Miêu Nghị - Quyển 20

Phần 44

Đằng Phi có phần không cho là đúng, nói:

– Với hắn mà nói có thể mang thành tích về hay không cũng không sao, năng lực của hắn đã chứng minh khí vừa khảo hạch, ta thật hy vọng hắn không mang thành tích trở về, thiên nhai không muốn hắn, ta muốn hắn!

Cao Quan bổ sung một câu:

– Có phải Đằng soái quên chuyện hắn đánh nát chấn thiên cổ lúc bắt đầu khảo hạch hay không?

Bỗng nhiên Đằng Phi lại và nói:

– Ngươi còn muốn truy cứu việc này sao? Ngươi cũng nhìn thấy tình huống lúc đó, nhất cổ tác khí không thể yếu, hắn cũng chỉ bất đắc dĩ mà thôi.

Cao Quan:

– Ta không truy cứu hữu dụng sao?

Miêu Nghị không chú ý tới hai người này, tinh cầu bọn họ đứng bay rất nhanh, hắn chỉ bay về hướng long lệnh mà thôi, dọc đường còn có nhân viên chỉ đường.

Cả đám người đứng trước sáu tinh cầu phong bế lối ra Luyện Ngục chi địa.

Nơi này là một thung lũng cực lớn, cung điện nguy cao cao cao tại thượng, thung lũng chính là một võ đài.

Bảy người không phải người tiến vào đầu tiên, ở hiện trường có tối thiểu hơn mười vạn người, nơi đây không có nơi che mưa che nắng, hơn mười vạn có lẻ tẻ hoặc kết bầy kết đản ngồi chung với nhau.

Có nhiều người còn sống quay về, tất cả cũng nhờ Thiên đình sớm ban bố mệnh lệnh không cho phép đánh cướp chém giết tại khu vực dọn bãi, phạm vi mở rộng quá lớn, muốn bắt được mục tiêu cướp đoạt cũng khó khăn, ví dụ như Hạ Hầu Long Thành đợi tới đợi lui cũng không đợi được đối tượng ra tay, thật vất vả đụng phải một người lại gặp ngay gia hỏa hung ác nhất. Người khác đụng đụng phải còn tránh không kịp.

Bảy người đáp xuống, cả đám người ngảng đầu nhìn sang thế nào, tọa kỵ của Miêu Nghị rất đáng chú ý, nhìn thấy Miêu Nghị trở về, hiện trường xì xào bàn tán.

Bọn người Chương Hãn Phương đang ở trong đám người, chín dại thống lĩnh dưới trướng phủ Đông Hoa tổng trấn liền biến sắc. Ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.

Liễu Quý Bình nhỏ giọng thì thầm:

– Không ngờ gia hỏa này còn sống quay về.

Tang Như Nguyệt:

– Sợ hắn làm chi, rời khỏi Luyện Ngục chi địa quay về địa bàn của mình, hắn có thể làm gì chúng ta?

Mấy người gật đầu, Diêu Hưng nói:

– Không biết thành tích của hắn thế nào. Nếu hắn không thể bảo trụ vị trí đại thống lĩnh, cũng không phải không có cơ hội thu thập hắn.

Nghiêm Tố nhíu mày:

– Tại sao hắn đi chung với Hạ Hầu Long Thành, chẳng lẽ gia hỏa này có thành tích không tốt nên mượn hào quang của Hạ Hầu Long Thành, chỉ sợ thành tích hiện tại không kém.

Đám người bọn họ vẫn trốn tránh suốt trăm năm qua, căn bản không dám chạy loạn khắp nơi, vốn nên tay không mà về, không nhờ sau lưng có thế lực, vào lúc khảo hạch sắp chấm dứt liền vận động sau ưng, giúp bọn họ liên hệ với nhân viên khảo hạch trên địa bàn của mình, có thể nói là uy bức lợi dụ.

Những người sống sót quên cả sống chết làm ra chút thành tích vô cùng bi phẫn. Nhưng mà không có biện pháp, trước khi đám người không có kiến thức không biết thế lực địa phương có bị tách ra khỏi thiên nhai hay chưa sẽ không có lá gan không phối hợp.

Một phần khác cũng không rõ thành tích của mình có thể tiến vào vị trí tám ngàn hay không. Vạn nhất không vào được, không cách nào trở thành đại thống lĩnh thiên nhai, lúc đó quay về thế lực địa phương chắc chắn sẽ bị chơi chết, nếu đáp ứng điều kiện, mặc kệ cuối cùng thành tích như thế nào đều an bài vị trí cho bọn họ, đổi lại là ai muốn không đáp ứng cũng khó khăn.

Đây gọi là trên có chính sách, dưới có đối sách.

Đương nhiên, cũng có kẻ không thức thời, ta không phối hợp đấy, ngươi làm thế nào? Đầu tiên chính vì không thức thời nên không thể bò lên trong Thiên đình, tiếp theo là có lòng tin với thành tích mình tìm ra, không cần lo lắng trở về sẽ bị thế lực địa phương chèn ép.

Về phần Hạ Hầu Long Thành là gia hỏa không may đặc thù, đường đường người Hạ Hầu gia tộc lại phải làm ra trò ẩn nấp ăn cướp, cũng không có biện pháp! Chính vì hắn là người Hạ Hầu gia tộc, mà Thiên Hậu là người chủ trì khảo hạch, Hạ Hầu gia tộc không tiện âm thầm làm ra trò mờ ám để có người bắt lấy sau đó chỉ trích Thiên Hậu, muốn làm gương tốt đành phải hy sinh lợi ích Hạ Hầu Long Thành bảo toàn đại cục, cho nên nói Hạ Hầu Long Thành không may, nhiều lần trở thành kẻ bị gia tộc bỏ rơi.

Vừa thấy Miêu Nghị trở về, Khấu Văn Thanh là giám sát hành tẩu lập tức động thân đi sang nghênh đón.

– Khấu hành tẩu!

Vừa thấy mặt, Miêu Nghị thu tọa kỵ, còn không kịp cởi giáp đã chắp tay hành lễ.

Ngược lại Hạ Hầu Long Thành không đặt Khấu Văn Thanh vào trong mắt.

Khấu Văn Thanh nhìn thấy Miêu Nghị liền cao hứng, nàng tự mình vươn tay bắn cánh tay Miêu Nghị, dò xét hắn một lúc mới nói:

– Trở lại là tốt rồi, trăm năm qua thế nào?

Miêu Nghị cười khổ một tiếng, nói:

– Tìm được đường sống trong chỗ chết, may mắn nhặt được cái mạng.

– Có thể còn sống sót đã mạnh hơn nhiều người rồi.

Khấu Văn Thanh lườm Hạ Hầu Long Thành, nàng cảm thấy kỳ quái vì sao bộ đôi này lại lăn lộn chung với nhau, xem quan hệ cũng không tệ, quay đầu lại hỏi:

– Có thành tích để báo cáo không?

– Hơi có thu hoạch, chỉ sợ không lên nổi mặt bàn.

Miêu Nghị khiêm tốn một câu.

– Tốt! Cởi giáp, đi theo ta.

Khấu Văn Thanh vươn tay mời.

Miêu Nghị thu hồi áo giáp, hắn đi theo sau lưng nàng tiến vào lầu các dựng tạm, bên trong có mười mấy người đang tiếp thu thành tích khảo hạch.

Bắt đầu vào trong lầu các, Khấu Văn Thanh dạy Miêu Nghị nên làm thế nào, đầu tiên Miêu Nghị tại tự mình viết chức vị và danh tính của mình lên thành tích, cũng đánh pháp ấn vào, xác nhận là thành tích thuộc về Miêu Nghị.

Sau đó Khấu Văn Thanh xem xét không có sai lầm liền đánh pháp ấn vào trong, sau đó nàng mang đĩa ngọc đi đăng ký, tỏ vẻ chính mình dẫn tiến và giao phó thành tích. Về sau mới đưa thành tích của Miêu Nghị chuyển giao hơn mười nhân viên giám sát hữu bộ của Thiên đình, những người này xem xong mới đánh pháp ấn vào, mười mấy người thay phiên truyền đọc và đăng ký ghi chép trên đó, tỏ vẻ tiếp thu thành tích, cũng hiểu rõ tình hình đại khái là thế nào.

Cuối cùng thành tích sẽ lọt vào tay trưởng phòng, trưởng phòng sẽ giao biên nhận trở về, bên trong biên nhân có tên và pháp ấn của mười mấy người, do Miêu Nghị xác nhận không sai nhận mới cầm đi.

Lúc này sẽ có nhân viên chấp pháp dò xét, bọn họ sẽ nhìn chằm chằm vào nhân viên khảo hạch. Trước khi khảo hạch chưa chấm dứt, thành tích khảo hạch sẽ chưa công bố, tất cả những người này không được liên hệ với bên ngoài, bằng không chém giết không tha.

Cẩn thận như vậy là đề phòng có người vận dụng quan hệ ăn gian.

Sau khi xong việc. Khấu Văn Thanh lại dẫn đám người Miêu Nghị rời đi, lúc đi tới vách núi liền chỉ vào thung lũng:

– Tất cả nhân viên khảo hạch đều phải qua nơi này. Các ngươi tùy tiện tìm địa phương nghỉ chân đi.

Miêu Nghị thỉnh giáo:

– Không biết công bố thành tích khi nào?

Khấu Văn Thanh nói:

– Trong vòng một năm.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 20
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 17
Phần 44 Nhịn một chút đi! Lục Thiếu Du nhíu mày, trong lòng hắn trầm xuống, gần đây tốc độ đột phá của hắn cực nhanh, mơ hồ cảm giác được không vững chắc, tuy có chút khó phát hiện nhưng hắn vẫn có thể cảm giác, việc này sẽ bất lợi trong việc tu luyện ngày sau, nhất định phải kiên cố tu vi mới tiếp tục đề thăng thực lực tốt hơn. Ca ca, huynh không sao chứ? Lục Tâm Đồng hỏi. Không sao. Lục Thiếu Du mỉm cười ngẩng đầu nhìn qua Tiểu Long, mỗi lần Tiểu Long đột phá đều dùng thời gian dài nhất, hiện tại chỉ có thể chờ đợi, sau...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 22
Phần 44 Lục Thiếu Du nhìn Tiểu Long: Ta trong sạch. Lục Thiếu Du xoay tròn tròng mắt, nói với Tiểu Long: Sau khi trở về biết nói sao chứ? Tuy đệ biết rõ lão đại ta đây trong sạch nhưng có vài chuyện đệ cũng biết không thể nói ra đúng không? Tiểu Long trợn trắng mắt với Lục Thiếu Du: Lão đại đang xúi đệ nói dối sao? Lục Thiếu Du uy hiếp: Cái này gọi là lời nói dối thiện ý, nếu đệ dám bán đứng lão đại của đệ thì đừng trách ta không khách sáo! Hừ! Tiểu Long hừ một tiếng: Không tôn trọng thú quyền gì hết! Quay...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Rực rỡ tháng năm - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ phim “Tháng năm rực rỡ”. Truyện lấy bối cảnh ở Đà Lạt, năm 1975, trước khi diễn ra sự kiện 30 tháng 4. Hiểu Phương từ miền Bắc chuyển vào đây sinh sống và học tập. Ngày đầu đến trường cô bị bạn bè chê cười do ăn mặc giản dị và tính tình khờ khạo. Mỹ Dung là người bạn chơi thân với Hiểu Phương. Lâu ngày trở nên thân thiết, Mỹ Dung rủ Hiểu Phương về sống chung nhà. Căn nhà không chỉ có Mỹ Dung sống mà còn có Tuyết Anh. Tuyết Anh học chung lớp với Mỹ Dung và Hiểu Phương, cô có vẻ hơi ghét Hiểu Phương, bây giờ lại càng...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng