Miêu Nghị - Quyển 20

Phần 55

Quả nhiên Hạ Hầu Long Thành đi tới, chắp tay cười sang sảng:

– Ngưu huynh, chúng ta cùng vui, hai chúng ta cùng xếp hạng chín. Trong tốp mười chỉ có hai chúng ta xếp song song, người khác đều độc thân cô đơn, không cát lợi thành đôi thành cặp như chúng ta!

Hạ Hầu Long Thành rất vui vẻ. Vì sát hạch lần này gã không được gia tộc giúp đỡ, còn có phán quan mặt lạnh Cao Quan tọa trấn chém đầu kẻ gây rối, bằng vào năng lực của bản thân lấy được hạng chín, đám người trong gia tộc sẽ không bắt bẻ gì được nữa, vị trí đại thống lĩnh Thiên Nhai chắc chắn thuộc về gã. Không vận dụng sự giúp đỡ của gia tộc thì gã vẫn có thể leo lên vị trí đại thống lĩnh Thiên Nhai, khi trở lại thì phong cách biết bao.

Quỷ mới thành đôi thành cặp với ngươi! Miêu Nghị chửi thầm. Thằng khốn, ngươi không cảm thấy hai chúng ta xếp hàng chung quá bắt mắt sao? Không sợ Cao Quan thấy thành thích hai ta giống y nhau sẽ điều tra lại?

Bây giờ có nói cũng không ý nghĩa gì, Miêu Nghị thuận miệng hỏi:

– Không biết ai xếp hàng đầu?

Hạ Hầu Long Thành gãi đầu, ngẫm nghĩ nói:

– Vương Định Triêu, đúng rồi, là cái tên này! Rất xa lạ, chưa từng nghe nói qua, không một chút ấn tượng, không giống người đi ra từ dòng dõi nào. Không biết Vương Định Triêu từ đâu chui ra, lần này hết sức nổi bật, phong cảnh còn hơn Ngưu huynh năm xưa lấy được đệ nhất trong đất Vô Sinh.

Miêu Nghị lẩm bẩm:

– Vương Định Triêu.

Miêu Nghị lắc đầu, hắn cũng chưa nghe nói qua.

Bên này thành tích đã có, cũng yên lòng. Khoảng một canh giờ sau người bên Chiến Như Ý trở về báo tin vui, xác nhận nàng được hạng hai, cùng tùy tùng đều vào tốp một ngàn, có thể nói là trở thành chuẩn đại thống lĩnh Thiên Nhai.

Chiến Như Ý vừa vui vẻ vừa không kiềm được quay đầu nhìn Hạ Hầu Long Thành, thấy hơi kỳ, gấu chó kia mà cũng có lòng tốt báo thực vậy sao?

Miêu Nghị thấy bên Chiến Như Ý đang chúc mừng nhau, hắn chợt nhớ ra điều gì, hỏi Hạ Hầu Long Thành:

– Nhóm Phàn Ngọc Phỉ đâu? Thành tích của bọn họ không xếp chung với ta?

– Á!

Hạ Hầu Long Thành sửng sốt, gã phản ứng lại, gượng gạo nói:

– Ta cũng thấy hơi lạ.

Nhìn phản ứng của Hạ Hầu Long Thành làm Miêu Nghị nghi ngờ.

Nửa ngày sau rốt cuộc thấy năm người Phàn Ngọc Phỉ mặt không biểu tình trở về.

Miêu Nghị hỏi ngay:

– Thành tích của các ngươi thế nào?

Ánh mắt của năm người là lạ, buồn bã liếc Hạ Hầu Long Thành một cái rồi Phàn Ngọc Phỉ buông tiếng thở dài:

– Năm chúng ta xếp hạng một ngàn một trăm ba mươi bảy.

Miêu Nghị lấy làm lạ lẩm bẩm:

– Sao có thể như vậy?

Miêu Nghị liếc hướng Hạ Hầu Long Thành, thấy gã chắp tay sau đít đi tới đi lui.

Tưởng Trọng Thâm đến gần nhỏ giọng nói:

– Ngưu huynh hãy nói thật với chúng ta đi, Ngưu huynh đưa mấy điểm khảo sát thành tích cho Hạ Hầu Long Thành?

Miêu Nghị nói:

– Ba cái, chẳng lẽ các ngươi không được vậy?

– Quả nhiên! Chúng ta biết ngay ai đó giở trò mà!

Lữ Đạt Khai cười khẩy nói:

– Vị kia chỉ đưa hai điểm cho chúng ta, có cái này mà cũng cắt xén, thật là tiểu nhân. Uổng chúng ta trăm năm qua đi theo hắn làm tùy tùng, không ngờ Hạ Hầu đại thống lĩnh có huynh trưởng như vậy, con người của hai huynh đệ thật là khác nhau một trời một vực!

Lữ Đạt Khai nói Hạ Hầu đại thống lĩnh tức là Hạ Hầu Hổ Thành. Hạ Hầu Long Thành không được gia tộc giúp đỡ, Hạ Hầu Hổ Thành sai mấy người bọn họ đến giúp đỡ huynh trưởng, lần này đúng là nuốt con ruồi to vào bụng, ghê tởm chết.

Miêu Nghị sửng sốt, lúc trước hắn đã thấy lạ nhưng không ngờ Hạ Hầu Long Thành sẽ làm chuyện như vậy. Mọi người cùng xếp hạng chín cũng không ảnh hưởng gì đến Hạ Hầu Long Thành nhà ngươi. Nhưng nói đi phải nói lại, thế này rất phù hợp với tính cách chỉ thu vào không chi ra của Hạ Hầu Long Thành, Miêu Nghị đã sớm lĩnh giáo gã rồi, nhưng cắt xén cả việc này thì có gì hay?

Miêu Nghị an ủi:

– Thôi, dù hạng một ngàn một trăm ba mươi bảy cũng có thể xếp vào đại thống lĩnh Thiên Nhai, thành tích cao chút, thấp chút cũng không có tổn thất gì.

Phàn Ngọc Phỉ nói:

– Ngưu huynh tiêu sái rộng rãi không cần xem thứ bậc nên không biết. Chúng ta đọc danh sách có rất nhiều người xếp cùng hạng với nhau. Hạng một ngàn một trăm ba mươi bảy thật ra là đã dặt ở vị trí bảy ngàn, thêm một ngàn nữa là sẽ bị rớt ra khỏi vòng. Đại thống lĩnh Thiên Nhai chỉ có tám ngàn vị trí, có chọn thì chắc chắn chọn người xếp tám ngàn hàng đầu, không thể nào dư ra nhiều vị trí đại thống lĩnh Thiên Nhai để xếp người đúng không? Ngưu huynh ngẫm lại đi, nguy hiểm biết bao. Ai đó nếu lòng đen thêm chút, trừ bớt một địa điểm đưa cho chúng ta thì chắc chắn chúng ta sẽ rớt khỏi vòng, nghĩ mà sợ, khốn nạn!

Chửi người ngay trước mặt người ngoài như thế đủ biết nhóm người này oán Hạ Hầu Long Thành cỡ nào, ai gặp cá tính của Hạ Hầu Long Thành cũng sẽ thấy ghê tởm.

Miêu Nghị đã hiểu, hắn thông cảm tâm tình của mấy vị này, bị hành động của Hạ Hầu Long Thành làm họ suýt thi rớt nên rất sợ.

Miêu Nghị khuyên nhủ:

– Thôi kệ, con người của hắn là thế, miễn còn trong thứ bậc, chiếm một vị trí trong tám ngàn đại thống lĩnh Thiên Nhai là tốt rồi. Thứ hạng cao thấp thật ra không có ý nghĩa gì lớn.

Cũng đúng, tu vi của năm người đều đến Kim Liên phẩm, tưởng tượng mình sẽ leo lên ngai báu đại thống lĩnh Thiên Nhai, có thể nhanh chóng rút ngắn tu vi đột phá cảnh giới Thải Liên thì họ lại vui lên.

La Khánh Tử chắp tay cảm ơn:

– Lần này cũng nhờ Ngưu huynh giúp đỡ, quà quá nặng chúng ta không biết lấy gì cảm ơn, năm chúng ta xin ghi nhớ nhân tình này, về sau nếu có gì giúp được thì Ngưu huynh cứ việc mở miệng.

Bốn người khác cười gật đầu hùa theo.

Miêu Nghị cười nói:

– Được được.

Bảo đảm bằng miệng không mất mác gì lại bùi tai thì ai chẳng biết nói, Miêu Nghị không ôm trông mong gì về sau người ta sẽ giúp đỡ mình. Sau khi xảy ra việc ngũ thánh cùng nhau bán đứng hắn thì tâm tính của Miêu Nghị đã bình tĩnh nhiều, chuyện tiện tay làm hắn không trông chờ được báo đáp gì.

Chờ khi Hạ Hầu Long Thành lại trở về, mọi người xem như không có việc gì xảy ra.

Hai ngày sau, người chen lấn trước bia văn hầu như giải tán. Kết quả sát hạch đã ra, có người vui vẻ có người than thở.

Người đánh trống rút lui không thu hoạch được gì nhìn người ta liều một phen thành công, sắp trở thành đại thống lĩnh Thiên Nhai ôm vinh hoa phú quý thay đổi số phận cả đời thì cực kỳ hối hận, bọn họ hối hận tại sao lúc trước không liều mạng một phen?

Một số người đã liều lĩnh nhưng không lấy được thành tích tốt thì càng đau khổ hơn. Chỉ kém một chút! Nếu lá gan to hơn chút nữa thì tốt rồi!

Tóm lại mấy chục vạn người trong lòng chảo có người trầm lặng, có người tụ tập với nhau dõng dạc tâm sự, phấn khởi kết bạn. Sau này đều là đại thống lĩnh Thiên Nhai, có cơ hội qua lại nhiều hơn càng tốt. Có người vẻ mặt ủ rũ, có người phấn chấn tinh thần.

Sát hạch qua đi cho thấy rõ tâm tính con người, phô bày đời người trăm loại bộ dạng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 20
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/11/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 13
Phần 55 Một hội nghị thường vụ thật dài và ảnh hưởng thật sâu cuối cùng cũng đã hạ màn. Trịnh Thịnh cuối cùng trịnh trọng tuyên bố, thông qua sự đề cử của ban Tổ chức cán bộ, hội nghị thường vụ biểu quyết thông qua bổ nhiệm đồng chí Mai Hiểu Lâm trở phó Bí thư Thành ủy thành phố Tương Giang, cũng đề nghị Hội đồng nhân dân thành phố Tương Giang đề cử đồng chí Mai Hiểu Lâm lên chức Thị trưởng. Đến đây, lực lượng các bên của tỉnh Tương đại duyệt binh, các nhân vật đều thể hiện ra lợi ích của bản thân mình. Tất cả đều bị Hạ Tưởng nhìn thấy, có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Đường Môn – Quyển 5
Phần 55 Bầu trời trong xanh trải dài ngàn dặm, gió nhẹ ấm áp, hít sâu một hơi, khiến cho người ta cảm thấy thân thể thư thái, tinh thần sảng khoái. Doanh trại quân đội dài đến gần trăm dặm của Thiên Đấu Đế quốc giống như đầu của một con viễn cổ cự thú nằm trên mặt đất cách ải Gia Lăng năm mươi dặm. Sáng sớm, sau khi ăn sáng xong, theo tiếng trống trận vang lên như tiếng sấm, đại quân tiến hành tập kết. Từng đội hình lần lượt xuất hiện phía bên ngoài doanh trại quân đội, theo quân lệnh liên tiếp từ trung ương quân truyền xuống, mỗi một đội hình thật lớn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Mắt Biếc
Phần 46 Tình yêu làm quên thời gian, có ai đó đã nói như vậy. Trong trường hợp tôi, câu nói đó mới đúng làm sao! Từ ngày Trà Long về làng, tôi không nhớ trái đất đã quay quanh mặt trời như thế nào. Ngày và đêm nối tiếp nhau lướt qua như ảo ảnh. Bên trời lá rụng, tôi chẳng hay. Lòng tôi chỉ ngập đầy hoa nở. Dạo này, mỗi khi vào rừng Sim, tôi không quên mang theo cây đàn. Tôi muốn nghe tình tôi ca hát. Tôi muốn nghe sáu dây đàn reo vang những bản tình ca ngọt ngào và trong trẻo. Trà Long đã thôi trách tôi nhạc chú sao buồn. Một hôm...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng