Miêu Nghị - Quyển 22

Phần 14

Tiến vào chủ điện, trong điện trống trải, quét dọn sạch sẽ. Trên thủ cống đài, một nhân vật chạm ngọc cao khoảng một trượng. Một lão nhân tiên phong đạo cốt nhìn ra phương xa, tay áo tung bay, có chút thần thánh hóa. Có thể thấy được trên bàn tay có sáu ngón tay.

Phía dưới pho tượng rõ ràng có dấu vết bày cống phẩm lư hương đốt nhang. Vật không có ở đây. Hiển nhiên là bị người trước đó dọn đi. Có thêm một bảo tọa cao cao tại thượng trấn thủ ở phía trên.

Quan sát một phen, Miêu Nghị cười nói:

– Xem ra người của Hắc Hổ Kỳ còn không tính là quá bá đạo, không ném pho tượng xuống.

Khang Chi Lộc cười đáp lại:

– Dù sao Lục Chỉ cũng là nhận được sự khen ngợi của Thiên Đình. Nếu như làm quá mức, truyền đi không dễ nghe lắm. Hơn nữa chúng ta chỉ là tạm mượn chỗ đặt chân. Không cần thiết quá chú ý. Nếu như đại thống lĩnh ngại pho tượng kia chướng mắt, ném xuống cũng không sao.

Miêu Nghị khoát tay áo. Chuyện thất đức ngay cả người tiền nhiệm cũng không làm, hắn sao có thể đi làm được. Hắn xoay người nói:

– Từ Đường Nhiên, từ hôm nay trở đi, chức thống lĩnh trung quân Hắc Hổ Kỳ cứ giao cho ngươi. Mau chóng tiếp nhận.

Từ Đường Nhiên mừng thầm chắp tay nói:

– Ty chức nhận lệnh.

Đúng Khang Chi Lộc lại có lời.

– Xin hỏi đại thống lĩnh, không biết tu vi của Từ Đường Nhiên huynh đệ bao nhiêu?

Miêu Nghị nói:

– Kim Liên bát phẩm. Có vấn đề gì không?

Diêu Viễn Sơ lắc đầu nói:

– Từ huynh đệ làm thống lĩnh trung quân, sợ là không quá thích hợp. Vẫn mong đại nhân nghĩ lại. Mạt tướng kiến nghị hay là lựa chọn một người khác từ trung quân có kinh nghiệm và lý lịch thượng thừa đảm nhiệm thống lĩnh trung quân.

Từ Đường Nhiên nhanh chóng quay đầu nhìn lại. Có người hỏng tiền đồ của hắn, hắn tất nhiên là hận nghiến răng nghiến lợi.

Chức vụ thống lĩnh trung quân hộ vệ sự an toàn của mình lại giao cho một người không quen làm, chẳng phải là nói đùa sao? Ngày nào đó để người ta tìm đến bên cạnh giường lão tử ngủ cũng không biết! Sắc mặt Miêu Nghị hơi trầm xuống. Hắn cũng không che dấu, trực tiếp quát:

– Chức vụ thống lĩnh trung quân bảo vệ xung quanh bản tọa. Không giao cho thân tín bản tọa tới ngồi, chẳng phải là muốn để bản tọa ăn ngủ không yên sao? Hai người các ngươi muốn ngăn cản, rốt cuộc có ý đồ gì?

Khang Chi Lộc than thở:

– Đại thống lĩnh nói quá lời. Chúng ta cũng chỉ suy nghĩ vì đại thống lĩnh, tuyệt đối không có ý định ngăn cản. Chỉ là sợ đại thống lĩnh an bài như vậy sẽ xảy ra chuyện. Đúng rồi. Nơi này là danh sách trên dưới Hắc Hổ Kỳ, chúng ta đang muốn nộp lên cho đại nhân. Sau khi đại nhân xem mới quyết định cũng không muộn. Bằng không trung quân xảy ra chuyện gì nguy hiểm đến an toàn của đại nhân, vậy không ổn. Mười khối ngọc điệp được hắn dùng hai tay dâng lên.

Miêu Nghị nghiêng đầu. Dương Triệu Thanh tiến lên nhận vào trong tay.

Hiện tại bọn họ để Miêu Nghị xem danh sách, Miêu Nghị chắc hẳn có nguyên nhân. Hiện tại hắn không nhìn tới, trái lại cầm nói:

– Ta nghĩ hai vị cũng không muốn lại nhìn thấy bản tọa ngay cả cửa nhà mình cũng không tiến vào được chứ?

Đây là nhắc nhở bọn họ giao ra pháp khí đại trận phòng hộ đang nắm trong tay. Dương Khánh vốn muốn nhắc nhở chuyện này. Hắn thấy trong lòng Miêu Nghị sáng như gương, cũng ẽ không hé răng nữa.

Khang Chi Lộc và Diêu Viễn Sơ âm thầm trao đổi ánh mắt. Bọn họ vốn muốn mượn chuyện này hàm hồ cho qua. Không nghĩ tới Miêu Nghị không loạn. Ngay cả chuyện thống lĩnh trung quân cũng bỏ qua một bên, nắm lấy chuyện cửa ra vào. Nhưng bọn họ không có lý do từ chối nộp thứ này lên. Đồ liên quan đến an nguy của bản bộ Hắc Hổ Kỳ, vốn chính là do đại thống lĩnh nắm trong tay.

Lúc này hai người lấy ra một pháp khí nộp lên. Một là pháp khí chủ trận, một là pháp khí mở ra thông đạo ra vào.

Miêu Nghị xem xét, không có nhận, hỏi:

– Theo ta được biết, pháp khí khống chế đại trận phòng hộ một chính bà ba phụ. Tổng cộng có bốn pháp khí đi?

Khang Chi Lộc đáp lại:

– Hai cái khác bình thường đều do hai chúng ta mỗi người nắm giữ một cái, tiện để ra vào làm việc.

Trên loại chuyện này, Miêu Nghị căn bản không để cho có đường thương lượng. Hắn không chút do dự nói:

– Trước đang trong qua trình giao nhận, những thứ nên giao, cứ giao ra. Ta muốn kiểm lại một chút, xem vật phẩm bản bộ có thiếu sót hay không. Phải ngay lập tức thẩm tra đối chiếu để báo lên trên. Nếu không, mất cái gì cũng không biết, quay đầu lại không có cách nào báo cáo kết quả công tác. Hai vị yên tâm. Bản tọa không có ý tứ gì khác. Sau đó sẽ cùng hai vị thương nghị việc chuyển giao. Hai vị đều là những người trung kiên lâu năm với Hắc Hổ Kỳ. Bản tọa làm sao có thể không tôn trọng ý kiến của hai vị.

Nói đều nói đến mức như vậy, người ta muốn lập tức và thẩm tra đối chiếu, báo cáo lên trên. Bọn họ hoàn toàn tìm không ra lý do cự tuyệt. Chỉ có thể thành thật giao vật phẩm danh sách giao tiếp và vật phẩm tương ứng của Hắc Hổ Kỳ lên.

Thật ra giao tiếp vốn nên do đại thống lĩnh trước tự mình đến giao nhận. Nhưng vị kia khó chịu, trực tiếp ném cho thủ hạ, còn mình chạy đi trước, lười nhiều lời với Miêu Nghị. Hơn nữa, nếu như đại thống lĩnh trước ở tại chỗ này, buổi chiều không cho Miêu Nghị vào cửa, cũng không thể nào nói nổi. Không thể nói thượng quan trấn thủ phía dưới bận rộn nhiều việc để cho qua được.

Người trước đó tự mình giao nhận công tác hay không, Miêu Nghị không quan tâm. Người không ở đây, nhưng đồ phải hiểu rõ. Không ai thích gánh chịu tiếng xấu cho người khác.

Mà ở trong điện, Dương Triệu Thanh và Từ Đường Nhiên lập tức kiểm kê. Dương Khánh đang cầm danh sách thẩm tra đối chiếu từng món một.

Ngoại trừ vật phẩm Hắc Hổ Kỳ cần phân phối chế tạo, tiền tài rỗng tuếch. Tất cả đã bị người tiền nhiệm tìm danh mục tiêu thì tiêu, mang đi thì mang đi, phát xuống thì phát xuống sạch. Một chút cũng không hề lưu lại cho Miêu Nghị. Người tiền nhiệm cần thu mua lòng người, đã làm giúp Miêu Nghị, không có việc của Miêu Nghị nữa. Đối với chuyện này Miêu Nghị cũng có thể hiểu được. Nếu không phải giao Thủ Thành Cung cho Phục Thanh, hắn cũng sẽ làm như vậy.

Từng món được so sánh không có sai. Sau đó, Dương Khánh quay đầu nhìn về phía Miêu Nghị gật đầu, biểu thị không có vấn đề. Chợt Miêu Nghị lại ra hiệu cho hai người Khang, Diêu ký tên ở bên trên danh sách, chứng minh bọn họ giao chính là những thứ này. Thứ Miêu Nghị nhận được chỉ có những thứ này. Cũng không phải sau đó bị Miêu Nghị tham lam lấy đi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 22
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 09/12/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vĩnh Hằng – Quyển 3
Bắc Hàn Liệt và Lữ Thiên Lỗi đứng cạnh Bạch Tiểu Thuần, phụ trách trông coi hắn đều nheo hai mắt lại, trước lực lượng thôi diễn kinh người của Bạch Tiểu Thuần cũng kinh hãi không thôi. Xung quanh tĩnh lặng lại, ánh mắt tất cả mọi người đều ngưng tụ trên người Bạch Tiểu Thuần. Hắn đắc ý hất cằm lên, nhìn ánh mắt giật mình của đám người xung quanh đầy hưởng thụ. Hơn nữa vẻ mặt không cách nào tin tưởng, mất hồn mất vía, cả người như muốn sụp đổ của Thần Toán Tử khiến trong lòng Bạch Tiểu Thuần càng thêm thoải mái vô cùng. “Hừ Hừ Tử nho nhỏ, cũng dám...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Đổng Đại Thúc không hiểu Lâm Vãn Vinh để lại những chỗ trống này làm gì, nhưng Lâm Vãn Vinh hắn cũng không nói gì thêm. Ngụy đại thúc trước khi đi có để lại cho Lâm Vãn Vinh năm mươi hai lượng bạc, để hắn sau này có thể dùng mua cơm nước tạm qua ngày. Lúc này Lâm Vãn Vinh lấy ra toàn bộ giao cho Đổng Nhân Đức. Muốn người ta tín mình thì mình phải tín người trước, đây là nguyên tắc làm sinh ý của Lâm Vãn Vinh. Đổng Nhân Đức thấy Lâm Vãn Vinh tín nhiệm mình như thế, trên mặt cũng rất là kích động, bảo Xảo Xảo tìm lấy toàn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Vĩnh Hằng – Quyển 16
Ở trong quá trình lao ra này, bốn phía xung quanh Bạch Tiểu Thuần đột nhiên xuất hiện vô số tảng đá lớn. Trong tiếng nổ lớn, tất cả ngưng tụ ở trên thân thể hắn. Hắn lại trực tiếp hình thành một người đá cực lớn! Không kết thúc, Vân Lôi Nhân Tổ Biến lại bạo phát. Trong tiếng nổ lớn, Bạch Tiểu Thuần bên trong người đá. Lực lượng thân thể hắn lại một lần nữa tăng lên, lan tràn tới toàn thân người đá. Sau đó, lập tức liền khiến cho thân thể người đá này lại bành trướng. Một khí thế tràn ngập lực bạo phát, khiến cho trời cao thoáng bị thất sắc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng