Miêu Nghị - Quyển 19

Phần 85

Lúc trước mọi người không thấy nhưng giờ thì tất cả trơ mắt nhìn Miêu Nghị một hơi giết ngàn người, dù trong đó có khá nhiều công của Hắc Thán nhưng chính mắt thấy chính tai nghe đem lại rung động lớn khó tả cho mọi người.

Giết ra từ trăm vạn đại quân, Miêu Nghị đưa lưng hướng mọi người chợt phồng gò má, hắn không kiềm được miệng mũi ọc máu. Ba mũi tên của Đổng Ứng Cao hại Miêu Nghị bị thương hơi nặng, hắn bất chấp với thương thế chỉ lo huyết chiến, cộng thêm mới rồi xung phong bị đánh vài cái, tuy đã dùng tinh hoa tiên thảo từ trước nhưng tốc độ phục hồi của nó không thể khỏe ngay một giây được.

Tình huống thân thể không ổn, sau khi Miêu Nghị giết ra định khống chế Hắc Thán trốn vào trời sao xa thẳm, nhưng mắt hắn lóe sáng, không biết nghĩ tới gì mà nhếch mép nanh tranh.

Hắc Thán đột nhiên dừng lại, xoay người hất đầu ném xác Đổng Ứng Cao luôn bị nó ngậm trong miệng ra.

Miêu Nghị cầm thương chĩa xéo đằng đằng sát khí bỗng phất tay nhận lấy, đôi pháp nhãn nhanh chóng nhìn quét hai nửa trăm vạn đại quân, rất nhanh tỏa định đám người Chương Hãn Phương rồi hắn nhìn Tô Lực chằm chằm.

Miêu Nghị vung tay chỉ, hét to:

– Tô Lực, sao dám phản bội ta, để mạng lại!

Miêu Nghị chưa nói xong Hắc Thán đã nổi máu cuồng chở hắn lao về, xung phong vào đám người nửa bên phải.

Mọi người cứ đinh ninh Miêu Nghị sẽ chạy trốn ai ngờ hắn giết trở về, đám người nửa bên phải luống cuống. Những người ở phía sau toàn là đi bộ tự bay, không có tọa kỵ linh thú, ai dám cản Miêu Nghị?

Người kinh hoàng nhất là Tô Lực, bị Miêu Nghị điểm danh rống, gã sợ hãi teo tim. Tô Lực chưa phản ứng lại thì đám người Chương Hãn Phương đã nhanh chóng điều khiển linh thú thoát khỏi đám đông nhanh chóng trốn vào sâu trong trời sao.

Tô Lực phản ứng lại lập tức lao theo, phất tay kêu gào:

– Chương đại thống lĩnh hãy chờ ta chút, mang ta đi cùng với! Nghiêm đại thống lĩnh cứu ta…

Đám người Chương Hãn Phương ngoái đầu nhìn, không ai mang Tô Lực theo cùng. Không phải không muốn cứu Tô Lực mà dẫn theo gã không chừng sẽ chọc vào Miêu Nghị truy sát không nhả, nên phải bỏ mặc gã. Để Tô Lực lại không chừng kéo dài chút thời gian chạy trốn cho bọn họ.

Tô Lực một đường chạy thục mạng, vừa quay đầu nhìn, nhưng không thấy đám người Chương Hãn Phương định ngừng bước mà còn chạy nhanh hơn. Ngưu đại thống lĩnh đã hùng hổ lao vào đám đông, tựa như sóng xô bờ ập đếna, không đi đường gần mà xông qua đường có chướng ngại vật, hung hãn khiến người kinh khủng.

Tô Lực biết tốc độ bay của mình không thể trốn thoát truy kích, mắt thấy không ai cứu viện mình, lại có người vô địch truy sát, khuôn mặt gã tràn đầy bi hờn tuyệt vọng, lòng hối hận cũng khó tả. Nếu sớm biết đại thống lĩnh hung mãnh như vậy, trăm vạn đại quân cũng không ngăn hắn được thì Tô Lực không bao giờ phản bội hắn làm gì.

Có một người khác cũng biến sắc mặt, khuôn mặt Bích Nguyệt Phu Nhân đầy cay đắng. Ngưu Hữu Đức thậm chí không tha cho người mình, nhưng ngẫm lại lúc trước những kẻ “người mình” đối xử với hắn như thế nào thì bây giờ hắn đáp trả cũng hợp lý.

Tóm lại Bích Nguyệt Phu Nhân đã hiểu rõ, không phải Ngưu Hữu Đức sợ đám người Chương Hãn Phương mà hắn đề phòng nàng, hắn nhẫn nhịn tới khi thoát khỏi quyền thế của nàng rồi mới hành động.

Miêu Nghị vào rồi ra, lại lao vào, lần này không bị lực cản gì. Mọi người đã sớm chuẩn bị tâm lý, thấy Miêu Nghị giết tới thì liền né tránh.

Miêu Nghị xuyên qua đợt này chỉ giết mấy chục người, nhưng mấy chục tiếng hét thảm vẫn khiến người tim tập chân run.

Có người không biết nên nói cái gì với bản thân, tại sao cảm thấy hắn mới chỉ giết vài chục người? Bình thường mọi người chém giết mấy người đã rất ghê gớm, giờ bỗng phát hiện Ngưu Hữu Đức giết vài chục mạng cũng chưa có hơi hướm giết người.

Người hai bên đường trơ mắt nhìn Miêu Nghị người đẫm máu mang theo khí huyết sát cuồn cuộn vụt qua trước mắt.

Miêu Nghị lao ra từ trong đại quân, hắn nhìn Tô Lực chằm chằm, đuổi theo gắt gao.

Đằng Phi xem cuộc chiến lấy làm lạ hỏi:

– Tô Lực là ai mà đáng để Ngưu Hữu Đức không buông tha?

Cao Quan lạnh nhạt nói:

– Vốn là một bách phu trưởng dưới tay hắn, trước sát hạch đã phản bội hắn, vì hòa nhập vào người khác nên dùng cách nhục nhã Ngưu Hữu Đức để ghi công đầu.

Đằng Phi gật gù:

– Hèn gì.

Đằng Phi chợt cứng người, chậm rãi quay đầu hỏi:

– Sao cái này ngươi cũng biết? Còn có chuyện gì mà thủ lĩnh tình báo nhà ngươi không biết không?

Cao Quan đáp:

– Chỗ ta còn có thứ ngươi muốn biết nhưng ngươi không dám hỏi.

Khóe môi Đằng Phi co giật, câm nín:

– …

Tô Lực liều mạng cắm đầu chạy, không ngừng ngoái đầu lại, khi thấy Miêu Nghị tới gần thì gã đột nhiên không trốn nữa, vì biết có trốn cỡ nào cũng không thoát.

Tô Lực cầm thương xoay người lại, biểu tình kinh hoàng hét to:

– Đại thống lĩnh, ty chức đã biết sai! Đại thống lĩnh tha mạng, ty chức cũng bị buộc bất đắc dĩ, ty chức chỉ muốn tìm đường sống, chỉ mong kiếm được một đường sống! Xin đại thống lĩnh khai ân!

Miêu Nghị cười khẩy nói:

– Còn nhớ lúc ngươi phản bội ta thì ta đã nói gì không? Dám làm thì nên gánh vác hậu quả, chém đầu là xong.

“Tô Lực, ta không ngăn cản ngươi tìm kiếm tương lai, ta không trách ngươi sợ ta làm liên lụy ngươi. Nhưng có câu này ngươi hãy nhớ kỹ, ai có chí nấy ta không so đo, nhưng ta tuyệt đối không tha cho phản đồ!”

Trong óc Tô Lực chợt lóe qua câu nói này, lời nói còn văng vẳng bên tai.

Thấy van xin vô ích, Tô Lực rống to:

– A! Ngưu Hữu Đức, ta liều mạng với ngươi!

Tô Lực cầm thương xông lên, gã đã chó cùng rứt giậu, tính sao cũng không có đường sống thì đành liều mạng tìm kiếm một con đường.

Khoảnh khắc hai bên đến gần, Tô Lực vung thương cuồng đâm. Miêu Nghị đứng trên người Hắc Thán lao lên biểu tình rẻ rúng, một cánh tay cầm thương đột nhiên đâm ra.

Đinh!

Có tiếng trong trẻo, trường thương trong tay Tô Lực bị Nghịch Lân thương đâm gãy, đầu thương ba mũi nhọn chưa cạn thế đi, đâm thủng giáp vàng trên ngực gã, xuyên qua ngực chui ra sau lưng, máu phun ra.

Một thương đánh chết, giết dễ như chơi.

Tô Lực bị thương móc lên một tay chộp thân Nghịch Lân thương, khóe môi chảy máu ròng ròng, biểu tình tràn đầy tuyệt vọng. Tô Lực phát hiện có liều mạng cũng vô dụng, hai người vốn không là đối thủ cùng đẳng cấp.

Tô Lực cười thảm:

– Ha ha ha!

Tô Lực ọc máu thều thào:

– Đại thống lĩnh quả nhiên nói chuyện giữ lời, tuyệt đối không tha cho ty chức!

Roẹt!

Nghịch Lân thương rút ra, mũi nhọn thương quét qua vạch một vệt máu trên cổ Tô Lực.

Miêu Nghị phất tay thu người và vật vào, pháp nhãn nhìn sâu trong trời sao, đã không thể đuổi kịp đám người Chương Hãn Phương. Hắc Thán chở Miêu Nghị quay đầu trở lại.

Thấy tên này lại xông về, đại quân tụ lại cảnh giác cao độ đề phòng Miêu Nghị lại xung phong.

Nhưng Miêu Nghị ngừng lại trước đại quân, giơ thương chỉ vào mọi người, hét to:

– Lấp ló thì có gì hay, Ngưu Hữu Đức đại thống lĩnh Thiên Nhai Thiên Nguyên tinh ở đây, ai muốn lấy mạng của ta thì hãy đi ra quyết tử chiến một phen!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 19
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 24/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 15
Phần 85 Đúng vậy, lấy tu vi của nhị đệ mà nói, lĩnh ngộ thuộc tính còn mạnh hơn ta nhiều. Điều này cũng khiến cho ta vô cùng kinh ngạc. Dương Quá nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc. Sưu. Ngay khi thủy triều rút đi, thân hình Lục Thiếu Du đột nhiên động. Thân thể trong nháy mắt lướt qua mặt nước. Thủ ấn trong tay không ngừng được kết. Đồng thời hai tay mang theo một đám tàn ảnh, theo sự biến hóa của thủ ấn, không gian mơ hồ vặn vẹo, tốc độ càng ngày càng nhanh. Thủ ấn được ngưng tụ, năng lượng thuộc tính thủy trong không trung giống...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 40
Phần 85 Đường Ám trưởng lão, Quỷ Cốc tông lão, ta có thể đi rồi sao? Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn qua, về phần Ô Hỏa cùng Hỏa Loan, hắn cũng không nhìn tới. Đương nhiên, tới lúc đó tự nhiên sẽ có người an bài các ngươi tiến vào Thương Khung chiến trường. Đường Ám gật đầu nói. Như vậy đi, ta cùng các ngươi trở về, ta cũng có một số việc cần dặn Thái A. Quỷ Cốc nói. Sưu sưu! Thân ảnh ba người chợt lóe, biến mất trên không. Du Du tỷ, mặc dù Lục Thiếu Du có chút bổn sự, nhưng ta còn có thể đối phó! Ánh mắt Phong...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Giang Nam – Quyển 12
Phần 85 Mà hắn lại sớm đạt tới yêu cầu này, hóa thân của hắn đi đầu, sớm lĩnh ngộ chỗ huyền diệu của Huyền Thanh Thiên Cung, lần này lại tiến vào Man Hoang thế giới, quan sát lúc Bỉ Ngạn Thần Đế khai thiên tích địa Âm Dương vận chuyển, sinh sinh diệt diệt, lĩnh ngộ được càng thêm thấu triệt, vẫn còn thắng hóa thân! Hắn bước vào Huyền Thanh Thiên Cung là đương nhiên, chỉ là cảnh giới tăng lên tấn mãnh như thế, tổng cho Giang Nam một loại cảm giác hãi hùng khiếp vía, hắn tiến vào Bỉ Ngạn Thần Chu, trước trước sau sau đã qua năm tháng thời gian, năm tháng thời...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng