Miêu Nghị - Quyển 20

Phần 42

Hạ Hầu Long Thành là người biết nghe lời, cho nên người bên cạnh hắn rất ít, nội tâm của hắn cũng chua xót, nhất là nhìn thấy ở xa xa có một đám người chết thảm, sau khi kiến thức thực lực của phản tặc, cái đầu nóng lúc trước hùng hổ tham gia khảo hạch đã biến mất sạch sẽ, hắn không dám chạy loạn trong địa ngục, tìm tinh cầu đào sâu vào trong lòng đất sau đó trốn suốt trăm năm, vẫn trốn tới bây giờ.

Kỳ thật số lượng người lựa chọn làm như hắn không ít, rất nhiều đệ tử quyền quý bị ép bất đắc dĩ mới đến, căn bản không muốn có thành tích gì, chỉ cầu có thể lăn lộn đến khi khảo hạch chấm dứt, trở về dựa vào bối cảnh gia đình tìm tiền đồ.

Loại người có thể sống sót tới cuối cùng thường có suy nghĩ khác, bảo trụ mạng để mưu đồ phú quý. Thí dụ như Hạ Hầu Long Thành hiện tại, lui có thể bảo vệ tính mạng, phía sau đã bị dọn bãi, cũng tránh mối lo sau lưng, trốn gần trăm năm trên tay không có chút điểm thành tích, tự nhiên sẽ đánh chủ ý lên người kẻ khác.

Phiền Ngọc Phỉ không quan tâm thành tích, chỉ cần bảo trụ Hạ Hầu Long Thành còn sống trở về, Hạ Hầu Hổ Thành sẽ nghĩ biện pháp an bài giúp nàng, không thể làm đại thống lĩnh thiên nhai, đi nơi khác làm đại thống lĩnh cũng có tiền đồ, tóm sau chuyện này Hạ Hầu Hổ Thành sẽ không bạc đãi nàng.

– Ha ha vận khí, thật sự có người tới bên này, đánh!

Bỗng nhiên Hạ Hầu Long Thành lấy tinh linh ra và cười to cạc cạc, phất tay bảo Phiền Ngọc Phỉ chuẩn bị động thủ, đôi mắt dán vào cái lỗ nhỏ quan sát bên ngoài.

Phiền Ngọc Phỉ dùng mở pháp nhãn ra xem xét, chỉ thấy lão đầu mặc chế phục Thiên đình đang cẩn thận tiến tới gần nơi đây.

Chờ tới khi có người xâm nhập vào nơi này…

– Lên!

Hạ Hầu Long Thành quát lớn, hắn phất tay thu khối đá ngăn chặn cửa ra vào, dẫn đầu lao ra, hắn thả linh thú tiến lên chặn đường, Phiền Ngọc Phỉ theo sau.

Chỉ thấy Hạ Hầu Long Thành vung đại đao hô to:

– Lão tặc, ngừng chạy!

Chạy cái rắm! Lão đầu vừa thấy Hạ Hầu Long Thành liền sững sờ, trực tiếp dừng lại, nói thầm một câu:

– Con gấu đen này đúng là âm hồn bất tán, tại sao đi đâu cũng gặp hắn?

Hắn quay đầu lại thấy sau lưng có hai người bao vây, không nói hai lời, trực tiếp thả tọa kỵ mặc chiến giáp dữ tợn ra ngoài.

Mọi người có ấn tượng sâu sắc với tọa kỵ vừa xuất hiện, linh thú mặc chiến giáp hồng tinh không nhiều, tăng thêm bộ dáng con linh thú này giống như đúc con linh thú trước kia, mọi người phát hiện ra nó liền sợ hãi không nhỏ.

Lão đầu thu kim giáp trở về, hắn mặc chiến giáp hồng tinh độ tinh khiết cao, vung tay cầm Nghịch Long Thương trong tay, phanh! Mặt nạ dịch dung trên người tan nát, Miêu Nghị cũng dùng mặt thật của mình.

Có thể cưỡi than đen, trừ Miêu Nghị không còn người nào khác, trên lai lịch hắn không muốn liên hệ gì với phản tặc cho nên không lộ chân dung, tới gần khu vực Thiên đình dọn bãi lại mặc chế thức Thiên đình tránh hiểu lầm, ai ngờ lại đụng phải gấu đen Hạ Hầu Long Thành mai phục ở đây, thật sự là oan gia ngõ hẹp.

Miêu Nghị rất muốn hỏi một câu, tại sao gấu đen này chưa chết đi?

Rống…

Than đen ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ, nó nhàn tản nhiều năm, nhìn thấy xung phong chiến trận nên hung tính bộc phát.

– Ngưu Hữu Đức…

Sắc mặt Hạ Hầu Long Thành run run, tại sao lại xui xẻo như thế, thật vất vả đụng một người lại gặp ngay mãnh nhân Ngưu Hữu Đức.

Người nơi đây và cả hắn cũng chưa quên tình cảnh Ngưu đại thống lĩnh ba ra ba vào trong trăm vạn đại quân, cả đám dừng bước, không ai dám nghênh chiến Miêu Nghị.

– Ngưu huynh, tại sao ngươi dịch dung chứ? Ha ha, hiểu lầm! Tạm biệt, không tiễn!

Hạ Hầu Long Thành cười cạc cạc hai tiếng, hắn vung tay với mấy tên thủ hạ của mình và hô:

– Rút lui!

Miêu Nghị thu Nghịch Lân Thương, lật tay cầm phá pháp cung, lại đặt lưu tinh tiễn lên dây, kéo dây cài tên nhắm thẳng vào Hạ Hầu Long Thành.

– Gấu đen, chạy chỗ nào!

Hạ Hầu Long Thành nhìn ra sau liền kinh hoàng kêu lên:

– Ngưu huynh. Chúng ta không oán không cừu, ngươi có ý gì?

Mọi người đều nhìn thấy uy lực của phá pháp cung, đồ chơi này rất khó đối phó.

Không oán không cừu? Chỉ có kẻ không biết xấu hổ như ngươi mới dám nói! Miêu Nghị rất im lặng, gặp qua vô sỉ, chưa thấy qua kẻ nào vô sỉ như vậy, đúng là trợn mắt nói lời bịa đặt.

– Gấu đen, chúng ta nên kết thúc ân oán đi thôi, là địch là bạn, sống hay chết chính ngươi xem mà xử lý!

Miêu Nghị cầm cung uy hiếp.

Phiền Ngọc Phỉ nhanh chóng tiến lên cầm đao ngăn cản trước mặt Hạ Hầu Long Thành, lớn tiếng nói:

– Ngưu Hữu Đức, ngươi đừng xằng bậy, ngươi có biết bối cảnh của hắn chứ?

Miêu Nghị nói:

– Lão tử đắc tội với quá nhiều người, ta đã đắc tội tất cả quyền quý Thiên đình một lượt, sợ cái rắm!

“…”

Phiền Ngọc Phỉ im lặng, bốn người vây quanh Miêu Nghị không dám hành động thiếu suy nghĩ, thật sự là do Ngưu đại thống lĩnh quá bưu hãn, nội tâm bọn họ vẫn nhớ rõ hắn dùng một thương kinh diễm đánh Chiến Như Ý hấp hối.

Hạ Hầu Long Thành là người co được giãn được, hắn nói:

– Ngưu huynh. Chúng ta vẫn là bằng hữu, có giao tình trên Thiên Nguyên tinh, tại sao có thể là địch nhân, đây là khế ước lúc trước của chúng ta, tất cả chỉ là trò đùa mà thôi.

Hắn xuất đĩa ngọc ném tới.

Đĩa ngọc bay tới gần Miêu Nghị liền bị pháp lực ngăn cản, Miêu Nghị cách không thi pháp xem xét, xác thực là pâần khế ước mình ký với đối phương, cho dù đánh chết Hạ Hầu Long Thành thì mình cũng có thể dùng khế ước tránh thoát trách nhiệm.

Hắn muốn chính là thứ này. Nếu không ra khỏi Luyện Ngục chi địa làm không tốt sẽ bị gia hỏa này cuốn lấy, bằng bối cảnh của gia hỏa này trong Thiên đình, hắn sẽ vô cùng đau đầu, người ta có thể cầm khế ước giao cho hắn. Hắn không thể không thu, lúc ấy hắn chỉ muốn ổn định vương bát đản này mà thôi.

Pháp lực cách không một kích, phanh! Đĩa ngọc hóa thành bột mịn.

Bảo quang của phá pháp cung và lưu tinh tiễn biến mất, Miêu Nghị nới lỏng dây cung, lật tay thu cung tiễn.

Hạ Hầu Long Thành có xúc động muốn chạy, cho dù trong tay Miêu Nghị không có vũ khí, tăng thêm lại có Phiền Ngọc Phỉ chống đỡ phía trước. Huống chi hắn có chạy cũng không nhanh bằng lưu tinh tiễn, cho nên hắn chỉ có thể lưu lại đây.

Miêu Nghị hỏi:

– Gấu đen, khảo hạch chấm dứt, tại sao ngươi không quay về mà lưu lại đây ăn cướp?

Hạ Hầu Long Thành sợ hắn ăn cướp chính mình, làm chứng minh trên tay mình không có cái gì đó, hắn thành thật khai báo:

– Ta trốn ở đây trăm năm, cũng không dám đi nơi nào, trên tay không có thành tích, tay không trở về quá thật mất mặt, cho nên ở nơi này chờ… Cơ hội, không nghĩ tới gặp Ngưu huynh… Ngưu huynh, không biết thành tích của ngươi như thế nào?

Miêu Nghị:

– Trước khi nhìn thấy bài danh, không biết mình thành tích thế nào.

– Vậy ta cung chúc Ngưu huynh vận may, ngươi về trước đi, chúng ta sẽ tiếp tục chờ, thứ lỗi không tiễn xa.

Hạ Hầu Long Thành nhanh chóng tiễn biệt, hắn thật sự lo lắng khi Ngưu đại thống lĩnh ở bên cạnh mình.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 20
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lưu Phong – Quyển 1
Phần 42 Lưu Phong trong lòng cố nín cười, Đình Nhi quả thật là ngây thơ, bình thường thông minh như thế, vậy mà bây giờ nhẹ nhẹ đánh hắn, lại còn tưởng làm hắn bị thương. Đương nhiên đây đúng là như hắn dự liệu. Làm bộ bị thương, chiếm chút tiện nghi, ăn chút đậu hũ. Lưu Phong tiện tay gục đầu vào ngực Đình Nhi, mùi thơm từ người nàng nhất thời tiến vào mũi hắn, bộ ngực đầy đặn mềm mại, hoàn toàn tiếp xúc với hắn. Một cảm giác nóng bỏng từ ngực Đình Nhi truyền sang mặt Lưu Phong, lửa dục trong lòng hắn cũng như thế bắt đầu nhen nhóm lên. Thanh niên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Lăng Tiếu – Quyển 6
Phần 42 Thạch Thiên Hậu mặc dù bị thương, nhưng tương đối mà nói thì tốt hơn rất nhiều, nhưng mà hai tay cũng bị chấn đến lệch cốt rồi, ăn vào đan dược, nghỉ ngơi nửa tháng hẳn là không có gì đáng ngại. Trong lúc nhất thời, tất cả đệ tử của Tử Thiên tông đều là một mảnh ảm đạm. Bất quá so sánh với người của tam tông mà nói, tổn thất của Tử Thiên tông là nhỏ nhất rồi. Các ngươi trước lui ra ngoài đi, chiếu cố tốt ba vị sư huynh! Lăng Tiếu nhìn ba người trọng thương một cái, hướng về những người khác trịnh trọng nói. Đã trải qua lần...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Miêu Nghị – Quyển 8
Phần 42 Cao hứng, sao lại không cao hứng chứ? Miêu Nghị liên tục chắp tay cười nói: Chúc mừng chúc mừng! Tư Không Vô Úy lúc này đắc ý ngông cuồng bật cười ha hả, đích thật là thật cao hứng rồi. Cái này đối với người tu hành mà nói thật là là chuyện vui lớn lao, muốn không cao hứng cũng không được. Miêu Nghị ở một bên hỏi: Tư Không, tu vi của ngươi cũng lên tới rồi, chuẩn bị khi nào kéo Tiên Thánh xuống ngựa? Ách... Giống như bị người nào đó bóp ở cổ vậy, Tư Không Vô Úy lúc này không cười được nữa, lời này sao có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng