Miêu Nghị - Quyển 2

Phần 97

Kế hoạch Lam Ngọc môn muốn khống chế Nam Tuyên phủ hôm nay coi như là hoàn toàn sụp đổ, đi sai một nước thua cả bàn.

Chiến sự lần này đột biến mà đến, cuối cùng chỉ có một người thắng. Chương Đức Thành dẫn đầu phát động công kích thất bại một cách hồ đồ, Lưu Cảnh Thiên bị lợi dụng mà không tự biết. Lam Ngọc môn hủy ước rất khó tham gia chuyện của Nam Tuyên phủ lần nữa, chỉ có Dương Khánh ngăn cơn sóng dữ thay đổi thế cục trong cơn nguy cấp, cho nên y mới là người thắng lần này.

Dương Khánh không để ý đến mấy trăm tên đệ tử Lam Ngọc môn trên sườn núi, sau khi cáo từ Lưu Cảnh Thiên bèn chôn hết các thi thể, tù binh còn sống được mang đi hết, không để lại cho Lưu Cảnh Thiên một người sống nào có thể tra xét chuyện này.

Tuyết đã ngừng, ánh nắng tươi sáng.

Đại đội nhân mã không ở lại cảnh nội Vạn Hưng phủ mà rút về Nam Tuyên phủ.

Hồng trưởng lão sa sầm nét mặt, dẫn dắt mấy trăm đệ tử Lam Ngọc môn đồng hành trên dãy núi bên cạnh, dường như muốn câu thông với Dương Khánh một chút.

Ngay cả Miêu Nghị cũng nhìn ra Lam Ngọc môn trở mặt với Nam Tuyên phủ, bất quá vẫn không hiểu nguyên nhân trong đó. Chủ yếu bởi vì từ trước đến nay quan hệ với sơn chủ Tần Vi Vi không tốt, cũng không ai nói cho hắn biết chuyện có liên quan phương diện này. Mà đệ tử Lam Ngọc môn dưới tay hắn nếu không phải là bị hắn giết, cũng dẫn đi Tinh Tú Hải bị yêu tinh giết đi.

Tóm lại theo hắn thấy, người của Lam Ngọc môn cũng không có gì, tới dưới tay mình làm việc rất tốt, không nghe lời cứ giết chết là xong.

Dù sao hắn cũng đã sửa trị người Lam Ngọc môn phải tâm phục khẩu phục, nên cảm thấy điều khiển đệ tử Lam Ngọc môn không khó khăn gì.

Nhiều nhân mã như vậy mà không lấy được người nào, Miêu Nghị có vẻ buồn bực. Nếu không phân phối nhân thủ cho hắn, vậy động chủ Đông Lai động là hắn sẽ phải đích thân làm việc vặt, đến lúc đó cho dù là có đầy đủ Nguyện Lực Châu cũng không có thời gian tu luyện.

Nhưng hắn lại xấu hổ không muốn đi tìm Dương Khánh mở miệng đòi người, dù sao không chỉ có mình hắn thiếu người, ngay cả thượng cấp trực tiếp là Tần Vi Vi cũng đã trắng tay. Huống chi nhân mã dưới tay hắn cũng không phải là tử chiến trong trận này, mà là bị hắn dẫn đi Tinh Tú Hải mà chết, nên không muốn lên tiếng nói.

Địa phương giao chiến vốn là nơi giáp giới Vạn Hưng phủ và Nam Tuyên phủ, đại đội nhân mã không mất bao lâu đã trở lại cảnh nội Nam Tuyên phủ, sau khi tìm được một mảnh đất trống trải, dừng lại chỉnh đốn lần nữa.

Chỉnh đốn dĩ nhiên là phân chia nhân thủ các sơn lại, phần lớn nhân mã tổn thất của các sơn đã bổ sung đầy đủ, duy chỉ có Trấn Hải sơn của Tần Vi Vi vô cùng lúng túng.

Sau khi bổ sung đầy đủ nhân mã cho những sơn khác, Dương Khánh chỉ điều từ nhân mã trực thuộc dưới quyền mình hai mươi người cho Tần Vi Vi.

Cho dù là quan hệ giữa hai bên là cha con cũng vô dụng, trước mặt của mọi người nên trừng phạt vẫn phải trừng phạt, không thể nào đánh trận thất bại lại làm như không có chuyện gì xảy ra. Nếu thật sự làm như vậy, sau này Dương Khánh làm sao có thể cai trị thuộc hạ của mình?!

Tần Vi Vi lỗ mãng mắc bẫy, khiến cho toàn bộ nhân mã của Trấn Hải sơn cơ hồ toàn quân chết hết. Mặc dù Dương Khánh không trách cứ ngay mặt Tần Vi Vi, nhưng mọi người đều nhìn thấu đây là Dương Khánh đang biến tướng trừng phạt nàng.

Sau trận chiến này luận công ban thưởng, suy đoán cũng không có phần của nàng.

Trận chiến này Nam Tuyên phủ có hai vị sơn chủ chết trận, Dương Khánh lại bổ nhiệm hai người khác tiếp chưởng.

Về phần mấy vị động chủ chết trận, Dương Khánh không nhúng tay an bài, giao cho các sơn chủ bổ nhiệm, y sẽ không tước đoạt quyền lợi của thủ hạ.

Sau khi chỉnh đốn nhân mã xong, Dương Khánh bảo các sơn chủ để lại một nửa nhân thủ giữ địa bàn mỗi người, những người còn lại theo y xông thẳng vào Thường Bình phủ, chuẩn bị thừa dịp Thường Bình phủ trống không nhất cử tiếp nhận.

Hùng Khiếu nhắc nhở:

– Phủ chủ, có phải là chúng ta tiếp lấy Thường Bình phủ có chút bất ổn hay không, có thể chọc cho điện chủ tức giận hay không?

Dương Khánh lạnh nhạt nói:

– Chiến quả do Nam Tuyên phủ ta liều mạng đánh chiếm được, chẳng lẽ để cho người khác giành lấy!? Nếu ngay cả chút can đảm này cũng không có, sẽ khiến cho người khác thêm xem thường. Sắp tới kỳ thu thập Nguyện Lực Châu, các ngươi theo ta chiếm Thường Bình phủ trước, thu thập lượng Nguyện Lực Châu năm nay rồi hãy tính. Nếu sau đó điện chủ muốn chúng ta thối lui ra, chúng ta lui trở về Nam Tuyên phủ là xong.

Miêu Nghị ngơ ngác nhìn nhau, Dương Khánh cố ý như vậy, mọi người cũng chỉ có thể chắp tay lĩnh mệnh.

Thấy mọi người còn có vẻ thấp thỏm, Dương Khánh bỗng nhiên vung cánh tay hô to:

– Chiếm Thường Bình phủ, thu hoạch Nguyện Lực Châu của Thường Bình phủ năm nay trừ đi số phải nộp lên, số còn lại chính là phần thưởng cho các vị trong trận chiến này, lên đường!

Vừa nghe sẽ có được ích lợi này, trời sập đã có người chống đỡ, nếu phủ chủ cũng không sợ, mọi người cần gì phải sợ. Lúc này ai nấy tinh thần tỉnh táo, sĩ khí dâng cao ồn ào lĩnh mệnh, lưu lại một nửa nhân thủ, những người khác giống như thổ phỉ theo sát phía sau Dương Khánh xông thẳng vào Thường Bình phủ.

Nhân mã các sơn đã kéo đi hết, chỉ để lại Tần Vi Vi dẫn dắt hơn hai mươi người ở lại tại chỗ, coi như là toàn bộ người của Trấn Hải sơn ở chỗ này.

Chuyện đi chiếm đoạt địa bàn phân chia chiến quả thắng lợi không có phần của Tần Vi Vi, Dương Khánh để nàng ở lại cũng coi như là kéo dài trừng phạt.

Trên thực tế Trấn Hải sơn cũng không có cách nào chia nhân thủ ra tranh cướp địa bàn được nữa, tổng cộng chỉ có hai mươi người, mỗi động phủ phân ra hai người trông coi đã hết sạch, đâu còn người nào rảnh rỗi.

Thật ra bọn họ bị Dương Khánh bỏ lại cũng không cảm thấy không thể đi chia sẻ chiến quả thắng lợi là thiệt thòi uất ức. Bởi vì hiện tại người của Trấn Hải sơn cơ hồ chết sạch, một lần trống ra nhiều vị trí động chủ như vậy, nhất định phải chọn ra từ trong số bọn họ. Cho dù là không được chọn làm động chủ cũng sẽ được trọng dụng, đây chính là chỗ lợi hại của Dương Khánh.

Quả nhiên sau khi Tần Vi Vi đưa mắt nhìn các đạo nhân mã rời đi, quay đầu lại bèn quyết định phân chia vị trí cho sáu động chủ.

Bốn động chủ Công Tôn Vũ, Lý Hữu Tiền, Trương Ngọc Nương và Miêu Nghị dĩ nhiên là nguyên phong bất động.

Mười lộ động chủ, chín lộ trong đó mỗi lộ được bố trí thêm một người, duy chỉ có Đông Lai động của Miêu Nghị là không được. Bởi vì dưới tay hắn vẫn còn Diêm Tu, những người khác hoàn toàn trắng tay, có thể tưởng tượng được Trấn Hải sơn đáng thương đến trình độ nào.

Dương Khánh lưu lại hai mươi người, sáu người trong đó được bổ nhiệm làm động chủ, lại chia hết chín người đến các động, còn dư lại năm người được Tần Vi Vi giữ hết lại bên người. Trấn Hải sơn lớn như vậy, nàng là sơn chủ không thể nào không giữ người lại ở bên cạnh mình nghe lệnh, huống chi muốn chia xuống các động cũng không có cách nào chia đều.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 31/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ma Vương – Quyển 8
Phần 97: Dòm Trộm... Dạng nữ nhân nào mà Hàn Thạc chưa thấy qua chứ? Bắt gặp ánh mắt long lanh của La Xuyến nhìn mình mấy cái là Hàn Thạc biết ngay cô nàng đang nghĩ gì. Hắn từng trải bao nhiêu nữ nhân như vậy, sau khi đột phá cảnh giới Túng Dục, đã không còn cần dùng nữ nhân để tô điểm, điều hòa sinh hoạt nữa. Đặc biệt La Xuyến lại là thuộc hạ của hắn. Hắn thân là Thần vệ trưởng còn có trách nhiệm phải gương mẫu trang nghiêm, đương nhiên không thể làm loạn như vậy. Hàn Thạc thản nhiên gật đầu không hề để ý tới ánh mắt quyến rũ của La...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Lục Thiếu Du – Quyển 47
Phần 97 Khẽ ngẩng đầu, đôi mắt to lớn nhìn qua bốn phía, Lục Thiếu Du lập tức nhìn Thần Linh Thánh Vương nói: Trời tạo nghiệt còn có thể sống, tự gây nghiệt khó mà sống được. Tất cả nên chấm dứt rồi. Tử Mông cảnh, làm sao ngươi có thể đột phá tới Tử Mông cảnh được chứ? Tại sao? Không, vô số năm qua ta cũng không thể nào chạm vào được nó, làm sao ngươi có thể? Thần Linh Thánh Vương ở phía xa ngơ ngác nhìn qua Lục Thiếu Du, bỗng nhiên ánh mắt trầm xuống, phất tay đánh ra thần quang, thần quang khổng lồ rót vào trong Hám Thiên điện. Uy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Đường Môn – Quyển 3
Phần 97 Nhưng ngay tại phía sau, một tầng hắc quang chợt từ dưới chânĐáimộc Bạch dâng lên, đó là một cây Lam Ngân Thảo. Sau khi Lam Ngân Thảo dâng lên lập tức ngưng kết cùng một chỗ. Trở nên cực kỳ cứng rắn. Chẳng những đemdòng khí vặn vẹo ở bên ngoài ngăn trở, đồng thời chung quanh thân thể Đái Mộc Bạch hiện ra bảy tầng lá chắn. Đáimộc Bạch gặp được nguy cơ như vậy, Đường Tam đã bất chấp tiêu hao hồn lực, vạn năm hồn kỹlam Ngân Tù Lung phát động, tổng cộng bảy tầng Lam Ngân Tù Lung, trực tiếp dừng ở trên người Đáimộc Bạch. Thanh âm ma xát chói tai từ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng