Miêu Nghị - Quyển 2

Phần 9

– Động chủ, ở nơi này, ngươi mau xem, chúng nó lại đang ăn tiền tệ.

Thiên nhi chỉ bọn “tiểu tử” dưới đất nói.

Miêu Nghị ngạc nhiên nhìn chằm chằm dưới đất, từ từ ngồi chồm hổm xuống, nhìn bọn “tiểu tử” tham ăn với vẻ hết sức nghi hoặc.

Hắn còn cho là mình nhìn lầm rồi, làm sao bọn “tiểu tử” có thể ăn vật cứng như vậy. Cần phải biết độ cứng của tinh tệ tương đối cao, lúc tu sĩ luyện chế pháp bảo muốn lấy tinh phấn trong đó ra cũng cực kỳ khó khăn, có thể thấy được tinh tệ cứng rắn tới mức nào.

Thế nhưng thanh âm rau ráu khiến cho người ta rợn cả tóc gáy cũng hết sức rõ ràng.

Miêu Nghị không thể không đưa tay vẹt đám “tiểu tử” ra, lấy một đồng kim tinh cầm lên tra xét. Không ngờ rằng có vài “tiểu tử” dường như hết sức không vui, phát ra ý niệm kháng nghị với hắn. Sau khi thấy kháng nghị không có hiệu quả, lại quay đầu chen vào giữa đám đồng bọn tranh ăn.

Nắm kim tinh lăn qua lộn lại quan sát Miêu Nghị tặc lưỡi không dứt, kim tinh rõ ràng đã bị cắn một lỗ to.

– Miệng chúng đã sắc bén như vậy rồi sao?

Miêu Nghị đưa tay bắt một “tiểu tử” lên quan sát, phát hiện chân và miệng của nó quả thật đã thay đổi so với khi vừa nở ra, đã định hình hết sức rõ ràng, thân thể nó cũng đã lớn hơn một chút.

Hắn lật bàn tay lại lấy ra một thanh chủy thủ, đặt mũi vào kề bên miệng “tiểu tử”. Bị chèn ép phản kháng “tiểu tử” bắt đầu gặm cắn liên hồi, chỉ nghe thanh âm rau ráu vang lên, mũi chủy thủ lập tức mẻ đi một miếng.

– Chậc chậc, còn nhỏ mà đã biến thái như vậy, lớn lên chắc chắn sẽ lợi hại hơn nữa!

Miêu Nghị than thở, thả “tiểu tử” kia đi, ném kim tinh xuống đất đứng dậy hỏi hai nàng:

– Số tiền này là các nàng ném cho chúng ăn sao?

Hắn biết thủ hạ bộ thuộc hiếu kính hai nàng không ít tiền tệ, cũng giống như hắn hiếu kính bọn Thanh Cúc vậy.

Hai người vội vàng lắc đầu khoát tay:

– Không phải chúng ta, chúng ta là vừa lúc đi ra mới phát hiện.

– Không phải là các nàng ư?

Miêu Nghị nhíu mày một cái, hai bên ở với nhau lâu như vậy, hắn biết hai nha đầu sẽ không lừa gạt mình, nhưng tiền này là ở đâu ra?

Nhìn chung quanh một chút, Hắc Thán còn nằm bên cửa động lim dim, thỉnh thoảng đập đuôi một cái.

Không đúng, nếu như có người đến nơi này, đừng nói Hắc Thán sẽ cảnh báo, hôm nay bọn “tiểu tử” cũng biết truyền lại tin tức cho Miêu Nghị, thả nuôi chúng nó chính là để cho chúng phát huy tác dụng này.

– Có phải là các nàng làm rơi trong lúc vô tình hay không?

Miêu Nghị hỏi.

Trong lúc vô tình?

Hai nha đầu không dám chắc chắn lắc đầu một cái.

Loại chuyện như vậy cũng không thể không xác định, vạn nhất có người bên ngoài đi tới bên cạnh mình cũng không biết, vậy thì quá nguy hiểm rồi. Miêu Nghị cảnh giác nhìn bốn phía hỏi:

– Đếm thử tiền của các nàng xem có thiếu hay không.

Hai nha đầu bình thường cũng không có chỗ nào cần tiêu tiền, ở Đông Lai động không lo ăn mặc, y phục, trang sức các loại chỉ cần lên tiếng nói, Đông Lai thành sẽ đưa tới, không cần các nàng bỏ tiền, ở trên hải đảo này càng không cần nói, có tiền cũng không có chỗ mua đồ.

Cho nên trên người hai nàng trên căn bản là không mang theo tiền, bước nhanh trở vào trong động, tìm túi tiền kiểm lại một lần.

Sau đó hai nàng ra ngoài cầm túi tiền theo, yếu ớt nói:

– Thiếu đi mười mấy đồng.

Miêu Nghị thở phào nhẹ nhõm, chỉ hai người điểm điểm.

Mặc dù động chủ không hề chỉ trích nhưng hai nha đầu có vẻ ấm ức, cảm thấy không phải là mình làm, bởi vì hai người bình thường cũng không chạm đến tiền, không nghĩ ra vì sao tiền của mình lại xuất hiện ở nơi này.

Có phải Hắc Thán làm hay không?

Hai người lặng lẽ liếc về về phía súc sinh đang nằm nhàn nhã lim dim cạnh cửa, thỉnh thoảng đập đuôi, trông nó có vẻ gian xảo…

Bọn “tiểu tử” còn nằm trên mặt đất gặm kim tinh không ngừng.

Tuyết nhi không khỏi lo âu nói:

– Động chủ, chúng nó có thể ăn hư bụng hay không?

Nàng lo âu không phải là không có đạo lý, nếu tiền các nàng rơi ở nơi này, nếu để bọn “tiểu tử” ăn xong hư bụng, đến lúc đó động chủ sẽ oán trách các nàng.

Miêu Nghị suy nghĩ một chút cảm thấy thật sự có khả năng này, thật ra thì bên trong tinh tệ ẩn chứa quặng tinh phấn cứng rắn, vừa là đá vừa là tinh phấn, không ăn hư bụng mới là lạ. Hắn bèn nhanh chóng vung tay áo thi pháp, đẩy bọn “tiểu tử” sang bên, chộp lấy kim tinh dưới đất.

Không ngờ rằng hành động của hắn giống như vừa chọc vào tổ ong vò vẽ, bọn “tiểu tử” bay theo vào động phủ, lượn vòng trên đầu hắn, không ngừng phát ra ý niệm đòi ăn.

Miêu Nghị không thể làm gì khác hơn là bảo hai nha đầu cắt một miếng thịt tươi cho chúng, không ngờ rằng chúng không thèm ngó ngàng gì tới, chỉ quấn lấy chủ nhân đòi ăn tinh tệ.

Miêu Nghị bị chúng quấy phá không biết làm gì, nếu còn tiếp tục như vậy không có cách nào tĩnh tâm tu luyện.

Cuối cùng hắn không thể không đầu hàng, ném nắm tinh tệ đã bị hư hại thu lại trước đó ra cho chúng ăn, còn hừ lạnh một tiếng:

– Các ngươi ăn như vậy xảy ra chuyện gì cũng đừng trách ta!

Lần ăn này kéo dài ước chừng ba ngày, bọn “tiểu tử” mới ăn hết mười mấy kim tinh, đến khi bụng chúng trở nên to tướng mới chịu ngừng lại.

Một đồng kim tinh tương đương một vạn bạch tinh, nói cách khác, mười mấy vạn bạch tinh đã không cánh mà bay mất.

Tiền là chuyện nhỏ, trước mắt Miêu Nghị không thiếu chút tiền này, chủ yếu lo lắng chúng nó ăn hư bụng, mỗi ngày đều ra thăm chừng chúng. Kết quả phát hiện bụng chúng dần dần xẹp xuống, dường như đã tiêu hóa hết, còn có thể ăn thịt bình thường, rốt cục cũng yên lòng.

Ai ngờ chừng nửa tháng sau, một tràng tiếng vo ve ồn ào lại vang lên trên đầu Miêu Nghị đang khoanh chân tĩnh tọa, bọn “tiểu tử” lại đòi ăn tinh tệ.

Miêu Nghị nhảy xuống giường đá nổi giận quát:

– Thời gian vài ngày ăn hết mười mấy vạn, còn muốn ăn nữa sao, ta thấy các ngươi đã sinh tật đổ đốn, không có!

Mấu chốt là hắn nói không có cũng vô dụng, trí thông minh của bọn “tiểu tử” không thể sánh với con người, chỉ biết kêu cha gọi mẹ không ngừng vòi vĩnh, nhất quyết đòi ăn.

Có vẻ Miêu Nghị bị quấy phá khiến cho không có cách nào, quan trọng là đám yêu nghiệt này không chịu giảng đạo lý với hắn, chỉ có thể lại vứt một nắm kim tinh ra ngoài, lúc này mới làm cho cả thế giới thanh tịnh trở lại.

Thế nhưng thanh tịnh chỉ là tạm thời, chỉ nửa tháng sau, bọn “tiểu tử” lại tới gây náo loạn.

– Ta đã nói các ngươi thế nào rồi, không còn nữa. Nếu còn cho các ngươi ăn nữa, cả Đông Lai động của ta sẽ bị các ngươi ăn sập.

Tuy rằng lời này khoa trương nhưng có thể hiểu được tâm trạng của hắn, hắn cũng muốn dành dụm chút tiền để sau này luyện chế một món pháp bảo.

Nhưng những “tiểu tử” này lại không hiểu đạo lý, cho dù là hắn nói đạo lý lớn tới đâu cũng chỉ là đàn gảy tai trâu.

Bị quấy phá bất đắc dĩ, Miêu Nghị lại không nỡ bỏ kim tinh, bèn thử ném một nắm bạch tinh ra cho chúng xem sao.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 31/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Phần 9 Tôi vội lao ra chặn Bàn Tử lại, tính nhìn qua Văn Cẩm xem ý cô ấy thế nào. Cùng lúc đó có một vài thủ hạ từ bên bể chứa nước lại đu từ trên dây xuống, Văn Cẩm phải đứng quan sát hắn ta nên không chú ý tới hành động của Bàn Tử vừa rồi. Tôi liền hỏi tên thủ hạ kia: “Anh xuống đây làm gì? Sao không ở trên kia chăm sóc Chú Ba tôi?” Hắn nhếch miệng cười đểu: “Tam Gia đã có người lo ở trên kia rồi, tôi muốn xuống xem có gì có thể hỗ trợ mọi người không.” Tôi nhìn vẻ mặt hắn cảm giác có gì đó...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Ba cô gái đi Vũng Tàu - Tác giả The Kid
Một mùa Tết lại trôi qua. Mọi người đều quay trở lại với cuộc sống làm việc bận rộn của mình. Chồng của Thủy cũng vậy, anh lại nhận thêm nhiều chuyến đi công tác xa, bỏ cô vợ trẻ đẹp ở nhà một mình. Thủy ở nhà chỉ biết làm nội trợ, cô mong muốn chồng thường xuyên ở nhà với mình, nhưng không được. Thủy và chồng càng lúc càng ít gặp nhau hơn, điều này làm cô buồn. Một người bạn thân của Thủy là Hoa, rất thường ghé nhà Thủy chơi. Hoa luôn sẵn sàng làm Thủy vui lên. Hoa cũng có chồng nhưng bị chồng bỏ, cũng do tính cô hơi vô duyên và nhiều...
Phân loại: Truyện nonSEX
Tôi có người anh nuôi dâm đãng - Tác giả The Kid
Từ nhỏ, mẹ tôi ly dị ba và kết hôn với người đàn ông khác và người đàn ông đó có 1 đứa con trai hơn tôi 2 tuổi. Lúc đầu do còn nhỏ hai đứa vẫn chơi thân với nhau, nhưng chuyện xảy ra vào đêm sinh nhật tuổi 17 của tôi. Hôm nay ba mẹ đều bận công tác nhà chỉ có 2 anh em, nên anh đã tổ chức sinh nhật cho tôi. Đêm hôm ấy vì thấy ba mẹ vắng với anh Trí đang chơi game trong phòng nên đành thủ dâm, vì nghĩ không ai để ý. Tôi từ từ cởi hết quần áo trên người xuống, một áo lót...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng