Miêu Nghị - Quyển 21

Phần 97

Từ Đường Nhiên tự hiểu lấy mình, biết rõ mình là kẻ văn không thông võ không thạo, không có đại tài năng, cũng không có bối cảnh, chỉ kéo dài hơi tàn mà thôi, mặc kệ đi thuận hay là không thuận, có đôi khi chính hắn cũng mê mang vào tương lai, đột nhiên hôm nay hắn có ý nghĩa để sống sót, có thê tử như vậy còn đòi hỏi cái gì?

Lúc này Từ Đường Nhiên ôm Tuyết Linh vào lòng, ngửi ngửi hương thơm của nàng, nói:

– Linh Lung, Từ Đường Nhiên ta không phải chính nhân quân tử gì, không cam đoan sau này không đụng nữ nhân khác. Nhưng có một điểm ta có thể cam đoan với ngươi, tuyệt đối không mang nữ nhân khác về nhà, cuộc đời này không nạp thiếp, chỉ một mình ngươi, nếu trái lời này trời tru đất diệt.

Tuyết Linh Lung mỉm cười trong ngực hắn, cũng ôm hắn.

Hai người vuốt ve an ủi thật lâu, Từ Đường Nhiên lại đẩy nàng ra, nhìn vào đôi mắt sáng ngời của nàng, dứt khoát kiên quyết nói:

– Phu nhân, ta đã quyết định đi theo đại thống lĩnh tới tả đốc vệ, không cầu trở nên nổi bật, chỉ cầu có tiền đồ.

Tuyết Linh Lung gật gật đầu, hỏi:

– Đi lúc nào?

Từ Đường Nhiên buông nàng ra, hắn đi vài vòng trong đại sảnh, nói:

– Nghe ý của đại thống lĩnh cũng còn mấy ngày, ngươi nên chuẩn bị, sinh hoạt bên tả đốc vệ không bằng bên đây, muốn mua cái gì nên tranh thủ mua đi, cần tạm biệt ai cũng làm đi!

Phu thê bọn họ đã quyết định chung thân, cũng chuẩn bị mọi việc, Tuyết Linh Lung phải đi xử lý chuyện vụn vặt. Từ Đường Nhiên cũng đi dàn xếp.

Trong đại điện nghị sự, Từ Đường Nhiên tụ tập các tu sĩ Kim Liên dưới trướng tới, cũng nói Miêu Nghị sắp đi tả đốc vệ làm đại thống lĩnh, cũng chuẩn bị mang theo mình tùy tùng, cuối cùng nhìn chung quanh và nói:

– Chư vị, không biết có có ai nguyện ý đi theo ta tới tả đốc vệ?

Đám người dưới ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, ánh mắt trao đổi với nhau, không ai nói gì.

Từ Đường Nhiên thấy bọn họ không nói câu nào. Cho dù chính mình cho rằng là thủ hạ tâm phúc, trong nội tâm cảm thán. Lão tử làm người quá thất bại.

Nhớ ngày đó tiêu diệt Cung Vũ Phỉ và Lý Hoàn Đường, mình cũng giết hai tên thủ hạ tâm phúc diệt khẩu. Trong nội tâm cũng thản nhiên.

Hắn không nói gì, mọi người trầm mặc chính là thái độ, Từ Đường Nhiên đứng lên cười nói:

– Việc này không miễn cưỡng, cũng miễn cưỡng không được, nếu có ai cải biến chủ ý có thể trước khi ta rời đi nói cho ta biết, cứ như vậy đi, còn lại sẽ chờ Phục Thanh phái người tới tiếp quản khu tây.

Quần Anh hội quán, Tuyết Linh Lung cũng cáo biệt Hoàng Phủ Quân Nhu, hôm nay nàng không thể đi Thiên Hương lâu, cũng báo tin Từ mụ mụ, bảo Từ mụ mụ tới Quần Anh hội quán.

Trong đình viện giữa hồ, được biết Từ Đường Nhiên cũng sẽ theo Miêu Nghị đi tả đốc vệ, Hoàng Phủ Quân Nhu và Từ mụ mụ kinh ngạc, có một số việc mặc kệ có biết hay không, có một điểm hai người biết rõ, muốn vứt bỏ vị trí thống lĩnh thiên nhai chạy tới tả đốc vệ cần bao nhiêu quyết tâm.

– Ai! Ngưu đại thống lĩnh đúng là, năm đó không muốn Linh Lung, hết lần này tới lần khác lại trêu chọc Phi Hồng, Phi Hồng có gì tốt, không phải là…

Từ mụ mụ nói phân nửa, Tuyết Linh Lung ngắt lời:

– Mụ mụ, ta đã là thê tử của người ta, về sau không nên nói chuyệ này.

Hôm nay đã không là con hát năm đó, lúc mất hứng có vài phần uy nghi.

Sắc mặt Hoàng Phủ Quân Nhu trầm xuống, chán ghét người khác nhắc hồ ly tinh Phi Hồng trước mặt nàng.

Ba!

Từ mụ mụ nhìn hai người mất hứng, lúc này tất mình một cái, cười nói:

– Là miệng ta tiện, không biết nói chuyện, Linh Lung ah, ngươi đừng để trong lòng, ta không phải ý này, ta nói đầu óc Lục bà bà có vấn đề, Phi Hồng cũng đã gả cho đại thống lĩnh, nàng lại chạy đi giày vò đại thống lĩnh, không phải làm khổ con gái của mình sao?

Tuyết Linh Lung thở dài:

– Mụ mụ có chỗ không biết, vốn sẽ không xảy ra chuyện này, Lục bà bà tìm tới Thủ Thành Cung muốn đại thống lĩnh cho Phi Hồng làm chính thất phu nhân, nhưng đại thống lĩnh không theo, tình nguyện bị đưa tới tả đốc vệ cũng không nguyện để Phi Hồng làm chính thất, cho nên Lục bà bà tức giận làm thế, nói sẽ cho đại thống lĩnh một chút sắc mặt, nếu không sau này sẽ khi dễ con gái nàng.

Trong Thủ Thành Cung xảy ra chuyện gì, bên ngoài không rõ ràng lắm, trừ người trong Thủ Thành Cung, cũng chỉ cao tầng thiên nhai biết rõ, Tuyết Linh Lung cũng nghe được từ miệng Từ Đường Nhiên, tuy đoán được Miêu Nghị phải đi, chân tướng sớm muộn gì vẫn truyền ra ngoài.

Hoàng Phủ Quân Nhu ngẩng đầu lên, ngạc nhiên hỏi:

– Ngươi nói Ngưu Hữu Đức không chịu cho Phi Hồng làm chính thất phu nhân mới đắc tội Lục bà bà xảy ra việc này?

Tuyết Linh Lung gật đầu:

– Ta cũng nghe phu quân ta nói, vì vị trí chính thất này, lúc ấy đại thống lĩnh chỉ vào mặt Lục bà bà mắng to lão yêu bà, hoàn toàn không nhường bước, thậm chí triệu tập đội ngũ suýt nữa liều mạng với Lục bà bà và người tả đốc vệ trong Thủ Thành Cung, cho nên mới náo như vậy.

Hoàng Phủ Quân Nhu âm thầm cắn môi, chậm rãi nhìn sang hướng Thủ Thành Cung, ánh mắt hoảng hốt, trong nội tâm nỉ non, chẳng lẽ vì ta mới rơi vào cảnh này? Vì cái gì kẻ đần này bướng bỉnh như thế, rõ ràng quan tâm ta lại mượn miệng Hạ Hầu Long Thành nghe ngóng, hôm nay lại náo thành như vậy, chẳng lẽ chịu thua là chết sao, ta cũng không phải không giảng đạo lý, lúc trước ngươi tuyệt tình tuyệt nghĩa như thế, cúi đầu với ta thì thế nào…

– Ngươi còn biết trở lại?

Miêu Nghị đi về Vân Dung Quán, tiến vào động thiên phúc địa, Vân Tri Thu đưa lưng về phía hắn, chỉ quan tâm hoa cỏ, nói chuyện không khách khí.

Thiên Nhi, Tuyết Nhi đứng bên cạnh không lên tiếng.

Miêu Nghị thở dài:

– Thu tỷ nhi, lúc ấy ta thân bất do kỷ.

Vân Tri Thu cười lạnh nói:

– Ta có nói gì sao? Ta không nói lời nào, cũng không trách ngươi, xảy ra chuyện như vậy ngươi giấu diếm cả ta, cũng không giải thích một câu, hiện tại chạy tới nói với ta thân bất do kỷ, ngươi xem ta là cái gì? Chẳng lẽ ta trong mắt ngươi không giảng đạo lý như vậy?

Miêu Nghị áy náy nói:

– Chuyện này quá đột nhiên, trước kia ta không biết nên nói thế nào, sau đó ta cũng không biết đối mặt với ngươi ra sao, cũng có thể nói là không dám gặp ngươi.

Vân Tri Thu buông bình tưới nước xuống và vỗ tay, xoay người lại nhìn chằm chằm vào Miêu Nghị, mặt không biểu tình nói:

– Hiện tại ta muốn hỏi ngươi một câu, trong chuyện này ta còn nói tính toán không?

Miêu Nghị nói:

– Có!

– Tốt!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 21
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 03/12/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Phần 57 Lúc này trời đã tối hẳn, Lâm Vãn Vinh tìm Lão Lạc thương lượng về việc tìm tội chứng, liền bước theo hướng phủ Tổng đốc. Đi ngang qua con hẻm nhỏ, Lâm Vãn Vinh thấy có chút gì đó quen quen, hắn nhớ lại lần trước Đào Đông có dẫn theo vài tên gia nhân bao vậy mình ở chỗ này, hắn cười hắc hắc: “Giờ thì ngày đó đã trôi qua, thủ đoạn của Cao Tù dám chắc đã phát sinh hiệu lực, tiều Đào hiện thời phỏng chừng đang ngồi ở trong nhà tự xử, không biết làm sao mà nó lại biến hóa lớn như thế!” Đang nghĩ đắc ý, hắn lại không kìm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Miêu Nghị – Quyển 35
Phần 97 Tin tức xấu theo nhau truyền tới. Cung Thiên Thu cũng không cười nỗi nữa rồi, giơ tay lên, một nhóm dừng lơ lửng trên tinh không, sắc mặt nghiêm trọng. Tại nơi khác trong tinh không Vũ Văn Xuyên cũng đối mặt tình cảnh giống vậy. Tin tức xấu vẫn chưa ngừng lại tiếp tục truyền đến, trước khi ra lệnh nhân mã lẻ tẻ đột nhiên biến mất lại chợt hiện thân, thủ tướng trực tiếp thừa dịp chiến tranh cai quản việc sử dụng tinh linh của phía dưới, đem nhân mã dưới trướng nhập vào vòng vây của Ngưu Hữu Đức, sau đó tuyên bố đầu hàng, lý do đưa ra là nghe theo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Hạ Thiên – Quyển 4
Phần 97  Cái gì? Trịnh Trường Phong chấn động: Anh... Anh nói... Để cho... Để cho tôi chủ động từ chức sao? Trịnh Trường Phong cũng không muốn từ chức, lão có được địa vị như vây là không dễ dàng, nếu từ chức thì tất cả những gì lão phấn đấu nhiều năm sẽ không còn tồn tại. Tất nhiên nếu so sánh với bị mất chức hoặc truy cứu trách nhiệm thì sẽ nghiêm trọng hơn, dù sao chủ động từ chức cũng là một phương pháp ra đi trong tôn nghiêm. Điện thoại bên kia trầm mặc thêm vài giây, sau đó lại tiếp tục nói: Tỉnh ủy đã thành lập tổ điều...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng