Miêu Nghị - Quyển 20

Phần 4

Nhưng không khiến bọn họ mất khống chế quá lâu, Đô Nguyên Hạo ngoái đầu nhìn, đột nhiên vung tay. Sáu hòn đá đen bóng kích cỡ khác nhau bắn về phía sáu người. Sáu cục đá tới gần, sáu người bỗng phát hiện pháp lực lại nghe theo kiểm soát. Bọn họ phản xạ nhanh chóng chộp cục đá vào như bắt lấy cọng rơm cứu mạng.

Khoảnh khắc cầm cục đá trong tay, sáu người cảm giác dựng đứng lông tơ. Trên cục đá có lực lượng bí ẩn chưa biết như tia điện chạy khắp thân thể họ, nhanh chóng bài trừ lực lượng bí ẩn khác trong trời sao này hạn chế pháp lực.

Sáu người đã kiểm soát được nhanh chóng lao đi cứu tọa kỵ của mình. Họ ngồi trên tọa kỵ, lực lượng bí ẩn trong cục đá nắm trong tay cũng truyền hướng tọa kỵ, làm tọa kỵ hoảng hốt lại lần nữa bay ổn định.

Mấy người bay theo Đô Nguyên Hạo, rất muốn hỏi chuyện này là sao nhưng không thể thi pháp truyền âm ra ngoài được, truyền âm chỉ có thể đưa ra khoảng cách một cánh tay ngoài người. Sáu người như người câm, thỉnh thoảng nhìn cục đá không bắt mắt trong tay mình lại nhìn tay đối diện, phát hiện kích cỡ khác nhau, không phải báu vật được luyện chế ra, dường như là vật thiên nhiên được góp nhặt.

Tại đây dù có thể bay nhưng tốc độ bay biến chậm nhiều, mất năm ngày sáu người mới bay ra khỏi tinh vực bí ẩn được.

Lao ra khỏi tinh vực, việc làm đầu tiên của Đô Nguyên Hạo là xòe tay hướng mấy người:

– Giao cục đá ra đây.

Sáu người nhìn cục đá trong tay, vật thể bí ẩn giúp họ đi qua tinh vực này xem như bảo bối, nói thật lòng là sáu người không muốn giao ra ngoài chút nào. Nhưng tình thế mạnh hơn người, không giao không được, đành ngoan ngoãn ném ra ngoài.

Đô Nguyên Hạo không muốn cục đá lưu lạc ở bên ngoài, gã vung tay cất đi sáu cục đá, tiếp tục bay tới trước.

Sáu người ngoái đầu nhìn tinh vực bí ẩn, nín lặng.

Miêu Nghị nhầm nhủ nếu hắn trước tiên dùng tâm diễm hộ thể chứ không phải chờ pháp lực mất kiểm soát rồi mới đi vào, không biết làm vậy có đi qua tinh vực này không?

Miêu Nghị không kiềm được hỏi:

– Đô tướng quân, sao tinh vực này quái lạ vậy?

Đô Nguyên Hạo không quay đầu lại nói:

– Trong đất Luyện Ngục chúng ta gọi tinh vực này là Loạn Thần vực, tại sao nó kỳ lạ như vậy thì khó ai nói rõ. Trong trời sao mênh mông có rất nhiều nơi bí ẩn không thể giải thích, cần gì so đo mấy cái này? Không ngại nói cho các người biết, năm xưa Thanh Chủ dẫn dắt người thân chinh đã gục ngã tại đây, nếu không có Long Kỵ cứu giá thì Thanh Chủ chết trong tay chúng ta rồi. Việc đó liên quan mặt mũi của Thanh Chủ nên chắc các ngươi chưa từng nghe qua.

Sáu người nhìn nhau, đúng là lần đầu tiên nghe về việc này. Có nghe nói tọa kỵ của Thiên Đế Thanh Chủ là một con thần thú, rồng.

Miêu Nghị không kiềm được hỏi tiếp:

– Không lẽ rồng có thể đi qua Loạn Thần vực?

Miêu Nghị nhìn Hắc Thán dưới thân mình.

Đô Nguyên Hạo hoàn toàn lờ hắn.

Ra khỏi Loạn Thần vực thì tốc độ bay của mấy người trở lại bình thường, tăng tốc hơn.

Loạn lưu trời sao vô tung vô ảnh, bá đạo vô thường, chiến giáp Hồng Tinh cũng có thể bị xé nát vụn, nhưng trong đó có sơ hở, Đô Nguyên Hạo có thể tìm ra sơ hở mang sáu người đi qua.

Hạt bụi mênh mông vô biên như mây cuốn mây tán, phát ra tiếng ồn ma sát ẩn giấu giết người vô hình, khó thể phòng ngừa, nhưng Đô Nguyên Hạo có cách ứng đối.

Trời sao trống trơn nhìn như bình tĩnh nhưng ẩn giấu lực lượng xoa nắn đè ép chặt, Đô Nguyên Hạo mang bọn họ vòng qua trước.

Còn có tinh vực rực rỡ nhiều màu sinh ra ảo giác nghe, khiến người rơi vào ảo cảnh điên cuồng.

Các dị tượng dọc đường đi khiến sáu người cực kỳ rung động, có vài nơi Đô Nguyên Hạo có cách mang bọn họ trực tiếp đi qua, vài nơi Đô Nguyên Hạo không thể qua ngay mà dẫn bọn họ đi vòng đường xa.

Các loại vô cùng bí ẩn khiến người khó thể đề phòng, thật sự là sát khí vô tận. Sáu người không thể tưởng tượng tại sao chốn này phức tạp đa biến như vậy, không thể tưởng tượng đám phản tặc bị nhốt trong Địa Ngục làm sao nắm giữ được hoàn cảnh nơi này. Hầu như không cần phỏng đoán cũng biết để đổi lấy sự quen thuộc này phải trả giá bao nhiêu mạng sống, cũng hiểu tại sao chốn này gọi là đất Luyện Ngục.

Miêu Nghị đã hiểu tại sao Thiên Đình cho nhiều người đến Địa Ngục tham gia sát hạch, một nơi mà Thiên Đế ngự giá thân chinh cũng khó thể chinh phục thì đám tu sĩ Kim Liên sao chịu nổi? Chạy tới chỉ để chịu chết. Dù phái người tu vi cao hơn Kim Liên cũng vô dụng, nơi này không phải tu vi cao hay thấp là chinh phục được, tu vi cao mấy nếu không rõ ràng tình huống tới nơi này cũng vô dụng. Trừ phi tu vi của ai cao tới mức có thể phá hủy từng mảng lớn trời sao, chưa từng nghe có người có thực lực như vậy, không cần nhìn vũ trụ tồn tại.

Thiên Đình đang định dùng mạng người lấp đầy.

Sau khi chứng kiến tình huống quỷ dị khó lường trong chỗ này thì Miêu Nghị không tin dựa vào một trăm tám mươi vạn vạn người là có thể tìm hiểu rõ ràng tình huống gì. Thiên Đình từng chinh phạt nên chắc hiểu khả năng thu hàng không lớn.

Vì vậy đây là lấy mạng người ra dò đường, ý định từng chút một đẩy tới.

Nên hiện giờ Miêu Nghị chẳng cần được tin sau màn cũng dám chắc sát hạch đất Luyện Ngục không chỉ có lần này, về sau sẽ còn tiếp các đợt sát hạch, tiếp tục dùng mạng người lấp đầy. Không thì ném hơn một trăm tám mươi vạn người vào đây chẳng còn ý nghĩa gì.

Miêu Nghị phỏng đoán lúc trước Thiên Đình cho rằng Địa Ngục có thể nhốt chết phản tặc nên không có hành động gì, dù sao cái giá quá lớn cho việc cưỡng ép chinh phạt Địa Ngục. Nhưng đám người Vân Ngạo Thiên làm hành động kia khiến Thiên Đế không hoàn toàn xóa sổ phản tặc Địa Ngục thì không chịu bỏ qua. Trên giường mình làm sao cho phép người khác ngủ được, huống chi là một đám phản tặc đối địch với Thiên Đế!

Nghĩ tới đây Miêu Nghị bay sau lưng Đô Nguyên Hạo đưa mắt nhìn quanh, truyền âm nói:

– Này, mấy lão già các người có biết mình đánh cướp ba vị đại thống lĩnh Thiên Nhai đã gây ra chuyện lớn cỡ nào không? Có biết sẽ có bao nhiêu mạng sống bị hủy trong tay các ngươi không?

Đám người Vân Ngạo Thiên không ngốc, ai nấy biểu tình trầm trọng. Không đi chuyến này thì không biết, đi rồi mới hiểu cả nhóm đã đâm thủng trời, vì phát tài cướp bóc đã vén lên tấm màn Thiên Đình và phản tặc Địa Ngục lại đấu sức. Nơi chốn quỷ quái này không biết lấy bao nhiêu mạng người mới bình ổn tranh chấp được.

Mấy người lặng im không ai trả lời, không biết đang nghĩ cái gì.

Miêu Nghị không nói chuyện, hắn tiếp tục nhìn quanh suy ngẫm nếu có thể nhớ kỹ tuyến đường đi mang về thì hạng nhất sát hạch chắc chắn là của hắn.

Miêu Nghị chợt nghĩ lại, thầm la không tốt. Bởi vì hắn đi chuyến này nếu không thể qua được ải đám phản tặc thì sao bọn họ thả cho hắn sống rời đi, lộ bí mật ra được? Dù là tầng dưới của nhóm phản tặc Địa Ngục e rằng cũng không hiểu biết những bí mật này.

Miêu Nghị ngoái đầu truyền âm mắng mấy người:

– Thiếu tiền xài thì các ngươi kiếm ta đi, đường đường là ngũ thánh mà đi ăn cướp, lần này lão tử bị các ngươi hố chết rồi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 20
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lưu Phong – Quyển 3
Phần 4 “Đương nhiên ta biết. ” Thái tử phi yêu kiều cười một tràng: “Thái tử đối với bản lĩnh của các ngươi đều nói cho ta biết cả. Lãnh Nguyệt tiên sinh, ngươi hẳn phải biết Lưu Phong đối với chúng ta là một mối nguy cơ. Ngươi cũng hiểu sự cần thiết của Thiên Thượng Nhân Gian đối với chúng ta. Cho nên như thế nào đi nữa thì Lưu Phong cũng phải chết.” Bất quá Lãnh Nguyệt vẫn phản đối: “Điện hạ, thứ cho lão thần nói thẳng. Cho dù Triết Biệt thành công thì hắn cũng khó tránh khỏi cái chết.” “Đúng vậy. Chuyện này cho dù thành công hay không thì Triết Biệt cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Lăng Tiếu – Quyển 21
Phần 4 Lăng Tiếu đã kế thừa tất cả của Hồn Phong, mà bản thân hắn vẫn còn có khả năng là Hồn Phong chuyển thế tái sinh. Cho nên đối với kẻ thù trước đây đã từng hại Hồn Tộc thì vẫn nhất định phải báo thù. Đương nhiên, hắn càng hy vọng mối thù này sẽ do hậu nhân Hồn Tộc đi báo, như thế mới có thể khích lệ bọn họ càng điên cuồng tu luyện hơn. Nhưng mà hắn không ngại trước tiên giết bớt mấy người hậu bối xuất sắc của những chủng tộc này, tạo diều kiện cho hậu nhân Hồn Tộc. Sau khi Lăng Tiếu cáo từ, vốn hắn muốn đi tìm Lăng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Hai nàng les muốn có con - Tác giả The Kid
Tại thành phố Hồ Chí Minh, trong một căn nhà nhỏ, hai cô gái Bo và Bông nằm ôm nhau trên giường. Hai cơ thể trần truồng vuốt ve lẫn nhau, cả hai vừa trải qua một đêm làm tình mệt mỏi. Tao yêu mày quá. Mày có yêu tao không? Tao cũng yêu mày. Vậy hai đứa mình sống bên nhau suốt đời nhé. Đồng ý. Bo và Bông chơi thân với nhau đã lâu, cả hai đều đồng tính và họ yêu nhau. Dọn về ở chung trong một căn nhà, hai người luôn yêu thương nhau, những lúc vui thì đè nhau ra làm tình. Cuộc sống của hai người hơi buồn...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng