Nhưng phía trên cơ bản lưu lại nòng cốt của người tiền nhiệm. Thống lĩnh nắm giữ mười chi Ưng Kỳ một người cũng không nhúc nhích. Ngay cả hai phó đại thống lĩnh bình thường xử lý mười chi Ưng Kỳ vẫn còn. Có thể nói vừa lúc trên dưới ăn ý. Hơn nữa Ngưu Hữu Đức mới đến, thế yếu bị bắt nạt, không xảy ra chuyện mới là lạ. Có cơ hội ai cũng không muốn đồng ý làm người dưới, để Hắc Hổ Kỳ khiêu khích…
Trong đại điện Lục Chỉ Môn, Miêu Nghị không ngồi ở trên ghế đại thống lĩnh, mà đứng ở trước bảo tọa ngẩng đầu chiêm ngưỡng pho tượng tổ sư khai sơn Lục Chỉ Môn.
Phi Hồng đứng ở cửa hông sau điện hông biết hắn đang nhìn cái gì, hoặc nói có cái gì tốt để nhìn.
Diêm Tu đứng im ở bên cạnh. Từ Đường Nhiên đứng ở dưới. Dương Triệu Thanh đang bảo vệ sơn môn không ở chỗ này. Có thể nói, Miêu Nghị đã giao những vị trí then chốt mang tính quyết định nhất cho Dương Triệu Thanh canh gác. Hải Bình Tâm vẫn canh giữ ở cửa điện.
Dương Khánh đã trở về. Hắn tiến vào đại điện chắp tay hướng về phía Miêu Nghị đang đưa lưng lại phía sau, chắp tay nói:
– Đại nhân, hai vị phó đại thống sẽ tới sau.
Miêu Nghị quay đầu lại, liếc mắt nhìn thấy Phi Hồng đang đứng ở cửa hông của hậu viện. Hắn lên tiếng nói:
– Phi Hồng, nàng đi tập trung nữ quyến mấy nhà đến phía sau. Không gọi, không được cho bất kỳ kẻ nào đi ra lộ diện.
– Vâng!
Phi Hồng hạ thấp người hành lễ, cứ như vậy bị đẩy đi.
Dương Khánh thấy vậy, trong mắt lộ vẻ rầu rĩ nồng đậm. Hắn đã mơ hồ nhận thấy được không đúng. Căn cứ vào hiểu biết của hắn đối với tính cách Miêu Nghị, nghi ngờ mũi tên đã được đặt lên trên cung.
Không bao lâu, Khang Chi Lộc và Diêu Viễn Sơ đi tới. Hai người trước khi tiến vào điện, đã nhìn hoàn cảnh chung quanh một chút. Sau khi tiến vào điện, bọn họ lại tra xét dưới tình hình trong điện. Sau khi không phát hiện có gì đặc biệt, bọn họ nhất thời an tâm.
Sau đó cả hai đứng ở dưới bậc thang, chắp tay hành lễ.
– Gặp qua đại thống lĩnh.
– Hai vị đã tới.
Miêu Nghị xoay người ha hả cười, ngồi ở trên ghế.
Khang Chi Lộc hỏi:
– Không biết đại thống lĩnh có chuyện gì cho gọi chúng ta?
Miêu Nghị:
– Ta cho gọi hai vị phó đại thống tới, là muốn thương nghị một chút về vấn đề phân công chức vụ trung quân. Trung quân vẫn tiếp tục như vậy không phải là biện pháp. Cho nên đó là vấn đề thiết yếu phải giải quyết.
Hóa ra là vì chuyện này. Cũng hợp tình hợp lý. Diêu Viễn Sơ ‘A’ một tiếng, hỏi:
– Đại thống lĩnh đã lựa chọn được người sẽ đảm nhiệm được?
Miêu Nghị:
– Bản tọa cũng không quá quen thuộc đối với tình hình trung quân. Như vậy đi, trung quân vẫn giao cho Từ Đường Nhiên đi thống lĩnh. Vị trí hai vị Phó thống lĩnh và thiên tướng phía dưới, hai vị phó đại thống xem có người nào thích hợp hay không?
Ngụ ý là, vị trí thống lĩnh này, các ngươi cũng đừng tranh với ta. Ta đã lui một bước, vị trí trung quân khác giao cho các ngươi đi an bài.
Phía dưới, Từ Đường Nhiên nhỏ mồ hôi lạnh. Ánh mắt nhìn về phía Miêu Nghị cũng không biết là cảm kích vẫn cái gì. Không nghĩ tới Miêu Nghị vẫn cố ý muốn hắn ngồi trên vị trí thống lĩnh trung quân. Nhưng người lựa chọn cho các vị trí phía dưới, ngài giao cho bọn họ đi an bài. Thời điểm ta đi lên đều không phải là người của mình, vậy ta ngồi ở trên vị trí thống lĩnh cũng có khác gì so với bị mất quyền lực đâu. Lòng người căn bản cũng không ở bên này!
Hai người Khang, Diêu đều nhíu mày. Ba vị Bùi Lai Minh nhất định là nhìn trúng vị trí thống lĩnh và hai Phó thống lĩnh. Để vị trí thống lĩnh ra, thiếu một vị trí rất trọng yếu, ba người đi tranh hai vị trí Phó thống lĩnh chẳng phải sẽ đánh nhau sao?
Lật đổ Miêu Nghị, ba người Bùi Lai Minh nắm giữ thế lực trung quân nhất là hơn năm mươi tu sĩ Thải Liên. Điều này gần như quyết định hai người bọn họ, ai có thể làm đại thống lĩnh. Hai người không có khả năng đi đắc tội ba người bọn họ, tất nhiên phải ngăn cản thêm.
Khang Chi Lộc là người đầu tiên lớn tiếng phản đối:
– Tạm thời không nói tu vi và kinh nghiệm và lý lịch của Từ Đường Nhiên ở Hắc Hổ Kỳ. Hắn đối với trung quân cũng chưa hoàn toàn quen thuộc. Tả Đốc Vệ và Hữu Đốc Vệ theo lệ cũ đều từng cấp từng cấp bay lên. Phía trên để trống sẽ do người cấp tiếp theo thích hợp lần lượt bổ sung. Mạo muội cắt ngang con đường người phía dưới đi lên, trung quân nhất định sẽ gặp phải chuyện không may!
Bọn họ quả thực có lo lắng này. Nói trung quân gặp chuyện không may vậy nhất định sẽ gặp chuyện không may. Bọn họ tùy tiện đánh tiếng như vậy là đủ rồi.
Diêu Viễn Sơ cũng nói tiếp:
– Khang huynh nói có lý. Đại thống lĩnh, trong trung quân hiện có ba vị thiên tướng thích hợp nhất cho vị trí thống lĩnh trung quân. Mạt tướng cho rằng nên lựa chọn từ trong ba người Bùi Lai Minh, Ngô Phong và Hành Quảng Linh. Từ Đường Nhiên hoàn toàn không thích hợp!
Một câu cuối cùng coi như là trực tiếp bác bỏ đề danh của Miêu Nghị.
Cái gì gọi là cường thế? Đây là cường thế. Trực tiếp phủ định việc bổ nhiệm của thượng cấp!
Mặt Miêu Nghị không đổi sắc nhìn xuống phía dưới. Hai người Khang, Diêu đứng ở dưới lại có lý chẳng sợ nhìn lại. Ánh mắt hai người ép thẳng về phía Miêu Nghị đang ngồi trên ghế, không hề có bộ dạng sợ hãi hay thỏa hiệp. Không khí ở nơi đó nhất thời rơi vào áp lực.
Đôi mắt ti hí của Từ Đường Nhiên không ngừng nhìn chăm chú vào hai bên trên và dưới, lo lắng hai bên sẽ xé rách mặt. Như vậy chuyện lớn không ổn.
Hai bên giằng co một lúc lâu, cuối cùng vẫn là Miêu Nghị lên tiếng trước, giọng điệu có chút mềm đi.
– Từ Đường Nhiên nhận phẩm cấp thượng tướng tử giáp Nhất Tiết, hoàn toàn có tư cách làm thống lĩnh trung quân.
Khang Chi Lộc nói:
– Bên trong trung quân, người có tư cách này chỗ nào cũng có.
Giọng điệu Miêu Nghị ngược lại cứng rắn hơn.
– Nếu như ta vẫn muốn bổ nhiệm Từ Đường Nhiên làm thống lĩnh trung quân?
Diêu Viễn Sơ một mực chắc chắn.
– Vậy sẽ giống như lời Khang huynh nói, trung quân nhất định sẽ gặp chuyện không may! Đại thống lĩnh, nếu nhân mã trung quân liên thủ lấy Phá Pháp Cung tấn công. Đại trận phòng hộ này lại không ngăn cản được!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 22 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 09/12/2019 03:36 (GMT+7) |