Miêu Nghị - Quyển 2

Phần 46

Miêu Nghị nhìn theo ánh mắt Yêu Nhược Tiên, chỉ thấy nơi xa mơ hồ có sương mù màu đỏ máu bao trùm trời đất.

Hắn vô cùng quen thuộc cảnh tượng này, chính là Vạn Trượng Hồng Trần.

– Rốt cục trở lại Tiên Quốc rồi.

Miêu Nghị giang hai cánh tay nhìn về phía mặt trời vươn vai, gió biển thổi lồng lộng, thật là thoải mái.

– Nơi này cũng không phải là Tiên Quốc, mà là Vô Lượng quốc!

Yêu Nhược Tiên hừ một tiếng.

A! Miêu Nghị kinh ngạc hết nhìn Đông lại nhìn Tây nói:

– Vì sao đem ta tới Vô Lượng quốc?

– Ngươi chỉ nói Vạn Trượng Hồng Trần, lại không có nói phải đến Tiên Quốc.

Miêu Nghị tò mò nói:

– Lão là tu sĩ Vô Lượng quốc ư?

Yêu Nhược Tiên hơi nheo mắt, không biết nhớ ra cái gì đó, lắc đầu nói:

– Chỉ là một tán tu mà thôi, ngươi là tu sĩ Tiên Quốc ư?

– Đúng vậy… Lão là tán tu!

Miêu Nghị có vẻ kiêu ngạo, tu vi mình tuy thấp nhưng cũng là người có thân phận bối cảnh chính thức, chỉ cần làm cho thật tốt, tiền đồ không phải là tán tu có thể so sánh.

Bất quá rất nhanh ý thức được cái mạng nhỏ của mình đang nằm trong tay người ta, không nên đắc ý quá, bèn nhìn về phía Vạn Trượng Hồng Trần nơi xa, vội vàng nói sang chuyện khác nói:

– Vô Lượng quốc cũng có Vạn Trượng Hồng Trần sao?

– Thật sự là kiến văn hạn hẹp, nhìn qua cũng biết là kẻ chưa hề xuất hành du ngoạn!

Yêu Nhược Tiên đưa mắt nhìn Vạn Trượng Hồng Trần, từ từ nói:

– Phần lớn địa phương tiểu thế giới toàn là đại hải, phần lớn đảo lục lẻ tẻ bị một ít cự bá không biết tu hành bao nhiêu vạn năm chiếm cứ, mà hai khối lục địa lớn nhất giống như hai vành trăng khuyết thì bị Lục Thánh chiếm cứ. Tiên Quốc, Phật Quốc, Vô Lượng quốc chiếm một vành trăng khuyết, ba nước giáp giới với nhau. Tiên Thánh Mục Phàm Quân, Phật Thánh Tàng Lôi và Đạo Thánh Phong Bắc Trần không ai chịu nhường ra Vạn Trượng Hồng Trần, vì thế ba người đánh nhau nhiều lần, bởi vì bất phân thắng phụ nên cuối cùng thỏa hiệp, lấy Vạn Trượng Hồng Trần làm trung tâm ba nước, phân chia lãnh thổ.

– Tiểu thế giới… Đại thế giới…

Miêu Nghị nhìn chằm chằm Vạn Trượng Hồng Trần lẩm bẩm mấy tiếng.

Cái này hắn đã nghe nói qua, sở dĩ có cách nói tiểu thế giới và đại thế giới, cũng là bởi vì Vạn Trượng Hồng Trần.

Người sống ở tiểu thế giới, vốn không biết chỗ của mình gọi là tiểu thế giới, kể từ mười vạn năm trước có mười vạn thiên binh thiên tướng đuổi giết một đại ma đầu tới đây tạo ra Vạn Trượng Hồng Trần, mọi người mới biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, bèn xưng chỗ ở của mình là tiểu thế giới, chỗ của thiên binh thiên tướng là đại thế giới.

Bất quá đại thế giới vẫn tồn tại trong truyền thuyết, nghe nói Lục Thánh rất là khao khát đại thế giới, nhưng bằng vào tu vi Lục Thánh có thể phi hành vào vũ trụ tinh không cũng không thể dọ thám biết đại thế giới rốt cuộc ở vị trí nào trong vũ trụ. Thật sự là vì vũ trụ quá mức mênh mông vô tận, không phải là năng lực Lục Thánh có thể với tới được, chỉ có thể nhìn lên tinh không bùi ngùi cảm thán.

– Ma Quốc, Quỷ Quốc, Yêu Quốc chiếm một vành trăng khuyết còn lại ư?

Miêu Nghị hỏi.

Yêu Nhược Tiên vuốt cằm nói:

– Chúng ta đi về phía Tây vành trăng khuyết đang ở, đi tới cuối vành trăng chính là Lưu Vân Sa Hải, vượt qua Lưu Vân Sa Hải chính là một vành trăng khuyết khác, chính là lãnh địa của Ma Thánh Vân Ngạo Thiên, Quỷ Thánh Tư Đồ Tiếu, Yêu Thánh Cơ Hoan.

Miêu Nghị có vẻ tò mò nói:

– Trong Lục Thánh, tu vi của người nào cao nhất?

Yêu Nhược Tiên lắc đầu nói:

– Phải là không sai biệt lắm, bất quá có người nói thực lực Ma Thánh Vân Ngạo Thiên hơi trội hơn, nhưng giữa Lục Thánh với nhau vừa đối địch lại vừa kiềm chế lẫn nhau, nếu như Ma Thánh Vân Ngạo Thiên muốn độc bá thiên hạ, những người khác sẽ liên thủ lại chèn ép, cho nên sáu người một mực duy trì thế cân bằng. Đã nhiều năm như vậy rồi người có tu vi thấp kém như chúng ta làm sao biết sáu người bọn họ người nào thực lực mạnh người nào thực lực yếu, căn bản không phải chúng ta có thể suy đoán. Ừm…

Lão chợt quay đầu nhìn lại, thình lình đổi giọng:

– Ta nói nhảm với ngươi chuyện này làm gì, chuyện của Lục Thánh đến phiên một tu sĩ Bạch Liên tam phẩm nhỏ bé như ngươi quan tâm sao?

Miêu Nghị không thèm để ý, cười hắc hắc nói:

– Tiền bối kiến thức rộng rãi, vãn bối chỉ muốn gia tăng chút kiến thức.

Yêu Nhược Tiên hừ lạnh một tiếng:

– Hiện tại ngươi lấy trứng Minh Đường Lang cho ta mới là chính sự.

Miêu Nghị chỉ mặt trời ngoài biển bất đắc dĩ nhún vai nói:

– Ban ngày không có trăng sáng, không có trăng sáng sẽ không thể dẫn dụ Minh Đường Lang ra, phải đến tối mới được.

– Vậy thì đến tối rồi hãy nói.

Yêu Nhược Tiên quay đầu lại liếc nhìn Hắc Thán, chỉ thấy Hắc Thán đang đuổi theo một bầy cua chạy tứ tung trên bờ cát, đuổi kịp con nào bèn dùng vó của mình đè nó xuống cát, sau đó cúi đầu cắn lấy nhai vài cái nuốt chửng, chơi vô cùng vui vẻ.

Nó còn một cách chơi khác ghê gớm hơn nữa, hai vó trước giang ra thành hình chữ Bát trấn áp hai con cua, quay đầu lại nhìn, lắc mông một cái, hai vó sau lại tạo thành hình chữ Bát trấn áp hai con cua nữa, đuôi đắc ý vẫy vẫy.

Chỉ là cua nằm dưới vó nó… suy đoán với trọng lượng của nó ắt sẽ bị đạp thành mảnh vụn.

Long câu có tính như vậy, Yêu Nhược Tiên chưa từng thấy qua, lão nhe răng toét miệng, coi như phục rồi, phất tay áo dơ bẩn rộng rãi khoanh chân ngồi xuống:

– Đánh một trận với Viên Khai Sơn bị chút nội thương, lại mang heo mập phi hành xa như vậy, hại pháp lực ta hao tổn mệt mỏi quá sức, ban ngày vừa hay khôi phục một chút.

Miêu Nghị vội vàng hỏi một câu về chuyện mình vẫn lo nghĩ dọc theo đường đi:

– Không phải là tiền bối đã hứa luyện chế một món pháp bảo xứng tay giúp ta sao?

– Dường như ta đã nói, sau khi ngươi giúp ta lấy được tiểu Đường Lang sẽ giúp ngươi luyện chế kia mà…

– Đừng!

Miêu Nghị vội vàng chắp tay một cái nói:

– Yêu tiền bối, con người ta rất đàng hoàng, luôn luôn có lời nói thẳng. Tu vi của ngài cao hơn ta xa, nếu ta không thực hiện cam kết cũng không chạy được. Nhưng ta không làm gì được ngài, nếu ta thực hiện đúng cam kết, vạn nhất ngài chạy mất ta cũng không có cách nào đuổi kịp.

Yêu Nhược Tiên không thèm để ý đến hắn, ném một viên Nguyện Lực Châu vào trong miệng, đón gió biển quất vào mặt, nghe trận trận ba đào, khoanh chân ngồi tĩnh tọa khôi phục pháp lực tiêu hao.

Miêu Nghị có nói rát cổ cũng bằng vô dụng, sau khi nhìn trái nhìn phải, muốn chạy trốn lại có vẻ không nắm chắc.

Không phải là có vẻ, mà là một chút nắm chắc cũng không có.

Hắn không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh Yêu Nhược Tiên, cũng ném một viên Nguyện Lực Châu vào miệng, khoanh chân ngồi tĩnh tọa từ từ luyện hóa.

Đến giữa trưa, Yêu Nhược Tiên từ từ thu công đứng lên, đã lợi dụng Nguyện Lực Châu khôi phục pháp lực tiêu hao.

Miêu Nghị lập tức mở mắt, thu Nguyện Lực Châu nhảy lên, lại tỏ vẻ áy náy cười hỏi:

– Yêu tiền bối, bây giờ thời gian còn sớm, đến tối còn có một thời gian nữa, phải chăng là ngài nên thừa dịp này rảnh rỗi luyện chế pháp bảo giúp ta trước?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 31/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lưu Phong – Quyển 3
Phần 46 Nói xong đạp không mà đi, Lưu Phong vội vàng thúc giục Hạo Thiên kiếm, cùng sự trợ giúp của Phi nhi, đạp lên kiếm mà đi, theo sát phía sau. Ước chừng sau nửa canh giờ, hai người đi tới một chỗ chân núi không một bóng người. Tuyệt sắc kiếm tiên trầm giọng nói: “Toàn lực ra tay với ta, ta muốn xem ngươi thăng tiến đến đâu, nói trước cho ngươi, nếu ngươi không tận tâm cùng ta so chiêu, vạn nhất chết ở trong tay ta cũng đừng trách ta hạ thủ không lưu tình.” Lưu Phong nghe vậy, nhất thời hít một ngụm dưỡng khí: “Tiền bối, bất quá chỉ là kiểm nghiệm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Dương Thần – Quyển 5
Phần 46 Đi ra khỏi văn phòng, vẻ mặt của Lâm Nhược Khê không rõ là cảm xúc gì, có điều bước chân đi có vẻ nặng nề, không được như ngày thường ở công ty. Tình cờ có nhân viên đi qua hai người, do ngày trước bị áp lực Lâm Nhược Khê tạo nên, cũng không dám ngẩng đầu nhìn chỉ đơn giản chào hỏi, cũng không nhìn thấy có đặc biệt gì. Dương Thần đi theo sau cô, biết rằng cũng không có gì để nói, cứ đơn giản đi như vậy xuống dưới lầu, tiến về bãi đỗ xe, đi vào chỗ đỗ xe của Lâm Nhược Khê. Lâm Nhược Khê sờ trong túi cô một...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lục Thiếu Du – Quyển 6
Phần 46 Ngay khi Lục Thiếu Du còn đang suy nghĩ thì Lam Linh không ngừng đánh ra từng đạo thủ ấn quỷ dị, miệng phun ra một ngụm máu, sắc mặt nhanh chóng tái nhợt, một viên đan dược được móc ra, lập tức máu tươi và đan dược lẫn lộn, thủ ấn trong tay biến hóa, đan dược được ném cho đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng ở phía trên. Dát. Liệt Hỏa Yêu Ưng kêu lên một tiếng, thanh âm xuyên thấu hư không. Nó há mỏ ra nuốt viên đan dược kia vào. Trong nháy mắt thân thể bành trướng tới trăm thước, hai cánh khẽ vỗ lên, không gian lúc này giống như bị một đám...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng