Miêu Nghị - Quyển 2

Phần 41

Lão nhân thử các loại chỉ thị dưới tình huống trên người Miêu Nghị không có bất kỳ dao động khác thường nào, thậm chí lão còn bắt Miêu Nghị quay lưng lại, sợ hắn dùng mắt chỉ huy.

Kết quả bọn “tiểu tử” nhất nhất làm theo.

Cuối cùng lão nhân đành đẩy Miêu Nghị ra, nhìn bọn “tiểu tử” nuốt nước miếng không ngừng, ánh mắt cũng trở nên xám xịt.

Dùng tâm linh cảm ứng là có thể thao túng, chuyện này có ý nghĩa như thế nào? Có nghĩa tâm tưởng sự thành, không cần bất kỳ thủ đoạn nào vẫn có thể thao túng, hơn nữa người khác còn không cướp được.

Thình lình lão nhân dơ dáy phát ra tiếng nức nở trầm thấp, run rẩy đi tới trước mặt bọn “tiểu tử”, đột ngột quỳ sụp xuống dang rộng hai tay, dường như muốn ôm chầm lấy bọn “tiểu tử”.

Miêu Nghị giật mình, vì sao lão lại quỳ xuống… bèn thử hỏi:

– Tiền bối, ngài làm gì vậy?

Lão nhân dơ dáy chợt nắm quyền nện mạnh vào ngực mình mấy cái kêu lên bình bịch, lộ vẻ bi phẫn lắc đầu nói:

– Ta đau lòng! Đồ tốt như vậy bày ra trước mặt ta, rõ ràng chỉ cần giơ tay ra là lấy được, nhưng rốt cục lại không lấy được, làm ta đau lòng chết đi được! Tiểu tử thối, vì sao ngươi lại lấy vật này ra, làm hại ta vô cùng đau đớn!

Miêu Nghị không biết nói gì, đây rõ ràng là chính lão ép ta lấy ra còn gì.

– Không đúng!

Lão nhân đột nhiên nhảy lên, nhìn chằm chằm khiến cho Miêu Nghị giật nảy mình, cười hắc hắc nói:

– Thiếu chút nữa quên mất, ngươi có thể ấp chúng nở ra, tại sao ta không thể ấp? Mau nói cho ta biết lai lịch bảo bối này, dám nói một chữ không, ta lập tức làm thịt ngươi!

Miêu Nghị chỉ có thể cho là lão nhân dai như đỉa đói, nhưng không nói cũng không được, rơi vào tay người ta rồi muốn giấu cũng không xong:

– Vạn Trượng Hồng Trần, trứng Minh Đường Lang!

– A! Minh Đường Lang…

Lão nhân cũng hít một hơi khí lạnh:

– Chúng nó là trứng quái vật Minh Đường Lang kia nở ra ư?

Miêu Nghị gật đầu nói:

– Đúng vậy.

– Không trách vừa rồi ta thắc mắc từ đâu xuất hiện quái thai!

Lão nhân tay vuốt chòm râu dưới cằm, có vẻ kỳ quái hỏi:

– Bây giờ không vào được Vạn Trượng Hồng Trần, làm sao ngươi lấy trứng được?

Miêu Nghị than thở:

– Dĩ nhiên là lấy được vào thời điểm Vạn Trượng Hồng Trần mở ra, nếu muốn lấy nữa vậy phải chờ thêm một ngàn năm nữa, đến khi Vạn Trượng Hồng Trần mở ra lần nữa mới được.

Đương nhiên là hắn vô cùng hy vọng có thể nắm giữ trong tay mình thì hơn, nếu làm cho ai ai cũng có, coi như mất hết ưu thế của mình, lúc cần ngu dốt phải nên ngu dốt.

– Thối lắm!

Lão nhân dơ dáy trong nháy mắt nổi trận lôi đình, giống như mèo bị đạp trúng đuôi, chỉ Miêu Nghị há miệng mắng to:

– Ta biết tiểu tử ngươi không thành thật, mới vừa rồi ngươi còn nói chúng nó là ấu trùng, mới nuôi mấy năm, lần trước Vạn Trượng Hồng Trần mở ra đã là chuyện của mười mấy năm trước, ngươi dám nhắm mắt nói mò với ta ư?!

Ặc… Miêu Nghị hận không được tát cho mình mấy cái, nói nhiều như vậy làm gì, không nên nói nhảm, vội vàng giải thích:

– Trứng trùng thật sự là lấy được mười mấy năm trước lúc Vạn Trượng Hồng Trần mở ra, chỉ là trước đó vẫn không tìm được phương pháp ấp trứng, mấy năm trước mới may mắn ấp trứng nở ra, thời gian cũng không sai biệt lắm.

– Có thể tin chuyện ma quỷ của ngươi nữa mới lạ! Ngươi không chịu nói có đúng không?

Lão nhân dơ dáy cười âm hiểm một trận, ánh mắt rơi vào trên người Hắc Thán:

– Ta làm thịt nó trước, trở lại từ từ hành hạ ngươi, xem ngươi có thể mạnh miệng tới khi nào.

Bảo giản chợt lóe hồng quang, Miêu Nghị lập tức gấp giọng nói:

– Có biện pháp, có biện pháp!

Lão nhân dơ dáy quay đầu lại cười gian:

– Không giở trò quỷ che mắt lừa gạt nữa chứ?

Ôi! Miêu Nghị thở dài một hơi, lại tìm một lý do cho mình:

– Có câu nói không thể có lòng hại người, nhưng không thể không có lòng phòng người, vãn bối lừa ngài cũng là vì bất đắc dĩ. Tiền bối hãy đứng vào góc độ của ta suy nghĩ thử xem, nếu ta nói hết cho ngài biết tất cả mọi chuyện, ngài lại qua cầu rút ván hạ độc thủ với vãn bối, vậy vãn bối biết phải làm sao, ngài thấy có đúng không?

Lão nhân suy nghĩ một chút thấy cũng phải, ai ai cũng có lòng tự vệ, bèn lộ vẻ khinh thường nói:

– Chỉ bằng vào ngươi cũng đáng để ta qua sông rút cầu sao? Sinh tử của ngươi chỉ nằm trong một niệm của ta, chỉ cần cạy miệng tiểu tử ngươi ra là được. Đối phó một tên nhãi ranh như ngươi, ta cần phải phí nhiều công phu sao?!

Mặc dù đây chỉ là Miêu Nghị mượn cớ, bất quá suy nghĩ một chút cũng phải, nếu lão nhân dơ dáy thật sự muốn làm gì đúng là không cần quanh co lòng vòng, xem ra thật sự là không có ý định làm gì mình.

Lúc này Miêu Nghị bày ra thái độ giữ bí mật trời biết lão biết ta biết, truyền âm nói:

– Tiền bối, lão đi Vạn Trượng Hồng Trần, đợi đến đêm trăng tròn dùng một cái gương khúc xạ ánh trăng chiếu vào Vạn Trượng Hồng Trần, là có thể dẫn dụ Minh Đường Lang ra ngoài…

Lần này hắn đã thành thật nói ra sự thật.

Thế nhưng có người từng trải qua chuyện mất lòng tin, không mấy dễ dàng tin tưởng người khác.

Lão nhân bày tỏ nghi ngờ, lộ vẻ hồ nghi nói:

– Nói bậy ư, năm xưa từng có cao thủ cấp bậc Tử Liên đi ngang qua Minh Đường Lang ở bên ngoài lằn ranh tập kích của Vạn Trượng Hồng Trần, kết quả bị quái vật kia lao ra xé xác chết tươi. Quái vật kinh khủng như vậy, chỉ dùng một cái gương là có thể dẫn dụ ra sao?

Miêu Nghị dở khóc dở cười, trước đây lúc lão Bạch nói như vậy hắn cũng không tin, bèn buông tiếng than dài:

– Thật đó, đây cũng là một phương pháp vãn bối phát hiện trong lúc vô tình, vì sao lão lại không tin?

Lão nhân hừ một tiếng:

– Ta không tin ư? Là ta không tin hay là tiểu tử ngươi đặt điều nói dối khiến cho người ta nghi ngờ?

– Ta… Vậy lão muốn thế nào mới tin?

Miêu Nghị bất đắc dĩ dang rộng hai tay.

Lão nhân cười gian hắc hắc nói:

– Rất đơn giản, ngươi theo ta đi một chuyến, chỉ cần lấy được trứng trùng ta sẽ tha cho ngươi.

– Không đi có được không?

– Không được.

Miêu Nghị không biết nói gì, cũng biết là không được.

Lão nhân lại xoa xoa tay, dáng vẻ hưng phấn tới cực điểm, chỉ chỉ nhẫn trữ vật dưới đất:

– Nơi đây không thích hợp ở lâu, vạn nhất chọc cho Yêu Tướng chạy tới, chúng ta sẽ không thể chạy thoát, mau thu thập rời đi!

Chuyện thu dọn đồ đạc Miêu Nghị sẽ không cự tuyệt, đây là đồ mình phải liều mạng mới giành được, quyết sẽ không vứt bỏ.

Hắn lấy một sợi dây nhỏ trong nhẫn trữ vật ra, nhanh chóng nhặt từng chiếc nhẫn trữ vật dưới đất xỏ vào, để rời rạc sẽ dễ dàng rơi mất.

Quay đầu lại phát hiện lão nhân dơ dáy đang cầm thanh lang nha bổng đen như mực kia, không khỏi đỏ ngầu đôi mắt. Một cây gậy lớn như vậy, không biết phải hao tốn biết bao nhiêu hắc tinh tinh luyện ra tinh phấn mới có thể luyện chế mà thành!

Đợi đến khi lão nhân lấy từ trong cơ thể vượn già ra một viên yêu đan nhị phẩm màu xanh, Miêu Nghị lại nhức nhối một trận. Yêu đan nhị phẩm, nếu mình lấy được sẽ đổi được không biết bao nhiêu Nguyện Lực Châu!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 31/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 22
Phần 41 Nhóm người Hàn Lập không hề chậm lại, phi xa khẽ chớp động đã chạy như bay về trung tâm của ma vân. Làn sương mù màu đen ta đi, liền để lộ ra một thông đạo không lô có đường kính lớn gần một dặm. Mà đúng lúc này từ trong làn sương mù ở bên sườn ma vân truyền đến hai âm thanh lạnh thấu xương. “Đường này không được đi.” “Cút cho ta.” Tiếng nói vừa dứt, tại phía bên này thông đã vang lên tiếng sét đánh chói tai, lập tức nơi đó lóe lên đạo sét màu đen lớn hơn mười trượng, sau đó liền biến ảo thành một con giao long bằng...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Hạ Thiên – Quyển 4
Phần 41  Tiểu thư, nếu cô nói tôi là móc túi, tôi tố cáo cô phỉ báng người khác. Tên đàn ông nhìn Thư Tịnh, trong mắt lóe lên cái nhìn tàn độc. Anh đi mà tố cáo, tôi đang ước gì anh tố cáo tôi. Thư Tịnh hừ một tiếng, nàng cũng không tin tên cắp vặt này có gan đi tố cáo nàng. Lúc này xe buýt đã đến trạm, cô gái trẻ xuống xe nhưng tên đàn ông vẫn còn ở trên xe, rõ ràng hắn cũng không quan tâm thân phận của mình bị vạch trần. Trên đường đi tên đàn ông thỉnh thoảng nhìn về phía Thư Tịnh, không biết vì nàng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Miêu Nghị – Quyển 17
Phần 41 Đó là tự nhiên, bằng vào bối cảnh và thực lực của Khấu gia, chuyện Ma Lạn cốc tự nhiên không đáng vào đâu. Ban Nguyệt Công nắm tay nàng, nói: Đi, thông báo một tiếng với Hoàng Khiếu Thiên. Sau khi được biết đám người Miêu Nghị đều thông qua khảo hạch, Hoàng Khiếu Thiên hưng phấn tới mức khoa chân múa tay: Đi một chút. Nếu như khảo hạch đã chấm dứt, chúng ta đi Thiên Nguyên tinh dạo chơi. Đi chúc mừng bọn họ. Từ Đường Nhiên từng mở miệng đồng ý với hắn, sẽ lấy cho hắn một cửa hàng trên Thiên nhai. Hắn đối với chuyện này vô cùng chờ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng