Miêu Nghị - Quyển 20

Phần 47

Chiến Như Ý muốn hỏi hắn một câu, cô cô ngươi không phải nữ nhân? Nàng không tiện nói ra lời này, nói ra chính là đại bất kính, dù sao thân phận Thiên Hậu còn đó, nói năng khinh nhờn Thiên Hậu là tát vào mặt Thiên Đế, có mấy lời không thể nói lung tung, nàng hừ lạnh:

– Thì ra là cá mè một lứa!

Lại nói với Miêu Nghị:

– Trả Lôi Đả Kiếm cho ta, nếu ta cao hứng có thể cân nhắc không truy cứu chuyện trước kia.

Trước mặt mọi người, người khác có thể không cho mình mặt mũi, mình không thể không cho mình mặt mũi, Miêu Nghị lạnh nhạt nói:

– Thật xấu hổ, ném rồi!

– Đúng! Ném rồi!

Hạ Hầu Long Thành phụ họa một tiếng, hắn nói xong liền cười to.

Chiến Như Ý siết chặt nắm đấm, người bên nàng rất tức giận nhưng kéo áo của nàng, lại nhìn chằm chằm vào người đang đứng trên cao. Chiến Như Ý nhìn sang, nàng không dám chọc Cao Quan mặt lạnh, đó là chó dữ của Thiên Đế, chuyên môn thả ra cắn người, chuyên trị các đệ tử quyền quý không phục, chỉ có thể áp chế lửa giận trong lòng, chỉ vào mũi Miêu Nghị và nói lời hung ác:

– Chớ đắc ý, ta sớm muộn gì cũng tính sổ với ngươi.

Dứt lời quay người rời đi.

– Không tiễn!

Miêu Nghị nhàn nhạt nói một tiếng.

Ai ngờ một tiếng này gây ra chuyện xấu, Chiến Như Ý quay người nhìn sang Miêu Nghị, nói rõ không muốn lùi bước trước Miêu Nghị, tránh người không biết tình hình cho rằng nàng sợ Miêu Nghị:

– Nghỉ ngơi tại đây!

Đám người đi theo sững sờ, thấy nàng cố ý như thế, lập tức có người chấp tay với đám người xem náo nhiệt.

– Thật xấu hổ, phiền toái chư vị tránh đường.

Thái độ xem như khách khí, không có ác liệt như Hạ Hầu Long Thành, người xem náo nhiệt không trêu vào, người ta đã nhìn trúng chỗ này thì cứ nhường thôi.

Vì vậy đám người Chiến Như Ý ngồi bên cạnh đám Miêu Nghị, Miêu Nghị chậm rãi ngồi xuống, mấu chốt là Hạ Hầu Long Thành không có tư cách đuổi Chiến Như Ý đi.

Hắn đắc tội với quá nhiều người, Miêu Nghị hối hận lúc trước không nghe Vân Tri Thu khuyên bảo, chuyện tới mức này đành phải đi một bước nhìn một bước, khoanh chân nhắm mắt, không quan tâm chung quanh.

Chẳng những Miêu Nghị, tất cả người tham gia khảo hạch ở đây, mặc kệ trước kia có thân phận và bối cảnh gì, hiện tại mọi người đều ngang hàng với nhau, đều phải bạo lộ dưới thiên uy, tùy thời tiếp nhận thủ trướng chung quanh giám thị.

Vào lúc tòng long lệnh tuyên bố khảo hạch chấm dứt, hạn định tất cả người tham gia khảo hạch phải trở về trong ba tháng, người quá hạn không về sẽ xem như người không có thành tích, nếu chờ tới lúc mọi người rời khỏi Luyện Ngục chi địa còn không trở lại, vậy thì cả đời đừng rời đi, vĩnh viễn lưu tại địa ngục đi!

Trên tinh cầu hoang vu, Đằng Phi đứng chắp tay nhìn tinh không, nói:

– Sắp chấm dứt, nên trở về cũng trở về, không được về sợ đã vĩnh viễn không trở về. Bên ngươi có công tác thông kê bao nhiêu người trở về chưa?

Ánh mắt Cao Quan nhìn sang tinh không.

– Chừng ba mươi vạn, không đến bốn mươi vạn.

Đằng Phi than thở, nói:

– Nói cách khác đã có hơn một trăm năm mươi vạn người chôn thây trong Luyện Ngục chi địa, một khi tin tức truyền đi sẽ dao động nhân tâm.

Cao Quan lạnh lùng nói:

– Bệ hạ có chỉ, nếu như chiến tổn quá cao, nghiêm cấm công khai chiến tổn ra ngoài, một khi phát hiện, mặc kệ là người nào cũng nghiêm trị không tha.

Đằng Phi:

– Nhiều ánh mắt đang nhìn như thế, dấu diếm được sao? Trừ phi giết sạch tất cả mọi người! Cao Quan, đại quân Thiên trôi qua nhiều năm như thế, đã có quá nhiều người hao tổn trong đây, cần gì phải mang nhân mạng lấp vào nơi này chứ? Ta vẫn câu nói kia, thiên hạ đại thế đang nằm trong tay chúng ta, chỉ cần chúng ta không loạn, đám phản tặc này không có khả năng xoay người, ngươi là cận thần bên cạnh bệ hạ, nên khuyên nhũ bệ hạ đi.

Cao Quan nói:

– Bên cạnh giường, há cho phép người khác ngủ ngáy?

Một câu nói toạc tâm tư đế vương, Đằng Phi nghẹn lời, hắn thở dài không nói, có dây dưa việc này cũng không dụng. Trong mắt của vị kia, chỉ cần có thứ gì uy hiếp sự thống trị của hắn đều biến thành hung thú và dòng nước lũ, thiên ý đã định!

Một giờ sau. Đằng Phi quát lớn:

– Thời gian đã tới!

Cao Quan phất tay hất áo choàng màu đen lên, trên áo bào có thiêu ngũ trảo du long, du long đủ màu sắc rung động, ẩn ẩn phát ra tiếng long ngâm nhanh chóng bay tới, nó nghiêng đầu va chạm với Cao Quan, vào lúc va chạm liền hóa thành hào quang, ngưng tụ thành lệnh bài nằm trong tay Cao Quan, Cao Quan lật tay thu lại, nói:

– Chấm dứt, thu binh!

Đằng Phi quay đầu lại quát:

– Truyền lệnh xuống, thu binh!

– Vâng!

Đám tướng lãnh phía sau ứng tiếng.

Không chờ bao lâu, mấy chục vạn đại quân bắt đầu thu đội.

Cao Quan không hề phụng bồi, hắn quay người đi về phía giám sát bộ, cũng bay tới tinh cầu tập hợp người tham gia khảo hạch.

Từ trên trời giáng xuống, đáp xuống đỉnh núi bên ngoài cung điện, quay đầu nhìn xuống đám người đông đảo, dưới cũng có vô số ánh mắt nhìn hắn.

Cao Quan quay đầu lại đi vào trong điện, đồng thời hắn cất tiếng nói:

– Bắt đầu xét duyệt, kẻ dám liên hợp ăn gian, trảm!

– Vâng!

Chuy Viễn lĩnh mệnh, phất tay bảo nhân viên mang một danh sách tới.

Thành tích của tất cả người khảo hạch nằm trong tay Chuy Viễn, hai gã phụ tá cùng nhau giám thị, cũng có thể ba người cùng giám thị. Phòng ngừa trong đó có kẻ hiệp trợ người khảo hạch ăn gian, đề phòng thập phần nghiêm mật.

Hơn một ngàn tên giám sát của Thiên đình đều bị soát người. Ba cửa ải ba tạp, người không cho phép đồng nghiệp soát người phải giao tất cả vật phẩm lên.

Lúc này thành tích khảo hạch cũng phát tới tay mọi người, ba trăm người căn cứ vào khu vực điều tra trong địa ngục tiến hành phân loại địa bàn, ba trăm nhân viên phía sau lại chia nhỏ ra, ba trăm người cuối cùng là xác nhận, còn lại một trăm người phụ trách xử lý thành tích vượt qua khu vực thăm dò, bởi vì có người trong khảo hạch không điều tra một khu vực, thậm chí còn chạy sang khu vực khác điều tra.

Lúc còn thời gian một ngày, hơn mười vạn đĩa ngọc đã có kết quả.

Ngày kế tiếp Tử Lộ nguyên soái Đằng Phi triệu tập rất nhiều cao thủ, hợp thành với đội ngũ Thiên đình lúc trước tạo thành mười vạn đội ngũ, lại cùng mấy ngàn người giám sát hữu bộ rời đi, đội ngũ nhiều như thế để bảo vệ mấy ngàn người này, bọn họ tiến hành thăm dò kết quả thực địa, do Chuy Viễn tự mình dẫn đội!

Tất cả người tham gia khảo hạch nhìn lên trời, nhìn đội ngũ bay lên trời.

– Ngưu huynh, xem ra bắt đầu kiểm tra thực địa, hiệu suất thật cao ah!

Hạ Hầu Long Thành cảm thán một tiếng, quay đầu lại lo lắng hỏi:

– Không biết thành tích của chúng ta thế nào?

Miêu Nghị lạnh nhạt nói:

– Mặc cho số phận!

Khi nói chuyện phát hiện Chiến Như Ý nghiêng đầu nhìn sang, ánh mắt chống lại hai người, Chiến Như Ý khinh bỉ hắn.

Miêu Nghị có thể nói vừa bực mình vừa buồn cười, rõ ràng là bại tướng dưới tay lão tử còn dám khinh bỉ lão tử, thế đạo này là gì, chơi quyền thế vui vậy sao?

Nói đi cũng nói lại, người ta có quyền thế bối cảnh không tầm thường, mình trong mắt Doanh gia chỉ là con kiến mà thôi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 20
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 6
Phần 47 Bên trong cái quách gỗ màu đen có một quầng sáng ảm đạm yếu ớt, tôi vội chiếu đèn pin vào, chỉ thấy, giữa đống gỗ mủn có một người bằng đồng đã gỉ xanh. Người đồng này hình dạng rất giống y quan thi dõng thời cổ, là thứ hình nộm đúc bằng vàng ngọc hoặc đồng thau được cho mặc y phục thuở sinh tiền của chủ mộ, đặt trong quan tài để thay thế khi vì nguyên nhân nào đó mà chủ mộ chết mất xác. Tôi định thần, gạt vụn gỗ trên mặt tượng đồng, đổ hết mấy tấm ván gỗ mục ra, rồi mới chăm chú quan sát thêm lần nữa, trong lòng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Lục Thiếu Du – Quyển 1
Phần 47 Lục gia tăng thêm một người con nuôi, tổng cộng là năm người, phân biệt chính là Lục Đông, Lục Nam, Lục Trung, Lục Tây, Lục Bắc, phụ thân Lục Thiếu Du chính là lão tam Lục Trung. Lúc này bên người Lục Nam có một nam tử trung niên mặc cẩm bào, chính là phụ thân Lục Nam của hắn, nhìn chằm chằm vào bọn họ, thần sắc Lục Thiếu Du hơi đổi, Triệu Tuệ cũng ở trong đó, một thân hoa phục, mang theo khí chất cao ngạo, cũng đang nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du. Trong lòng Lục Thiếu Du đang suy nghĩ, Triệu Tuệ hẳn là không biết mình được tới từ đường...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Miêu Nghị – Quyển 37
Phần 47 Ai ngờ Tô Vận cũng không phải ăn chay, cười lạnh một tiếng: Ta không phải tiểu nhân nói không giữ lời, nếu đã phát thệ hứa hẹn, tự nhiên sẽ tuân thủ, gả ngươi cũng được, nhưng tạ tịnh chưa nói lúc nào gả ngươi, chỉ cần ngươi đợi được, cái gì cũng dễ nói! Dương Khánh khẽ cười, câu trả lời thế này sớm đã nằm trong tính toán của hắn, đương thời Tô Vận vừa phát thệ hắn đã làm ra đủ loại suy diễn với nội dung trong lời thề, cũng làm đủ các loại chuẩn bị ứng đối, tình thế trước mặt tịnh chưa vượt khỏi dự liệu, liền hỏi: Không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng