Miêu Nghị - Quyển 19

Phần 71

Hơn một trăm tám mươi vạn người như nước lũ đổ ra ngoài mười hai Chấn Thiên cổ to.

Vừa ra khỏi lằn ranh xuất phát từ cái trống, nhiều người tách ra, cởi chiến giáp đồng phục Thiên Đình, thay vào chiến giáp Tử Tinh càng cao cấp hoặc chiến giáp Hồng Tinh. Người có điều kiện thì chiêu ra tọa kỵ linh thú.

Còn không có điều kiện đa số là thí sinh liều mạng đổi tiền đồ, vốn sống không được như ý nên mới tới đây, sao có thể đặt mua nổi tọa kỵ linh thú. Đa số thậm chí không có chiến giáp cao cấp, chỉ có thể mặc chiến giáp đồng phục Thiên Đình tạm đỡ.

Đám người Chương Hãn Phương thay chiến giáp Hồng Tinh, Tô Lực theo sát bọn họ chỉ có thể phát thèm. Dù sao lăn lộn trong Thiên Nhai, có thể miễn cưỡng gom được chiến giáp Tử Tinh, chiến giáp của Tô Lực không quá cao cấp, thuộc loại bình thường.

Đổi trang phục xong các phe nhanh chóng kéo bè kéo lũ dựa vào đám đông, gật đầu chào nhau thật thân thiết, cười tươi. Các bên khách sáo chưa từng có. Tô Lực theo sát đám người Chương Hãn Phương.

Các đoàn thể lớn nhỏ nhanh chóng tập kết, giữa các thành viên hoặc nhiều hoặc ít nhưng quan trọng là xem bối cảnh nhân vật trung tâm đoàn thể lớn cỡ nào, bối cảnh càng lớn thì càng tụ tập đông người hơn.

Kéo bè kéo lũ không phải để chém giết nhau, đầu tiên là vì ôm đoàn giữ mạng, phòng ngừa bị người đánh giết. Dù có chém giết nhau cũng phải khảo sát kết quả đánh dấu đã, sẽ không xảy ra ngay khí thế.

Những thí sinh bình thường không có bối cảnh cũng nhanh chóng hòa nhập vào đoàn đội lớn, không hề lo lắng trong sát hạch sẽ có nội chiến hoặc thành quả vất vả khảo sát bị người cướp mất. Lý do đơn giản, Thiên Đình có hơn tám ngàn vị trí đại thống lĩnh Thiên Nhai, tức là một đoàn đủ chứa tám ngàn người.

Nghĩa là một người khảo sát được đồ vật có thể chia cho người nguyên đoàn, các thành viên chung đoàn chia sẻ với nhau thì mọi người được đến ích lợi càng lớn, càng dễ kiếm thành tích hơn. Nếu đoàn nào thắng được thành tích sát hạch cuối cùng nghĩa là người nguyên đoàn đều có thể làm đại thống lĩnh Thiên Nhai.

Trên có quy tắc, dưới có đối sách chui khoảng trống.

Một người cao gầy mặc giáp đỏ đấm vào bụng to tên mập bên cạnh:

– Bây giờ còn ăn, bị nhũn não sao?

Mập mạp mặc chiến giáp Hồng Tinh tay cầm đùi gà cắn một miếng, nốc một ngụm rượu, miệng nhai nhóp nhép.

Mập mạp lắc đầu, vừa nhai vừa ngọng nghịu nói:

– Con người của ta trong bụng trống thì không tự tin, bụng căng đầy thì mới yên lòng. Ài, không biết có thể sống bao lâu, cho ta lão làm quỷ chết no đi.

Chuẩn bị xong tất cả, thay đổi xong trang bị, nhóm người cũng tập kết xong phe đám người Chương Hãn Phương mới rảnh chú ý mặt khác.

Phương Ngọc Liên đại thống lĩnh lấy làm lạ kêu lên:

– Ngưu Hữu Đức đâu? Chắc không phải hắn chạy rồi đi?

Tô Lực chỉ tay báo cáo:

– Ở bên kia, còn chưa ra ngoài!

Tô Lực luôn đề phòng Miêu Nghị, chú ý kỹ hướng đi của Miêu Nghị.

Đám người Chương Hãn Phương nghe vậy nhìn hướng trong giới hạn bằng trống có một bóng người mặc áo tím đơn độc đứng ở điểm xuất phát dự bị. Người xung quanh đã đi hết mà kẻ đó vẫn lơ lửng tại chỗ.

Đám đông dâng lên, Chiến Như Ý mặc chiến giáp Hồng Tinh cưỡi thiên kim giáp thú, tay cầm trường thương dẫn đám người chui ra. Nhóm người bao gồm nàng nhìn chằm chằm bóng dáng cô độc trong giới.

Tra Nhân Tuấn cũng thay chiến giáp Hồng Tinh cưỡi băng giáp thiên âm thú, cầm trường thương dẫn đám người chui ra. Tra Nhân Tuấn vẻ mặt châm chọc nhìn bóng dáng cô độc trong giới.

– Chuyện gì vậy?

Tên mập cầm đùi gà nốc rượu phát hiện đám đông phương hướng kỳ kỳ, ngoái đầu nhìn, kêu lên:

– Tên kia là ai? Sao còn chưa ra ngoài?

Nam nhân gầy gụôc má hóp để râu nói:

– Ngưu Hữu Đức, sát hạch lần trước ta và hắn có biết nhau.

Đây là thuộc hạ của Khấu Văn Hoàng lúc trước tham gia sát hạch, Cừu Đãng Hải nên sao không biết Miêu Nghị được.

Lần trước sát hạch không tốt, tiền đồ của Khấu Văn Hoàng trong Khấu gia rớt xuống đáy vực, bị Khấu Văn Lam thay thế. Cừu Đãng Hải lựa chọn sai nên tình cảnh cũng lúng túng, gã chủ động báo danh sát hạch lần này. Cừu Đãng Hải nhìn bóng dáng đơn độc kia thì rất ngứa răng, nếu không tại vị này thì gã không cần báo danh tham gia sát hạch.

Người cao gầy đứng chung với tên mập kinh ngạc kêu lên:

– Hắn là Ngưu Hữu Đức? Chậc chậc, tình huống không tốt, xem ra chạy trời không khỏi nắng. Nhưng không liên quan chúng ta, Khấu đương gia đã lên tiếng, không thể không nể mặt, truyền lời cho nhau hãy cách xa trận thế này chút, làm mặt mũi bề ngoài được rồi, cũng dễ báo cáo với Khấu đương gia, tránh cho lúc đó không nói rõ được.

Bên này truyền lời xong hơn bốn mươi vạn người Dậu, Thú, Hợi Lộ lục lục thoát khỏi trận thế trăm vạn đại quân bay lên cao hơn.

Bên dưới càng nhiều người có máu mặt trong lần sát hạch lục tục chui ra khỏi đám đông, xếp hàng sau đại quân lạnh lùng nhìn bóng dáng cô độc.

Hạ Hầu Long Thành mặc chiến giáp Hồng Tinh cưỡi trên con thanh loan, tay cầm đại đao dẫn cả nhóm chen ra đám đông.

Hạ Hầu Long Thành nhìn đám người rình rập như hổ rình mồi, gã gãi cằm hùng hổ nói:

– Bà nội nó, ký khế ước làm khỉ gì, mới bắt đầu tiểu tử này đã chết chắc!

Đổng Ứng Cao đứng một bên cười nhạt nhìn bóng dáng cô độc:

– Hạ Hầu huynh không cần ra tay, chút nữa nếu có cơ hội ta sẽ lấy đầu của hắn cho Hạ Hầu huynh trút giận.

Hạ Hầu Long Thành quay đầu nói:

– Ngươi có thể giành được không? Người muốn giết hắn không chỉ một, hai người, không chỉ một, hai nhóm.

Đổng Ứng Cao tự phụ nói:

– Đông người thì có sao, Đổng mỗ làm hết sức!

Phàn Ngọc Phỉ chậm rãi xuất hiện ở một bên nói:

– Đừng coi thường, ta từng đánh nhau với hắn, người này là mãnh tướng hiếm thấy, rất thiện chiến, người bình thường không thể địch lại.

Phàn Ngọc Phỉ là thuộc hạ của Hạ Hầu Hổ Thành, nguyên nhân nàng tham gia sát hạch lần này cũng giống Cừu Đãng Hải, ngoài ra được Hạ Hầu Hổ Thành phó thác bảo vệ Hạ Hầu Long Thành.

Đổng Ứng Cao châm chích lại:

– Vậy phải xem người đó là ai đã.

Tay Đổng Ứng Cao giơ trường thương, xoa Phá Pháp cung treo xéo trên vai.

Phàn Ngọc Phỉ hừ lạnh một tiếng:

– Hừ!

Ánh mắt Phàn Ngọc Phỉ bốc lửa nhìn bóng dáng cô độc kia, bây giờ nàng có ngoại hiệu “mỹ nhân tóc ngắn”, đó là sỉ nhục của nàng, là người kia ban cho.

Bên lối ra, Khấu Văn Thanh trong hàng Giám Sát Hành Tẩu nhìn bóng dáng cô độc trong vòng giới hạn, không nỡ nhìn thẳng. Khấu Văn Thanh nhìn một đống dưới tay Khấu gia thoát khỏi đám đông thì thầm thở dài, Khấu gia đã hết lòng hết nghĩa rồi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 19
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 24/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 21
Phần 71 Tiền sử quái cáp vô cùng nổi giận, thả người nhảy lên, vạch phá bầu trời, hướng phương hướng ba người Giang Nam chạy vội đuổi giết mà đi! Sau khi đầu quái cáp này nhảy đi, chỉ thấy dưới bụng xuất hiện ba hố to người hình, Tả Ngạn, Hồ Tôn cùng Phong Nguyệt ba Tiên Vương đầy bụi đất từ trong hố to leo ra, quát: Đi mau, không thể để cho tiểu tử kia đem đạo quả của cường giả tiền sử đoạt đi! Ba Tiên Vương theo sát đầu tiền sử quái cáp kia, về phía trước chạy như bay mà đi, phía trước, đầu tiền sử quái cáp kia vô cùng tức...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hàn Lập – Quyển 3
Phần 71 “Đại na di lệnh” danh xưng này Hàn Lập chưa từng nghe qua, nhưng thấy Lữ Thiên Mông không do dự ra tay diệt trừ người khác, liền biết sự trân quý của vật ấy. Chẳng qua đối mặt với tạo hình quỷ dị của hài cốt ngũ sắc, Hàn Lập cũng không dám tùy ý manh động. Hắn lấy ra kim nhận, cẩn thận đâm vào hài cốt, thấy không có phản ứng gì, lúc này mới yên tâm đi đến gần, cẩn thận dò xét khối lệnh bài. Lệnh bài màu xanh lam lấp lánh, phóng ra ánh sáng trong suốt nhàn nhạt, từ hoa văn cổ xưa mộc mạc cùng với chữ viết cổ ở...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lăng Tiếu – Quyển 10
Phần 71 Tàn Báo phục hồi lại tinh thần, suy diễn đại phương thế giới, Phệ Huyết ma đao hoành bên người đón đỡ năm móng tay kia. Cùng lúc đó hắn chợt kinh hô: Phong Nha, Phong Nha, có phải là ngươi không? Quỷ Ngạ nghe được tiếng hô to của Tàn Báo chợt sững sờ, móng tay chợt ngừng mọc dài, trong đôi mắt đỏ rực hiện lên vẻ mờ mịt: Phong... Phong Nha, hắn... hắn là ai vậy, nghe rất quen thuộc! Bỗng nhiên thân hình hắn co rụt lại, hai tay ôm đầu điên cuồng kêu lên: Phong Nha là ai? Ta rốt cục là ai? Tàn Báo mừng rỡ, nhìn Quỷ Ngạ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng