Miêu Nghị - Quyển 2

Phần 75

Cánh tay trái bị thương, cánh tay phải Diêm Tu cầm búa điều khiển long câu chạy một mạch như điên không ngừng, lão phải khẩn cấp chạy tới Trấn Hải sơn báo tin cho sơn chủ.

Ai ngờ chạy tới nửa đường, chợt nghe phía trước vó long câu vang lên rầm rập. Một đám long câu từ xa lao nhanh tới khiến cho Diêm Tu giống như chim sợ ná kinh hồn khiếp vía, đang muốn điều khiển long câu nhảy vào núi rừng phụ cận ẩn núp. Bất quá lão thi triển pháp nhãn nhìn lại, thấy kỵ sĩ đầu tiên một thân ngân giáp quần trắng chạy như bay vô cùng nổi bật, nhất thời mừng rỡ.

Người tới chính là sơn chủ Trấn Hải sơn Tần Vi Vi dẫn dắt người khẩn cấp chạy tới, lúc này Tần Vi Vi đã tụ tập nhân mã năm động dọc trên đường đi, bao gồm nhân mã bản bộ của nàng đã có gần bảy mươi người, có thể nói thế tới hung hăng.

Thấy Diêm Tu chật vật không chịu nổi dừng ở trên đường, Tần Vi Vi vội vàng xông đến đã ý thức được không ổn, giơ tay lên cao, gần bảy mươi kỵ sĩ khẩn cấp dừng lại khiến cho bụi đất tung bay giữa đường.

– Diêm Tu, vì sao lão ở chỗ này?

Tần Vi Vi giận dữ hỏi.

Diêm Tu giọng thê lương nói:

– Sơn chủ, Đông Lai động bị đánh bất ngờ, đã bị công phá, thuộc hạ liều mạng xông ra, may mắn thoát vây, chỉ sợ những thị nữ Đông Lai động không tránh khỏi thọ tội.

Chuyện này đã nằm trong dự liệu của Tần Vi Vi, nàng vung xà mâu thương trong tay, giận quát một tiếng:

– Đi!

Nàng dẫn đầu xung phong phía trước, dẫn dắt đại đội nhân mã khẩn cấp chạy tới Đông Lai động.

Đông Lai động, sau khi đám cầm thú kia giày vò hành hạ các thị nữ, phát tiết dục vọng xong, tên nào tên nấy thần thanh khí sảng, tinh thần phấn chấn, lúc này đang phá hoại khắp Đông Lai động.

Viên Chính Côn cỡi long câu xông qua sơn môn vung trường kích lên, vọt qua vọt lại hai lượt, trong tiếng ầm ầm, sơn môn bảng hiệu cao lớn của Đông Lai động ngang nhiên sụp đổ.

Đám thuộc hạ của y cũng xung phong khắp nơi, phá sập từng dãy phòng ốc.

Mấy thớt long câu chạy tới chạy lui bên trong Đông Lai đại điện, sau mấy lượt xông ngang đánh thẳng như vậy, Đông Lai đại điện bốc lên bụi đất mù mịt, cũng trở thành một mảnh phế tích.

Viên Chính Côn vọt trở về. Trường kích trong tay quét ngang, hành lang bên hồ vỡ tung bay tán loạn, quay đầu lại nhìn mọi người hô to:

– Đập, đập thật mạnh cho ta, thứ gì có thể hủy diệt hết thì hủy diệt.

Phòng ốc, hành lang, trường đình… từng kiến trúc tinh xảo trong khoảnh khắc biến thành phế tích ngói vụn.

Trên quảng trường, mười mấy tên thị nữ quần áo xốc xếch, thậm chí là trần trụi hoặc nằm hoặc ngồi. Có người vẻ mặt ngây độn, có kẻ ôm mặt khóc thút thít, có người hạ thể vẫn còn vết máu sau khi bị tàn phá.

Một nơi vốn là tiên gia phúc địa trong mắt người phàm thế tục, giờ phút này khắp nơi là nhà đổ cột xiêu.

Nhưng vào lúc này, Trần Phi dẫn dắt ba kỵ sĩ cấp tốc chạy trở về, vọt tới bên người Viên Chính Côn thấy tình hình chung quanh ngẩn ra.

– Viên động chủ, cớ gì lại làm như vậy?

Trần Phi cau mày hỏi.

Y vốn chính là người của Đông Lai động, đối với Đông Lai động ít nhiều gì cũng có tình cảm, lúc này thấy Đông Lai động bị Viên Chính Côn hủy thành phế tích, trong lòng cũng có vẻ không thích.

Viên Chính Côn không thèm để ý đáp:

– Trần huynh đệ, muốn dụ địch xâm nhập vậy phải chọc giận đối phương.

Trần Phi hít sâu một hơi, tình huống khẩn cấp, bây giờ cũng không có lòng dạ nào tiếp tục dây dưa chuyện này, bèn chắp tay nói:

– Nhân mã của Tần Vi Vi đã sắp đến rồi, mời Viên động chủ sớm chuẩn bị.

– Nhanh như vậy sao?

Viên Chính Côn lấy làm kinh hãi, dựa theo kế hoạch đã định, Tần Vi Vi không nên tới nhanh như vậy mới đúng.

Y cũng không biết Tần Vi Vi đã thu được tin tức Đông Lai động có thể bị tập kích từ trước.

– Thu đội!

Viên Chính Côn vội vàng quay đầu lại hét lớn một tiếng.

Nhân mã Viên Chính Côn đang phá hoại khắp nơi nhanh chóng tụ họp trở lại, ai ngờ ánh mắt Viên Chính Côn nhìn chằm chằm vào đám thị nữ đáng thương kia.

Trần Phi thầm than một tiếng trong lòng, biết người này vì muốn chọc giận Tần Vi Vi chắc chắn sẽ hạ sát thủ. Nếu như bị Miêu huynh đệ biết được sợ là sẽ nổi lên lửa giận ngút trời.

– Những tiện tỳ này đã nghe được lời của chúng ta, không nên để cho tin tức tiết lộ.

Theo Viên Chính Côn ra lệnh một tiếng, cả đám thị nữ bị bắt đi trong tiếng kêu thét sợ hãi, đám thủ hạ của y dùng dây lưng y phục treo các nàng lên xà nhà Đông Lai đại điện.

Trong lúc nhất thời có người bị treo cổ chết, có kẻ bị vặn cổ, không thì cũng bị bổ một đao.

Sau đó cả bọn y phục xốc xếch, thậm chí trần trụi không mảnh vải bị treo thành một hàng. Ai nấy thè lưỡi ra ngoài, mắt trợn trắng, có người hạ thể còn đang rỉ máu, có thể nói thê thảm không nỡ nhìn.

Nơi xa vang lên tiếng vó long câu, Viên Chính Côn lập tức vung kích kêu to:

– Nhóm đội nghênh địch!

Lấy Viên Chính Côn cầm đầu mười hai kỵ sĩ nhất thời nhóm đội một hàng, ai nấy lăm lăm vũ khí trong tay.

Phía trước, lấy Tần Vi Vi cầm đầu, nhân mã bảy mươi kỵ sĩ cấp tốc chạy tới, thấy được đầu sỏ làm cho Đông Lai động trở nên phế tích hoang tàn.

Tựa hồ thấy nhân mã của Tần Vi Vi quá nhiều không cách nào địch nổi, Viên Chính Côn lại lập tức cao giọng hô to:

– Địch nhiều ta ít! Rút lui!

Mười hai kỵ sĩ lập tức quay đầu nhanh chóng chạy đi.

Nhân mã Tần Vi Vi xông vào Đông Lai động hơi ngưng lại, ai nấy nhìn vòng quanh Đông Lai động hiện tại đã trở thành một mảnh phế tích, có thể nói bị phá hư tới mức thấy mà đau lòng.

Thế lực khắp nơi cướp đoạt địa bàn, rất ít có người làm như vậy, bởi vì làm như vậy cho dù là đánh chiếm được, phiền phức xây lại vẫn là phần mình.

Mười mấy tên thị nữ dáng vẻ thê thảm bị treo cổ trên xà đại điện, khiến cho sắc mặt Tần Vi Vi trở nên lạnh như sương tới cực điểm. Giọng nàng lạnh như băng vung xà mâu thương chỉ về phương hướng phe địch chạy thục mạng:

– Diêm Tu ở lại đây chỉ dẫn phương hướng cho viện binh tới sau, những người khác theo ta giết! Không tha cho tên súc sinh nào, ta muốn bằm thây chúng làm muôn mảnh!

Mọi người lập tức đuổi theo sau lưng Tần Vi Vi, khẩn cấp đuổi giết địch.

Hiện trường còn lại Diêm Tu ngồi trên long câu nước mắt tung hoành, quan sát nhà mình đã bị phá hủy không còn.

Lão tu hành nhiều năm như vậy vẫn sống thấp hèn đê tiện, cho đến sau khi gia nhập Đông Lai động, mới tìm được danh dự làm người, trở thành Đại quản gia Đông Lai động, đã xem Đông Lai động như nhà của mình. Hôm nay nhà mình bị hủy thành bộ dáng này, bảo lão sao không bi thương cho được.

Gió rét trận trận làm Diêm Tu khẽ rùng mình, không biết nghĩ tới điều gì nhanh chóng từ long câu nhảy xuống, bước nhanh chạy tới trước mười mấy tên thị nữ treo cổ chết trên xà nhà, cẩn thận phân biệt từng người một, lại không thấy hai tên nửa đệ tử của mình trong số đó.

Sau đó lão kiểm lại nhân số thấy quả thật thấy mất đi hai người, đúng là Thiên nhi và Tuyết nhi không ở trong đó.

– Thiên nhi… Tuyết nhi…

Diêm Tu thi pháp lớn tiếng kêu gọi bốn phía kêu hồi lâu nhưng vẫn không ai đáp lại, vì vậy lại tiến vào phế tích lật tìm khắp nơi.

Lão tìm thật lâu, tìm mỗi góc nhỏ trong cả phế tích sụp đổ hoang tàn, vẫn không tìm được, toàn thân lại dính đầy bụi đất trông hết sức lôi thôi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 31/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 7
Phần 75 Ngươi thật sự là hết sức thành thật! Hoắc Lăng Tiêu có hơi nghiến răng nghiến lợi, thế nhưng người cũng đã chết rồi, nói gì cũng bằng vô dụng, làm gì vì một người chết cũng là vô nghĩa. Bên nào nặng bên nào nhẹ không khó làm ra quyết định, Hoắc Lăng Tiêu chậm rãi quay về: Không biết mới vừa rồi hiền đệ dùng pháp bảo gì tru diệt Trầm Phong Hoa? Miêu Nghị lập tức gọi ra Huyền Âm Bảo Kính, đưa tới nói: Pháp bảo này giành được trong tay một quỷ tu ở Tinh Tú Hải, đối với Đại ca chỉ là trò chơi trẻ con mà thôi. Hoắc Lăng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Ma Vương – Quyển 3
Phần 75: Nhất Cử Lưỡng Tiện... Tham gia ám sát Lao Luân Tư lần này cả thảy có mười người, gồm ba pháp sư, bốn gã cung tiễn thủ, cộng thêm ba kiếm sĩ. Trong ba kiếm sĩ, có một gã có thực lực Kiếm Sư, hai người còn lại cũng đều là Cao cấp kiếm sĩ. Trừ gã bị Hàn Thạc giết chết là Địa hệ cao cấp ma pháp sư, còn có một gã Không Gian hệ cao cấp ma pháp sư và thêm cả một Ám hệ ma đạo sư mặc hắc bào. Gã hắc bào ma pháp sư thấy Hàn Thạc xách theo đầu của Ba Lạp Khắc xuất hiện thì ớn lạnh trong lòng. Hai...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Miêu Nghị – Quyển 23
Phần 75 Hắn liền tiếp tục nói tiếp: Bệ hạ có thể coi trọng nha Như Ý đầu kia, là nàng có phúc. Chỉ là diện mạo nha đầu kia cũng không xuất chúng. Vào cung sợ rằng không được niềm vui của bệ hạ! Đây là bắt đầu nói điều kiện! Thanh Chủ liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói: Nếu là cháu gái của Thiên Vương, trẫm làm sao có thể bạc đãi được. Trẫm đặc biệt phong nàng làm Như Ý Thiên Phi, ban thưởng đan phượng bảo liễn. Ở trong hậu cung chi phí bổng lộc đứng hàng các phi cấp cao nhất, gần với Thiên Hậu. Ngoại trừ trẫm và Thiên Hậu ra...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng