Miêu Nghị - Quyển 20

Phần 15

Miêu Nghị sờ cằm cân nhắc tình hình, suy nghĩ một câu “cao xử bất thắng hàn” trong tàng bảo đồ có ý gì, dựa theo kinh nghiệm tầm bảo lúc trước, những lời này hẳn là mấu chốt tìm được bảo tàng.

Mạnh Như hỏi:

– Hồng nhan bạc mệnh trong tinh cầu thứ năm biến mất toàn bộ, tại sao trên thứ tinh chưa mất đi?

Ta còn muốn hỏi ngươi, ngươi hỏi ta? Miêu Nghị lắc đầu nói:

– Hiện tại còn không rõ ràng lắm, nhìn kỹ hẵn nói.

Sau khi im lặng một ít, đột nhiên ánh của hắn nhìn sang các đỉnh núi cao trồi lên trong huyết vụ, nội tâm hơi động bay đi, hắn bắt đầu xem xét tình hình trên các tinh cầu.

Những người khác không biết hắn phát hiện cái gì, cả đám người theo sau hắn.

Sau khi vòng quanh cả tinh cầu vài lần, đột nhiên Miêu Nghị dừng bước, hắn nhìn thấy một ngọn núi màu đen ưực kỳ cao lớn xuyên qua sương mù màu đỏ, hắn hỏi:

– Có phải ngọn núi này cao nhất trong các ngọn núi ở các tinh cầu hay không?

Sau khi Mạnh Như suy nghĩ liền nói:

– Nhiều năm trước, lúc chưa bày trận, ngọn núi này thật sự là ngọn núi cao nhất tinh cầu. Năm đó nơi này có tuyết trắng bao phủ, giữa sườn núi phía nam xuống dưới cây cốt xanh tốt, không giống bây giờ đều biến thành màu đen. Như thế nào? Ngươi cảm thấy sáu vị tướng chủ bị phong ấn ở đây sao?

– Cũng không phải.

Miêu Nghị lắc đầu, lại hỏi:

– Trước kia đại tướng quân nói trên thứ tinh có trận pháp công kích cực mạnh, ta đã bài trừ trận pháp liên hệ giữa mười một tinh cầu, không biết lần này trên thứ tinh sẽ có cái gì? Tu vi ta có hạn, không tiện xuống dưới xem xét. Ta không đi xuống hiện trường xem xét thì không cách nào tìm được vị trí sáu vị tướng chủ bị giam cầm.

Mạnh Như đã hiểu ý hắn, hắn muốn có người dò đường, lập tức nói:

– Ngươi xuống dưới thử xem.

Lúc này có một cao thủ tu vi Hóa Liên bay xuống, trực tiếp phá tan khí quyển tinh cầu và đi xuống điều tra.

Đám người đứng trong tinh không dò xét tình hình của người nọ, chỉ thấy tên tu sĩ kia đáp xuống một ngọn núi, thậm chí đột nhiên đánh ra một quyền phá hủy ngọn núi dưới chân nhưng không thấy có phản ứng gì.

Không qua bao lâu, tên tu sĩ bay trở về, hắn chắp tay nói với Mạnh Như.

– Đại tướng quân, trận pháp công kích trên tinh cầu đã biến mất.

Mạnh Như nhìn về phía Miêu Nghị và nói:

– Xem ra trận pháp liên quan đã bị ngươi phá hủy triệt để. Phía dưới chỉ còn “hồng nhan bạc mệnh” là khó giải quyết, còn cần làm phiền ngươi ra tay lần nữa.

– Dễ nói! Các ngươi tạm thời ở lại đây, không nên quấy rầy ta, cho ta thời gian mấy ngày, ta muốn quan sát tình huống và suy nghĩ biện pháp.

Miêu Nghị nói xong cũng không mang theo đám người Vân Ngạo Thiên theo cùng, lần này hắn đi một mình.

Năm người Vân Ngạo Thiên nhìn nhau, nội tâm bọn họ căng thẳng. Cũng lo lắng Miêu Nghị ném bọn họ bên ngoài trốn vào “hồng nhan bạc mệnh”, dù sao bọn họ biết Miêu Nghị chẳng phải kẻ tốt lành gì.

Lần này thành công bày trừ trận pháp liên quan, một đám phản tặc không có ý kiến gì, quả nhiên thả một mình Miêu Nghị rời đi, cũng không đi theo.

Mọi người dùng pháp nhãn quan sát, Miêu Nghị đáp xuống ngọn núi cao nhất, hắn đi chặm quan sát sương mù màu đỏ chung quanh, miệng nói thầm:

– Cao xử bất thắng hàn, không biết có phải nơi đây hay không?

Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, hắn suy tính thời gian hiện tại là xế chiều, muốn nghiệm chứng suy đoán của mình có chính xác hay không cần đợi đến lúc sáng sớm nhật nguyệt giao thoa.

Nhân thời gian này Miêu Nghị chắp tay đi vòng quanh đỉnh núi, tiếp tục quan sát bố cục ngọn núi và chờ đơi bình binh.

Đám người bên ngoài không mở pháp nhãn nên không biết hắn làm gì, nhưng nhìn ra Miêu Nghị đang suy nghĩ gì đó.

Không được Miêu Nghị cho phép, cộng thêm Miêu Nghị không chạy loạn khắp nơi, bởi vậy cũng không có người xuống dưới quấy rầy hắn, cả đám người cứ đứng chờ trong tinh không.

Bề ngoài Miêu Nghị đang đứng ‘suy tư’ một đêm, đám người trong tinh không cũng chờ hắn một đêm.

Người trên đỉnh núi, ngày kế tiếp lúc kim quang xuất hiện trên bầu trời, Miêu Nghị đứng chờ một đêm lại đi đến giữa núi, hắn bay lên không trung, trong quá trình này hắn quan sát bốn phía.

Không đề cập lúc trước ghi nhớ thế nào, bên ngoài có không ít người nhìn hắn, hắn không tiện dừng lại ở vị trí sáu ngàn trượng giữa không trung, nếu không sẽ làm người ta hoài nghi, một khi bảo tàng phù hợp với mình phán đoán, hắn sẽ nhanh chóng ra tay thu lấy tránh người khác phát hiện.

Sự thật chứng minh hắn phán đoán chính xác, “cao xử bất thắng hàn” chính là ngọn núi cao nhất trên các tinh cầu.

Lúc lên không trung sáu ngàn trượng, kim quang mặt trời mới mọc chiếu xạ hình ảnh một bức tranh to lớn, đột nhiên bức tranh hiện ra trên biển sương mù màu đỏ, nội tâm Miêu Nghị mừng thầm, hắn nhanh chóng thu lấy bức tranh nữ tử Phi Thiên, nhẹ nhàng thả tay bắt lấy.

Nếu như nói nữ tử Phi Thiên ở Tiên Hành tinh mặc váy trắng, như vậy nữ tử Phi Thiên nơi này đã đổi xiêm y, nàng mặc váy đỏ thật dài. Khác với bảo tàng trước đây, dường như nữ tử Phi Thiên đổi quần áo khác nhau, phần bố trí này cũng đủ làm người khác sợ hãi thán phục.

Miêu Nghị đi tới đây tầm bảo, Bạch chủ bố trí địa đồ bảo tàng thô ráp, dường như bố trí rất vội vàng, ví dụ như tinh tượng trên tàng bảo đồ không được hoàn chỉnh lắm, cũng không bày ra tinh tượng đầy đủ, chỉ có bức họa nữ tử Phi Thiên là không qua loa, cũng chỉ có bức họa nữ tử Phi Thiên là hoàn mỹ, có thể thấy được Bạch chủ chung tình với nữ tử Phi Thiên thế nào.

Nói thật, Miêu Nghị thật sự muốn gặp vị Bạch chủ kia một chút. Không biết phong phạm của hắn như thế nào, ít nhất từ bố trí của hắn mà nhìn có thể nhìn ra bị Bạch chủ này là người chung tình, cũng hãm trong biển tình khó thoát.

Điều này cũng đả kích tự tin của Miêu Nghị, ngay cả nhân vật như Bạch chủ không phải đối thủ của Thanh chủ và Phật chủ, có phải người có năng lực vấn đỉnh thiên hạ đều có năng lực bế nghễ thiên hạ?

Đối lập với người ta, Miêu Nghị chỉ có thể ngầm cười khổ, căn bản không thể so sánh, hy vọng mình có một phần nhỏ tốt như người ta! Năng lực không bằng người, tướng mạo không bằng, hắn lấy gì mà so?

Lúc này không có thời gian suy nghĩ nhiều, ánh mắt Miêu nhìn phương vị nữ tử Phi Thiên chỉ hướng, nơi đó có năm ngọn núi tao thành vòng tròn, chính giữa có một chút màu trắng.

Miêu Nghị nhớ kỹ phương vị nơi đó, hắn lập tức bay trở về, bỗng nhiên hắn bay về hướng ngược lại, nơi đó là một ngọn núi không thu hút.

Ngọn núi này rời xa các ngọn núi khác, hắn lại bay tới các ngọn núi và dừng lại suốt một ngày, hắn cứ bay vòng quanh cả tinh cầu, sau khi đặt chân lên mấy chục ngọn núi, phí thời gian mấy tháng mê hoặc tâm trí kẻ khác.

Nhìn thấy hành động quái lạ của hắn, đám phản tặc không ai quấy rầy, chỉ bay theo hắn trên tinh không.

Ngược lại đám người Vân Ngạo Thiên càng nhìn càng khả nghi, càng hoài nghi mục đích Miêu Nghị đến nơi này.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 20
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Nam ca sĩ bị bắt cóc - Tác giả The Kid
Tony Nhân là một nam ca sĩ nhạc trẻ nổi tiếng ở Việt Nam. Anh có đông đảo người hâm mộ, đa số là giới trẻ. Ngày hôm đó, sau khi biểu diễn xong, Nhân ra xe để đi đến tụ điểm tiếp theo. Khi xe hơi đang chạy, Nhân phát hiện ra người đang lái xe chở mình không phải là ông tài xế thường ngày, mà là một cô gái lạ mặt. Cô gái đó xịt thuốc mê vào mặt Nhân khiến anh bị ngất đi, rồi cô gái lái xe chở Nhân đến một nơi rất xa. Nhân từ từ tỉnh lại, anh thấy mình đang bị nhốt trong căn phòng, nằm trên cái giường, tay chân...
Phân loại: Truyện nonSEX
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Bóng người ẩn hiện xa xa trên vương tọa không biết còn sống hay là đã chết, cũng hoàn toàn chưa thể xác định đó có phải là Tây Vương Mẫu hay không. Tôi từng trải qua chuyện như thế này không dưới một lần rồi, hơn nữa nơi này tà khí ngút trời như vậy rất dễ khiến cho người ta nghĩ tới việc lấy chân lừa đen ra phòng thân. Bàn Tử nói: “Không thể nào là Tây Vương Mẫu được, vua chúa chết thì sẽ được đem đi chôn hoặc là ướp xác trong một quan tài vàng bạc lụa là, làm gì có chuyện lại ngồi đây mà tu tiên như vậy. Tôi chắc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Lục Thiếu Du – Quyển 16
Là ai? Thượng Quan Thừa Ân đang chữa thương đột nhiên mở mắt, cảnh giác nhìn về phía trước. Thế nhưng lúc này hắn đã chậm một bước. Một đạo thân ảnh lặng lẽ xuất hiện phái sau hắn, một đạo trảo ấn trực tiếp chụp vào trên thiên linh cái, cảm giác đau đớn bắt đầu lan tràn. Loại đau đớn này tới từ linh hồn, Thượng Quan Thừa Ân ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không thể nào kêu lên. Một lát sau đau đớn tới mức dại ra. Khi thân ảnh phía sau rời đi được một lát Thượng Quan Thừa Ân mới chậm rãi phục hồi tinh thần lại, trong mắt hiện...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng