Miêu Nghị - Quyển 22

Phần 46

Nhưng chân tướng của sự thật đối với nàng không phải tàn khốc bình thường. Người của Hắc Hổ Kỳ bị điều đi cũng giống như người của Lam Hổ Kỳ. Tình hình Ngưu Hữu Đức phải đối mặt, giống hệt với nàng. Thậm chí, điều kiện nơi đóng quân của Lam Hổ Kỳ còn tốt hơn Hắc Hổ Kỳ rất nhiều. Mình dẫn theo đầy đủ thủ hạ. Ngưu Hữu Đức chỉ dẫn theo mấy thủ hạ, thảm tới mức không đặt lên được mặt bàn.

Mặc dù so sánh ban đầu là vậy, nhưng kết quả khác biệt cũng không phải lớn bình thường. Ngưu Hữu Đức chỉ dùng thời gian chưa tới hai ngày, vừa bày bố cục điều đi trung quân đang vây khốn, tiếp đó lấy thủ đoạn lôi đình đánh tới mọi người trở tay không kịp, giết Khang, Diêu, diệt Bùi, Ngô, Hành, bình định trung quân. Sau lấy quyết đoán vô thượng tự mình dẫn trung quân hơn vạn người đánh với mười Ưng Kỳ mười vạn đại quân. Ở trước trận quát lớn, uy phong khiến mười Ưng Kỳ bội phục. Ở ngay trước mặt trên dưới Hắc Hổ Kỳ, phạt roi mười thống lĩnh Ưng Kỳ, nhanh chóng một lần nữa pha trộn lại Hắc Hổ Kỳ, một lần hành động nắm giữ toàn bộ Hắc Hổ Kỳ.

Thời điểm bằng hữu của Chiến Như Ý nói với Chiến Như Ý về chuyện này, mặc dù không tiện ở trước mặt Chiến Như Ý khen nogiừ Ngưu Hữu Đức, nhưng sự tán thưởng trong giọng nói lại tương đối rõ ràng. Ý khen ngợi này không khác một cái tát tai vang dội hung hăng đánh vào trên mặt Chiến Như Ý, đánh cho Chiến Như Ý thất điên bát đảo, đánh tới tỉnh mộng.

Ban đầu nàng còn không tin. Nàng không tin Miêu Nghị có thể lợi hại như vậy. Nàng lại liên tiếp tìm vài người hỏi thăm. Hóa ra mọi người đều biết, chỉ có một mình nàng ngốc tới mức chẳng hay biết gì.

Đối mặt với sự thực tàn khốc như vậy, ai hơn ai kém vừa xem liền hiểu được ngay. Sự lợi hại của Ngưu Hữu Đức càng tôn lên Chiến Như Ý nàng không có năng lực. Khắp nơi chốn không bằng người, điều này bảo nàng làm sao có thể nuốt xuống được cơn giận này. Sau này, nàng làm sao còn đứng vững ở trong Chiến gia. Vì vậy mới có cảnh tượng như trước mắt.

– Tại sao tất cả đều không nói lời nào?

Từ phản ứng của mọi người, Chiến Như Ý hình như đoán được chút gì, khiển trách:

– Không phải các ngươi đã sớm biết, còn cố ý gạt ta đấy chứ?

Mọi người hơi cúi đầu, vẫn không hé răng.

Không lên tiếng cũng là một loại thái độ. Chiến Như Ý hiểu rõ, gương mặt lạnh lùng nói:

– Có phải nhà ta bảo các ngươi phong tỏa tin tức đối với ta hay không?

Tất cả mọi người vẫn không lên tiếng. Chiến Như Ý thở hổn hển, ngực phập phồng, trên mặt hoàn toàn không có chút sắc máu nào. Mười ngón tay ở dưới ống tay áo hết mở lại nắm, hết nắm lại mở. Nàng có cảm giác gần như phát điên. Cuối cùng nàng nghiến răng nghiến lợi nói:

– Mục đích ta tới nơi này là gì, nói vậy các ngươi cũng hiểu rõ. Chính là muốn rửa sạch nỗi nhục trước đó. Các ngươi làm vậy không phải là giúp ta, mà là đang hại ta! Hiện tại Ngưu Hữu Đức đã nắm Hắc Hổ Kỳ ở trong tay. Ta lại giống như lún trong bãi bùn, giẫm chân tại chỗ. Hai bên so sánh, quả thật vô cùng nhục nhã. Các ngươi nói phải làm sao bây giờ?

Một đám người vẫn cúi đầu không nói gì.

Đợi một hồi lâu, không thấy có người nào hé răng, Chiến Như Ý cũng có thể hiểu được bọn họ. Nàng cũng không ép buộc bọn họ, chỉ lo cắn răng nói:

– Ngưu Hữu Đức có thể làm được, dựa vào cái gì chúng ta lại không làm được? Là người không nhiều bằng người ta, hay tu vi không bằng người ta. Hay thực lực của chúng ta không bằng người ta? Nếu như nay cả vẽ hồ lô cũng làm không được, cứ vĩnh viễn kéo dài như vậy, chúng ta sẽ trở thành chuyện cười cho thiên hak. Sau này cũng đừng mong ra ngoài gặp người. Trực tiếp đập đầu vào miếng đậu hũ chết cho rồi!

Mười người cả kinh. Có người giọng điệu sốt ruột nói:

– Đại thống lĩnh, trăm triệu không thể làm vậy. Điều kiện của hai bên không giống nhau. Ngưu Hữu Đức có một Lục Chỉ Môn giúp cho hắn gian lận, trợ giúp hắn điều trung quân đi. Nhưng chúng ta lại ở trong rừng sâu núi thẳm, bị bao quanh vây khốn. Căn bản không có lý do gì để điều trung quân đi.

Chiến Như Ý trực tiếp lớn tiếng quát cắt ngang:

– Địa bàn là chết, người là sống. Không điều được trung quân ta, vậy trực tiếp điều hai người Tôn, Tưởng ra khỏi trung quân tùy thời hạ thủ.

Hai người Tôn, Tưởng trong miệng nàng chính là hai vị phó đại thống lĩnh Lam Hổ Kỳ. Một người tên là Tôn Minh Đống. Một người tên là Tưởng Sĩ Kỳ. Người ta mới không quan tâm nàng là cháu ngoại của ai. Doanh Thiên Vương cũng không quản được chuyện Tả Đốc Vệ bên này.

Thật ra, ban đầu nàng vốn phải tốt hơn so với Miêu Nghị. Đầu tiên là phẩm cấp và tu vi của nàng cũng đủ. Lại thêm thân phận cháu ngoại của Doanh Thiên Vương dù sao vẫn có chút lực uy hiếp. Dù sao ai cũng không thể ở mãi trong trung quân không ra ngoài. Chỉ cần Chiến Như Ý nàng đầu tiên áp dụng thủ đoạn dụ dỗ trấn an hai vị phó đại thống lĩnh, ổn định vị trí của hai người, không vội chiếm lấy tất cả vị trí tốt, lưu lại phân nửa đường sống cho người phía dưới, phía dưới có ý kiến cũng không ầm ĩ được tới đâu. Dù sao không giống như Miêu Nghị bên kia, có người khi dễ Miêu Nghị thế yếu, trực tiếp nhìn chằm chằm vào vị trí đại thống lĩnh của Miêu Nghị, ban đầu đã khiến Miêu Nghị đẹp mặt, nửa ngày ngay cả cánh cửa Miêu Nghị cũng không tiến vào được. Miêu Nghị làm sao có thể không nổi lên sát khí.

Nhưng Chiến Như Ý từ khi có chức quan Thiên Đình tới nay, dựa vào gia thế bối cảnh của nàng không cần nhìn sắc mặt người phía dưới. Đến nơi nào nhậm chức, người phía dưới đều phải theo nàng. Từ trước đến nay đều là lời nàng nói mới được tính. Nàng nói một, luôn luôn không có ai dám nói hai. Nàng không biết thủ đoạn dụ dỗ là thứ gì. Cho dù có biết cũng chưa từng dùng qua. Vì vậy mà tạo ra tình thế hung hiểm như hiện tại.

Mặc dù nơi này là Tả Đốc Vệ, nhưng trên đỉnh đầu Chiến Như Ý có hào quang của Doanh gia, sao có thể không để ý tới uy danh của Doanh gia ở chỗ này cúi đầu được. Cho nên vừa đến nơi này nàng đã không quá khách khí. Càng không chịu nổi chính là, nàng dẫn người tới cũng hiểu rõ bản thân mình là từ Doanh gia tới. Có bối cảnh này cũng không phải đến không.

Chức vụ của hai phó đại thống lĩnh sớm muộn sẽ phải thuộc về bọn họ. Cho dù hiện tại không làm được, sau này cũng là chuyện thuận lý thành chương. Trong lời nói đối với người phía dưới, nàng ám chỉ rất rõ ràng. Ý của nàng là để người phía dưới ngoan ngoãn nghe lời, trợ giúp bọn họ đứng vững gót chân, sau đó tất nhiên mới có lợi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 22
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 09/12/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Long Nhất Pháp Sư – Quyển 3
Phần 46 Tử vong hoa hải đột nhiên biến thành tử hải làm cho những kẻ bên ngoài xôn xao một trận, có người suy đoán rằng đã có kẻ vượt qua được Tử vong hoa hải nên tạo thành sự biến đổi lần này. Tử vong hoa hải dù sao cũng chỉ là hoa, tử hải mới là nước, hơn nữa toàn là nước đen chết người, cho dù một cọng lông mao hay một phiến lá cũng chìm không thấy tăm hơi. Lần biến hóa này càng làm cho những kẻ mạo hiểm thêm tò mò, mà một đội Dong binh đoàn khác khi tiến vào đã tìm thấy mấy lối đi khác nhau. Chỉ là tuy không...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Lục Thiếu Du – Quyển 40
Phần 46 Âm thanh bá đạo từ trong miệng Lục Thiếu Du vang lên, âm thanh giống như tiếng sấm rền. Dưới chưởng ấn, dưới vô số ánh mắt rung động của người Linh Vũ thế giới phía ra, thân hình Liên Hàn Long triệt để trở thành thây khô, lập tức bị thu vào trong nhẫn trữ vật của Lục Thiếu Du. Chung quanh đột nhiên ngừng lại, động tĩnh khủng bố dần dần tán đi. Đột nhiên đã tới hoàng hôn, ánh trời chiều như máu, chiếu rọi hải vực bao la. Trên hải vực phía xa xa không biết từ khi nào đã có không ít thân ảnh tụ tập, rậm rạp, chằng chịt, che khuất bầu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Phần 46 Máu tôi phút chốc đông cứng lại. Phan Tử giương súng, Bàn Tử cầm lấy bếp lò “Tê chiếu” từ từ đưa lên cao. Sừng tê càng cháy càng sáng tỏ, bóng dáng “đứa trẻ” màu đen kia cũng ngày càng rõ hơn. Tôi nhìn kĩ, nó... nó chẳng phải là con thi thai đầu to chúng tôi gặp ở Tàng thi các hay sao? Sao đã theo đến tận đây rồi? Chẳng lẽ nó vẫn luôn bám sát gót chúng tôi? “Tổ sư! Hóa ra là thứ này phá rối!” Bàn Tử gào rống. ‘Rắc’ một tiếng, liền giương súng lên, bao nhiêu nộ khí tích tụ trong người lập tức bạo phát, xả đạn liên hồi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng