– Dương Khánh ở tiểu thế giới thì biết gì?
Vân Tri Thu nói:
– Sao ngươi quên Vi Vi cũng ở bên này? Chắc chắn Dương Khánh nhờ vào Vi Vi tìm hiểu tình huống bênn ày rồi.
Xét thấy chỉ số thông minh khiến người hết sức cẩn thận của Dương Khánh, cộng thêm năm xưa tại Lưu Vân Sa Hải Miêu Nghị không nghe lời gã khuyên suýt mất mạng, bài học đó khiến hắn ngẫm nghĩ lại.
Miêu Nghị lặng im một lúc rồi cũng chấp nhận:
– Được rồi, ngày mai ta sẽ hỏi Dương Khánh. Phải rồi, nàng hãy điều tra thứ này.
Miêu Nghị lật tay lấy cái hộp tìm được kho báu trong đất Luyện Ngục.
Vân Tri Thu còn muốn nói chuyện đó nhưng thấy Miêu Nghị cố ý đổi đề tài thì khẽ thở dài, ngồi yên mở hộp ra. Bên trong đựng một trữ vật thủ trạc, ba khối ngọc điệp, hai quả cầu kim loại một đen một đỏ.
Vân Tri Thu lấy trữ vật thủ trạc ra xem, dù Miêu Nghị đã báo trước nhưng nàng vẫn giật mình che miệng lại. Nhiều tinh hoa tiên thảo quá, toàn là năm tuổi siêu cao.
Vân Tri Thu đặt trữ vật thủ trạc xuống lục tục lấy ba khối ngọc điệp ra xem xét. Như Miêu Nghị nói, Âm Hồn Thông Dương quyết, Vạn Yêu đại pháp, Cực Lạc Tâm Kinh, công pháp địa tự bộ của ba bộ kỳ công đã có đầy đủ.
Vân Tri Thu đẩy móng vuốt sờ hai gò núi của mình, hỏi:
– Đừng sờ bậy, bàn việc chính đi, ba bộ công pháp này có cho Ngọc Nô Kiều, Cơ Mỹ Lệ, Pháp Âm không?
Miêu Nghị lạnh nhạt nói:
– Đưa bọn họ coi như tặng không cho nhóm Cơ Hoan, ta còn chưa tính sổ với họ, tạm giữ lại đi để tiện bóp cổ bọn họ. Ta chờ xem ai là người cười đến cuối cùng!
Vân Tri Thu gật đầu, lấy quả cầu kim loại đen ra xem xét, xác nhận là bản đồ giấu kho báu công pháp thiên tự bộ Đại Ma Vô Song quyết thì thở dài. Bên gia gia của nàng đừng mơ dễ dàng lấy được công pháp thiên tự bộ.
Vân Tri Thu xem quả cầu kim loại màu đỏ khác, lập tức xuất hiện tình hình giống y như năm xưa Miêu Nghị dã xem. Bên trong là bốn bộ tinh đồ, biểu thị bốn tinh môn.
Vân Tri Thu đã sớm nghe Miêu Nghị kể nhưng nàng vẫn lấy làm lạ hỏi:
– Bốn tinh môn này là sao? Không biết đi thông đến đâu?
– Chuyện đó thì hôm khác nàng từ từ điều tra đi, tối nay lo hầu hạ ta là đủ rồi.
Miêu Nghị nghiêng người đè vưu vật quyến rũ xuống.
Hôm sau, Miêu Nghị rời khỏi Vân Dung quán định trực tiếp đi chỗ Tần Vi Vi, nhưng nhớ tới bên đó có Pháp Âm vướng víu. Miêu Nghị truyền tấn cho Tần Vi Vi kêu nàng đi địa đạo đến Thủ Thành cung.
Hậu cung Thủ Thành cung, Miêu Nghị dặn dò Bảo Liên không có lệnh của hắn thì không ai được tự tiện xông vào.
Chờ Tần Vi Vi từ địa đạo xuất hiện trong Thủ Thành cung đã là sau một canh giờ, Miêu Nghị đang đứng chờ bên miệng giếng.
Vừa thấy mặt Miêu Nghị đã trêu nàng:
– Vi Vi làm ta đợi lâu quá.
Miêu Nghị vươn tay kéo Tần Vi Vi ra, nàng vẫn mặc áo trắng như tuyết.
Tần Vi Vi đỏ mặt, sau khi nhận tin tức nàng lờ mờ đoán được sẽ có chuyện gì nên vội trang điểm tắm sơ, vì vậy bị trễ chút.
Hỏi trong đám thiếp thất ai khiến Miêu Nghị không lấn cấn thì đó là Tần Vi Vi. Ngũ thánh hợp tác phản bội hắn không liên quan gì tới Tần Vi Vi.
Hai người tay nắm tay đi dạo trong vườn hoa hậu cung, trò chuyện với nhau.
Ngồi trong đình, Miêu Nghị nhắc tới Dương Khánh:
– Gần đây nàng có liên lạc với Dương Khánh? Hắn khỏe không?
Tần Vi Vi châm trà rót nước cười nói:
– Cũng khỏe, thường xuyên liên lạc.
Miêu Nghị vừa nói vừa móc tinh linh ra:
– Ta thì lâu rồi chưa liên lạc với Dương Khánh.
Lúc này Vô Lượng Thiên ở tiểu thế giới đang là buổi tối, Dương Khánh ôm mỹ nhân trong ngực, mới rồi cá nước thân mật sung sướng với Tần Tịch xong.
Lúc cưới Tần Tịch mặc dù Dương Khánh không thích thú gì, nhưng cưới về rồi, với nhan sắc của nàng, hắn không phải thánh nhân nên sẽ không để mỹ nhân làm bạn bên cạnh mà không đụng vào. Huống chi giữa hai người có nữ nhi không thể dứt bỏ.
Tần Tịch gối trên cánh tay Dương Khánh kéo chăn che ngực trắng phau, lo lắng hỏi:
– Bên Vi Vi nói Miêu Nghị trở về từ sát hạch, chẳng phải phu quân nói khi nào Miêu Nghị về sẽ liên lạc với phu quân sao? Tại sao đã nhiều ngày rồi mà không thấy Miêu Nghị gọi cho phu quân?
Mấy ngày nay Tần Tịch luôn chú ý việc này.
Dương Khánh hết sức bình tĩnh nói:
– Nàng yên tâm, trừ phi Vân Tri Thu mặc kệ sự sống chết của Miêu Nghị, nếu không nàng chắc chắn sẽ kêu hắn liên lạc với ta, đây là mục đích ta nói cho Vân Tri Thu biết.
Tần Tịch nhíu mày hỏi:
– Tại sao phu quân không chủ động liên lạc mà phải chờ hắn đến hỏi?
Dương Khánh khẽ thở dài:
– Nàng không hiểu. Miêu Nghị luôn đề phòng ta, quyền chủ động nằm trong tay hắn, để hắn cảm thấy mình nắm giữ quyền chủ động thì mới yên tâm. Mấy phòng thê thiếp của Miêu Nghị đột nhiên tập thể biến mất một thời gian chỉ để lại mình Vi Vi, điều này không bình thường, chắc chắn đã xảy ra chuyện gì. Nhưng Vi Vi ngốc còn nói là không có gì, ta không biết nên nói gì với nó nữa. Ta phải tìm cách đi đại thế giới, không thì đứa nhỏ Vi Vi đó ở một mình bên kia khiến ta không yên lòng. Trí thông minh của Vi Vi có hạn, không có bối cảnh gì, không như nhóm Vân Tri Thu sau lưng có ngũ thánh. Trong những nữ nhân này thì Vi Vi bị yếu thế nhất, ta sợ nàng ở bên kia chịu thiệt.
Tần Tịch nói:
– Phu quân xác nhận làm như vậy sẽ khiến Miêu Nghị đồng ý cho phu quân đi đại thế giới?
Dương Khánh nói:
– Chỉ cần khiến Miêu Nghị cảm thấy ta còn có chỗ hữu dụng, có thể đi đại thế giới giúp đỡ hắn thì tất nhiên hắn sẽ suy xét để ta qua. Nên ta phải chủ động có hành động. Hiện giờ địa thế tiểu thế giới đã định, ta có ở đây hay không đều chẳng sao. Nhưng Miêu Nghị luôn đề phòng ta, dù có đi đại thế giới thì chưa chắc được trọng dụng, nàng sẽ bị giữ lại đây làm con tin. Có lẽ chỉ mình nàng chưa đủ để khiến hắn yên tâm, nếu thêm Vi Vi trở về tiểu thế giới làm con tin chắc sẽ khiến hắn yên tâm nhiều.
Tần Tịch bật dậy, bộ ngực trắng to đung đưa, nàng trợn to mắt nhìn gã:
– Phu quân muốn lấy nữ nhi của mình làm con tin?
Dương Khánh chậm rãi ngồi dậy, lắc đầu nói:
– Không phải như nàng nghĩ, không phải ý là hai mẫu thân nữ nhi các nàng làm con tin. Các người ở chỗ này là sự ràng buộc khi ta đi đại thế giới, có như vậy Miêu Nghị mới yên lầm. Không thì ta sẽ bị nhốt chết trong tiểu thế giới, cả nhà chúng ta không đuổi kim loạiịp bước chân Miêu Nghị sẽ thành tồn tại có hoặc không có đều được, sớm muộn gì sẽ ảnh hưởng địa vị của Vi Vi bên cạnh Miêu Nghị. Có lẽ trước mắt Miêu Nghị còn chưa nhận ra tình huống đó sẽ xuất hiện, nhưng hắn luôn tiến lên, khi hắn đạt đến độ cao nhất định thì một số việc sẽ tự nhiên xuất hiện, không thể tránh khỏi.
Tần Tịch đại khái hiểu ý Dương Khánh, nàng do dự hỏi:
– Vi Vi sẽ đồng ý sao? Kêu nàng và Miêu Nghị ở riêng hai nơi thì thích hợp không?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 20 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 29/11/2019 03:36 (GMT+7) |