từ từ mở ra, con mắt lưu ly bảy sắc lộ ra.

Dù biết trước nhưng Vân Tri Thu lần đầu tiên trông thấy nó không kiềm được hé môi anh đào, nhìn con mắt bảy sắc bắn ra cột sáng nhiều màu như mây bay thành hình quạt bắn ra.

Cột sáng không bắn xa, chỉ cỡ mấy chục trượng nhưng đủ làm Vân Tri Thu giật mình.

Thứ này tiêu hao pháp lực quá lớn, Miêu Nghị chỉ hơi lộ ra một chút cho Vân Tri Thu thấy rõ, rồi hắn khép lại con mắt giữa trán.

Miêu Nghị quay đầu thấy biểu tình Vân Tri Thu kỳ dị nhìn mình, hắn dở khóc dở cười nói:

– Có phải cảm thấy như yêu quái không?

Vân Tri Thu nghẹn cười nói:

– Ngươi còn thấy khó chịu? Người chung chăn gối với yêu quái nhà ngươi mới khó chịu…

Thấy mặt Miêu Nghị đen thui, Vân Tri Thu chạy lại ôm hôn hắn:

– Đùa, đùa thôi, phải thử qua đã, đi mau, nhanh.

Vân Tri Thu đẩy Miêu Nghị, tránh cho hắn cãi lộn với nàng.

Hai người đến đây là để nghiệm chứng, Miêu Nghị muốn xem thử năng lực nhìn siêu xa của con mắt thứ ba có phải ảo giác không.

Miêu Nghị hung tợn lườm Vân Tri Thu, hắn bay nhanh vào trời sao xa thẳm. Vân Tri Thu đứng yên tại chỗ chờ.

Vân Tri Thu đợi hơn nửa ngày. Miêu Nghị bay hơn nửa ngày sau lơ lửng trong trời sao, hắn xoay người lắc tinh linh thông báo với nàng: Có thể chuẩn bị.

Hai con mắt cùng nhắm, con mắt thứ ba bỗng nhiên mở ra, mắt bảy sắc lưu ly phát ra ánh sáng kỳ dị, một cột sáng bắn ra. Trong tầm mắt của Miêu Nghị, tinh thể trong trời sao như sao băng nhanh chóng rút lui, pháp lực trong cơ thể hắn như đê tan vỡ tràn ra, bị con mắt điên cuồng hấp thu.

Ánh mắt khoảnh khắc đã đến hành tinh lúc trước Miêu Nghị chia tay với Vân Tri Thu. Kỳ lạ là không thấy nàng đâu, ánh mắt nhanh chóng quét qua vị trí gần đó, phát hiện nàng đứng trên một tảng đá cầm tinh linh đung đưa. Có thể thấy rõ Vân Tri Thu đang tròn mắt ngó đông ngó tây, mép tóc có mấy sợi rơi ra.

Miêu Nghị nhận được tin từ Vân Tri Thu: Ngưu Nhị, có thể thấy không?

Miêu Nghị rung tinh linh trả lời: Nhìn thấy.

Vân Tri Thu hỏi: Là chỗ cũ lúc trước ngươi thấy ta?

Miêu Nghị: Nàng thay đổi vị trí, đứng trên tảng đá cách chỗ cũ không xa, tay trái cầm tinh linh.

Vân Tri Thu nhìn tinh linh trên tay mình, giật nảy mình: Ngươi thật sự thấy? Bây giờ ta đang làm gì?

Cùng lúc đó Vân Tri Thu xoay vòng eo như rắn nước, hình dáng thướt tha quyết rũ.

Miêu Nghị: Đang xoay eo.

Vân Tri Thu trố mắt líu lưỡi, lại nhìn xung quanh: Ngươi không trốn xung quanh đó nhìn lén đi?

Miêu Nghị sắp không chịu nổi nữa, có bài học lần trước nên không dám kéo dài lâu, hắn đóng con mắt thứ ba rồi mới trả lời: Thứ này tiêu hao pháp lực quá lớn, không chịu nổi. Đúng là có thể nhìn thấy, không thử.

Vân Tri Thu: Mau trở về, ta chờ ngươi!

Miêu Nghị ném mấy viên Tiên Nguyên đan vào miệng bay nhanh về, chậm rãi phục hồi pháp lực.

Lại qua nửa ngày, hai người gặp nhau ở chỗ cũ. Miêu Nghị từ trên trời giáng xuống.

Vân Tri Thu vẫn khó tin hỏi:

– Thật sự nhìn thấy?

Miêu Nghị nói:

– Trắc nghiệm vừa rồi nàng cũng biết nó đúng hay không.

Vân Tri Thu thẫn thờ nhìn vết thương giữa trán Miêu Nghị, kinh thán bảo:

– Trời ạ, đây là con mắt gì mà thần kỳ quá vậy!

Miêu Nghị hơi hưng phấn nói:

– Không biết nữa, ta mơ hồ nghe ngọc trai yêu nhắc tới, hình như tên là thiên nhãn. Khi đó tập trung sức lực đối kháng với nó nên không chú ý nó nói những gì, hình như có liên quan tới Bạch Chủ.

Cần biết bay trong trời sao và bay trong khí tầng tinh thể có sự trói buộc là không cùng khái niệm. Bay hơn nả ngày thì không phải chút xíu khoảng cách, pháp nhãn có dốc sức thi triển gấp một trăm lần cũng không thấy được khoảng cách xa như vậy, huống chi còn thấy rõ ràng đến thế.

Miêu Nghị dự cảm được chỉ vì tu vi của hắn thấp nên khống chế con mắt còn hơi khó khăn, nếu tu vi đủ thì chắc chắn sẽ nhìn càng xa hơn.

Vân Tri Thu giật mình kêu lên:

– Thiên nhãn?

Vân Tri Thu gật đầu lia lịa:

– Tên này không sai, về sau cứ gọi là thiên nhãn đi!

– Về sau?

Miêu Nghị do dự hỏi:

– Ý nàng là không cho móc ra?

– Ta hỏi ngươi, ngươi có phát hiện nó ở trong người gây ảnh hưởng gì cho ngươi không?

– Gần đây luôn chú ý, nếu không dùng nó thì hình như không có ảnh hưởng gì, giống như hai con mắt vốn có của mình, sẽ hấp thu tinh huyết trong người nuôi dưỡng, hấp thu bình thường như khí quan khác trong người, không cảm giác có ảnh hưởng gì.

– Vậy thì được rồi, không có chỗ hỏng chỉ có lợi, vậy ngươi móc nó ra làm chi?

– Có tác dụng này thì ta cũng không muốn móc ra, nhưng sợ các người thấy kỳ cục.

Vân Tri Thu nín cười:

– Không kỳ, có xấu mấy cũng không chê.

Vân Tri Thu nhanh chóng nghiêm túc nói:

– Ngươi nói ngọc trai yêu dùng “thiên nhãn” này nhìn ngươi có tác dụng mê hoặc tinh thần đúng không? Vậy ngươi có thể thi triển thần thông này không?

Miêu Nghị lắc đầu nói:

– Không biết! Vừa rồi lúc nhìn nàng thì nàng có cái gì gì không?

– Không có cảm giác gì, không biết ngươi đang nhìn ta, phải chăng vì cự ly quá xa?

Vân Tri Thu chỉ vào mình:

– Có cần chúng ta thử lại ở khoảng cách gần không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 19
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 24/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 6
Phần 7 Tới sáng sớm ngày thứ ba, trời còn tờ mờ sáng, đám người đại hán cẩm y cùng hán tử gầy gò lẳng lặng từ trang viên trốn ra đi thẳng về hướng Tinh Không Điện. Lúc này cũng là lúc giờ giới nghiêm vừa kết thúc, là thời gian mà các tu sĩ ra ngoài hoạt động. Nhưng cũng bởi vì trời còn quá sớm nên trong thành thật ra cũng chẳng xuất hiện bao nhiêu người. Cũng vì thế nên cả bảy người đều càng thêm cẩn thận, người nào cũng khẩn trương im lặng cắm đầu đi thật nhanh. Chỉ có đại hán cẩm y cầm đầu là vừa phi hành vừa không ngừng đưa...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Dân buôn đồ âm
Phần 7 Tôi cùng Lý mặt rỗ thần kinh căng cứng, gắt gao nhìn chằm chằm vào con gà trống. Con gà ghé đầu xuống giường, tựa hồ ngủ thiếp đi, dáng vẻ rất an nhàn. Gã thanh niên có vẻ cũng không ngủ, bởi có thể nghe thấy hắn hơi thở nặng nề. Chắc do gặp chuyện uy hiếp tính mạng, cũng không có tâm trạng mà ngủ nổi. Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tôi vẫn luôn tập trung cao độ, khiến cho toàn thân cảm giác rất mệt mỏi, dù vậy không dám có một chút lơ là. Rốt cuộc, con gà trống kia cũng động đậy. Nó cựa mình một cái, từ trên giường...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện sex Ma Quỷ Tuyển tập Dân buôn đồ âm
Miêu Nghị – Quyển 12
Phần 7 Thấy ác quỷ sợ phù triện của mình, Hứu Lưu cầm hoàng phù bước ra ngoài, đám người hầu cầm đao đằng đằng sát khí cũng lần lượt theo ra. Miêu Nghị lại âm thầm ngạc nhiên lần nữa, bình thường người phàm thấy quỷ đều sợ hãi, giống như Lưu lão hán mới đúng chứ, đằng này đám người của vương phủ vẫn dám tiến lên nghênh đón, chẳng lẽ vì thân phận là người vương phủ nên ngay cả quỷ cũng không sợ sao? Hắn có điều không biết, chính là người phàm ở nơi này và Tiểu thế giới không giống nhau, những thị vệ trong vương phủ đều từng chinh chiến sa trường nhiều...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng